VAN's Force: Phế Tích Thế Giới Các Thần

Chương 143: Kiếm lời một triệu bốn trăm nghìn xen




Nhân viên phục vụ ở tầng ba trông thấy Turan cùng Camilier thì cúi đầu chào một cái, sau đó cũng không có thêm cử chỉ gì mà nghiêm mặt đứng tại chỗ. Đây là phản ứng thông thường của nhân viên tầng này, đóng vai trò người giám sát hơn là phục vụ, và tất nhiên là có Thần cấp không thấp, sẵn sàng lao tới đánh gục bất cứ kẻ nào dám làm loạn.

Turan mới đầu cũng không tìm ngay tới chỗ quầy hàng đặc biệt mà dạo một vòng các quầy hàng xung quanh trước. Bản thân nó hiện tại có trong tay khoảng một trăm nghìn xen, không quá nhiều, nhưng đối với một tổ đội du hành giả vừa mới bắt đầu thì lại là cả một gia tài tích lũy cả năm trời mới đủ.

Phần lớn số tiền này của Turan đến từ Darmil khi cậu ta còn chưa bị đuổi khỏi nhà, số còn lại thì là mới kiếm thêm được gần đây. Nếu Turan bán toàn bộ số vật phẩm nó đang có thì hẳn sẽ kiếm được gấp bốn năm lần số tiền này, nhưng tất nhiên là sẽ không làm điều ngu ngốc như vậy để gây chú ý trước khi có được chiếc hộp độc đắc kia.

Quầy hàng năm nghìn xen, Turan nhìn quanh một lượt. Theo bảng niêm yết thì các món vật phẩm có giá cao nhất ở đây gồm có thuốc hồi phục khí huyết thánh cấp, thuốc hồi ma năng thánh cấp cùng vài bình thuốc cường hóa cao cấp. Nếu Turan tại quầy hàng này quét lấy hết toàn bộ vật phẩm giá trị này thì sẽ kiếm lời được khoảng hai trăm nghìn xen.

Nhưng cũng chỉ có bấy nhiêu mà thôi.

Turan cười nhạt một cái, trực tiếp bỏ qua các quầy hàng năm nghìn xen mà bước tiếp tới quầy hàng tiếp theo.

Quầy hàng mười nghìn xen chênh lệch về cơ bản lớn hơn quầy hàng năm nghìn xen, nhưng đã bắt đầu xuất hiện các loại trang bị chứa trong hộp. Sức tiêu thụ của các vật phẩm loại trang bị rất thấp vì tính ngẫu nhiên, khó mà phù hợp với người mở hộp. Vậy nên phần lớn các vật phẩm này đều được bán liền trở lại cho cửa hàng, nhanh chóng thu lấy một phần tiền mà tiếp tục trò chơi.

Turan sau khi nhìn hết toàn bộ bảng niêm yết các vật phẩm, tính toán vội một cái thì thấy rằng bản thân có thể kiếm lời được hơn bốn trăm nghìn xen ở quầy hàng này. Đây là một con số có sức hấp dẫn không nhỏ, nhưng Turan vẫn là lựa chọn bỏ qua luôn. Nó muốn đạt được con số đó cũng là phải mua không ít hộp, và tất nhiên dẫn đến không ít sự chú ý.

Ở quầy hàng hai mươi nghìn xen, số lượng các vật phẩm loại trang bị đã tăng lên đáng kể. Đây là điều thường thấy ở tất cả các cửa hàng đồng giá, vì trên thực tế trang bị là loại vật phẩm dễ dàng có thể tìm được mà đạt tới mức giá trị có thể xem là lời trên con số hai mươi nghìn xen được niêm yết. Tiếp tới quầy hàng ba mươi nghìn xen, rồi cả bốn mươi cùng năm mươi nghìn xen thì số lượng các vật phẩm loại trang bị càng ngày càng chiếm áp đảo.

Turan đặc biệt để ý tới vài chiếc hộp có chứa các loại dược phẩm hoặc nguyên liệu quý. Đây không phải là những loại vật liệu mà Yeatra yêu cầu, nhưng hẳn là sẽ cần thiết ở tương lai. Mặt khác, Turan cũng có không ít hứng thú tới một vài loại khoáng thạch cùng ngọc thô cấp 10. Nó dù đã có thanh kiếm từ bà Lylat rồi, nhưng đó vẫn chỉ là một thanh kiếm cấp thấp mà thôi, không tránh được phải thay đổi.

