Vĩnh Sinh

Chương 1019: Lưỡng hổ tương giao




"Đệ nhất Kim Tiên? Quả thực buồn cười. Nhìn xem ta hiện tại thu lấy tiên khí thượng phẩm của ngươi nè. Để ngươi không còn cuồng vọng như vậy nữa. Trong Vũ Hóa Môn căn bản không thể cuồng loạn vọng động, mà ngươi cư nhiên thành lập giáo phái tà môn, muốn che trời sao? Diệt cho ta." Hai tay Phương Hàn lẫn nữa đan lại, biến thành thiên quỹ, thiên ngân, quấn lấy Kim Khuyết Di La Cung, cắt đứt. Trong khoảng thời gian ngắn, cung điện khổng lồ kia, thần huy lần nữa bị áp chế xuống. Hắn đang thi triển ra Thiên Quỹ bí thuật của đại nhân vật Thiên Giới Tai Nan thiên quân.

"Thiên Quỹ bí thuật? Ngươi từ đâu học được Thiên Quỹ bí thuật, đây là tuyệt học Thái Nhất Môn, Tai Nan thiên quân lưu truyền lại, ngươi là gian tế của Thái Nhất Môn, ta liền hoàn toàn trấn áp ngươi. Bắt ngươi, giao cho thẩm phán của Vũ Hóa Môn phân xử". Thanh âm Hạng Nhất Chân, lần nữa lãnh khốc truyền tới.

"Ừm, tất cả võ học trong thiên địa, ta chỉ liếc nhìn, là có thể rập khuôn theo, ta chính là nhất niệm sinh vạn pháp, niệm niệm hóa vạn thần, Nhất Hạng Chân, không biết thì đừng có nói lớn". Ánh mắt Phương Hàn xuyên thủng vô tận hư không, kiệt lực suy tính, chuẩn bị tìm chân thân nguyên linh của Hạng Nhất Chân, sau đó một chưởng hoành không, hoàn toàn đánh thương.

Đối với đám nhân vật này, hắn muốn lập uy, phải đánh bại. Hai người nổi lên đại chiến. Khó hòa giải, Hạng Nhất Chân tu vi thần bí thành lập Duy Nhất Chân Giáo trong Vũ Hóa Môn đại chiến cùng Phương Hàn, song phương đều không nhường nhau.

Dao động nguyên khí đạt tới đỉnh điểm.

Cỗ ý niệm này, truyền đến sâu xa trong Vũ Hóa thiên quốc, làm cho những tồn tại cường đại không biết cảm giác được, đều truyền thần niệm đến nơi này, quan sát rốt cuộc xảy ra chuyện gì.

Nhất là những cao thủ trong chủng tử đệ tử Vũ Hóa Môn, tất cả đều muốn nhìn xem, Hạng Nhất Chân cùng "Phong Duyên" ai lợi hại hơn.

Rốt cuộc tiên khí thượng phẩm Kim Khuyết Di La Cung có thể trấn áp vạn phương hay không. Vũ Hóa thiên quốc, được kiến tạo trên trời, nghe đồn là do Hoa thiên quân của Vũ Hóa Môn tạo ra. Cũng không ai biết nó rộng đến cỡ nào, ẩn chứa bao nhiêu quốc độ. Nhưng mà sau này được rất nhiều đại nhân vật của Vũ Hóa Môn kinh doanh hơn ngàn vạn năm Thiên Giới. Trong quốc độ sâu xa, cư ngụ tồn tại rất cường đại, hơn nữa có vô số đường hầm thời không, nối liền một số nơi thần bí.

Phương Hàn giao chiến cùng Hạng Nhất Chân làm cho pháp lực dao động, đã lan tới gần khu vực những chủng tử đệ tử hạch tâm khác. Mặc dù chỉ là một khối nhỏ, nhưng cơ hồ đã tương đương với một đại châu, Tuyệt Đại Kim Tiên phi hành cũng phải dùng năm tháng để tính toán.

Hạng Nhất Chân thủy chung không hiện ra diện mục thật, mà ở trong hư không đánh ra Kim Khuyết Di La Cung trấn áp xuống.

