Vĩnh Sinh

Chương 633: Thiếu niên che mặt




Phương Hàn đang đắc chí vừa lòng vì vừa thoát khỏi vòng vây, trấn áp Côn Bằng, Thao Thiết, còn chiếm được một khối tàn phiến của Tạo Hóa thần khí. Tuy hắn thi triển ra Tiểu Túc Mệnh Thuật trọn vẹn hao tổn mười vạn năm tuổi thọ, nhưng mà chỉ cần luyện hóa được Côn Bằng, Thao Thiết, thu được mảnh vỡ pháp tắc thời gian của bọn nó.

Đến lúc đó mảnh vỡ pháp tắc thời gian trong thân thể của hắn sẽ chính thức đại viên mãn, lực lượng, tuổi thọ cũng sẽ tăng thêm. Huống chi ở bên trong Hoang Thần Chi Thi có vô số Tiên đan, trong đó còn có rất nhiều đan dược có thể đền bù tuổi thọ, chỉ cần có thời gian tĩnh hạ tâm, tốc độ sẽ tăng lên rất nhiều.

Từ Trường Sinh tứ trọng Trụ Quang Cảnh đến Trường Sinh ngũ trọng Tạo Vật Cảnh, cảnh giới sẽ tăng vọt về chất, trong cơ thể tinh luyện ra vật chất bất hủ, tuổi thọ đột nhiên tăng mạnh, cái gì cũng có thể thu về.

Phương Hàn không tin sau khi mình có được Hoang Thần Chi Thi, Thuần Dương nguyên khí đầy đủ còn tu luyện không lên. Cùng lắm thì ở bên trong Hoàng Tuyền Đồ làm cho thời gian nhanh hơn gấp một vạn lần, ở bên trong tu luyện một vạn năm, bên ngoài chỉ qua một năm, hắn khổ tu vạn năm trải qua tang thương, không sợ không thể lĩnh ngộ tới cảnh giới cao hơn.

Nhưng mà bây giờ là thời khắc mấu chốt, vừa ra khỏi Thiên Vũ Chi Khố đã gặp cường địch.

Một khối tinh cầu cự đại bay ra từ trong hư không. Trên mặt tinh cầu phát ra hấp lực cự đại, tựa hồ đều muốn khiến cho vạn vật sụp đổ, thân thể Phương Hàn lập tức dại ra.

Ký ức của Phương Hàn hãy còn mới mẻ đối với khối tinh cầu này.

Bởi vì khối tinh cầu này có tên là Đấu Mỗ Huyền Minh, là của một trong hai mươi bốn Chư Thiên của Thần tộc. Tuyệt phẩm đạo khí do Đấu Mỗ Thần Hoàng luyện chế, tốn hao ba vạn sáu ngàn thời gian để luyện chế.

"Luân Hồi Chi Bàn!"

"Bất Hủ Cổ Lôi Pháo!"

"Số mệnh uy năng!"

Phương Hàn, Phương Thanh Tuyết là cao thủ, đã nhìn ra sự lợi hại của khối tinh cầu này, hai người đều thi triển ra sát chiêu, khí linh của Bạo Lôi chi thành đột nhiên bay lên, trên thân thể có quấn quanh vô số Lôi Long, tiếng ngâm xướng cổ xưa từ trong miệng của nàng bay ra, đó là lôi chú thái cổ thần bí Chư Thiên.

Lúc này Bất Hủ Cổ Lôi Pháo một lần nữa dũng mãnh tiến ra, họng pháo trọn vẹn lớn gấp đôi so với bình thường.

Hiện tại Niếp Niếp bắt đầu tiêu hóa rất nhiều thuần dương chi lực để thúc dục Bạo Lôi chi thành. Tòa thành trì này bắt đầu trở nên linh hoạt, sống động, hơn nhiều so với cảnh vật khô khan trước kia. Uy lực cũng tăng lên vài lần.

Lúc này uy lực của Bất Hủ Cổ Lôi Pháo trở nên rất cường đại, tinh quang lập lòe cuối cùng biến thành một loại ánh sáng trong suốt cùng loại với Tiên Giới lôi phạt.

Mà Diêm cũng bay ra biến thành thanh niên mặc Uổng Tử ma bào, vẻ mặt trang nghiêm, hiện tại lực lượng của hắn cũng một lần nữa đề thăng, đạt tới năm mươi tỷ.

