Vĩnh Sinh

Chương 742: Bắt đầu càn quét




- Chúc mừng đạo hữu, Bát Bộ Phù Đồ đã ngưng tụ được mầm móng pháp tắc thế giới đại diện cho tuyệt phẩm đạo khí. Bất quá đây mới chỉ là hư ảnh pháp tắc, còn chưa tiến tới mức ngưng tụ thành thực thể, cần phải tới Long chi phần mộ tại Long Giới, hấp thu long lực mà Long Tộc đã lưu lại hàng tỉ năm qua mới có thể hoàn thành bước tấn chức cuối cùng.

Tinh chủ thấy Phương Hàn rốt cuộc đã long hóa Chúng Thần Tháp, hòa hợp với Bát Bộ Phù Đồ thành một thể, lực lượng của Phương Hàn tiếp tục tăng lên, cư nhiên luyện chế thành một kiện tuyệt phẩm đạo khí, không khỏi ước ao không gì sánh được. Thế nhưng hắn thấy Tinh Vân Bảo Bảo trong Bát Bộ Phù Đồ một lần nữa đề thăng thực lực, thiếu chút nữa là đột phá tới Tạo Vật Cảnh, lập tức vui mừng không thôi.

- Không sai, chỉ có đến Long chi phần mộ mới có thể làm cho một điểm cuối cùng này đại viên mãn.

Tinh Trần nói:

- Cô đọng pháp bảo này nghìn năm qua, ta cũng tìm hiểu Thiên Long bí kíp, Đại Luyện Bảo Thuật, tu vi có bước đề thăng. Hơn nữa trong ký ức từ viễn cổ, ta biết khi Bát Bộ Phù Đồ biến hóa trở thành tuyệt phẩm đạo khí, sẽ có tai nạn từ tiên giới hàng lâm xuống, phi thường trầm trọng, không thua gì lôi phạt tiên giới. Điểm này, nhất định phải cẩn thận, bằng không chủ nhân pháp bảo ngã xuống, pháp bảo cũng sẽ bị tan vỡ thành rất nhiều mảnh nhỏ.

- Điểm này ta tự nhiên biết rõ. Hai nghìn năm qua, các vị trợ giúp ta luyện chế Bát Bộ Phù Đồ, cuối cùng để Chúng Thần Tháp dung hợp lại, để tạ ơn các vị đạo hữu, mỗi người hai nghìn ức thuần dương đan dược, không thành kính ý.

Trong lúc nói chuyện, bàn tay Phương Hàn huy vũ, vô cố thuần dương đan dược bay ra, thẩm thấu không gian, trực tiếp đánh thẳng vào trong động thiên của tất cả các thái thượng trưởng lão có mặt tại đây.

- Mỗi người hai nghìn ức thuần dương đan dược!

Tinh chủ giật nảy mình, bọn họ không thể so sánh được với những chủ nhân thương hội trong Tu Chân đại thế giới, mấy nghìn ức không tính là cái gì. Huyền Hoàng đại thế giới hiện tại quả thực giống như thâm sơn cùng cốc, tiền thông dụng trong thế giới tu chân đều là bạch dương đan. Một ức bạch dương đan cũng đã là một bút tài phú to lớn, huống chi là thuần dương đan?

Phương Hàn dùng hai nghìn ức thuần dương đan, tại Tu Chân đại thế giới, coi như trực tiếp đấu giá được một kiện thượng phẩm đạo khí Thiên Uy Hào Giác.

Hiện tại, mỗi người hai nghìn ức thuần dương đan, cũng chính là phát cho mỗi người bọn họ một kiện thượng phẩm đạo khí, không chỉ vậy. Loại lễ vật to lớn như thế này, ai có thể không vui mừng? Tại sâu trong nội tâm mỗi người đều cảm thán Phương Hàn vô cùng rộng rãi.

Có một số trưởng lão tu vi thấp, Động Thiên Cảnh, Trụ Quang Cảnh chiếm được số lượng đan dược này, thân thể run run, giống như rất sợ đan dược đột nhiên biến mất, đều tự giấu sâu trong động thiên của chính mình, niêm phong cất giữ cẩn thận, thực giống như một ông chủ nhỏ tại nông thôn cẩn thận chôn giấu vàng bạc của chính mình.

Nếu như dựa vào tích súc của chính mình, Động Thiên Cảnh, Trụ Quang Cảnh mặc dù được coi như cường giả, thế nhưng cho vài vạn năm đi nữa cũng không có khả năng tích cóp được hai nghìn ức thuần dương đan dược.

