Vĩnh Sinh

Chương 376: Tâm Ma Đại Chú Kiếm




"Vạn Liên Sơn ngươi thua chắc rồi, nếu cứ tiếp tục đánh nữa thì sớm muộn gì toàn thân pháp lực cương khí của ngươi cũng sẽ bị ta hút cạn nhận thua đi, ta không thể giết ngươi được"

Lúc này Phương Hàn đang vờn quanh Vạn Liên Sơn thân hình không ngừng xoay chuyển cả người hình thành một đường tròn, thỉnh thoảng lại đánh ra một chưởng, ngưng tụ ra một cái hắc động hút lấy nguyên khí bảo vệ thân thể của Vạn Liên Sơn quả thực đã đánh cho đệ nhất chân truyền đệ tử của Vạn Quy Tiên Đảo này thành một đầu heo đang chờ bị xẻ thịt.

Kiên trì được mười nhịp hô hấp, kiệt lực phản kích nhưng lại không có chút hiệu quả nào, Vạn Liên Sơn cũng biết là hắn đã bị Phương Hàn triệt để vây khốn rồi, nhưng vẫn không chịu nhận thua. Hắn thu liễm toàn bộ pháp lực của bản thân, ngưng tụ thành một đoàn hòa quyện cùng với nguyên thần thứ hai và bổn mạng nguyên thần, tạo thành một vòng tuần hoàn âm dương, hình thành một vòng tròn thái cực trọn vẹn.

Trung phẩm đạo khí Thiên Sát Thần Sa Chu không ngừng xoay tròn quanh thân thể hắn, đem tất cả nguyên khí khóa lại, không để thoát ra ngoài một chút nào, công kích của Phương Hàn cũng không thể phá được lớp phong tỏa này.

Trong khoảng thời gian ngắn. Phương Hàn cũng vô pháp hấp thu được pháp lực và cương khí của Vạn Liên Sơn

"Phương Hàn, ta thừa nhận là ngươi lợi hại nhưng mà hôm nay ngươi muốn thắng ta là chuyện không thể. Ta có trung phẩm đạo khí thì ngươi có thể làm gi được ta. Chúng ta cứ tiếp tục đánh tiếp thì cũng là lưỡng bại câu thương. Ta thấy lần này chúng ta xem như đấu ngang tay, ngươi thấy sao? Như vậy tốt cho cả hai bên". Vạn Liên Sơn bảo vệ bản thân mình xong, thấy Phương Hàn không cách nào công phá được hộ thân pháp bảo của mình thì cao giọng quát.

"Ngang tay? Lập tức nhận thua đi, bằng không ngươi có muốn hối hận cũng muộn" Phương Hàn cười ha hả, há miệng phun ra một luồng hơi, mọi thứ liền thay đổi. Từng đạo pháp lực phun ra biến lớn lên, thoáng chốc biến thành từng đoàn A Tỳ Khí, không ngừng quay quanh Thiên Sát Thần Sa Chu, rồi đột nhiên tiến thẳng vào, bắt đầu ăn mòn kiện trung phẩm đạo khí này.

Vốn đạo khi này không thể bị ăn mòn một cách dễ dàng nhưng mà Phương Hàn có Đại Thôn Phệ Thuật, kìm đan áp chế lại cường hoành xuất ra A Tỳ Khí, khiến cho đại trận của Thiên Sát Thần Sa Chu vận chuyển chậm lại. Khí linh của đạo khí này phát ra một tiếng hống giận dữ, từ bên trong bản thể của Thiên Sát Thần Sa Chu bay ra một người khổng lồ, tay

cầm tam xoa kích, thân dưới người này là đuôi cá mập. Toàn thân hằn bị A Tỳ Khí quấn quanh. không ngừng phát ra tiếng rít gào thống khổ, tam xoa kích trên tay xoay tròn bộc phát ra một luồng cương lôi muốn đẩy lui A Tỳ Khí.

"Kiện trung phẩm đạo khí này còn kém Nhật Nguyệt Tinh Luân rất nhiều, không được một góc nữa. Có điều Nhật Nguyệt Tinh Luân là đạo khí song tu, uy lực to lớn vô cùng, đạo khí bình thường khó mà sánh bằng".

