Vạn Cổ Tối Cường Tông

Chương 255: Chưởng môn mạng cứng, chịu được giày vò!




“Sư huynh, hôm nay ăn thịt chưa?”

“Ăn rồi, ngon con em nó tuyệt!”

Tiểu Long Long lâm vào ngủ sâu cho nên, không đến dành thịt ăn nữa, không khí của Thiết Cốt Phái lập tức trở nên vui vẻ, các đệ tử gặp nhau chào hỏi đều rất vui vẻ.

Đương nhiên.

Không phải tất cả mọi người đều vì Tiểu Long ngủ sâu mà vui mừng.

Ví dụ như Liễu Uyển Thi, nàng ngồi trên bàn cơm chống cằm nói:

“Chưởng môn, Tiểu Long Long bao giờ mới có thể tỉnh lại a.”

Quân Thường Tiếu ăn một miếng cơm rồi nói:

“Có lẽ cần hai đến ba tháng gì đó.”

Liễu Uyển Thi nói:

“Đệ tử nghe nói rất nhiều hung thú đặc thù sẽ có giấc ngủ tiến hóa, thật hy vọng Tiểu Long Long có thể duy trì được bộ dạng ban đầu, nếu không thì sẽ không còn đáng yêu nữa rồi.

Quân Thường Tiếu suýt chút nữa phun hết cơm ra ngoài.

Ta đốt nhiều tiền như vậy, chính là muốn nó nhanh chóng lớn lên để trông coi bảo vệ môn phái, ngươi lại hy vọng nó duy trì nguyên dạng, đây là muốn làm cái gì loạn!

Nhớ lại lời vừa nói.

Nha đầu này cư nhiên lại biết giấc ngủ tiến hóa, thật là làm cho người ta cảm thấy ngoài ý muốn.

“Đúng rồi, chưởng môn.”

Liễu Uyển Thi cười nói:

“Đệ tử gần đây luôn nghiên cứu thức ăn có thể tăng cường lực lượng, nay đã thành công rồi, người có muốn nếm thử hay không?”

“Món ăn tăng cường lực lượng?”

Quân Thường Tiếu ngạc nhiên.

Liễu Uyển Thi tự hào nói: “Đây là do chính ta nghiên cứu ra đó, sau khi ăn vào có thể nâng cao lực lượng trong một thời gian nhất định, hơn nữa không hề có bất kỳ tác dụng phụ nào!”

“Lợi hại vậy sao?”

Quân Thường Tiếu khẽ chấn động, nói:

“Đến, bản tọa nếm thử xem.”

“Đợi một chút, đệ tử đi lấy.”

Liễu Uyển Thi đi vào nhà bếp, sau đó bưng một hộp cơm đi ra, nói:

“Đây là đệ tử mới làm sáng hôm nay, còn chưa nguội đâu, chưởng môn nhân lúc còn nóng ăn đi.”

Mở hộp cơm ra, cơm trong hộp so với cơm bình thường vẫn ăn không có gì khác nhau.

Quân Thường Tiếu không khỏi âm thầm nghi ngờ nói:

“Đồ ăn cũng có thể giúp tăng lên lực lượng, cái này không phải là quá huyền ảo rồi sao?”

Hệ thống nói:

“Chủ nhân vốn dĩ chính là sống ở thế giới huyền ảo!”

Nghe cũng thật có lý, ta không phản bác được.

Quân Thường Tiếu nâng đũa, gắp một miếng thịt bỏ vào miệng, chầm chậm nhai, sau đó cả người ngây ra như phỗng.

Thơm mà không béo, mềm mà không ngán!

Trời ạ!

Ngon quá đi mất!

Quân Thường Tiếu nhai từng miếng từng miếng, cảm xúc lơ lửng bất định theo thức ăn ngon.

Lúc đó, linh hồn của hắn dường như đã bay ra ngoài thể xác, khi thì đứng ở trời cao, khi thì đứng ở đỉnh núi, có khi thì dường như đang vùng vẫy trong biển rộng!

Ăn cơm mà ăn đến nỗi linh hồn phiêu diêu, đây cũng là quá khoa trương đi?

Cảm thấy khoa trương, có thể đi hỏi thăm Thực thần điện ảnh Tinh Gia, có thể đi xem tiểu Đương gia Trung Hoa.

Quân Thường Tiếu cúi đầu bắt đầu ăn từng ngụm lớn.

Nhìn động tác có vẻ bất nhã, nhưng đối với mỹ thực như thế này, lại thể hiện sự tôn sùng cao nhất.

