Vĩnh Sinh

Chương 1016: Hạng Nhất Chân




"Sao, Hạng Nhất Chân? Chính là đệ tử có Kim Khuyết Di La cung, tiên khí thượng phẩm à, ba mươi năm trước tu thành Tuyệt Đại Kim Tiên, cư nhiên dám chiếm lấy động phủ Cửu Tôn Huyền Thiên Sơn cho tiểu thiếp hắn? Hắn dựa vào ai mà có la gan này, một tiểu nhân vật, cho dù dựa vào tiên khí thượng phẩm, cũng không cách nào phát huy toàn bộ".

Hư Mộ Vân thản nhiên nói, trên mặt đã có sát cơ.

"Mộ Vân cơ nương, ngàn vạn lần không nên xem thường Hạng Nhất Chân kia, người này có đại khí vận vô thượng, Kim Khuyết Di La Cung không phải tiên khí thượng phẩm bình thường, hắn trong ba mươi năm này, hoàn thành không ít nhiệm vụ, chiếm được rất nhiều kỳ ngộ, đã tấn thăng thành nhân vật thượng lưu trong chủng tử đệ tử, lần trước vì một nữ tử giao thủ cùng Yếu Tây Quy, cư nhiên bất phân thắng bại".

Một vị trưởng lão vội vàng nói.

"Sao? Hắn động thủ cùng Yếu Tây Quy? Còn ngang tài ngang sức?"

Ngón tay Hư Mộ Vân khẽ động, hàm răng cắn cắn: "Không ngờ tới, hiện tại nhân tài xuất hiện lớp lớp mà".

"Hạng Nhất Chân kia ta đã nghe qua, ba mươi năm trước tấn thăng thành chủng tử đệ tử, quyết chiến cùng Trần Tâm, dùng tiên khí thượng phẩm một chiêu chiến thắng". Phương Hàn ở trong chân truyền đệ tử đã nghe qua, chuyện này vô cùng nổi tiếng, bất quá không ngờ tới sau khi tấn thăng thành chủng tử đệ tử, Hạng Nhất Chân này lại kiêu ngạo như vậy.

Dựa theo tài nghệ hắn cùng Trần Tâm, lúc tấn thăng chủng tử đệ tử, ít nhất phải hơn ngàn năm Thiên Giới mới có thể bộc lộ tài năng, không ngờ hắn ngắn ngủi ba mươi năm, liền trở thành thượng lưu của chủng tử đệ tử.

Rốt cuộc là đại khí vận gì? Chiếm được bao nhiêu kỳ ngộ?

"Đúng rồi, Yếu Tân Quy kia là ai?"

"Yếu Tây Quy là một tên yêu nghiệt, không dưới Cố Trường Phong. Tu luyện bí pháp thái cổ Thiên Giơi, là tiên đạo vô thượng do thiên đình lưu ra ngoài, tây quy bí điển. Trong truyền thuyết, hắn là một đại nhân vật chuyển thế, bất quá đến nay còn chưa thể nghiệm chứng. Ngay cả ta cũng không bằng hắn, Hạng Nhất Chân kia cư nhiên có thể ngang tài ngang sức với hắn, đó là bằng vào cái gì?"

Hư Mộ Vân chậm rãi nói, nói cho Phong Duyên nhân vật lợi hại trong chủng tử đệ tử, trong lời nói, hoàn toàn muốn mượn sức Phương Hàn, Phương Hàn cũng nhìn ra, dã tâm nàng này không nhỏ, địa vị cực lớn. Sau lưng có thế lực khủng bố, bất quá hắn cũng vui vẻ tiếp nhận đối phương.

"Mộ Vân cô nương, động phủ vị Phong Duyên này, ta thấy hay là an bài trên Hàng Thần Phong được không? Nơi đó cũng gần như linh mạch vương phẩm, mỗi ngày phun ra nguyên khí số lượng khổng lồ". Một vị trưởng lão thấy sắc mặt Hư Mộ Vân càng lúc càng bất thiện, không khỏi run rẩy nói.