“Nghĩ lại, bí ẩn thanh kiếm tự phục hồi vẫn chưa được giải đáp.” Turan chợt nghĩ. Thanh kiếm chỉ có phẩm chất là ‘Ưu’ và cấp độ vật phẩm là 6, hoàn toàn không phải thứ gì đặc biệt quý hay hiếm hoi cả. Tuy nhiên, Turan tới giờ vẫn không hiểu được bằng cách nào thanh kiếm sau khi bị phá hủy thì lại xuất hiện trở lại trong túi trữ vật của mình sau một ngày.

Điều quan trọng là độ bền của thanh kiếm vậy mà trực tiếp lên thẳng mức cao nhất.

Turan đã có hỏi qua bà Lylat, nhưng câu trả lời nó nhận được là không rõ. Bà ta có bảo rằng người chồng quá cố của mình hẳn biết gì đó, nhưng Turan đâu thể nào tra hỏi được gì từ một người đã chết.

Đắn đo hồi lâu, Turan cũng không nghĩ ngợi thêm nhiều về thanh kiếm mà quay người, tiến tới quầy hàng đặc biệt.

Hai người nhân viên trông thấy Turan tìm tới thì đưa ánh mắt dò xét nhìn hết một lượt. Họ sau đó cũng không có lên tiếng hay phản ứng gì thêm, cứ thế giữ gương mặt nghiêm nghị nhìn thẳng phía trước. Dù vậy, Turan biết họ vẫn đang để ý rất kỹ mình, chỉ cần có hành động bất thường gì được xem là gây hại thì sẽ bị trừng phạt tại chỗ ngay.

Cửa hàng đồng giá, suy cho cùng thì không phải Đại Thánh Tôn hiệp đoàn, chỉ có thể dựa vào chính lực lượng thuộc về cửa hàng mà duy trì an ninh trật tự. Sự tình như du hành giả Thần cấp cao ra tay cướp bóc cũng không phải là chưa từng xảy ra, dù rằng sau đó có thể nhờ các quân đoàn hoặc quyền lực quân sự quốc gia truy bắt lại được nhưng lợi nhuận tổn thất cùng hỗn loạn gây ảnh hưởng kinh doanh vẫn là không tránh khỏi.

Turan đưa mắt nhìn một lượt quầy hàng, thấy rằng số lượng chiếc hộp còn lại là tận mười sáu hộp, nhiều hơn nó tưởng đến tận hai hộp. Dù sao thì giờ đã hơn tuần rồi, vậy mà mới chỉ có bốn hộp được mua mà thôi.

“Mới chỉ chín mươi nghìn xen?” Turan nghĩ thầm. Tấm bảng niêm yết giá tiền hiện tại hoàn toàn nằm ngoài tưởng tượng ban đầu của nó. Nó vốn đã chuẩn bị sẵn tâm lý quay trở lại mấy quầy hàng khác kiếm lời một đợt rồi, nhưng giờ trông có vẻ không cần phải phiền phức như thế.

“Giá tiền hoàn trả tại chỗ chỉ có một triệu xen?” Turan thốt. Nó biết rõ quầy hàng này thông thường giá trị vật phẩm độc đắc phải đến tận hai triệu xen là ít, thậm chí có khi còn đến ba, bốn triệu xen.

“Cái này ngược lại giải thích được vì sao giá mua lại thấp như vậy…”

Turan nghĩ ngợi một lúc thì cũng không chần chừ thêm nữa, bắt đầu vận dụng kỹ năng chủ đạo của mình lên từng chiếc hộp một. Những luồng thông tin cứ thế tràn vào trong tâm trí Turan rồi nhanh chóng được sắp xếp lại cho hợp lý.

Thuốc hồi ma năng cao cấp, thuốc cường hóa sức mạnh trung cấp, nọc độc rắn lục tinh luyện, nanh sói nanh dài, lông sói nanh dài và không ít thứ vô dụng khác. Những vật phẩm này thực tế giá trị không thấp, nhưng so với giá tiền phải bỏ ra để mở hộp thì lại không khác gì rác cả.

Tuy nhiên, quản lý cửa hàng, hoặc là người thiết lập những chiếc hộp này rõ ràng không làm qua loa mà bỏ ngẫu nhiên đống vật phẩm rác này vào. Chúng không nghi ngờ là có liên quan đến thứ vật phẩm độc đắc của quầy hàng: một chiếc lắc nanh hổ trắng.

