Vĩnh Sinh

Chương 214: Lại có thêm mảnh vỡ




Mảnh vỡ Thế Giới Chi Thụ vừa xuất hiện, đối với người khác mà nói đó là một kiện phế vật, không có Thanh Đế Mộc Hoàng Công căn bản không thể luyện hóa, thế nhưng đối với Phương Hàn mà nói, lại là bảo vật không gì sánh được, mỗi một ngày có thể sinh ra đại lượng tài nguyên đó chính là vô thượng bảo bối! Trọn vẹn mảnh vỡ Thế Giới Chi Thụ cao bằng một thân người, Phương Hàn cũng không thể tưởng tượng nổi, chính mình sau này dung nhập cây giống vào Thế Giới Chi Thụ, sẽ hấp thu được linh khí Tiên giới khổng lồ cỡ nào, mà một ngày có thể luyện thành bao nhiêu vạn viên Nguyên Anh Đan?

Tại Đại Huyền đế quốc chính là một nơi rất tốt, có đại lượng đan dược là có thể mua tất cả vật phẩm mà mình muốn, các loại thiên tài địa bảo, căn bản không cần bôn ba tìm kiếm bốn phía, đánh đáng giết giết, hao phí tâm huyết.

Tiên ma hai đạo trong thiên hạ thậm chí còn có yêu đạo, trăm ngàn môn phái tán tu, chỉ cần khai tông lập phái đều phải cần đại lượng đan dược.

Muốn có đại lượng đan dược, phải cầm các loại bảo bối đến thị trường Đại Huyền đế quốc để đổi, cho nên mỗi ngày không biết có bao nhiêu thiên tài địa bảo cuồn cuộn chảy vào thị trường Đại Huyền đế quốc, trăm ngàn vạn kiện đồ vật này đều hơn xa so với bất kỳ tài sản của một tu luyện giả nào.

Thậm chí ngươi có hơn triệu viên đan dược, cho dù tới mua Ngũ Ngục Vương Đỉnh cũng không phải là không thể.

Không có nhìn xem Man Hoang Đại Đế là một trong những thất đại Ma Đế của Ma Môn cũng đều tới đây dùng tuyệt phẩm bảo khí đổi lấy đan dược sao? Cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh cũng muốn tới Thiên Đạo Các để đổi lấy thứ đồ mà mình cần, huống chi là tu sĩ Thần Thông Bí Cảnh?

Nói thật ra lần này Phương Hàn ngẫu nhiên tới Thiên Đạo Các đụng phải đại hội bán bảo, thuần túy là đến xem có chút bảo bối gì dùng được hay không thôi, cũng không phải chú tâm vào một vật gì đó, hắn muốn tu luyện để cảnh giới của mình tăng lên, cần phải có Ngũ Hành linh căn. Nhưng lại tuyệt đối không ngờ tới đây lại gặp được mảnh vỡ của Thế Giới Chi Thụ! Hơn nữa lại là một khối lớn như vậy!

"Bốn mươi vạn!"

Phương Hàn không chút do dự hô lên vài con số, đồng thời ánh mắt nhìn qua, hắn muốn xem ngọn nguồn là ai muốn cướp đoạt vật này cùng mình. Dựa theo đạo lý cho dù là vạn cổ cự đầu Trường Sinh Bí Cảnh cũng rất hiếm người nhận ra mảnh vỡ Thế Giới Chi Thụ, người bình thường lại không cần phải nói... Lãng phí đại lượng đan dược để mua một đồ vật vô ích này về.

Trừ phi là người này có quá nhiều đan dược, cho nên mới mua về sưu tầm.

Người cùng mình tranh mua ngồi ở trong phòng khách quý bên kia, là một người trung niên mặc bạch sắc áo choàng, đầu mang tinh quan, dung mạo hiên ngang, tựa hồ cảm ứng được Phương Hàn đang nhìn, hắn liền vung tay lên, lập tức trong phòng xuất hiện một đám sương mù, khiến Phương Hàn không thể nhìn thấu bên trong.

"Năm mươi vạn!"