Cùng là trung phẩm đạo khí, Nhật Nguyệt Tinh Luân lợi hại gấp mẩy lầnThiên Sát Thần Sa Chu, nói cách khác Phương Hàn có muốn luyện hóa Thiên Sát Thần Sa Chu bây giờ cũng không phải là chuyện khó.

"A Tỳ Khí" Toàn thân Vạn Liên Sơn run lên. rốt cuộc Phương Hàn cũng thi triển ra lực lượng của Hoàng Tuyềt Đồ. hắn kinh hoảng, cương khí quanh thân hơi dừng lại một chút.

"Ngũ Ðế Đại Ma, Cửu Quỷ Đương Ðạo, thôn phệ nguyên khí, cắt nát thời không ngửa tay làm mây, úp tay làm mưa!" Phương Hàn là nhân vật tầm cỡ nào chứ? Thoáng thấy một tia cơ hội này, thân thể hắn liền hoá thành hư vô, như thần long thấy đầu không thấy đuôi, di chuyển nhanh như điện, bàn tay rung động, kim đan trong tay trong nháy mắt thu nhỏ lại thành một hạt đậu không gian có dấu hiệu muốn sụp đổ. Hắn lập loè xuất hiện sau lưng Vạn

Liên Sơn, đánh ra một chưởng, kim đan đột nhiên bành trướng lớn ra gấp trăm ngàn lần, lớn như một quả núi hung hăng đè ép xuống.

Phanh!

Đây là thủ đoạn mà Phương Hàn đã dùng để đánh chết bảy đại Thần Vương. Đầu tiên là ngưng tụ, tích súc lực lượng, sau đó là bành trướng ra Vạn Liên Sơn tuy lợi hại nhưng cũng không thể nào ngăn cản nổi. Một tiếng nổ mạnh vang lên, không gian xung quanh hắn trở nên hỗn độn, rung động dữ dội. Theo rung động tản ra, Vạn Liên Sơn bị đánh văng đi, đạo khí trên người bị ép trở về trong cơ thể. Hắn phun ra một ngụm máu tươi, bộ dáng vô cùng thê thảm, không còn phong thái của một cao thủ bài danh thứ tư trên Trường Sinh Dự Khuyết Bảng.

Nguyên khí của hắn đã bị đánh tan hoàn toàn.

Bộ dáng của hẳn giống hệt với bộ dáng của Huyết Vũ Dương lúc trước. Hắn cũng không có được năng lực của một nửa Bất Tử Chi Thân như Phương Hàn.

"Vạn Liên Sơn, ngươi bị thua không oan uổng chứ? Ngươi tưởng rằng bằng vào bản lĩnh của mình là có thể chiếm được tiện nghi của ta sao? Cho dù ta sắp phải độ Phong Hỏa Ðại Kiếp thì ngươi cũng không phải là đối thủ của ta, Lần này ta thôn phệ nguyên khí của Triều Tịch Cự Kình Chưởng mà ngươi khổ tu mấy chục năm, coi như là cho ngươi một bài học. Ta cũng không giết ngươi, bắt ngươi phải chuyển thế đầu thai, chỉ là cho ngươi biết cái gì gọi là Tiên Đạo. Tiên Đạo chính là lực, có lực lượng là có tất cả".

Phương Hàn chậm rãi hạ xuống bên cạnh Vạn Liên Sơn, ngồi xổm xuống, dùng bàn tay vuốt vuốt khuôn mặt của hắn. "Lực cũng không phải là lực lượng đơn thuần. Ngươi nói ta giống như một tên nhà giàu mới nổi trong thế tục, không giống như người trong Tiên Đạo. Đó là vì ngươi căn bản không hiểu Tiên Đạo là gì. Thế tục chính là Tiên Đạo. Ngươi hiểu không? Được rồi, đi xuống đi!"

"Phương Hàn! ngươi quá hung ác! Ta sớm muộn gì cũng sẽ đột phá Trường Sinh Bí Cảnh, đến lúc đó ta sẽ đại chiến với ngươi một trận, báo lại mối thù hôm nay."

"Ta sẽ đợi đến lúc đó. Có điều chỉ sợ là ngươi chưa đạt tới Trường Sinh Bí Cảnh thì ta đã giết được vài tên đầu sỏ muôn đời rồi". Trong lúc nói chuyện, Phương Hàn liếc nhìn về phía Long đạo nhân, Mộc đạo nhân, ngữ khí mập mờ, làm cho Vạn Liên Sơn rùng mình một cái. Hắn miễn cưỡng đứng lên, lảo đảo rời khỏi lôi đài.

