Vì Sao Lấp Lánh Nhất

Chương 22




Minh Tinh: Chú đã ăn nhím biển lần nào chưa?

Vua Đào Hố: Em ăn rồi.

Minh Tinh: Vậy chú đã trải qua cảm giác tuyệt vọng khi bị nó bám vào mông chưa?

Vua Đào Hố: …Chưa.

Minh Tinh thấy hơi mất mát.

Minh Tinh: Chú rất may mắn.

Vua Đào Hố: …Cảm ơn anh.

Minh Tinh tuột quần đứng trước gương xem mông, đã hai ngày trôi qua, hắn đã từ đảo về nhà, đau đớn ở mông cũng thuyên giảm hơn phân nửa nhưng mấy chấm đen chi chít vẫn chưa chịu rút đi.

Minh Tinh cảm thấy quá ư là khổ não, chẳng lẽ hắn phải sống chung với mấy chấm đen này cả đời sao?

Minh Tinh đem nỗi buồn chia sẻ với tiểu đồng bọn của hắn.

Vua Đào Hố: …

Vua Đào Hố: Nếu nó không khỏi anh có thể đi xăm hình đè lên, chỗ đó bình thường có quay phim cũng quay không tới, nếu thật sự phải quay cảnh khoả thân anh cũng có thể dùng diễn viên đóng thế mà. Ừm, anh xăm thử mấy ngôi sao nhỏ (tiểu tinh tinh 小星星) xem được không?

Minh Tinh: Xăm ngôi sao nhỏ nhìn hãm tài lắm!

Vua Đào Hố: Vậy anh xăm hình đười ươi đi. (đại tinh tinh 大猩猩)

Minh Tinh: …

Minh Tinh: Chú cứ ăn nói kiểu này không sớm thì muộn cũng bị người ta tán sml nhá!