Phương Hàn vừa rồi muốn hô lên mấy chữ này, lại thật không ngờ trong phòng khách quý đối diện lại có người hô lên cái giá cao hơn, người trong phòng này là một lão giả, đang vuốt ve một thanh tiểu kiếm dài bảy tấc trong tay, hai con mắt bắn ra tinh mang như điện thiểm nhìn chằm chằm mảnh vỡ Thế Giới Chi Thụ, đôi lông mày run run, không biết có phải là phân biệt được giá trị của nó hay không.

"Lục Mi, hai người kia là ai?" Ngón tay Phương Hàn vừa chuyển, trên tay lại xuất hiện một cái bình ngọc, trong bình ngọc chứa hơn mười viên đan dược óng ánh sáng long lanh to bằng ngón tay cái của một đứa trẻ, đưa cho Lục Mi.

"Nguyên Anh Đan!" Sắc mặt Lục Mi hiện lên vẻ cả kinh, thế nhưng sau đó trấn định lại, thu hồi bình ngọc nói: "Trung niên nhân kia là tu sĩ của Thủy Tinh Động Thiên, mà lão giả kia là một vị trưởng lão của Nhật Nguyệt Kiếm Tông. Đều là cao thủ ngoài Thiên Nhân Cảnh."

"Sáu mươi vạn!"

Đúng lúc này người tuổi trẻ áo lam kia ra giá, hắn hiển nhiên không biết "Thần mộc vô danh" Rốt cuộc là vật gì, thế nhưng cũng cứ ném tiền mua về nghiên cứu một chút.

"Bảy mươi vạn!"

Hồng Y nữ tử che mặt thanh âm không chút nào thay đổi, khiến trong lòng Phương Hàn phát lạnh.

"Tám mươi vạn!" Phương Hàn phất phất tay, tâm tình thập phần khẩn trương, hắn cũng đang thiếu tiền, hơn hai trăm vạn viên đan dược nhìn như rất nhiều, thế nhưng so với một ít đại phú hào trong giới tu đạo cũng không đáng nhắc tới, nhìn Hồng Y nữ tử che mặt là biết. Dùng hai trăm năm mươi vạn viên đan dược để mua Sơn Thần Châu mà không chút nhíu mày.

"Chín mươi vạn!"

Người trung niên mặc áo choàng đầu mang tinh quan ngồi trong phòng khách quý lên tiếng.

"Một trăm vạn!" Lại có một con hắc mã, ngang trời đâm ra. Lại là một vị ngồi trong phòng khách quý lên tiếng. Phương Hàn hận không thể chạy qua, giết chết toàn bộ đám người muốn đoạt lấy mảnh nhỏ Thế Giới Chi Thụ, cuối cùng hắn cũng kiềm chế được lửa giận trong lòng, Thiên Đạo Các này thâm bất khả trắc, không thể ở trong này sát nhân đoạt bảo, đừng nói là với tu vi của hắn, chỉ sợ Trường Sinh Bí Cảnh cũng phải cố kỵ. Hậu trường của Thiên Đạo Các rất thâm sâu khó lường!

Hô giá trăm vạn chính là một nam tử mái tóc màu đen tím yêu dị, thân mang một kiện áo choàng rộng thùng thình, tay cầm cây quyền trượng bạch sắc, tựa hồ được làm bằng ngà voi, mà lại giống sừng tê giác, lại càng giống xương người. Lúc này hắn đang đứng thẳng, ánh mắt nhìn chằm chằm vào mảnh nhỏ Thế Giới Chi Thụ, lúc thì lắc đầu, lúc lại gật gật đầu, sau đó lại lắc đầu.

"Gia hỏa thần bí này không biết có lai lịch thế nào?" Phương Hàn nói thầm.

"Đây cũng là một vị tán tu, nhưng mà không rõ lai lịch." Lục Mi vội vàng nói.

"Một trăm mười vạn!" Phương Hàn không chút nào nghĩ ngợi, tăng giá, một ít tu sĩ ở phía dưới đều nổi lên nghị luận, thật không ngờ một kiện đồ vật không rõ tác dụng lại bán được với cái giá trăm vạn viên linh đan.

"Chẳng lẽ thật sự là mảnh vỡ của thượng cổ đạo khí?"

"Ta xem ra mười phần là vậy rồi! Bằng không mấy vị trong phòng khách quý kia cũng không có tranh đoạt như vậy."