- Thái thượng trưởng lão Quần Tinh Môn ở đây có gần một trăm người, Vũ Hóa Môn cũng không chênh lệnh nhiều lắm, hơn một trăm người, tính toán tổng cộng cũng chỉ tốn hao ba bốn mươi triệu (đơn vị TQ = 1 vạn ức, 1 ức = 100 triệu đơn vị VN) đan dược mà thôi, đối với ta mà nói chín trâu mất một sợi lông, chỉ cần tài phú lấy được từ trên người mấy công tử ca kia cũng đã thừa đủ. Mà tài sản ta lấy được từ Cửu Đỉnh Hiên, Bạch Hoàng Thương Hội cũng còn chưa hoàn toàn dùng hết.

Một lần lấy ra bốn mươi triệu đan dược, Phương Hàn cũng không có nửa điểm đau lòng. Đây là hành động thu mua nhân tâm, người khác dùng ngươi luyện chế pháp bảo hai nghìn năm, tuy rằng truyền thụ Đại Luyện Bảo Thuật, nhưng còn tặng thêm đan được, như vậy làm cho người ta nghĩ buôn bán có lời, đi theo Phương Hàn có tiền đồ.

- Không hổ là chưởng giáo chí tôn tân nhậm, xuất thủ hào phóng tới mức như vậy.

Một ít thái thượng trưởng lão Vũ Hóa Môn cũng âm thầm gật đầu, mỗi người nhận được hai nghìn ức đan dược, có thể làm được rất nhiều chuyện mà bình thường không dám làm. Thực giống như người bình thường không có nổi một văn tiền, đột nhiên chiếm được khoản tiền lớn.

- Được rồi, các vị đạo hữu, hiện ở bên ngoài đã trôi qua ba ngày.

Phương Hàn thu loại Hoàng Tuyền Đồ, vẫn như trước gắt gao trấn áp Huyền Vô Cô bên dưới, hiện tại thế giới của hắn đã dung hợp với khí tức mảnh vỡ tạo hóa thần khí, không gian kiên cố tràn ngập lực lượng, mỗi một cây cỏ nhỏ đều cso thần lực khổng lồ, trấn áp Huyền Vô Cô trong đó, càng có thêm Bát Bộ Phù Đồ, có thể nói Huyền Vô Cô không thể nào động đậy được một chút.

Nhất là, trong cơ thể Huyền Vô Cô còn có một đạo oán khí, lúc nào cũng có thể phát tác tàn phá, không thể hoàn toàn không ấn được.

- Phương Hàn, ngày hôm nay ta đã rơi vào trong tay ngươi, không có lời nào để nói. Bản mạng pháp bảo của ta cũng đã bị ngươi long hóa rồi, dung nhập vào trong Bát Bộ Phù Đồ, thế nhưng ngươi đừng quên, đây là một thanh kiếm hai lưỡi, Bát Bộ Phù Đồ kia cũng có một bộ phận nguyên linh bản mạng của ta trong đó, chỉ cần ngươi xảy ra bất cứ vấn đề gì thì pháp bảo của ngươi sẽ biến thành của ta! Từ nay về sau, ngươi không nên để cho ta có bất cứ mảy may cơ hội nào, chỉ cần một cơ hội nhỏ nhất cũng sẽ là lúc ngươi tử vong.

Huyền Vô Cô bị Phương Hàn chấp áp sâu trong bản mạng thế giới, phát sinh thanh âm trớ chú oán độc, nỗ lực lần thứ hai triệu hoán Báo Thù Chi Mâu, thế nhưng thế giới của Phương Hàn quá mức kiên cố rồi, bất luận lực lượng gì đi nữa cũng không thể nào truyền ra được, không có một chút kẽ hở.

- Đừng si tâm vọng tưởng nữa, ngươi biết vì sao thế giới của ta lại kiến cố như vậy?

Phương Hàn truyền một đạo ý niệm vào trong đầu Huyền Vô Cô:

- Ngươi cho là Báo Thù Chi Mâu có thể đối phó ta, ngươi nhìn xem.

Trong mầm móng pháp tắc thế giới, hiển hiện ra một "mai rùa" đang chậm rãi hòa tan.

- Không biết đây là bảo bối gì đúng không? Chính là mảnh vỡ tạo hóa thần khí trong truyền thuyết, càng cao cấp hơn tiên khí.

- Tạo hóa thần khí!