Điều có thể làm chính là ăn sạch, không để lại một chút lãng phí nào!

Theo những món ăn mĩ vị không ngừng vào bụng, một nguồn nhiệt năng trong nội thể bộc phát ra ngoài, lực lượng cũng theo đó mà tăng lên.

“Đây là...”

Quân Thường Tiếu kinh ngạc không thôi.

Nhiệt năng chuyển hóa thành lực lượng mặc dù rất chậm rãi, nhưng thực sự là tăng lên!

“Quá thần kỳ rồi, quá huyền ảo rồi!”

Hệ thống cũng không nhịn được mà thán phục.

Trên đại lục Tinh Vẫn, đan dược nâng cao lực lượng là có, nhưng dựa vào một bát cơm mà nâng cao, đây tuyệt đối là cực kỳ hiếm gặp!

Sau cùng, Quân Thường Tiếu đem tất cả rau thịt ở trong hộp ăn sạch, bao gồm cả nước canh cũng uống hết toàn bộ, bỗng nhiên đứng dậy.

“Răng rắc!”

Song quyền nắm lại, lực lượng mười phần!

Liễu Uyển Thi chớp mắt nói:

“Chưởng môn, cảm giác như thế nào?”

“Khí huyết cương dương!”

Quân Thường Tiếu nói.

Mặc dù nghe không hiểu ý tứ của câu nói này, nhưng từ biểu cảm của chưởng môn có thể thấy, nhất định là vô cùng hài lòng!

Liễu Uyển Thi cười nói:

“Theo như dự tính của đệ tử thì bát cơm này, có thể trên cơ sở lực lượng tăng thêm khoảng hai thành.”

“Không sai biệt lắm.”

Quân Thường Tiếu không có dự tính, nhưng cũng có thể đại khái suy ra, hiện nay lực lượng của bản thân đã từ 10 vạn nâng lên thành 12 vạn rồi.

Ăn một bát cơm liền có thể tăng lên 2 vạn cân lực lượng, cái này nếu không phải do chính mình trải nghiệm, thật sự không cách nào tin nổi!

“Đồ Đồ!”

Quân Thường Tiếu nói:

“Hiệu quả kéo dài bao lâu?”

Liễu Uyển Thi vuốt cằm nói:

“Đệ tử chỉ mới nghiên cứu ra, vẫn còn trong giai đoạn thử nghiệm, vì vậy không thể khẳng định được thời gian.”

Thì ra là đang thử...

Đợi đã!

Quân Thường Tiếu biến đổi sắc mặt, co giật khóe miệng nói:

“Ngươi coi bổn tọa là chuột bạch hả?”

“Hì hì.”

Liễu Uyển Thi nghịch ngợm cười, nói:

“Chưởng môn thực lực rất mạnh, tự nhiên có thể thử xem sao, hơn nữa chỉ là một bữa cơm mà thôi, không thể nào xảy ra chuyện gì được cả.”

Trên đời này nếu như có người phạm lỗi, mà vẫn có thể không bị trách phạt, thì chỉ có một loại.

Tiểu la lỵ mỉm cười.

Quân Thường Tiếu đến xoa đầu một cái, nói:

“Xem xét thấy trong cơm không có sai sót gì, bổn tọa không truy cứu nữa.”

Nhưng mà, lời vừa dứt, lực lượng vừa mới tăng lên bỗng chốc biến mất, hai chân hắn mềm nhũn, không nghe theo sai khiến ngồi bệt trên ghế ngồi.

“Chưởng môn!”

Liễu Uyển Thi hoảng hốt nói:

“Người làm sao vậy?”

Quân Thường Tiếu nói:

“Toàn... toàn thân vô lực, đau đầu chóng mặt...”

Nói xong, hai mắt lập tức trợn trắng, trong miệng trào ra nước bọt.

Cái này càng khiến Liễu Uyển Thi sợ chết khiếp, cô ấy vội vàng hét to lên:

“Không hay rồi, không hay rồi, chưởng môn chết rồi!”

Quân chưởng môn vốn dĩ có thể cầm cự thêm một chút nữa, nghe thấy câu nói cuối cùng của tiểu nha đầu kia, trực tiếp ngã trên bàn cơm ngất đi.

“Làm sao vậy! Làm sao vậy!”

Tô Tiểu Mạt dẫn đầu chạy tới, nhìn thấy chưởng môn mắt trợn trắng mồm sùi bọt mép, kinh ngạc nói:

“Đây là bị Tiểu Long Long phun lửa sao?”

Không đúng!

Tên tiểu gia hỏa kia không phải đã ngủ đông rồi sao!