Chiếc lắc nanh hổ trắng này không phải là loại lắc được chế tác bình thường bằng cách thu thập nanh hổ trắng làm nên mà phải trải qua các loại yểm bùa, cường hóa, khảm nạm hoặc thấm nhuần ma pháp mới có thể đạt được. Chiếc lắc chỉ đơn thuần là trang bị nền cho đống hiệu quả được thêm vào kia thôi.

Turan nhếch miệng cười, nhưng cũng rất nhanh bình tĩnh trở lại. Nó vừa tìm thấy được chiếc lắc ở chiếc hộp thứ mười ba.

“Thật ma mãnh.” Turan nói thầm. Nó trước đó đã tìm thấy một chiếc lắc nanh hổ trắng rồi, nhưng lại là một chiếc lắc không thể bình thường hơn. Nếu không phải Turan sở hữu kỹ năng ‘Thông hiểu’ thì nó quả thật đã chọn nhầm mất.

“Lắc nanh hổ trắng.

Lớp: Trang bị.

Loại: Trang sức.

Cấp: 15.

Phẩm chất: Anh hùng.

Độ hiếm: Hiếm.

Độ bền: Còn lại 76%.

Mô tả: Chiếc lắc được chế tác bởi bộ tộc Makaih vùng đông bắc vương quốc Enria. Sau khi trải qua phù chú bởi các thuật sư cùng phù chú sư nơi đây thì đã mang lên các hiệu quả ‘Bền bỉ’, ‘Nhanh nhẹn’, ‘Cầu phúc’, ‘Khéo léo’.

Chi tiết:

+ Tăng đến 10% khí huyết.

+ Tăng đến 10 bậc thể lực.

+ Tăng đến 10 bậc nhanh nhẹn.

+ Tăng đến 10 bậc khéo léo.

+ Tăng hiệu quả ích lợi từ đồng minh đến 10%.”

Những luồng thông tin từ chiếc lắc nanh hổ trắng thông qua kỹ năng “Thông hiểu” trôi vào đầu Turan. Nó trông sơ thì thấy chiếc lắc quả thật rất quý. Nếu không phải bây giờ bản thân cần tiền thì Turan đã giữ chiếc lắc dùng riêng cho mình rồi.

– Chọn cái này.

Turan cất tiếng, đưa chiếc hộp cho người nhân viên đứng cạnh.

Người nhân viên nhận lấy chiếc hộp, đưa mắt nhìn Turan một chút. Rồi anh ta hỏi:

– Quý khách quyết định chắc chắn chứ?

Câu hỏi của người nhân viên không có ý gì nhiều, chỉ là một thủ tục cần thiết để xác nhận quyết định của người mua mà thôi. Dù sao thì số tiền chín mươi nghìn xen cũng không phải con số nhỏ, và chẳng ai muốn khách hàng làm loạn lên chỉ vì chút nhầm lẫn hoặc sự vội vã không cẩn thận nào đó.

– Tôi chắc chắn.

Turan đáp, đưa thêm cho người nhân viên tấm thẻ kim ngân của mình.

Người nhân viên nhận lấy tấm thẻ thì cũng không phí thêm thời gian nữa, bước ngay tới bàn mở hộp cạnh đó, thao tác nhanh chóng rồi trả lại Turan cùng một tờ hóa đơn. Sau khi Turan ký xong thì người nhân viên mặt mày niềm nở bảo:

– Không biết quý khách đây có muốn dùng phòng kín không?

– Không cần. – Turan đáp – Mở trực tiếp ở đây rồi hoàn trả tiền luôn là được.

Người nhân viên không có vẻ ngạc nhiên hay nghi ngờ gì. Lựa chọn của Turan trên thực tế là thứ mà ai thử vận may ở quầy hàng đặc biệt đều sẽ làm ra. Một khác biệt rất nhỏ nhưng quan trọng ở quầy hàng này là bảng niêm yết được cập nhật ngay lập tức khi hộp được mở, thế nên việc vào phòng kín gần như là không có ích lợi gì.

Sau đó, chẳng tốn quá nhiều công phu, chiếc hộp liền được người nhân viên mở ra.