Tuy cảnh giới của hắn vẫn chỉ là Bất Tử Chi Thân thế nhưng lại bất đồng với những khí linh khác, chỉ cần có thuần dương chi lực, lực lượng vĩnh viễn không có hạn mức cao nhất. Hiện tại Phương Hàn tìm được Hoang Thần Chi Thi, Thuần Dương khí có thể nói là dùng không hết, không cạn, thời điểm trên đường rời đi, đánh Thái Hoàng Thiên, thoáng cái Phương Hàn rót vào hơn một ngàn ức đan dược. Một bộ phận trong đó tiến vào trong cơ thể hắn.

Sau khi luyện hóa lực lượng của hắn tăng vọt.

Bạo Lôi chi thành, Hoàng Tuyền Đồ, hai đại tuyệt phẩm đạo khí đã tới mức đỉnh phong đồng thời xuất thủ, cuồng bạo giống như tinh cầu kia, đồng thời đánh về phía Đấu Mỗ Huyền Minh.

Hai cỗ lực lượng va chạm trên không trung, Đấu Mỗ Huyền Minh xoay tròn, trên mặt tuôn ra hàng tỉ đạo hỏa hoa, rất nhiều Huyền Minh Thần Thiết đều bắt đầu bị hòa tan, bốc hơi, hóa thành hỏa tinh.

Phẩm chất của Đấu Mỗ Huyền Minh tuy đồng dạng là tuyệt phẩm đạo khí thế nhưng không thể so sánh cùng hai kiện đạo khí này. Phải biết rằng vô luận là Hoàng Tuyền Đồ hay Bạo Lôi chi thành đều là do cao thủ cấp bậc thiên quân luyện chế ra.

Cao thủ cấp bậc thiên quân chính là thiên chi quân vương, cảnh giới còn cao hơn vạn dặm so với Đấu Mỗ Thần Hoàng.

Cho nên trong lúc va chạm, Đấu Mỗ Huyền Minh lập tức bị hao tổn. Rất nhiều trận pháp trên mặt bị tan vỡ. Nhưng mà sau đó bên trong Đấu Mỗ Huyền Minh hiện ra hình thể một vị Đấu Mỗ Thần Hoàng, hai mắt vị Thần Hoàng này thoáng cái tập trung lên người Phương Hàn, đồng thời lại chằm chằm nhìn vào chiếc chìa khóa Tổ Vu kính trên tay hắn, sau đó tinh cầu đột nhiên thu nhỏ lại, biến thành đại thủ đen kịt Đấu Mỗ Huyền Minh, lực lượng ngưng tụ lại trăm ngàn lần trấn áp về phía Phương Hàn.

Roẹt!

Bàn tay đột phá cực hạn của thời gian cùng không gian, mưu đồ dùng một kích đắc thủ, còn khủng bố hơn so với Hoang Thần Vương.

Hoang Thần Vương tuy lợi hại thế nhưng hắn có một chỗ thiếu hụt, là không có tuyệt phẩm đạo khí. Một cao thủ Giới Vương Cảnh kết hợp với một kiện tuyệt phẩm đạo khí, uy lực mới xem như chính thức được phát huy.

Hiện tại Đấu Mỗ Thần Hoàng cũng không giết Phương Hàn, mà chẳng qua chỉ muốn cướp đoạt Tổ Vu kính trong tay hắn, cho nên uy lực lại càng lớn. Có ai ngăn cản được một cao thủ "Giới Vương Cảnh" phối hợp với một kiện tuyệt phẩm đạo khí tiến hành cướp đoạt?

Ô ô ô, ô ô ô. Đại thủ của Đấu Mỗ Thần Hoàng bắn nhiếp tới, Tổ Vu kính trong tay Phương Hàn lập tức rời tay bay đi, mắt thấy chuẩn bị rơi vào trong tay đối phương.

Thế nhưng trong ánh mắt của Phương Hàn lại không hiện lên vẻ kinh hoảng, mà là trong suốt như thủy tinh, không hề có tạp chất. Thời điểm đại thủ của Đấu Mỗ Thần Hoàng bắt được Tổ Vu kính, một cỗ số mệnh lực được áp súc thật lâu lập tức bạo phát.