Huyền Vô Cô tựa hồ cũng biết rõ tạo hóa thần khí là cái gì, không khỏi điên cuồng hét lên. Trên mặt hiện ra một loại vặn vẹo kinh khủng, còn có giãy dụa:

- Thứ đồ này, làm sao ngươi có thể lấy được! Hơn nữa, ngươi căn bản không có khả năng luyện hóa.

- Hừ! Vì sao ta lại có thể luyện hóa? Ta và Điện Mẫu Thiên Quân giống nhau, đều học được phân nhánh Tiểu Túc Mệnh Thuật của Đại Vận Mệnh Thuật, càng có được dấu vết Vĩnh Sinh Chi Môn.

Phương Hàn cười nhạt, dùng nhãn thần khiêu khích, nói:

- Đương nhiên, ta cũng nhờ có một kích Phục Cừu Chi Mâu của ngươi mới có thể lay động được mảnh vỡ này, làm cho nó chậm rãi phát ra lực lượng, dung nhập vào trong thế giới của ta. Ngươi không cảm giác được sao? Thế giới của ta, mỗi thời khắc, lực lượng đều biến hóa không ngừng.

Phương Hàn đột nhiên đưa tay nắm trảo, ngoài xa mấy nghìn dặm, trong một bụi hoa trên ngọn núi cao, một con ong mật bị hút tới gần, con ong mật này là sinh linh diễn sinh ra trong thế giới của Phương Hàn sau khi tạo vật khí, không phải là do thu từ bên ngoài vào.

Mà con ong mật này, trong lòng bàn tay Phương Hàn, cấp tốc vỗ cánh, cư nhiên có chấn động giống như phi kiếm tuyệt phẩm bảo khí, từng đạo lực lượng xé rách không gian, mạnh mẽ bộc phát ra từ giữa hai cánh.

- Nhìn thấy rõ hay không? Con ong mật này, tại thời điểm thế giới vừa mới tu thành, chỉ là một con ong mật bình thường, thế nhưng dưới sự ôn nhuận của nguyên khí tạo hóa thần khí, hiện tại tốc độ phi hành của nó đã tương đương với ba lần vận tốc âm thanh, qua không lâu sau, nó sẽ càng dần càng trở nên cường đại. Ngươi có thể tưởng tượng ra, khi mảnh vỡ tạo hóa thần khí này hoàn toàn bị hòa tan, thẩm thấu vào thế giới này, thế giới của ta sẽ biến thành cái dạng gì? Là siêu thần giới? Siêu phật giới?

Phương Hàn nhẹ nhàng buông tay, con ong mật vù nhẹ một tiếng, so với phi kiếm còn nhanh hơn, bay đi tới tốc độ gấp ba lần vận tốc âm thanh.

Huyền Vô Cô nhìn thấy một màn này, trong lòng phát lạnh, hầu như không nói thành lời, qua mấy lần hô hấp sau hắn mới gian nan nói:

- Tiểu nghiệp chướng, thế giới của ngươi mạnh mẽ như vậy, sau này muốn tấn chức đột phá cảnh giới so với tu sĩ bình thường còn khó khăn hơn gấp trăm lần. Thậm chí vĩnh viễn không có khả năng bước vào Hỗn Động Cảnh. Ngươi chính là đang tự làm cho mình một chiếc gông xiềng!

- Chê cười! Ngươi xem đây là cái gì?

Phương Hàn vung tay lên, Tam Thập Tam Thiên Chí Bảo xuất hiện trong thế giới của hắn.

- Đây chính là Tam Thập Tam Thiên Chí Bảo, ta đã nhờ Di Bảo Đại Tiểu Thư của Phân Bảo Nham thu thập tài liệu, đến lúc đó có thể luyện chế toàn bộ thành thượng phẩm đạo khí, mượn lực lượng bảo bối tấn chức, đột phá bình cảnh, bước vào một tầng cảnh giới cao hơn! Ngươi phỏng chừng còn chưa biết rằng, Di Bảo Đại Tiểu Thư Phân Bảo Nham đã trở thành nữ nhân của ta! Ngươi nghĩ, ngươi còn có cơ hội thoát thân hay sao?

- Không có khả năng! Di Bảo Đại Tiểu Thư của Phân Bảo Nham có thân phận tôn quý mức nào, nàng cũng đã tu thành Hư Tiên, trong truyền thuyết, địa vị của nàng tại Cửu Thanh Thái Thượng Thiên phi thường cao cả, thậm chí một số môn phái viễn cổ cũng đều muốn hướng về Cửu Thanh Thái Thượng Thiên cầu hôn, ngươi là ai! Cư nhiên có thể làm cho nàng trở thành nữ nhân của ngươi!