Trong chủng tử đệ tử Vũ Hóa Môn, có một số yêu nghiệt thượng tầng, tu vi cực cao, tính cánh độc lập, ngay cả cao tầng Vũ Hóa Môn cũng hết sức nhức đầu, không thể trói buộc bọn họ. Bởi vì tu vi bọn họ đã đạt tới đỉnh điểm.

Trong Vũ Hóa Môn, tồn tại vượt qua Kim Tiên, tỷ như đám người Tổ Tiên, Nguyên Tiên, đều tiềm tu. Không ra ngoài, trên thực tế, ở Thiên Giới, tồn tại vượt qua Kim Tiên, đều không tùy ý xuất thế, mà ở trong tối tăm, nơi ẩn chứa Kim Thiên Pháp Tắc, chăm chỉ tiềm tu. Phòng bị đại kiếp tương lai.

Sau khi tiến nhập Thiên Giới, Phương Hàn đã hiểu ra, thật lâu trước kia, tồn tại vượt qua Kim Tiên rất sinh động, nhưng mà mấy trăm vạn năm Thiên Giới gần đây, những tồn tại Tổ Tiên, Nguyên Tiên cảm nhận được đại kiếp sắp xuống đều ẩn cư rồi.

"Hàng Thần Phong".

Nghe thấy ba chữ đó, sắc mặt Hư Mộ Vân mới hòa hoãn một chút.

"Cái này cũng không sai biệt lắm, tuy kém hơn Cửu Tôn Huyền Thiên Sơn, nhưng mà miễn cưỡng có thể tu luyện. Mặc khác, chuyện Hạng Nhất Chân kia chiếm lấy hai động phủ, các ngươi mau đi bẩm báo cao tầng môn phái. Không thể để cho loại bá đạo này lan tràn ra".

"Vâng, chúng ta nhất định sẽ bẩm báo".

Một trưởng lão đưa lệnh bài Phương Hàn tới, sau đó chỉ về một ngọn núi cao vút ở nơi xa, đang chớp động quang mang, giống như nơi thiên thần hạ xuống: "Đó chính là ngọn núi của Phong Duyên ngươi. Từ nay về sau, ngươi sẽ ở chỗ này tu hành".

"Địa phương không tồi".

Phương Hàn tiếp nhận lệnh bài, thân thể chớp động lóe lên, rời khỏi Hạch Tâm điện, chỉ chốc lát sau liền di động tức thời, tiến tới trên ngọn núi.

Quả nhiên, ngọn núi này từ cao nhìn xuống, trên đá dưới rừng, toàn bộ sơn thạch giống như từ một loại thần thạch cổ quái rèn ra, từ ngọn núi không ngừng chảy ra khí tức linh mạch.

Trong linh mạch này mang theo khí tức vương giả hàng lâm, huyền diệu rõ ràng so với linh mạch bình thường không biết bao nhiêu lần. Cường giả Kim Tiên chỉ có dựa vào linh mạch vương giai tu luyện, mới có thể ngộ ra cảnh giới Tổ Tiên, nếu không, căn bản không cách nào rèn luyện thành Kim Tiên siêu việt, thành tổ thành tông.

Trên ngọn núi, có một động phủ thần quốc, trong động phủ thần quốc, trống rỗng, cũng không có đồ vật gì, hiển nhiên đã được dọn dẹp sạch sẽ, về sau để cho Phương Hàn kiến tạo.

"Phong Duyên sư đệ, trong động phủ thần quốc này, không có bố trì gì, ta liền dệt hoa trên gấm giúp ngươi, bố trí một phen". Hư Mộ Vân cũng xuất hiện ở tòa Hàng Thần Phong này, vung tay lên, nhất thời lúc đó, trong thần quốc, tổng cộng chín chín tám mươi chiếc đèn sáng bay lên, trong ngọn đèn, thiêu đốt lên phật chi.

Phật chi kia cư nhiên là phật đà cấp bậc Kim Tiên, sau khi bị giết chết luyện thành.

Một cỗ hương vị, phiên đãng bốn phương.

Sau khi Phương Hàn ngửi thấy, Kim Thiên Pháp Tắc toàn thân cũng hơi kiên cố lại, cảm giác rắn chắc, nếu như hàng năm đều tu luyện ở chỗ này, nhất định sẽ cô động Kim Thiên Pháp Tắc càng dày đặc, cường tráng hơn.