– Chuyện này…

Giọng người nhân viên run lên, vẻ kinh ngạc không giấu được. Nhưng làm việc ở nơi này đã lâu, có không ít kinh nghiệm, rất nhanh anh ta lấy lại bình tĩnh mà tỏ vẻ vui mừng thông báo với Turan:

– Chúc mừng quý khách trúng giải độc đắc của quầy hàng đặc biệt tháng này!

– Sao cơ?!

Turan thốt lên, làm ra vẻ bất ngờ thật sự. Nó sau đó để tăng tính chân thực còn chồm người tới, xô ra người nhân viên ra để xem món vật phẩm.

– Th-thật sự là độc đắc! – Turan cất giọng mừng rỡ.

– Xin chúc mừng quý khách. – người nhân viên nói – Không biết quý khách muốn đổi tiền tại đây hay lấy về?

Turan không đáp ngay, hồi lâu mới bảo:

– Đổi tiền đi.

– Vậy, đây ạ.

Người nhân viên nhận lấy tấm thẻ kim ngân từ Turan, thao tác một hồi thì trả lại cùng với một tấm phiếu in chứng tỏ đã chuyển đổi thành công một triệu xen vào tài khoản.

– Chúc quý khách may mắn!

Ngươi nhân viên lên tiếng, nhưng Turan không còn quan tâm lời anh ta nữa mà dạo quanh một vòng các quầy hàng. Nó đã biết có không ít ánh mắt chú ý tới mình rồi, nhưng vẫn là không để ý mà chọn lấy mấy chiếc hộp chứa các loại dược liệu và khoáng sản quý mà mua.

– Xin hỏi quý khách có muốn dùng phòng kín không ạ?

Nữ nhân viên cất tiếng hỏi, giọng có hơi mất bình tĩnh. Cô ta không giống người nhân viên ở quầy đặc biệt vừa nãy, chỉ mới được chuyển sang làm ở đây chưa đầy một tháng thôi, là lần đầu tiên thấy có người mua một lúc nhiều hộp ở tầng ba như thế này.

– Dùng phòng kín.

Turan đáp gọn. Khác với quầy hàng đặc biệt, bảng niêm yết các quầy hàng này mất không ít thời gian mới cập nhật một lần, và tất nhiên là Turan không có lý gì lại phô cho người khác thấy mình chọn trúng toàn hộp có lời cả.

– Vậy, mời ngài.

Nữ nhân viên bảo, nâng hai tay đưa cho Turan một cái chìa khóa.

Turan sau đó tự mình kéo chiếc xe chất đầy hộp vào trong phòng kín, rồi bằng các thao tác thuần thục như nhân viên cửa hàng mở ra tất cả chúng.

Dược liệu gồm có Pahcao, Caitoheg, Fotarimes và Heimarin; khoáng vật thì có Ahkian, Penakian và Talukian. Hầu hết các vật phẩm này đều có giá trị cao, giá tiền dao động từ bốn mươi nghìn xen tới hơn trăm nghìn xen.

Turan tính toán sơ thì thấy bản thân kiếm lời được thêm hơn năm trăm nghìn xen, khuôn mặt không khỏi nở một nụ cười đắc ý.

Tổng cộng hôm nay, chỉ bằng chưa đến một giờ, Turan đã kiếm lời được một triệu bốn trăm nghìn xen. Với con số này thì ngay cả các vị đại gia đến tìm vui nơi này cũng phải trừng mắt ngạc nhiên, cất lời ghen tỵ với nó.

So sánh ra thì, Turan có thể dùng số tiền này tậu một căn biệt thự cỡ nhỏ mà còn dư ra không ít.

“Chỉ tội cửa hàng đồng giá Tameihoust này đụng phải mình.” Turan nghĩ thầm, lại nhếch miệng cười một cái.

Turan sau đó thì bỏ tất cả đống vật phẩm vào túi trữ vật của mình, bước ra phòng kín thì làm một bộ dạng buồn bực kéo tay Camilier rời đi. Những người xung quanh trông thấy Turan như vậy thì không khỏi bàn tán một chút, phần nhiều là vui cười trên nỗi đau người khác, số khác thì bảo rằng nó ngu ngốc, vừa may mắn trúng được giải độc đắc thì tưởng bản thân được các đức Chính thần chiếu rọi.

Nhưng không có ai biết rằng Turan vừa kiếm lời hơn một triệu bốn trăm nghìn xen, rằng nó mở hộp toàn bộ đều không có lỗ.