Trận tỷ thí này làm cho mọi người ở đây, kể cả cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh, đầu sỏ muôn đời cũng được mở rộng tầm mắt.

Đặc sắc nhất là một màn khi thân thể bị đánh cho nát vụn của Phương Hàn lại tái sinh, lộ ra năng lực của một nửa Bất Tử Chi Thân, khiến cho mọi người rung động không thôi.

Ở Thần Thông Bí Cảnh có thể tái sinh được thân thể là chuyện trước nay chưa từng có, thậm chí chưa từng nghe nói qua. Trong khoảng thời gian ngắn, mỗi một câu nói, một động tác của Phương Hàn trong mắt rất nhiều người đều trở nên thần bí. Thậm chí chuyện hắn xuất ra tuyệt phẩm bảo khí trêu đùa Long đạo nhân, Mộc đạo nhân lúc nãy cũng ẩn chứa thâm ý.

Trong khoảng thời gian ngắn sau khi Phương Hàn đánh bại Vạn Liên Sơn, không có người nào trong Tiên Ma hai đạo dám lên đài khiêu chiến hắn.

"Như thế nào, Tiên Ma hai đạo cao thủ như mây mà lại không có ai dám khiêu chiến sao? Đã không có thì ta đây sẽ được tiếp nhận truyền thừa tam đại vô thượng thần thông của Linh Lung Tiên Tôn, Tổ Mã Cổ Thần Khí, Đại Phổ Độ Thiền Quang, Đại Tu Di Sơn Vương Quyền. Kính xin Linh Lung Tiên Tôn ban thưởng".

Phương Hàn đứng ở trên lôi đài đảo mắt một vòng, sau đó quay lại nhìn về phía Linh Lung Tiên Tôn nói.

"Phương Hàn! Thông Thiên Kiếm Phái Tiêu Phi ta muốn thỉnh giáo thủ đoạn của ngươi!" Thương! Một đạo kiếm quang phóng thẳng lên trời, tinh mang xuyên phá không trung, tựa như một cái cột chống trời. Ẩn ẩn bên trong đạo kiếm quang này lập lòe có hình long xà uốn khúc, khí thế mạnh mẽ, một luồng khí tức mạnh mẽ bao trùm cả lôi đài. Một thân người nghiêm trang, thẳng tắp, lông mày như kiếm, y phục phất phơ, lưng đeo bảo kiếm, tay chắp sau lưng đứng hiên ngang trên lôi đài. Chính là người bài danh thứ năm trên Trường Sinh Dự Khuyết Bảng, đệ nhất chân truyền đệ tử Thông Thiên Kiếm Phái Tiêu Phi.

"Ngươi là người bài danh thứ năm trên Trường Sinh Dự Khuyết Bảng, hình như thấp hơn một bậc so với Vạn Liên Sơn vừa bị ta đánh bại. Chẳng lẽ ngươi không sợ sẽ bị thảm bại sao?". Phương Hàn xoa xoa hai bàn tay vào nhau.

"Vạn Liên Sơn tuy lợi hại nhưng khi giao thủ với ta cũng không làm gì được ta. Huống hồ lần này ta vốn chiến với hắn một trận,để đoạt lấy vị trí thứ tư của hắn. Với lại ta đã nhìn thấu thực lực của ngươi rồi. Ngươi căn bản không thể vận dụng được Hoàng Tuyền Đồ, hình như đang phải trấn áp một kiện bảo bối nào đó. Mà trong kim đan ẩn ẩn có dấu hiệu của Phong Hỏa Đại Kiếp, tuy ngươi lợi hại nhưng khẳng định nếu như giao thủ thì ta nắm chắc có thể đánh bại ngươi, khiến cho ngươi hóa thành tro bụi. Chính ngươi cũng biết rõ là sau trận chiến với Vạn Liên Sơn, ngươi đã sắp không thể áp chế được Phong Hỏa Đại Kiếm nữa rồi".

Trong lúc nói chuyện, giọng nói của Tiêu Phi ẩn chứ lòng tin cường đại. Đây là thủ đoạn của người tu kiếm đạo, kiếm đạo chém ngang hết thảy mọi chướng ngại ngăn cản mình tiến về phía trước.