"Hư Mộ Vân này sao có nhiều phật chi như vậy?"

Phải biết rằng, phật chi cấp bậc Kim Tiên, chính là nhất định phải giết chết phật đà cấp bậc Kim Tiên mới có được. Phật đà cấp bậc Kim Tiên cực kỳ cường đại, còn suy tính được thiên cơ, có thể né tránh tai họa bản thân, không thể nào bị giết chết dễ dàng.

"Phật chi đối với tu hành vô cùng hữu dụng, có thể nhanh chóng cô đọng pháp tắc bản thân, khu trừ tạp niệm cùng tâm ma. Tăng cường nguyên khí bản thân, thậm chí trị liệu thương thế. Cho nên hiện tại phật chi ở Thiên Giới, chẳng khác gì vậy thông hành, có thể sánh ngang cùng linh mạch nguyên thủy đan." Hư Mộ Vân cười nói: "Phật chi cũng chia ra cửu phẩm, thấp nhất cửu phẩm, tương đương với phật đà cấp bậc Thiên Tiên, bát phẩm Thần Tiên, thất phẩm Huyền Tiên, lục phẩm Bán Bộ Kim Tiên, ngũ phẩm chính là Kim Tiên".

"Nói như vậy, phật chi nhất phẩm, chính là phật đà cấp bậc Chí Tiên lưu lại?" Phương Hàn hỏi: "Có phải thiên quân Phật Giới lưu lại hay không? Trong truyền thuyết, phật giới cũng có thiên quân, tỷ như Thiện Ác Tịnh Vương Phật trong truyền thuyết?"

"Ngươi cũng biết Thiện Ác Tịnh Vương Phật?" Hư Mộ Vân sửng sốt: "Ngươi biết rất nhiều. Trên thực tế Phật chi trên ngũ phẩm, vô cùng hiếm thấy, mỗi một giọt đều có giá trị liên thành. Bất quá cũng không phải không có, ở thời xa xưa, Phật giới cường thịnh, trong hư không, vô số phật quốc, hàng tỷ thiên hà, vô số phật đà, thậm chí xâm lấn tới Thiên giới, sau lãnh tụ Phật Giới, Thế Gian Tự Tại Vương Phật cùng tiên vương chí tôn Thiên Giới đều biến mất, Phật Giới rút về, bất quá ở trong thời gian ngắn, Thiên Giới giao chiến cùng Phật giới, vô số phật đà tử vong, thiên đình cũng tổn thất thảm trọng, một số phật chi cực phẩm được truyền lưu xuống".

"Hóa ra là vậy, gần đây Phật Giới kia cùng Thiên Giới có động tĩnh lớn gì không?" Phương Hàn muốn hỏi về Thiên Giới nhiều một chút. Thiên Giới địa vực rộng lớn, vố số thế lực thần bí, nhưng mà thế lực lớn nhất hiện tại vẫn là thiên đình.

"Gần đây Thần Tộc tiến công Viễn Cổ Huyền Hoàng Đại Thế Giới trong thế tục, đánh Thiên Giới thành một lỗ hổng, Phật Giới, Long Giới đều ngọ ngậy, thiên đình đã nhận được tin tức, rất nhiều cao thủ viễn cổ bế quan ở hai giới, đều ngọ ngậy lên, phi thăng ra, thậm chí biến thành người phàm, thay đổi thân phận, đầu nhập vào trong đại phái vương giả". Lời Hư Mộ Vân làm cho Phương Hàn thầm giật mình, cư nhiên có một số…giống hắn, lẫn vào đại phái vương giả.

Bất quá đây cũng là đương nhiên, thế lực Thiên Giới thâm hậu, bất kỳ thế giới nào, đều là con kiến nhỏ, trăm triệu lần không chống nổi Thiên Giới, chỉ có thể trà trộn vào.

