Võ Công Của Ta Sẽ Tự Mình Tu Luyện

Chương 3: 3: Sự Kiện Linh Dị





Nhìn thấy lưỡi dao cuộn lại, trong lòng Tô Vân thốt ra một câu.

Mở bia vỡ vàng, bóp sắt thành bùn!Thứ này còn mạnh hơn nhiều so với dự đoán của hắn!"Không hổ là tuyệt học Phật môn.

"Tô Vân sắc mặt vui vẻ.

Hắn hiện tại là đao kiếm khó thương, lại phối hợp với Kim Chung Tráo Dung Hội Quán Thông, có thể nói trong mắt người bình thường, hắn đã là tuyệt đỉnh cao thủ trên giang hồ.

Tuy nhiên chỉ nhiêu đây là chưa đủ, còn thiếu rất nhiều!Đại Lực Kim Cương Chưởng chỉ là khởi đầu, mục tiêu của hắn muốn học hết Dịch Cân Kinh, Long Tượng Bàn Nhược Công, thậm chí các võ học cao cấp hơn!"Đẳng cấp của ngộ tính quả nhiên ảnh hưởng đến tốc độ tu luyện.

"Đại Lực Kim Cương Chưởng đều Đại Thừa viên mãn, mà Kim Chung Tráo vẫn là Dung Hội Quán Thông.

Hơn nữa vừa trôi qua một giờ mà Đại Lực Kim Cương Chưởng lại không có bất kỳ đề thăng nào.

Nói cách khác là do ngộ tính hạn chế, mà trước mắt nó đã đạt tới bình cảnh!Cho nên hắn cần linh khí, cần một số lượng linh khí lớn!"Ta phải đi đâu tìm linh khí đây?"Tô Vân cau mày.

Sau khi học được hai môn công phu, trong cơ thể hắn đã có một cỗ vật tồn tại tương tự như khí.

Đây có lẽ là nội lực.

Mà hắn lại có thể cảm nhận được một đồ vật không sai biệt lắm giữa chốn thiên địa này.

Có lẽ những thứ này chính là linh khí.

Nhưng hắn không biết hấp thu như thế nào.

Ánh mắt vừa chớp, đèn đường ở ngoài phòng đã sáng.


Màn đêm buông xuống.

"Đã hơn bảy giờ.

"Tô Vân dọn đồ đạc một cách qua loa rồi đi ra khỏi phòng, chuẩn bị đi ăn chút gì đó.

"Hả? Có chuyện gì vậy? ”Đi ngang qua cửa một trung tâm mua sắm trên đường Đường Sơn, chỉ thấy bên ngoài có vài chiếc xe cảnh sát đang đậu, hơn nữa ngoại vi trung tâm thương mại đều bị hàng rào cảnh gác vây quanh.

Bên ngoài lan can cảnh gác, không ít quần chúng ăn dưa vây xem đang nhỏ giọng nghị luận.

"Nơi này xảy ra chuyện gì vậy?"Tô Vân đi về phía một người đàn ông đang chen chúc ở cuối hàng, hỏi thăm.

"Ai ~ nghe nói là trong siêu thị xuất hiện kẻ giết người, đã chết mấy người rồi, hiện tại trị an viên đã giải tán người bên trong, nhưng hình như còn có không ít người bị vây khốn không ra được.

""Con tin?""Có lẽ vậy.

" Người nọ buông tay, "Ta cũng không biết rõ, ít nhất không nhìn thấy tên giết người điên cuồng kia đi ra thương lượng.

”Đang nói, xa xa đột nhiên truyền đến một tiếng “Phanh” lớn.

Tô Vân nhìn về phía âm thanh phát ra.

Chỉ thấy một vật nặng dùng túi vải bọc lại rơi xuống trước cửa trung tâm thương mại,.

Trên mặt đất thấm đầy máu tươi khiến người ta sợ hãi!Trong lúc nhất thời, đám người vây quanh la thét chói tai hỗn loạn.

"Trật tự! trật tự lại! ”Các nhân viên trị an khẩn cấp duy trì trật tự.

Ánh mắt Tô Vân rùng mình.

Sau khi tu luyện hai môn võ công Phật môn, huyết khí trên người của hắn tràn đầy vô cùng, chí dương chí cương, chính là khắc tinh trời sinh của những tà vật kia.

Cho nên hắn đối với khí tức âm tà cũng cực kỳ nhạy cảm.

Đây tuyệt đối không phải là kẻ giết người!Tô Vân híp mắt lại.

Thừa dịp trị an viên không chú ý, hắn lượn quanh mấy vòng ẩn núp đến cửa phụ của trung tâm thương mại.