Còn Phương Hàn lại đứng thẳng tại chỗ, thi triển ra thần quyền cái thế. Muốn chấn vỡ cung điện của tiên khí thượng phẩm này.

Thanh âm Hạng Nhất Chân, vô tình băng lãnh, lần nữa thể hiện ra thần huy mãnh liệt, ý đồ muốn hoàn toàn trấn áp Phương Hàn.

Mà Phương Hàn lại chân chính thi triển ra tuyệt thế thần uy, mỗi một quyền đánh ra, đều có khí thế phá diệt trời đất, chiêu thức tuyệt sát, mỗi một chiêu, đều là thiên công tinh xảo, liên tục biến ảo các loại thần thông, ai cũng không nhìn ra là thần thông thượng cổ nào.

Võ học hắn hiện tại, bất kỳ chiêu thức, đều hạ bút thành văn, nào là "Bất Tử Vương Quyền", "Loạn Thế Hồng Lưu", "Chủ Tể Thánh Pháp" "Tài Quyết Thất Thức". Thậm chí là "Thiên Đường Thần Quyền" năm đó đối chiên cùng Hỗn Độn Chi Tử, đối phương thi triển ra. Đều bao hàm trong đó, thậm chí, ngay cả Nhiếp Thần Ngự Quỷ quyền vừa cùng Liêu sư huynh đối chiến cũng bị hắn đạt lấy, thi triển ra, giống như đã khổ tu mấy chục vạn năm ở Thiên Giới vậy, uy lực khổng lồ.

Võ học gì, hắn cũng có thể hạ bút thành văn. Thần huy Kim Khuyết Di La Cung kia vừa cường thịnh trở lại, liền bị Phương Hàn hoàn toàn áp chế. Mà đám người Liêu sư huynh, vẫn bị vây ở trên Hàng Thần Phong, vô pháp được Hạng Nhất Chân giải cứu. Bất quá Hạng Nhất Chân đối mặt với võ học hung ác của Phương Hàn, lại có chút không rơi vào hạ phong, hơn nữa ngày càng mạnh mẽ, muốn giết Phương Hàn lập uy. Người này hùng tài đại lược, thành lập Duy Nhất Chân Giáo, tự xưng là Chân Thần duy nhất, có thể thấy được sự lớn lối cùng tự tin cường đại đến mức nào, tuyệt đối sẽ không cho bất kỳ ai có cơ hội làm nghịch hắn. Nhất là loại người mới như Phương Hàn.

"Phong Duyên, ngươi thật cho là, có thể ngăn cản ta? Chân thân của ta đang tu luyện, đây chỉ là một luồng nguyên linh điều khiển Kim Khuyết Di La Cung, chờ chân thân ta phủ xuống, ngươi liền hối hận không kịp, mau quỳ xuống, thần phục Duy Nhất Chân Giáo của ta, ta liền tha cho ngươi một mạng. Nếu không hôm nay ngươi lập tức sẽ chết". Hạng Nhất Chân tựa hồ nổi giận, thanh âm vốn vô tình, trở nên càng thêm lãnh khốc cùng hung ác, tựa hồ chân thân của hắn, liền phủ xuống tới. Rất nhiều thần niệm thấy một màn như vậy, đều vô cùng kinh sợ.

Hạng Nhất Chân thật sự nổi giận, không ngờ tới thật không ngờ tới, Phong Duyên này cư nhiên lợi hại đến vậy, có thể áp chế Kim Khuyết Di La Cung, hơn nữa, hắn liên tục thi triển ra trên trăm loại võ học vô thượng, không ai nhìn ra được.

"Võ học của Hạng Nhất Chân, đã tiến vào Hóa Cảnh trong truyền thuyết, hắn chiếm được truyền thừa thượng cổ, được người thi triển tiên thuật quán đỉnh, làm thân thể của hắn ước chừng có trên mười vạn đạo Kim Thiên Pháp Tắc, hơn nữa Kim Thiên Pháp Tắc còn vô cùng thô to. Thậm chí cố ý nghĩa tổ tiên trong đó. Bằng vào chuyện này, hắn đã có thể hoàn toàn điều khiển uy lực tiên khí thượng phẩm. Phong Duyên kia, cư nhiên ra tay đánh quyền, không thi triển ra bất kỳ pháp bảo nào, liền có thể ngăn cản uy lực tiên khí thượng phẩm, cũng là một thiên tài cấp bậc yêu nghiệt đây."