"Đa tạ Mộ Vân cô nương tặng phật chi, bất quá thân ta không vật gì, không thể hồi báo." Phương Hàn nhìn chín chín tám mươi mốt chiếc đèn sáng ở trong ngọn núi thần quốc, biết phật chi trong đó có thể thiêu đốt mấy chục năm Thiên Giới, giá trị phi phàm, ít nhất cũng trị giá vài linh mạch nhị giai. Mấy ngàn ức Nguyên Thủy Đan.

"Không cần hồi báo, ngươi cũng biết, chủng tử đệ tử Vũ Hóa Môn, nhiều vô cùng, là lực lượng trung kiên của môn phái, những đệ tử thiên tài xuất hiện lớp lớp, đều có kỳ ngộ của riêng mình, còn muốn tranh đoạt nổi tiếng cùng chủng tử đệ tử các môn phái khác. Sinh tồn trong đó thật khó khăn, thông thường cần liên thủ. Tu vi ngươi sâu không lường được, sau này có thể liên thủ cùng ta. Hoàn thành một số nhiệm vụ nguy hiểm, sao nào?" Hư Mộ Vân nói ra lời mời chào.

"Cung kính không bằng tuân mệnh". Phương Hàn đã sớm có kế hoạch, liền lập tức đáp ứng.

"Tốt lắm, Phong Duyên ngươi cứ tu hành một mình trên núi. Chờ mấy ngày nữa, ta sẽ tìm lại ngươi, đến lúc đó có một nhiệm vụ lớn cần liên thủ, chiếm được rất nhiều chỗ tốt". Hư Mộ Vân gật đầu, ngón tay bắn ra, một mảnh ngọc phù bay đến tay Phương Hàn: "Đây là phù lục của ta, nếu như ngươi có chuyện tình gì, thì đưa pháp lực vào trên để cho ta biết, hơn nữa nếu như ta muốn báo cho ngươi, trên phù lục cũng sẽ hiện ra".

Trong lúc nói chuyện, một trận hàn khí lóe lên, Hư Mộ Vân biến mất vô tung.

"Nữ tử này, thật là thần bí. Ta phải điều tra một chút, xem nàng rốt cuộc có bao nhiêu thế lực?" Phương Hàn thu ngọc phù, khoanh chân ngồi xuống, há mồm thở ra, trên Hàng Thần Phong, tất cả nguyên thủy chi khí đều cô đọng kết thành phù văn, chui vào trong tinh thể thần quốc của hắn.

Linh mạch vương giai rất bất đồng, khẽ hấp thu vào thân thể, khí tức vương giả trong nguyên thủy chi khí liền nóng như lửa, nung lấy tinh thể thần quốc bản thân, khiến cho thiên chuy bách luyện, đồng thời xen lẫn hương khí phật chi vào, khiến cho trên dưới Phương Hàn một mảnh thần thánh.

"Pháp tắc ngưng tụ, lột xác".

Kim Thiên Pháp Tắc toàn thân Phương Hàn ngưng tụ ra, ước chừng ba mươi vạn đạo, toàn lực vận chuyển lên, lần nữa tổ hợp lại, ngưng tụ. Răng rắc răng rắc.

Mỗi ba đạo Kim Thiên Pháp Tắc, cuối cùng ngưng tụ thành một đạo, số lượng giảm đi, biến thành mười vạn đạo. Nhưng mà trận trận Kim Thiên Pháp Tắc, đều đậm sâu thêm không ít, mỗi một đạo, còn tráng kiện hơn so với cánh tay, phù văn kim sắc quấn chung một chỗ, tạo thành lực lượng hùng tráng.

Mặc dù Kim Thiên Pháp Tắc giảm đi, nhưng mà lực lượng lại tăng cường.

"Không sai, không sai. Số lượng Kim Thiên Pháp Tắc nhiều là một chuyện, cũng không cần truy cầu theo nó. Mà phải truy cầu theo nồng đậm, cường tránh. Kim Thiên Pháp Tắc ta hiện tại, mỗi một đạo đều mạnh hơn so với đại tôn giả kia. Vẫn tu luyện như vậy, không thi triển ra chiến lực Tam Thập Tam Bội, cũng có thể quét nang đệ tử Kim Tiên".

Phương Hàn hài lòng gật đầu.