Cỗ "Số mệnh lực" lần này không phải là vô ảnh vô hình nữa, mà là biến thành một cánh cửa.

Cánh cửa này còn chí cao hơn so với Tiên giới, mang theo hết thảy sinh linh, muốn truy cầu cảnh giới vô thượng, xoay tròn quanh thân thể Đấu Mỗ Huyền Minh.

"A! Đây là!"

Đấu Mỗ Thần Hoàng cơ hồ là thét lên: "Lại có ý niệm lạc ấn của Vĩnh Sinh chi môn, đây chẳng lẽ là hình thể của Vĩnh Sinh chi môn trong truyền thuyết sao?"

Cỗ số mệnh lực này ngưng kết thành Vĩnh Sinh chi môn, vô luận là pháp thuật gì cũng không thể ngăn cản, Đấu Mỗ Huyền Minh không ngừng nổ mạnh, bàn tay to kia đột nhiên tan rã.

Ngay sau đó Nhân Hoàng Bút từ trong Hoàng Tuyền Đồ lướt ra, đầu bút như đao vẽ lên một chữ "Chém" trên không trung, lập tức một khối Huyền Minh Thần Thiết thật lớn bị chém rơi, mà Đấu Mỗ Thần Hoàng vặn vẹo một hồi, không biết thi triển Đạo thuật gì biến mất trên không trung.

Oanh long!

Khối Huyền Minh Thần Thiết lớn khoảng chừng một ngàn ngọn Luân Hồi Phong rơi vào trong Hoàng Tuyền Đồ, hình thành một tòa Thiết Sơn.

Huyền Minh Thần Thiết chính là là một loại tài liệu cực kỳ chắc chắn, hơn nữa Huyền Minh Thần Thiết này còn được Đấu Mỗ Thần Hoàng dùng thế giới chi lực tế luyện qua, càng thêm tinh thuần, đã được "Thần hóa", hiện tại bị Nhân Hoàng Bút chém rơi một khối lớn như vậy, không biết có thể luyện chế ra bao nhiêu phi kiếm.

"Tốt tốt tốt! Ta muốn luyện chế Bát Bộ Phù Đồ, Tam Thập Tam Thiên chí bảo đây." Phương Hàn thoáng cái đánh tan Đấu Mỗ Thần Hoàng, khí tức trong thân thể như thùy triều tan đi. "Tổ Vu kính" Một lần nữa trở lại tay hắn, được thu vào chỗ sâu trong Hoàng Tuyền Đồ.

Vừa rồi một kích của hắn đã thiêu đốt sạch mười vạn năm tuổi thọ, bây giờ lực lượng đã tan hết.

Hiện tại suy yếu tới mức không chịu nổi. Phải cần thời gian khôi phục.

Phương Thanh Tuyết lập tức đem bàn tay áp tới sau lưng Phương Hàn, nguyên lai vừa rồi nàng đem lạc ấn trí nhớ về "Vĩnh Sinh chi môn" dung nhập vào thân thể Phương Hàn, sau đó hai người liên thủ thi triển ra "Tiểu Túc Mệnh Thuật."

"Thế nào rồi?"

"Vừa rồi là ý niệm về Vĩnh Sinh chi môn sao?" Da lông trên người Phương Hàn cũng run rẩy.

"Đúng vậy, đáng tiếc pháp lực của ta còn chưa hoàn toàn khôi phục, lạc ấn trí nhớ về Vĩnh Sinh chi môn còn chưa hoàn toàn thức tỉnh, nếu không chỉ sợ bằng vào cỗ ý chí này cũng có thể vô địch khắp nơi, khiến cho tinh thần của địch nhân suy sụp. Đáng tiếc Tiểu Túc Mệnh Thuật của chúng ta, trong truyền thuyết nếu như có thể tu luyện Đại Mệnh Vận Thuật tới cực hạn có thể triệt để triệu hồi ra Vĩnh Sinh chi môn chính thức, trấn áp địch nhân, bất cứ kẻ địch nào cũng khó tránh khỏi một kích. Thậm chí Hồng Mông đạo nhân, Thế Gian Tự Tại Vương Phật những loại nhân vật đã lĩnh ngộ tạo hóa cũng không chạy thoát được một kích của Vĩnh Sinh chi môn."