Chính cái gọi là kẻ tài cao gan cũng lớn, chuyện này quả thật kinh khủng đối với mọi người, nhưng với hắn mà nói cũng không có đáng sợ như vậy.

Ngược lại hắn có thể cảm giác được lực lượng khí huyết tràn đầy trong cơ thể mình có thể đối phó với những quỷ quái này!Khi bước vào trung tâm thương mại, Tô Vân liền cảm giác được một cỗ khí tức âm lãnh ập tới.

Có điều rất nhanh đã bị lực lượng khí huyết của hắn hóa giải.

"Quả nhiên hữu dụng.

"Tô Vân lưu ý tình huống thân thể.


Sau khi nhận ra hiện tượng này thì hắn mới yên tâm đi vào bên trong trung tâm thương mại.

Đột nhiên một trận gió lạnh đánh tới.

Trong không khí cũng xen lẫn mùi máu tươi và mùi hôi thối vô cùng gay mũi.

Tô Vân ngẩng đầu, trong đại sảnh trung tâm thương mại lớn như ý, thỉnh thoảng lại có bóng đen phát ra tiếng cười quái dị bén nhọn bay ngang qua.

Nếu người bình thường ở chỗ này, tuyệt đối sẽ sợ tới mức ngất đi.

Nhưng Tô Vân có võ công Phật môn phụ thể, chẳng những không cảm giác sợ hãi mà còn cảm thấy hưng phấn.

Dù sao chuyện này cũng rất bình thường, thứ gọi là sợ hãi, tất cả đều là ảnh hưởng của môi trường xung quanh truyền đạt tới cho đại não, ví dụ như ở nơi lạnh lẽo, ngay cả khi không có ma quỷ thì ngươi cũng sẽ sợ hãi.

Nhưng Tô Vân tràn đầy khí huyết, lại có nội lực phụ thể cường đại, cho nên những tiểu quỷ này căn bản không đả thương được hắn.

"Kiệt kiệt kiệt ~ tên này bị dọa làm cho choáng váng ư? Thế mà lại đứng im tại chỗ.

”"Máu thật tươi, hương vị này! Tê ~ tuyệt vời! ”“Huyết dịch thật nồng đâm, ta muốn người này!“Không được, hắn là của ta!”Trong phút chốc, tiếng cười kỳ lạ trong không khí biến thành một cuộc cãi vã khó nghe.

Một đám tiểu quỷ thấy Tô Vân đã sợ tới mức đứng im tại chỗ, một đám giương nanh múa vuốt đánh về phía hắn.

Qủy ăn thịt người, khí huyết tràn đầy cũng là một loại hấp dẫn đối với chúng nó!Đúng lúc này, khóe miệng Tô Vân nhếch lên.

“Chết đi!”Hắn giơ tay lên, kim quang trên tay sáng lên, dưới sự gia trì nội lực đánh về phía lũ quỷ.

Phốc~Hồn phi phách tán!Ngay sau đó, một luồng khí tức bay vào trong cơ thể.

【Đinh~ ngài nhận được 500 điểm linh khí.

】"Thì ra là như vậy.

"Sau khi nghe được hệ thống nhắc nhở, Tô Vân bật cười.

Đám quỷ quái vừa thấy đồng bạn bị thiếu niên dễ dàng chém giết, cực kỳ hoảng sợ nhao nhao bắt đầu rút lui.


"Bây giờ muốn chạy sao? Trễ rồi! ”Tô Vân mãnh liệt lao tới.

Chỉ dùng năm quyền liền giết hết đám quỷ quái chung quanh.

"Quá yếu.

"Tô Vân khinh thường.

Lúc bình thường, quỷ quái hấp thu dương khí, chính là nhằm xuống tay với tinh khí thần của nhân loại.

Người có dục vọng quá độ, tinh khí tiết ra quá nhiều, tự nhiên dễ dàng bị quỷ quái theo dõi.

Huyết khí không đủ, khí huyết yếu đồng dạng cũng vậy.

Ý chí không kiên định, thân thể yếu bị yêu ma quỷ quái dọa sợ, liền dễ dàng hoang mang lo sợ.

Dưới loại tình huống này, cho dù là quỷ quái bình thường cũng có thể dễ dàng giết người.

Nhưng khí huyết của Tô Vân tràn đầy quá dọa người, tinh khí thần mười phần, chứ đừng nói chi còn có Đại Lực Kim Cương Chưởng cảnh giới Đại Thừa viên mãn!"Kế tiếp ở phía trên đó mới là cuộc vui.

"Hắn nhìn lên trên tầng hai.

Trên lan can của lối đi lầu hai, có một gương mặt to đùng không cảm xúc đang nhìn hắn!.

.