"Đáng tiếc chúng ta lại không có tiền tài hùng mạnh như vậy, động cái đã có trăm vạn viên linh đan, cũng chỉ có cao thủ thần thông ngũ trọng Thiên Nhân Cảnh bố trí đại trận, tế luyện linh khí mới có thể kiếm được đống tiền lớn như vậy mà thôi. Tùy tiện lấy ra một ít tài liệu, dùng đại trận để luyện, giá trị so với con người còn lớn gấp trăm lần a. Thiên Nhân Cảnh cao thủ quả là lợi hại."

"Một trăm hai mươi vạn!" Nam tử yêu dị tay cầm quyền trượng một lần nữa ra giá, Phương Hàn cắn chặt răng cố kìm nén xúc động.

"Phương Hàn, nam tử kia là một Đại Thiên ma vương! Pháp lực cực cao, chỉ sợ luyện thành Thiên Ma Kim Đan, thậm chí còn hơn nữa!" Diêm mở miệng nhắc nhở: "Nhưng mà hắn lại không phải là ma thần, chắc hẳn sẽ không biết mảnh vỡ Thế Giới Chi Thụ, cho dù là Cửu Âm Ma Thần, Cửu Dương Ma Thần hẳn là sẽ không nhận ra mảnh vỡ Thế Giới Chi Thụ đâu, trừ phi là Thiên Ma thần viễn cổ cổ lão mới có thể biết, nhưng mà mấy vị cao thủ viễn cổ Thiên Ma thần đều là Trường Sinh Bí Cảnh thập trọng rồi, nếu mà hạ cố tới Huyền Hoàng đại thế giới sẽ trở thành một sự kiện oanh động a."

"Một trăm ba mươi vạn!" Phương Hàn cũng không để ý tới lời Diêm nói, tình thế bắt buộc khiến hắn không thể bỏ cuộc.

"Một trăm năm mươi vạn!" Cơ hồ là khi Phương Hàn vừa dứt lời, Hồng Y nữ tử che mặt đã ra giá, trực tiếp tăng thêm hai mươi vạn. Vẻ mặt cũng là bắt buộc, điều này cũng làm cho Phương Hàn không thể nào nắm bắt được nội tình.

"Hai trăm vạn!" Phương Hàn cắn môi, mạnh mẽ tăng thêm năm mươi vạn! Đây cũng là đập nồi dìm thuyền

Quả nhiên thoáng cái hắn tăng giá lên tới hai trăm vạn! Lập tức khiến mấy người tranh đoạt lắp bắp kinh hãi, lão giả của Nhật Nguyệt Kiếm Tông liếc mắt nhìn Phương Hàn rồi lắc đầu, dường như muốn buông tha. Thiếu niên áo lam cũng cảm thấy hai trăm vạn viên đan dược, cái giá này thật sự là quá cao. Cũng buông tha cho lần đấu giá này.

Trái lại trung niên nam tử mặc áo choàng đầu đội tinh quan lại lên tiếng: "Hai trăm mười vạn!"

Lão giả cầm quyền trượng hoài nghi là Đại Thiên ma vương lại lắc đầu, cũng không có nói gì thêm.

"Hai trăm năm mươi vạn!" Hồng Y nữ tử vẫn trấn định, hô lên một cái giá trên trời, mặt không đổi sắc tim không nhảy. Nàng tựa hồ như biết, đây là cái giá cực hạn của Phương Hàn.

"Ba trăm vạn!" Phương Hàn nắm chặt song quyền, khớp xương kêu lên rôm rốp, mặt mày dữ tợn, chậm rãi phun ra ba chữ, điều này lập tức khiến Thập Tam Nương cũng phải kinh ngạc, bởi vì nàng biết trên người Phương Hàn tựa hồ không có nhiều đan dược như vậy.

"Tiền bối! Người!" Lục Mi biết trên người Phương Hàn chung quy cũng chỉ có 230 viên đan dược mà thôi.

