Vạn Giới Chí Tôn

Chương 39: Trí tuệ đáng sợ




Tiên Đao Lượng hét giá: "1 ức (1 ức = 100 triệu nha ae, mình gg á, hehe), để xem hôm nay ai dám tranh với ta!"

" 1 ức 5000 vạn, chắc ta sợ ngươi!" Hào Song Thiên cười lạnh ra giá.

Vạn Hàn Kiếm cái không thiếu nhất chính là tiền, Vạn Ngũ Lâu này là gia sản nhà hắn thì còn sợ quái gì vấn đề này: "3 ức, để Hàn Kiếm tiếp đãi các vị một lát!"

Tiên Đào Lượng nheo mắt, nếu tiểu tử này cũng muốn tham gia vậy thì chuyện này sẽ rất khó, có nên hay không, Lão đắn đo suy nghĩ một hồi rồi cắn răng quyết định, "liều mạng!": "4 ức!"

Hoàng Nguyệt Long cũng không chịu kém: "4 ức 5000 vạn, lão tử cũng muốn chơi với các ngươi!" giọng nói của ông ta cực kỳ hữu lực, mạnh mẽ, đúng kiểu người chính trực thích dùng sức hơn dùng trí.

"5 ức!"

"6 ức 5000 vạn!"

"8 ức!"

Số tiền được Vạn Hàn Kiếm nâng lên đến mức 8 ức khiến Tiên gia cùng Hào gia say xẩm mặt mày, mồ hôi vã ra như tắm, con số này đã ngang với thu nhập 50 năm của bọn họ rồi, nếu tăng lên nữa sẽ ảnh hưởng đến căn cơ gia tộc, nhưng so với cái lợi từ một siêu cấp cường giả tạo ra thì vẫn rất đáng. Số tiền lại lần nữa tiếp tục tăng lên.

"9 ức!"

"10 ức 5000 vạn!"

"13 ức!"

Vạn Hàn Kiếm cũng không còn nhàn nhã như ban đầu nữa, hắn lau mồ hôi hét lên cái giá cao ngút trời, người quan chiến trợn mắt há mồm không thể tưởng tượng được số tiền lớn như vậy lại chỉ để dùn mua một quyển Địa giai Đấu kỹ, mặc dù nó quý thật nhưng không đến mức biến thái như này. Mấu chốt chính là câu nói của vị đại nhân thần bí kia.

Tiên Đao Lượng, Hào Song Thiên lắc đầu cười khổ, cái giá này bọn họ không trả nổi nữa. Nhưng Hoàng Nguyệt Long bên kia vẫn kiên cường, cắn răng trả giá: "13 ức 5000 vạn!"

Vạn Hàn Kiếm căm tức nghiến răng nghiến lợi: "15 ức!" Lần này hắn thở phào nhẹ nhõm vì Hoàng Nguyệt Long đã không ra giá nữa, đây là giới hạn của ông ta rồi.

Trường Thiên hưng phấn cười ha hả, hôn liền vào môi Dực Xà mấy cái. "Tiền đã đủ, lực đã dư, bây giờ chỉ thiếu gió đông thì Ngạo Thiên Thần đoàn sẽ được sinh ra, hahaha!!!" Trừ Dực Xà vì bị hôn đến thở hổn hển ra thì đám người Tử Di đều dùng ánh mắt nghi hoặc, kì lạ nhìn Trường Thiên.

Trường Thiên đè nén tâm tình kích động của mình xuống sau đó thản nhiên mỉm cười: "Đến khi đại hội kết thúc các ngươi sẽ biết thôi, đây là món quà ta tặng cho tất cả các ngươi, cho nên càng bí mật lại càng hay, hắc hắc!"

Vạn Tùng Khiêm cũng là lần đầu tiên thấy được số tiền lớn như vậy xuất hiện tại đấu giá hội, lão kích động gõ búa tuyên bố: "Địa cấp Đấu kỹ được mua đi với giá 15 ức!" Vạn Hàn Kiếm vui mừng nhẹ nhõm, số tiền này cũng không phải dễ dàng có được nên hắn vẫn rất tiếc của.

Vạn Hàn Kiếm hướng phòng số năm chắp tay cung kính: "Để đại nhân chê cười rồi, may mắn không nhục mệnh, Hàn Kiếm xin tặng quyển Đấu kỹ này cho đại nhân, hy vọng hai chúng ta sau này có cơ hội hợp tác nhiều hơn."

Trường Thiên rất tán thưởng tên Vạn Hàn Kiếm này: "Phong độ, ổn trọng, tâm kế, biết tận dụng cơ hội, tiểu tử này là một nhân tài đáng đầu tư." Như Ngọc cùng Cuồng Sư là hai người có tâm trí tốt nhất bên cạnh Trường Thiên cũng đồng ý gật đầu.