"Bằng vào điểm này, đã trở thành thượng lưu trong chủng tử đệ tử của Vũ Hóa Môn rồi."

"Không biết cuối cùng trận quyết chiến này ra sao?"

"Phong Duyên kia có thể kém hơn một chút. Dù sao, uy nghiêm của Hạng Nhất Chân đã được xác lập từ lâu, trước đó không lâu còn đại chiến cùng tuyệt thế mãnh nhân Yến Tây Quy, mà Yến Tây Quy còn không thể hơn hắn".

Ở bên trong một tòa sơn mạch xa xôi, hai cao thủ đệ tử hạch tâm hạ lấy quân cờ, ngẩng đầu lên quan sát dao động nguyên khí.

"Chính xác, ta cũng nghe qua. Yến Tây Quy cũng là nhân vật vô địch, đạt được vô số danh hiệu trong thiên đình, được một đại nhân vật trong thiên đình yêu thích, hơn nữa bản thân hắn còn tu hành Tây Quy Kinh trong truyền thuyết. Không dưới Bỉ Ngạn Kinh của Thần Châu Tịnh Thổ đâu. Mà Hạng Nhất Chân lại có thể ngang bằng hắn. Khó trách gần đây Duy Nhất Chân Giáo thu nạp đại lượng đệ tử. Nghe đồn, Hạng Nhất Chân một thân một mình, giết Hắc Mộc Thần Giáo của Nghiệt Hải, đem hai nữ nhi cấp Kim Tiên của Hắc Mộc Giáo Chủ thu làm tiểu thiếp, còn vì hai người bọn họ cướp lấy động phủ của Cửu Tôn Huyền Thiên Sơn, trưởng lão môn phái cũng không dám quản".

"Tu vi trưởng lão môn phái cũng là Kim Tiên bình thường, sao dám quản? Hơn nữa cho dù là nhân vật cấp đại tôn giả, cũng không đủ áp chế Hạng Nhất Chân". Ở bên trong một tòa sơn mạch xa hơn, tĩnh tọa vài người trung niên, trên mặt đều hiện lên nụ cười, quan sát trận long tranh hổ đấu này, thần niệm lướt qua như thiểm điện càng lúc càng mãnh liệt.

"Hạng Nhất Chân có thể nói là tuyệt đỉnh nhân vật, nghe nói thiên đình muốn triển khai tỷ thí giữa chủng tử đệ tử các môn phái, chọn lựa ra thiên tài vô địch, ban thưởng xuống, người có tài nghệ trấn áp quần hùng, thậm chí có thể nhận được thiên quân truyền thụ công lực. Không biết sẽ tấn thăng đến trình độ bực nào?"

"Thiên quân truyền cong. Có thể tự mình nhìn thấy một thiên quân, cũng là tuyệt đối vinh quang rồi".

"Hử? Tiểu tử cuồng vọng Phong Duyên kia cư nhiên lại nhanh như vậy đối kháng cùng Hạng Nhất Chân?"

Huyền Hỏa Kim Đồng Cố Trường Phong lúc này đang trong Hạch Tâm điện, quan sát một kiện bảo bối, đột nhiên nhìn thấy dao động nguyên khí, đôi mắt đỏ đậm của hắn lập tức xé rách tầng tầng chướng ngại, nhìn về chỗ sâu. "Phong Duyên kia cư nhiên mạnh đến thế? Khó trách hắn muốn giao thủ cùng ta, Hạng Nhất Chân cuồng ngạo kia cũng không thể thu thập được hắn.

Bất quá lưỡng hổ tương tranh, tất cả một thương, ta chỉ cần yên lặng theo dõi kỳ biến."