Phương Thanh Tuyết cảm thán nói: "Vĩnh Sinh chi môn chính là thứ siêu việt như Tạo Hóa thần khí. Hết thảy hạch tâm đại đạo đều chỉ là con đường nhỏ dẫn tới Vĩnh Sinh mà thôi."

"Đi! Chúng ta rời khỏi Thiên Vũ Chi Khố."

Phương Hàn một mặt nói chuyện cùng Phương Thanh Tuyết, một mặt cũng không dám chậm trễ. Thân thể khẽ động đột nhiên liên thủ cùng Phương Thanh Tuyết thi triển ra tuyệt phẩm đạo khí na di ly khai khỏi phiến thời không triều tịch này.

Vô luận là Hoàng Tuyền Đồ hay Bạo Lôi chi thành, nếu như là cao thủ Trường Sinh bát trọng Hỗn Động Cảnh cũng có thể thoáng cái từ Huyền Hoàng đại thế giới đi tới Vô Cực đại thế giới.

Nhưng mà cảnh giới bây giờ của Phương Hàn, Phương Thanh Tuyết còn xa mới đủ. Nguyên bản na di không được xa, thế nhưng khi có đủ đan dược lại bất đồng, trực tiếp na di qua không biết bao nhiêu tỷ dặm.

"Sư tỷ, tỷ nói tiếp theo chúng ta phải làm gì đây? Thoát ly khỏi phiến thời không triều tịch này, hay là đi tìm Vũ Hóa Môn, Vũ Hóa tam thánh? Phong Bạch Vũ? Bọn họ bị nhốt trong này, vạn nhất bị Thái Nhất Môn diệt môn, như vậy chúng ta củng chỉ đành ăn bữa hôm lo bữa mai mà thôi."

Phương Hàn đột nhiên nói.

"Cũng không có cái gì. Lại nói Vũ Hóa Môn đã không quan trọng nữa rồi, chúng ta chưa chắc đã phải ăn bữa hôm lo bữa mai, vẫn có thể tiêu diêu tự tại như thường. Không ai có thể tính toán được sự hiện hữu của chúng ta, bây giờ chúng ta có tư nguyên cường đại hơn nhiều so với Vũ Hóa Môn. Có thể dễ dàng khai tông lập phái, thành lập một môn phái Vũ Hóa Môn mới." Phương Thanh Tuyết không cho là đúng, nói.

"Quả thật là như vậy, có Hoang Thần Chi Thi, cho dù Vũ Hóa Môn vẫn còn tồn tại chúng ta cũng không cần trở về Vũ Hóa Môn nữa. Tự mình bồi dưỡng đệ tử, cần gì phải cùng phân tài nguyên với bọn họ?" Phong Dao Quang nói: "Hơn nữa lần này ta có thể đánh cuộc là Phong Bạch Vũ tuyệt đối sẽ bình yên vô sự."

"Phương Hàn, vừa rồi ngươi thiêu đốt mười vạn năm tuổi thọ, hiện tại rời khỏi Thiên Vũ Chi Khố, không có truy binh chúng ta có thể nghỉ ngơi một chút, thúc dục pháp tắc thời gian khôi phục lại tu vi đi, chúng ta thuận tiện phụ trợ ngươi tiêu hóa trân tàng trong Thiên Vũ Chi Khố! Luyện hóa hai đầu thần thú!"

Phương Thanh Tuyết khoanh chân ngồi xuống, đột nhiên khẽ động, đại lượng Thuần Dương khí được thiêu đốt, sau đó thời gian ở bên trong Bạo Lôi chi thành trôi qua rât nhanh.

"Đáng giận! Thế giới của ta đều bị Nhân Hoàng Bút phá vỡ rồi, ta thủ hộ tại Tổ Vu kính, Hoang Thần Chi Thi trọn vẹn vạn năm, không ngờ còn không có được hai thứ này."

Lúc này Hoang Thần Vương cũng rất tức giận, hơn nữa hắn lại thập phần lo lắng.

"Nếu tu vi của Phương Hàn tăng lên tới Trường Sinh Tạo Vật Cảnh, luyện hóa được cấm chế tầng thứ ba của Hoang Thần Chi Thi, như vậy ta xong rồi, ở bên trong có trận pháp khống chế ta, cho dù ở khoảng cách rất xa hắn cũng có thể triệu hồi ta tới, ta sẽ thành Khôi Lỗi của hắn mất!"