Trường Thiên hắn đã tính được từ trước Vạn Hàn Kiếm chắc chắn sẽ mua được quyển Đấu kỹ này, bởi vì hắn cũng muốn lợi dụng Vạn gia cùng Thiên Kiếm Tông cho kế hoạch sau này, biến bọn chúng thành một con cờ cho mình sử dụng. Nhưng tiểu tử Vạn Hàn Kiếm này lại thông minh hơn dự tính, biến cái ân tình của Trường Thiên thành cơ hội hợp tác song phương, từ miễn cưỡng thành thoải mái, thật là làm cho người ta rất khó có thể cự tuyệt, và cũng giúp chính bản thân Vạn Hàn Kiếm đạt được lợi ích lâu dài chứ không phải tại một thời điểm nào đó.

Không thể không khen phần tâm trí này của hắn được. Trường Thiên cũng không cự tuyệt yêu cầu này, hình thức như thế nào hắn không quan tâm bởi vì kết quả chỉ có một và đã được hắn định sẵn từ trước rồi, lười biếng lên tiếng: "Tiểu tử thông minh lắm, nhưng tham lam quá đôi khi không tốt, ngươi cũng dám lợi dụng ta sao?"

Vạn Hàn Kiếm nghe vậy liền thở dài một hơi, đại nhân đã nói vậy thì hơn phân nữa đã đồng ý rồi, chứ với tính cách thiếu kiên nhẫn kia nếu không hợp ý thì đã vặt đầu mình làm ghế ngồi rồi, hắn mỉm cười tự tin: "Mong đại nhân lượng thứ, có cho mười cái lá gan Hàn Kiếm cũng không dám có cái suy nghĩ điên rồ đó, Vạn gia chúng ta cũng là một gia tộc giàu có bậc nhất từ Ngũ Nguyên trở xuống, khắp nơi đều có chi nhánh của gia tộc ta, đại nhân ngài nếu hợp tác với Hàn Kiếm, tin chắc sẽ không chịu chút thiệt thòi nào, thậm chí phần lợi nhuận kiếm được sẽ chia thành bốn sáu nghiêng về phía đại nhân."

Trường Thiên không dài dòng gật đầu: "Tiểu tử khá lắm, ta chấp nhận hợp tác, nhưng sẽ là hợp tác với Vạn gia của ngươi, còn nếu như ngươi có mục đích nào đó sâu xa hơn nữa thì ta sẽ cho ngươi phần ân tình như vừa nãy đã nói, giúp ngươi thực hiện nó vậy!"

Trường Thiên hắn đoán không sai chút nào, từ việc Vạn Hàn Kiếm nói hợp tác là giữa Trường Thiên và chính hắn chứ không phải là hợp tác với gia tộc sau lưng, thì Trường Thiên đã đoán được tên này có mục đích khác cần sự giúp đỡ của mình chứ không đơn giản chỉ là hợp tác, như vậy cho Vạn Hàn Kiếm một cái nhân tình để đổi lại sự phục tùng từ hắn là việc trăm lợi không có tí hại nào.

Đừng nói là Vạn Hàn Kiếm kinh hãi gần chết, mà ngay cả những người bên cạnh Trường Thiên cũng phải hít một hơi khí lạnh, tâm trí thâm trầm như biển sâu này thật sự quá đáng sợ, chưa nói tới thực lực chỉ riêng phần trí lực dXXhamwO này đã không có mấy người trên thiên hạ bì nổi rồi.

Vạn Hàn Kiếm quả thực rất kinh sợ nhìn vào tấm màn phòng số năm, người này quá mức nguy hiểm, chỉ từ một vài câu nói liền đọc được chín phần suy nghĩ của mình, nếu nói hắn dò la tin tức thì là một điều hết sức vô lý, đến cả trong tộc cũng chỉ vài người biết chuyện mà thôi, với thực lực người này làm quái gì phải quan tâm đến gia tộc của hắn. Từ đó có thể suy ra hắn chính là dùng trí tuệ để đoán được sơ sót trong lời nói của mình, làm việc với người như vậy, không cẩn thận bị nhai luôn xương khi nào cũng không hay.

Đám người bên dưới không hiểu mô tê gì cả, cái họ quan tâm chính là số tiền quá mức khổng lồ kia, chỉ có mấy người có địa vị cao trong những đại thế lực trên tầng năm mới nghe ra ít nhiều trong đó, ánh mắt bọn họ nhìn vào căn phòng số năm thêm vài phần kiêng dè. Vị đại nhân kia sâu không lường được, không trêu vào vẫn là tốt nhất.