Huyền Vô Cô lựa chọn không tin.

- Không quá bao lâu, ta và Di Bảo Đại Tiểu Thư sẽ cùng nhau luyện chế Tam Thập Tam Thiên Chí Bảo, đến lúc đó chính là ngày ngươi chân chính trở thành khôi lỗi của ta!

Nói xong, Phương Hàn không tiếp tục để ý tới Huyền Vô Cô, nhanh chóng thu lại thần niệm của chính mình, thế giới trong cơ thể chậm rãi vận chuyển, mỗi một tia nguyên lực tạo hóa thần khí dung hợp, pháp lực, thân thể, vách tường thế giới của hắn đều cô đọng, chắc chắn, mạnh mẽ hơn một phần.

- Phương Hàn đạo hữu, mười ngày nữa chính là thời điểm tiên đạo đại hội diễn ra. Hiện tại chúng ta nó nên đi bái phỏng các môn phái khác hay không? Hợp tung liên hoàn? Cộng đồng đối kháng với Thái Nhất Môn? Hiện tại Thủy Tinh Động Thiên đã triệt để liên thủ với Linh Lung Phúc Đại rồi. Chuẩn bị lúc tiên đạo đại hội diễn ra, đối kháng với Thái Nhất Môn, Vũ Hóa Môn và Quần Tinh Môn chúng ta tuy rằng liên hợp, thế nhưng thế lực vẫn hơi nhỏ một chút.

Thấy Phương Hàn đã luyện chế pháp bảo hoàn tất, pháp lực một lần nữa tăng nhiều, mầm móng pháp tắc thế giới viên mãn, tinh chủ lập tức bàn bạc.

- Phương Hàn, điều này cũng không sai, không bằng chúng ta khởi hành tới Vạn Quy Tiên Đảo trước. Vạn Quy Tiên Đảo không phải đầu phục Thái Nhất Môn hay sao? Trước tiên chúng ta đi bái phỏng bọn họ, để bọn họ buông tha đầu phục Thái Nhất Môn. Nếu như không được, chúng ta liền cho bọn họ chứng kiến lợi hại, sau này đầu phục vào môn phái nào sẽ phải suy nghĩ cẩn thận.

Đột nhiên lúc này Long Huyên mở miệng nói.

- Ha ha, Long Huyên, ngươi có huyết hải thâm thù với Vạn Quy Tiên Đảo, hiện tại tu luyện có thành tựu, đích thực là lúc cần phải báo thù. Cũng tốt, chúng ta tới Vạn Quy Tiên Đảo bái phỏng một phen.

Phương Hàn đứng thẳng lên nói:

- Bất quá người tới bái phỏng không nên quá nhiều, nơi này còn cần phải động thủ, ta và tinh chủ đại biểu cho Vũ Hóa Môn và Quần Tinh Môn đi là được rồi.

- Điều này tự nhiên.

Phong Bạch Vũ gật đầu:

- Phương Hàn, ta đã thoái vị, ngươi hiện tại nắm giữ Vũ Hóa Phi Thăng kinh, toàn quyền xử lý mọi chuyện ngoại giao Vũ Hóa Môn. Về phần chuyện trong sơn môn, đám thái thượng trưởng lão chúng ta sẽ xử lý ổn thỏa, bố trí trận pháp, tất cả chuẩn bị cho đại kiếp nạn sắp phủ xuống.

Phương Hàn đối với năng lực của Phong Bạch Vũ tự nhiên là vô cùng tin tưởng, gật đầu, đối mặt nhìn tinh chủ, đột nhiên bay lên.

Không gian bắt đầu lay động kịch liệt, Đại Na Di Thuật bắt đầu thi triển, không tới ba lần hô hấp, không gian hơi nước tràn ngập xuất hiện xung quanh, đã hiện ra trên mặt biển.

Hải dương trong Huyền Hoàng Đại Thế Giới, vẫn rộng lớn không gì sánh được như trước, vô biên vô hạn, hơi nước mang mang ẩn hiện, trên biển từng cơn lốc biến ảo, một hồi vang lên tiếng thiểm điện, tiếng sấm, một hồi lại hiện ra cảnh sắc tươi đẹp.

Bất quá những điều này đối với Phương Hàn mà nói, đều chỉ là chuyện nhỏ.

- Phía trước chính là Vạn Quy Hải Thị, qua hải thị này, tới một phiến đại lục huyền phù trên biển, chính là sơn môn Vạn Quy Tiên Đảo rồi.

Tinh chủ chỉ một ngón tay về phía xa xa.