Roẹt!

Thời điểm Hoang Thần Vương đang rất tức giận, một đạo quang mang lập lòe hiện ra trước mặt hắn, là một bóng người, bóng người này là một thiếu niên, thế nhưng lại mặc một chiếc áo bố che mặt. Trên tay còn cầm một cái gương.

"Ngươi là ai?"

Hoang Thần Vương cả kinh, nhìn thiếu niên che mặt nhìn trước mắt này. Nguyên bản chiếc khăn che mặt thiếu niên này không thể giấu được loại cao thủ như Hoang Thần Vương, cho dù là thượng phẩm đạo khí cũng chỉ cần liếc mắt là nhìn thấu, thậm chí tuyệt phẩm đạo khí cũng có thể nhìn thấu.

Thế nhưng thần niệm của Hoang Thần Vương quét qua cư nhiên lại không cách nào nhìn thấu khuôn mặt sau tấm vải che kia, điều này khiến hắn cả kinh không nhỏ.

Hơn nữa hắn cảm giác được lực lượng của thiếu niên này cũng không cường đại lắm, tựa hồ chỉ là Trường Sinh Bí Cảnh lục trọng Thiên Vị Cảnh. Hơn nữa thiên vị pháp tắc cũng chưa viên mãn, tựa hồ như vừa mới ngưng luyện thành.

Đương nhiên người đạt tới Thiên Vị Cảnh tại ba nghìn trong thế giới cũng đã có thể thành đạo tổ, tổ sư, đạo tôn của một phương. Nhưng mà còn kém xa so với Giới Vương Cảnh, cao thủ Giới Vương Cảnh sáng tạo ra thế giới, là người đứng đầu thế giới. Cao thủ Thiên Vị Cảnh liếc mắt nhìn có thể triệt để nhìn thấu mọi vật, thậm chí tu luyện bao nhiêu thần thông cũng có thể rõ như lòng bàn tay.

Thế nhưng nhưng bây giờ hắn không thể nào nhìn thấu mặt mũi của vị thiếu niên này.

Tình huống như vậy, hắn không thể không cẩn thận.

"Trên người của ngươi có cấm chế của Hoang Thần Chi Thi, chỉ cần Phương Hàn thoáng cái bước vào Trường Sinh Bí Cảnh ngũ trọng Tạo Vật Cảnh là có thể khống chế ngươi, ngươi không thể không làm nô tài cho hắn. Ta có thể thay ngươi giải trừ cấm chế, thế nào?"

Thiếu niên che mặt này nhìn Hoang Thần Vương, sau đó chậm rãi nói.

"Ngươi nói cái gì? Làm sao ngươi biết rõ ràng như vậy?" Hoang Thần Vương ngẩn ra, sau đó ha ha cười: "Ngươi có thể thay ta giải trừ cấm chế trong cơ thể? Quả thực là chuyện rất buồn cười, cấm chế này là do Bàn Vũ Thiên Tôn bố trí, ngươi có thể giải trừ? Người trẻ tuổi, ngươi đừng tưởng rằng ngươi có một kiện pháp bảo đặc biệt là ta sẽ cố kỵ ngươi, để ngươi lừa gạt. Cũng được, hôm nay ta cũng có chút không thoải mái, sẽ triệt để đánh với ngươi một trận. Thu lấy kiện pháp bảo trên người ngươi."

Trong lúc nói chuyện thân thể Hoang Thần Vương khẽ động, tung một trảo về phía thiếu niên che mặt.

Một trảo này là tuyệt học thành danh trước kia của Hoang Thần Vương, là vô thượng thần thông của Thần tộc, Vạn Minh Đoạt Mệnh Trảo, một trảo bổ ra, có thể diệt sạch sinh linh của một tinh cầu.

Thế nhưng thân thể của thiếu niên che mặt này lai đột nhiên phiêu phù như mây. Cái gương trên đỉnh đầu tản mát ra một đạo ánh sáng dịu nhẹ, tùy ý vận chuyển liên ngăn cản đoạt mệnh trảo của Hoang Thần Vương.

"Chấn Đán Thần Hoàng, ngươi đã không tin ta, chẳng lẽ ngươi cũng không tin vật này sao?"