“Xoát!”

Ngay lúc này, Lý Thanh Dương vội chạy tới, nhìn thấy tình hình của chưởng môn không hay, lập tức đem hắn cõng ở sau lưng hướng về phía Dược Đường chạy như điên.

....

Bên ngoài Dược Đường.

Chúng đệ tử trên mặt tràn đầy lo lắng chờ đợi.

Liễu Uyển Thi ngồi trên bậc cầu thang, đầu vùi vào giữa hai chân, từng giọt từng giọt nước mắt to như hạt đậu rơi xuống, hai mắt đã khóc sưng cả lên.

“Đừng khóc nữa.”

Lục Thiên Thiên dựa vào trước cửa, thản nhiên nói.

“Oa oa!”

Liễu Uyển Thi không thể kiềm chế được cảm xúc, vừa khóc vừa nói:

“Đại sư tỷ, đều là do muội, bắt chưởng môn ăn món đó nên mới ngã bệnh.”

Lục Thiên Thiên nói:

“Chưởng môn mạng cứng, chịu được dày vò, hẳn là không có việc gì đâu.”

Những lời này mà lọt vào tai của chưởng môn đang hôn mê kia, nhất định sẽ trừng to hai mắt, rồi lại chìm vào hôn mê một lần nữa.

“Cót két!”

Một chốc sau, cửa Dược Đường mở ra, lão Ngụy từ trong bước ra nói:

“Chưởng môn không có gì đáng ngại, chỉ là bị ngộ độc thực phẩm.”

Mặc dù không phải là xuất thân y sĩ, nhưng cả ngày làm bạn với dược liệu, ít nhiều gì cũng biết một chút y thuật.

“Hà!”

Đám người thở dài một hơi.

Ngụy lão nói:

“Nghỉ ngơi hai ba tháng là có thể bình phục.”

Đám người suýt nữa ngã quỵ.

Lão Ngụy của ta, Ngụy đường chủ của ta!

Nghỉ ngơi hai ba tháng, còn gọi là không có gì đáng ngại!

“Liễu nha đầu.”

Ngụy lão nói:

“Có phải ngươi cho thêm Ngưu Bảng, Đinh Thảo và phấn của Tam Tụ Thanh vào trong thức ăn?”

Liễu Uyển Thi ngừng khóc, kinh ngạc nói:

“Lão Ngụy làm sao biết được vậy?”

Ngụy lão lắc lắc đầu nói:

“Ba loại dược liệu này có thể dùng làm gia vị, nếu dùng đơn độc thì không sao, nhưng nếu dùng cùng một chỗ sẽ sinh ra độc tố, nếu nhẹ thì sẽ giống như chưởng môn toàn thân vô lực, miệng sùi bọt mép, nặng thì sẽ nguy hiểm đến tính mạng.”

“A!”

Liễu Uyển Thi há hốc mồm.

Lão Ngụy nói:

“Bắt đầu từ ngày mai, ta dạy ngươi nhận biết dược liệu và công dụng của chúng, miễn cho lại phối hợp loạn với nhau, kết quả gây nên ngộ độc thức ăn.”

“Nhất định phải như thế.”

Mọi

người biểu thị sự đồng tình.

Chưởng môn mạng cứng, chịu được dày vò, nhưng chúng ta thì không được a.

Vạn nhất Liễu sư muội dùng dược liệu như các thứ gia vị, tạo thành chất độc chí mạng, này mới thật là bát cơm đoạt mạng!

Nếu như Quân Thường Tiếu đang chìm trong hôn mê biết được suy nghĩ của các đệ tử, khẳng định sẽ lấy đao ra chém trên người mình, để cho bọn họ biết thế nào là mạng không cứng, thế nào là chịu không được dày vò!

“Vâng!”

Liễu Uyển Thi nghiêm túc nói.

Tiểu cô nương mặc dù là kim bài đầu bếp, nhưng lại không phải dược sư.

Nghiên cứu chế tạo gia tăng năng lực trên đồ ăn, luôn luôn phải suy xét hiệu quả, không thể xem nhẹ độc tính mà các loại dược liệu tạo ra khi trộn lẫn với nhau, vì vậy cần phải cẩn thận bồi dưỡng một phen.

Vậy thì, vấn đề nan giải đến rồi.

Thời điểm chưởng môn ăn cơm, linh hồn của hắn lúc thì lại lên trời xuống đất, lúc thì rong ruổi chốn giang hồ, rốt cuộc là do đồ ăn quá mỹ vị, hay là biểu hiện của việc ngộ độc thực phẩm đây?”