"Đừng hoảng hốt! Trên người của ta còn có đại lượng Nguyên Anh Đan! Cùng vài món bảo bối nữa! Tuyệt đối sẽ không thấp hơn ba trăm vạn viên đan dược đâu!" Phương Hàn hung dữ nói. Trên người hắn quả thực còn có hơn một vạn viên Nguyên Anh Đan đổi ra Bạch Dương Đan cũng được hơn một trăm vạn viên. Cho nên hắn mới dám nói ra cái giá ba trăm vạn viên đan dược.

Ai cũng không nghĩ tới, một kiện mộc đầu vô danh lại bán được một cái giá trên trời là ba trăm vạn viên đan dược như vậy.

"Hử?" Nghe thấy Phương Hàn hô giá ba trăm vạn viên đan dược, Hồng Y nữ tử Linh Lung Phúc Địa tựa hồ như đang cân nhắc, cuối cùng cũng không có ra giá nữa.

"Hô." Phương Hàn thở ra một hơi dài, lúc này hắn biết ở đây không có người nào biết đồ vật này, nếu quả thật có người biết chuyện, mình tuyệt đối không mua được khối mộc đầu quý giá này.

Cho dù là cầm một kiện đạo khí đổi lấy khối mảnh vụn này cũng đáng giá!

Chỉ chốc lát sau Thập Tam Nương dẫn người mang theo khối "Thần mộc vô danh" tới căn phòng khách quý, đặt trước mặt Phương Hàn. Mà Phương Hàn lại lấy tinh tạp có 230 vạn viên đan dược trả lại cho Thập Tam Nương, mặt khác còn đưa cho nàng bảy ngàn viên Nguyên Anh Đan được chứa trong bảy, tám cái hồ lô lớn.

Trông thấy Phương Hàn có thể xuất ra nhiều Nguyên Anh Đan như vậy, Thập Tam Nương đám người nhìn nhau hết sức kinh ngạc. Dựa theo đạo lý cho dù là chân truyền đệ tử của Thái Nhất Môn cũng không có khả năng mang trên người nhiều Nguyên Anh Đan như vậy.

Phương Hàn lại không để ý đến ánh mắt kinh ngạc của những người này, trực tiếp vung tay lên, một cỗ thận khí bao trùm khối mảnh vỡ cự đại này, mục đầu lập tức biến mất không thấy, trực tiếp rơi vào trong Hoàng Tuyền Đồ, được Hoàng Tuyền Thánh Thủy cọ rửa một chút tinh thần dơ bẩn trong đó.

Thế Giới Chi Thụ bị phá vỡ không biết đã qua bao lâu, những mảnh vỡ kia đều nhiễm khí tức dơ bẩn trong thiên địa, nhất định phải dùng Vong Tình Thủy rửa sạch, đây cũng là một nguyên nhân mà rất nhiều cao thủ không thể luyện hóa nó.

Vong Tình Thủy, Thanh Đế Mộc Hoàng Công, Thuần Dương tiên khí các loại bảo bối này mới có thể khiến cho Thế Giới Chi Thụ một lần nữa toả sáng, đâm chồi. Sau khi Phương Hàn dùng Vong Tình Thủy rửa sạch, mi tâm khẽ động, cái mầm Thế Giới Chi Thụ tựa hồ như cảm giác được nguyên khí cùng loại, đột nhiên rất nhiều rễ cây bám lên mảnh vỡ cự đại này.

Răng rắc răng rắc răng rắc.

Khối mảnh vỡ cự đại này mạnh mẽ biến thành mảng lớn hỗn độn sắc mộc khí, bị bộ rễ của mầm cây hấp thu. Hai phần hoàn toàn hợp làm một.

Trong lúc này, mầm cây trong mi tâm Phương Hàn lập tức bành trướng lên!

Nguyên lai mầm cây này cũng không được dài, nếu không có một vạn năm vậy đừng mơ nó cao thêm một tấc, thế nhưng sau khi nó hấp thu mảnh vỡ cùng loại, liền điên cuồng sinh trưởng. Phương Hàn lập tức cũng cảm giác được vô cùng vô tận linh khí Tiên giới trút xuống, so với trước kia còn mãnh liệt gấp trăm lần thế nhưng vẫn không có dừng lại!

Hắn vội vàng dẫn đạo, để cho đại lượng linh khí Tiên giới đưa vào trong Hoàng Tuyền Đồ!