Thiếu niên che mặt này sau khi ngăn cản đoạt mệnh trảo của Hoang Thần Vương, lại từ trong túi móc ra một cái búa nho nhỏ. Cái búa nhỏ này lập lòe ô oang, chỉ lớn cỡ đầu ngón tay, phát ra ánh sáng lóng lánh, sau đó hắn ném cái búa này lên.

Rầm!

Từ trên búa phóng ra ngàn vạn tia quang hoa màu đen, trực tiếp chấn đắc khiến Vạn Minh Đoạt Mệnh Trảo nát bấy, khí tức trên cây búa này cực cổ xưa e rằng không thể tưởng tượng, tựa hồ như tới từ một thế giới khác, do Tiên Thiên sinh ra, căn bản không phải cùng một thể với thiên địa vũ trụ, là một loại vật chất sinh ra trước cả thiên địa vũ trụ.

Trước khi Hồng Mông, Hỗn Độn xuất hiện.

"Đây là! Không có khả năng, không có khả năng! Thủy Tổ Thánh Vương lệnh! Tại sao ngươi lại có loại vật này! Chỉ có huyết mạch của Chí Cao Thần Đế, Thủy Tổ Thánh Vương của Thần tộc ta mới có tấm lệnh bài này! Lệnh bài kia chính là do Tạo Hóa thần khí đại phủ của Thủy Tổ Thánh Vương ngưng kết mà thành."

Chứng kiến khối lệnh bài kia, Hoang Thần Vương- Chấn Đán Thần Hoàng giống như thấy quỷ vậy: "Ngươi là thái tử nhất mạch của Thủy Tổ Thánh Vương! Hơn nữa làm sao ngươi biết tên ta?"

"Chấn Đán Thần Hoàng, chỉ cần là chuyện tình liên quan tới Thần tộc, không có chuyện gì mà ta không biết. Ngươi hẳn là minh bạch Thủy Tổ Thánh Vương lệnh trong tay ta đại biểu cho cái gì." Thiếu niên che mặt nói: "Thủy Tổ Thánh Vương Lệnh là lệnh bài cao nhất của Thần tộc ta, tất cả Thần Hoàng, cho dù Thần Đế thấy được lệnh bài này cũng phải quỳ xuống. Bởi vì thứ này đại bieur cho Thần tộc chi phụ, là uy nghiêm tối cao của Thủy Tổ Thánh Vương. Năm đó Thủy Tổ Thánh Vương giết Tam Hoàng, chặt đứt Thế Giới Chi Thụ, chẳng lẽ các ngươi đều quên uy áp của người rồi sao?"

"Thuộc hạ tham kiến thái tử!"

Nhìn thiếu niên che mặt này, Chấn Đán Thần Hoàng lập tức khom người xuống, sắc mặt biến hóa nhìn nhìn lên hư không, lại nhìn lên khối lệnh bài, tựa hồ như muốn phân biệt xem khối lệnh bài này có phải là thật hay không vậy.

Thế nhưng sau một hồi dò xét hắn thủy chung cảm nhận được trong khối lệnh bài này bắn ra khí tức bổn nguyên tới từ Thần tộc.

"Xem ra ngươi vẫn còn chưa tin."

Thiếu niên che mặt đột nhiên ném khối lệnh bài về phía Chấn Đán Thần Hoàng.

Răng rắc!

Toàn thân Chấn Đán Thần Hoàng đều toát ra một loại khí tức hào hùng, dùng hai tay đón Thủy Tổ Thánh Vương Lệnh, thế nhưng Thủy Tổ Thánh Vương Lệnh vừa được tiếp lấy, trong linh hồn hắn lập tức sinh ra cảm giác thần phục! Sau đó thân thể kịch liệt run rẩy không tự chủ được mà quỳ xuống, hai tay nâng lên.

"Đây mới thực là Thủy Tổ Thánh Vương Lệnh, thái tử đại nhân, kính xin thu hồi lệnh bài, ta không chịu nổi Thủy Tổ Thánh Vương, không chịu nổi ý niệm của Thần tộc chi phụ."

Thân thể Chấn Đán Thần Hoàng run rẩy, thanh âm cũng run rẩy.

