Vợ Cũ Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế

Chương 482




Chương 482

Nam Ninh Bách vất vả đẩy xe lăn tới, nhăn nhó, lạnh lùng nói: “Chuyện gì thế này, sao lại tự dưng lại xuất hiện một cô gái, còn nói là mình đang mang thai con của Giang Nguyên nữa? Anh Văn Quân, có phải anh nên giải thích với tôi một chút không?”

Giọng ông ta khá lớn, Tần Văn Quân thầm mắng lão già này đúng là không sợ mất mặt mà, bèn đi tới nhỏ giọng nói: “Ông anh tạm thời đừng kích động quá, tôi cũng nghệt cả mặt ra đây, có lẽ là bọn nhỏ muốn đùa cái gì đó thôi. Chúng ta tiếp tục hoàn thành cho xong hôn lễ đi, khách khứa đã chờ rất lâu rồi, đừng để người ta chê cười mình”.

Nam Ninh Bách cũng là một kẻ sĩ diện hão, trừng mắt nhìn Tần Giang Nguyên, sau đó gật đầu.

Nhưng đúng lúc này, trong mắt Nam Nhã đầy vẻ độc ác, cô ta mặc kệ tất cả mọi thứ, từ trên đài vọt xuống dưới, muốn nhanh chóng va vào bụng của Phùng Thanh: “Đê tiện, lại dám vác mặt tới tận hỗn lễ của tôi giương oai, xem tôi có đánh chết cô không…”

Phùng Thanh không sợ, không e ngại nhìn thẳng vào mắt Nam Nhã, cô ta ước gì Nam Nhã nổi điên lên.

Tình huống thế này, Nam Nhã càng mất không chế, thì lại càng mất mặt, như thế phần thắng của cô ta cũng lớn hơn.

Cô ta xách váy cưới lao thẳng về phía trước, nhưng chân đi giày quá cao, lúc xuống sân khấu đã vấp phải tà áo cưới, cổ chân lật ngang, cả người mất khống chế ngã nhào xuống!

Trong đám đông có tiếng hít khí lạnh!

Nam Nhã đập mặt xuống đất, khi cô ta ngẩng đầu lên chỉ thấy đầu váng mắt hoa, miệng mằn mặn, cùng với thứ gì đó trong miệng, cô ta phun ra, hai cái răng cửa cùng với bọt máu văng ra đất.

“…”

Cuối cùng tầm mắt cũng đã quay trở lại, cảm giác đau đớn cũng ập tới như bão lũ.

“A…”, âm thanh thảm thiết đinh tai nhức óc vang vọng tận nóng nhà, xuyên qua trời cao.

Thảm, vẫn là Nam Nhã thảm.

Hôn lễ đã kết thúc trong sự hỗn loạn gà bay chó sủa.

Khi rời khỏi khách sạn, trên mặt Nam Mẫn là ý cười chẳng mấy khi xuất hiện, dáng vẻ xui xẻo suy sụp của Nam Nhã thật sự quá buồn cười.

Hôm nay họ đã tham dự đúng hôn lễ rồi, nếu bỏ lỡ kịch hay lần này thì e là sẽ tiếc nuối cả đời mất.

Phó Vực buồn cười nói: “Hôn lễ này tuyệt vời thật đó, mở màn bằng kịch bản phim Quỳnh Dao, sau đó lại thành phim luân lý gia đình cẩu huyết, cuối cùng lại kết thúc bằng hài kịch… Chậc chậc chậc, đúng là quanh co lòng vòng, nhấp nhô lên xuống mà”.

Anh ta nhìn về phía Nam Mẫn: “Cô em họ này của em đúng là một nhân tài”.

Nam Mẫn từ chối cho ý kiến về việc này.

Phó Vực lại nhìn sang Dụ Lâm Hải: “Sự hỗn loạn của hôn lễ này chắc cũng ngang với đám cưới của cậu lần đó, nhưng mà giá cổ phiếu cũng đã lên lại rồi”.

Dụ Lâm Hải lạnh lùng liếc nhìn anh ta một cái, hận không thể khâu miệng anh ta lại.

Dưng không lại đi vạch áo cho người xem lưng như thế.