Hơn nữa nhãn lực của hắn cũng rất cao minh, tựa hồ còn lợi hại hơn Vạn Liên Sơn một chút, có điều hắn quan sát từ đầu đến cuối trận chiến giữa Phương Hàn và Vạn Liên Sơn thì có thể nhìn ra những điểm này cũng hông có gì kỳ lạ.

Ngữ khí của hắn ẩn chứa lòng tin cường đại, biểu hiện ra niềm tin có thể đánh bại được Phương Hàn, tinh khí toàn thân ngưng tụ lại, tựa hồ đang ở vào trạng thái tốt nhất.

Đây cũng là một loại pháp môn trong kiếm đạo, tạo nên một loại tín niệm tất thắng ở trong lòng.

"Nói nhảm! Ta không thích kẻ khoác lắc! Cút xuống dưới cho ta!" Phương Hàn nghe đến đây thì sắc mặt đột nhiên biến đổi, trở nên lạnh lùng. Không gian đột nhiên trở nên lạnh lẽo, đầy trời hoa tuyết, lôi đài rộng ba nghìn trượng hoá cái hóa thành một khối băng. Tiêu Phi không kịp đề phòng bị đông cứng lại.

Đây là một môn thần thông của Phương Hàn, gọi là Băng Tuyết Giới Hạn.

Hơn nữa Thủy Hoàng cương khí của hắn cũng là hoàng của vạn thủy, phối hợp với Băng Tuyết Giới Hạn tạo ra một lĩnh vực của băng, đông cứng bốn phương, còn lợi hại hơn cả thần thông Thiên Hàn Huyền Minh Kinh của Hoa Thiên Đô.

"Tưởng hàn băng có thể đông cứng được ta sao? Phương Hàn! Ngươi quá ngây thơ rồi. Trước mặt ta mà cậy mạnh thì ta đây sẽ dẫn phát Phong Hỏa Đại Kiếp của ngươi. Đây là tự ngươi muốn như vậy, đừng trách ta vô tình". Bị đông cứng trong băng tuyết, Tiêu Phi cũng không hề bối rối, thân thể chớp động, một luồng kiếm khí sắc bén từ trên người hắn bắn ra, kiếm quang chiếu xạ bố phương, hàn băng liền vỡ vụn, cánh tay trái hắn bắt chỉ như kiếm, đánh vào hư không, chém về phía Phương Hàn.

Xì! Trên đầu Phương Hàn xuất hiện một đạo kiếm khí, vô thanh vô tức, tuy không giống như vô ảnh kiếm nhưng hiệu quả thì rất giống, thế như chẻ tre mạnh mẽ chém xuống đầu của Phương Hàn.

Phương Hàn lại như không hề cảm thấy được kiếm khí đang bổ xuống.

Tâm Ma Đại Chú Kiếm!

Kiếm đạo của Thông Thiên Kiếm Phái, dùng tâm, thần, ý, hư, không, năm loại cảnh giới để ngự kiếm, có sự khác biệt rất lớn với các kiếm phái dùng khí ngự kiếm khác, vô cùng thần diệu, không kém gì hai đại kiếm phái đầu sỏ thời thượng cổ Vô Ảnh Kiếm Phái và Vô Sinh Kiếm Phái.

Tiêu Phi chính là người đã tu kiếm đến độ đại thành, tu thành không kiếm đạo, tùy ý, tiêu sái, có thể từ trong hư không chuyển hóa ra lưu quang, ảo ảnh, ảo cảnh, vây hãm kẻ địch trong ảo cảnh đó, dùng ảo giác tấn công tạo thành tâm ma, giết người mà không cần kiếm.

Nghe đồn chiêu thức lợi hại nhất của Tiêu Phi chính là Tâm Ma Đại Chú Kiếm, Kiếm không dính máu, một kiếm bay ra đánh thẳng vào tâm ma của đối thủ, cuối cùng khiến cho kẻ địch chết dưới tâm ma của chính mình chứ không phải dưới kiếm của Tiêu Phi.

Nghe đồn cả đời Tiêu Phi đã giết qua vô số người nhưng mà phi kiếm của hắn chưa từng dính máu tươi. Có điều, Tâm Ma Đại Chú Kiếm không phải là kiếm thuật của Thông Thiên Kiếm Phái.