"Quả thực đây là lạc ấn tính mạng sinh ra uy áp có tác dụng tới trăm ngàn thế Thần tộc, Thủy Tổ Thánh Vương là cha của Thần tộc ta, ra đời trước cả phiến vũ trụ này." Thiếu niên che mặt nói: "Thủy Tổ Thánh Vương Lệnh này có uy áp bản năng tới Thần tộc ta, cho dù là Thần Hoàng Giới Vương Cảnh như ngươi cũng bất lực. Tốt lắm ngươi đứng lên đi!" Hắn khẽ vẫy tay, không biết thi triển loại pháp quyết gì mà khối lệnh bài tự nhiên bay tới tay hắn.

Mà Chấn Đán Thần Hoàng, đầu Đại Khôi Lỗi Thuật, bị luyện chế thành Hoang Thần Vương này như trút được gánh nặng, hắn lập tức đứng lên.

"Thái tử đại nhân, ngài có gì phân phó."

"Ngươi hãy đi theo ta, đi làm một việc, sau đó ta sẽ dùng Thủy Tổ Thánh Vương Lệnh này thay ngươi khu trử cấm chế của Hoang Thần Chi Thi. Bàn Vũ Tiên Tôn mặc dù là có cảnh giới thiên quân. Ở Tiên giới cũng có địa vị cực kỳ tôn quý, thế nhưng còn kém xa so với Thủy Tổ Thánh Vương. Ngươi Thủy Tổ Thánh Vương Lệnh này nhất định có thể giúp ngươi giải trừ cấm chế, thậm chí còn giải trừ cả Đại Khôi Lỗi Thuật."

Thiếu niên che mặt nói.

"Ta đương nhiên là tin tưởng rồi." Chấn Đán Thần Hoàng cung kính nói.

Thủy Tổ Thánh Vương Lệnh ở trong Thần tộc cũng tương đương với thượng phương bảo kiếm trong thế tục! Có thể tiên trảm hậu tấu.

"Đã như vậy, vậy ngươi hãy đi theo ta."

"Dạ!"

Thiểu niên che mặt này thoáng cái chuyển động, cái gương trên đỉnh đầu hơi khẽ động, tinh quang bắn ra bốn phía, cùng với Hoang Thần Vương- Chấn Đán Thần Hoàng biến mất trên không trung.

"Không thể tưởng được Hoang Thần Chi Thi này vẫn bị Phương Hàn chiếm được. Đáng tiếc ta lại không thể thôi toán được hành tung của hắn." Ở bên trong Thiên Vũ Chi Khố, hiện tại hoàn toàn lâm vào rối loạn, các phương diện thế lực đều đưa mắt nhìn nhau, cũng không biết phải làm sao nữa. Mà thân thể Tô Tú Y lại được Hoàng Thư bao quanh.

Ánh mắt của hắn chuyển động tựa hồ như đang suy tính chuyện gì đó.

Thế nhưng thủy chung không cách nào cảm ứng được bất kì khí tức nào của Phương Hàn.

"Phương Hàn chiếm được Hoang Thần Chi Thi, điều này càng khó hàng phục hắn. Có đầy đủ thuần dương chi lực lại có tuyệt phẩm đạo khí, có thể vĩnh viễn nghịch chuyển thời gian tiến hành khổ tu, thoáng cái tu luyện mấy vạn năm, sau khi đi ra chỉ sợ thực lực sẽ phi thường khủng bố." Ứng Tiên Thiên cũng lăng không mà đứng, thần sắc cũng có phần đăm chiêu.

Coi như hắn đã đắc tội với Phương Hàn, những ngày sau này chỉ sợ cũng không sống tốt rồi.

Trước kia hắn thân là Ma Môn Đại Đế, đệ nhất nhân của Ma đạo, cho dù có đối chọi gay gắt với Phương Hàn, bất quá hắn cũng chỉ coi Phương Hàn là nhân tài mới xuất hiện, cũng không để vào mắt, thế nhưng hiện tại trải qua tuế biến, Phương Hàn cũng đủ có thể chống lại Đạo Môn Tiên Tôn nhất lưu.

Không còn là nhân tài mới xuất hiện nữa mà là lão ngoan đồng, lão quái vật cùng cấp bậc với hắn.

Hiện tại Phương Hàn đã đủ có thể ngồi ngang hàng với cự đầu chưởng môn tiên đạo thập môn, thậm chí còn siêu việt hơn.