Vạn Tùng Khiêm là người của phe Hàn Kiếm nên lão không nói gì cả, chỉ đợi khi cả hai trao đổi xong mới lên tiếng: "Tiếp theo sẽ là món đấu giá cuối cùng của đại hội lần này, một viên đan dược, có thể nói độ trân quý không thua gì quyển Đấu kỹ vừa rồi cả, thứ ta đang nói đến chính là Tứ cấp đỉnh phong Hóa Hình Đan, tác dụng thì chúng ta ai ai cũng nghe nói đến nên ta không nhắc lại, giá khởi điểm 5000 vạn, mỗi lần tăng giá không thấp hơn 1000 vạn. Đấu giá bắt đầu!"

Đám thế gia người nào người nến ánh mắt lồi ra như cá chết, hôm nay là cái ngày gì đây, sao bao nhiêu thứ quý giá trong thiên địa đều tụ hội về lần đấu giá này hết vậy. Hóa Hình Đan mặc dù chỉ có tác dụng với yêu thú, nhưng về mức độ hiếm, quý của nó thì không cần phải bàn cãi nữa.

"1 ức!" Tiên Đao Lượng cắn răng quyết tâm, thứ này hôm nay không lấy được thì lão từ chức tộc trưởng, không làm nữa. Trong tộc có một con Lục Chỉ Tứ Dực Miêu đã đạt đến Siêu cấp đỉnh phong yêu thú, chỉ cần có viên Hóa Hình Đan này, thì gia tộc sẽ có đến ba Ngưng Cốt cảnh sơ kỳ, một con số không hề ít chút nào.

Hào Song Thiên tất nhiên biết dụng ý của lão già kia, lập tức hét giá tranh đoạt: "1 ức 5000 vạn!"

"2 ức 5000 vạn!" Hoàng Nguyệt Long cũng tham gia vào cuộc tranh đoạt cuối cùng này.

Trường Thiên vẫn cứ nhàn nhã thưởng thức cơ thể mềm mại trên người mình, lắng nghe những âm thanh như bò rống kia, nhưng đối với hắn âm thanh này còn hay hơn bất kỳ bài hát nào mà hắn từng nghe.

Giá rất nhanh được nâng lên tới "5 ức!" Lúc này Hào Song Thiên cũng đã bỏ cuộc, chỉ còn Hoàng Nguyệt Long với Tiên Đao Lượng gồng mình tranh đấu.

Ngay lúc này Vạn Hàn Kiếm lại lần nữa lên tiếng: "7 ức 5000 vạn!"

Trường Thiên nhếch miệng tán thưởng tiểu tử rất biết nắm bắt thời cơ lấy lòng này. Tiên Đao Lượng nghiến răng nghiến lợi oán hận tên khốn kiếp này, nhưng lão cũng biết hai bên đã không còn quan hệ gì nữa, hắn làm vậy là quyền của hắn. Chỉ có Tiên Như Băng bên cạnh ánh mắt ảm đạm nhìn về phòng số một, hai người trước đó vẫn còn huynh huynh muội muội, bây giờ khoảng cách như xa xăm nghìn vạn dặm, nàng lặng lẽ thở dài buồn bã.

Tiên Đao Lượng lấy hết sức hét lên cái giá giới hạn cuối cùng của mình: "9 ức!!!" Âm thanh tức giận vang dội hồi lâu mới dứt.

Vạn Hàn Kiếm mỉm cười giễu cợt: "Chúc mừng Tiên gia chủ, viên đan dược kia đã thuộc về ngài!" Sau đó hắn quay sang phòng số năm chắp tay cung kính, đây là phần thành ý của Vạn Hàn Kiếm hắn, hy vọng đại nhân sẽ biết được, cơ mà nghĩ lại thì hy vọng chi cho cực, với tâm trí của ngài thì từ lúc ta ra giá có lẽ đã đoán ra được rồi.

Mọi người ở đây sau khi nghe xong liền giật mình phát hiện ra Vạn Hàn Kiếm cố tình tăng giá để lấy lòng vị đại nhân ở phòng số năm, bởi vì giờ đây ai ai cũng biết những đan dược cao cấp được đấu giá nãy giờ, kể cả viên Hóa Hình Đan trong truyền thuyết kia đều là do vị đại nhân đó luyện chế.

Một bước đi này của Vạn Hàn Kiếm tuy chỉ là chút tiểu xảo, nhưng không thể nói là không hay, nhất là trong trường hợp cả hai vừa hợp tác cần phải tăng thêm tín nhiệm lẫn nhau.

Vạn Tùng Khiêm mỉm cười gõ búa: "Hóa Hình Đan được Tiên gia mua lại với giá 9 ức, và ta cũng xin được tuyên bố đại hội đấu giá đến đây là kết thúc, những ai mua được vật phẩm đấu giá thì xin mời vào phòng giám định nhận và trao trả kim nguyên!"