"Người trẻ tuổi bây giờ, so đo lợi hại, ta cũng không cách nào đi quản". Ánh mắt đại tôn giả tu hành mở ra, thở dài một hơi.

"Trong Vũ Hóa Môn chúng ta, người tu luyện đạt tới Tổ Tiên, đều bế quan tiềm tu, đối phó với đại biến Thiên Giới kế tiếp.

Cũng bất quản những chủng tử đệ tử trong Vũ Hóa Môn, bọn họ ngày càng lợi hại, ta làm sao trấn áp đây?"


"Nhìn kìa, chân thân của Hạng Nhất Chân phủ xuống rồi.

Phong Duyên là một người mới, nhưng mà người mới này thật quá mức cường đại, lại có thể ép cho Hạng Nhất Chân phải phủ chân thân xuống…"


Khi rất nhiều thần niệm rối rít nghị luận, một tiếng ầm vang, ở lúc Kim Khuyết Di La Cung đang cùng Phương Hàn chiến đầu, đột nhiên một cỗ lực lượng nổ tung lên, vô số cầu vồng bạch sắc hạ xuống, sau đó ngưng tụ thành một nam tử mặc bạch y. Nam tử bạch y này, toàn thân trắng noãn, thậm chí ngay cả da mặt cũng hoàn mỹ tinh khiết. Giống như một ngọc điêu mỹ nam, duy nhất đen là đầu tóc cùng ánh mắt hắn.

Đôi mắt kia, tựa hồ là do tất cả hắc ám trong thiên địa phủ xuống, ngưng tụ thành hai điểm, đen nhánh không chút nhiễm màu, người hơi nhìn vào, giống như bị vây hãm ở trong một mảnh hắc ám cổ xưa. "Vĩnh Dạ Chi Nhãn". Phương Hàn khẽ động, liền nghĩ đến một môn thần thể được ghi lại trong đạo kinh cổ xưa, ánh mắt giữa chính giữa tà. Nam tử bạch y này, người có Vĩnh Dạ Chi Nhãn, chính là Hạng Nhất Chân thành lập Duy Nhất Chân Giáo, chân thân hắn phủ xuống, muốn hoàn toàn trấn áp Phương Hàn, lập uy trong Vũ Hóa thiên quốc, kinh sợ tất cả chủng tử đệ tử hạch tâm.

"Phong Duyên, vốn ngươi vẫn còn một con đường sống, lúc trước trước khi chân thân ta phủ xuống, nếu như ngươi quỳ xuồng thần phục Duy Nhất Chân Giáo của ta, thì có một đường sinh cơ, nhưng mà hiện tại chân thân ta đã phủ xuống, ngươi liệt triệt triệt để để đối mắt tử vong. Ta sẽ không cho ngươi thêm bất kỳ cơ hội cầu sinh nào. Mặc dù nói, môn quy của Vũ Hóa Môn có quy định, cấm đệ tử loạn đấu, nhưng mà ta nắm giữ lực lượng, muốn chết, ngươi liền phải chết, muốn sống, ngươi sẽ được sống, không có ai có thể áp chế ta." Hạng Nhất Chân đứng ở trên Kim Khuyết Di La Cung, mặc dù một thân bạch y, nhưng giống như quân vương bóng tối, chung quanh thân thể toàn bộ đều là hắc ám, tựa như chính mà không chính, tựa như tà mà không tà. Hắc ám phủ xuống, yên tĩnh, nhưng tràn đầy sát cơ.

"Không có ai áp chế ngươi, ta liền áp chế ngươi. Cho dù ngươi có tiên khí thượng phẩm, mà ta dùng tay đánh quyền, ta cũng có thể đánh cho ngươi phục. Bất quá ta sẽ không giết ngươi, chỉ hủy bỏ một nửa Kim Thiên Pháp Tắc của ngươi, để ngươi không còn cuồng vọng nữa, hồi tâm một chút" Thân thể Phương Hàn hạ xuống, biến mất vô tung, sau một khắc liền xuất hiện ở trên Kim Khuyết Di La Cung, đột phá tầng tầng cấm pháp.