Nếu như nói trong Vũ Hóa Môn, Phong Bạch Vũ vẫn là giáo chủ cự đầu, thế nhưng hiện tại thanh danh của Phương Hàn còn lấn át cả hắn.

"Đáng chết! Cư nhiên để Phương Hàn chiếm được Hoang Thần Chi Thi! Lần này chỉ cần cho hắn vài tháng thời gian, là hắn có đủ thời gian tại trong Hoang Thần Chi Thi bồi dưỡng tâm phúc, tăng thực lực lên đến tình trạng khủng bố, thời gian càng lâu lại càng lợi hại, chỉ sợ sẽ sinh ra một Linh Lung Tiên Tôn thứ hai."

"Làm sao bây giờ?"

"Thu!"

"Trong Thiên Vũ Chi Khố vẫn còn rất nhiều bảo vật, tuy Hoang Thần Chi Thi bị lấy đi rồi, thế nhưng trong các điện phủ vẫn còn rất nhiều chí bảo, ta phải thu hết mới được."

"Tốt, động thủ thôi!"

Oanh long!

Tại trong Thiên Vũ Chi Khố lập tức bộc phát ra một hồi đại chiến, vô số tu sĩ lần lượt xuất thủ. Khắp nơi tràn ngập quang hoa, thần lôi nổ mạnh, đạo khí lấp loáng.

"Hoang Thần Chi Thi cư nhiên bị Phương Hàn chiếm được? Tốt! Rất tốt! Xem ra ta cùng Phương Hàn chuẩn bị xưng phác thiên địa rồi, tuyệt phẩm đạo khí Viêm Đế Hỏa Long Đỉnh cũng đã tới tay. Điều không hoàn mỹ duy nhất chính là Phương Thanh Tuyết đang ở bên cạnh chàng." Đúng lúc này trong một mảnh trường phiên màu đen, Yên Thủy Thiên giấu mình ở sâu trong đó, cũng không xuất thủ cướp đoạt bảo bối, hiện tại nàng đã chiếm được tuyệt phẩm đạo khí Hắc Đế Triều Tịch Phiên, vậy là thỏa mãn rồi, chỉ cần tiêu hóa xong thực lực có thể tăng lên mười lần hoặc hơn.

Nàng cũng không muốn đụng độ với kẻ xấu, cho nên thân thể hơi chút kẽ động liên thoát khỏi Thiên Vũ Chi Khố.

Sau khi Thiên Vũ Chi Khố mất đi Hoang Thần Chi Thi liền bắt đầu rung động, khắp nơi đều bị rung động, không gian run rẩy, tùy thời tùy khắc đều có thể sinh ra nổ mạnh, từa hồ như tòa bảo khố này chuẩn bị giải thể.

Rất nhiều tài liệu, bảo bối, một số đạo khí đều trôi nổi lên. Bị vô số người cướp đoạt.

Mà giờ khắc này Phương Hàn cũng đang ở trong một khe thời không vô danh, hoàn toàn che dấu Hoàng Tuyền Đồ. Sau đó thúc dục thuần dương chi lực trong Hoang Thần Chi Thi cùng một chỗ với Phương Thanh Tuyết gia tốc thời gian, chỉnh thời gian từ một canh giờ thành một năm.

Một canh giờ thành một năm phải tiêu hao một trăm triệu đan dược!

Hiện tại một canh giờ là một trăm năm, đơn giản là tiêu hao số lượng đan dược gấp trăm lần. Tốc độ gia tốc của thời gian chi lực càng thêm lợi hại, số lượng tiêu hao Thuần Dương khí cũng đạt tới con số khổng lồ.

Nhưng mà có Hoang Thần Chi Thi, cho dù có tiêu hao nhiều Thuần Dương đan hơn nữa, Phương Hàn không thèm để ý.

Phương Hàn trọn vẹn phóng xuất ra một trăm tỷ đan dược để tu luyện.

Hiện tại hắn ở cùng với Phương Thanh Tuyết, ý thức đắm chìm trong động thiên, đối mặt với Côn Bằng, Thao Thiết. Hắn thiêu đốt mười vạn năm tuổi thọ bắt hai đầu thần thú này, hiện tại muốn lấy lại vốn từ hai kẻ này.