Vợ Cũ Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế

Chương 619




Chương 619

Nhóm Nam Mẫn và Tô Duệ thức trắng cả đêm, cùng ngẩng đầu lên nhìn Bạch Lộc Dư, đồng tử co rụt lại.

Nam Lâm cũng chẳng ngủ được miếng nào, đang mơ màng thiếp đi thì bị tiếng cười quái dị của Bạch Lộc Dư làm tỉnh giấc: “Anh bảy, anh bị… Điểm trúng huyệt cười hả?”

“Ha ha ha… Đừng nhắc tới nữa… Ha ha ha, con bé Tô Âm chết tiệt kia… Ha ha ha, cho anh ăn cả túi hạt cười… Ha ha ha, sau đó anh thành thế này luôn… Ha ha ha, mau, cứu anh với!”

Bạch Thất cười cả đêm, cười sắp chết đến nơi rồi.

Nam Mẫn và Tô Duệ thấy thế lập tức hiểu ra, vội vàng lấy thuốc giải ra cho Bạch Lộc Dư nuốt vào, anh ta cười thêm một lát nữa mới dừng lại được, ba hồn bảy vía đã quay về.

“Rốt cuộc trong cái hạt dẻ cười đó có thứ gì thế? Anh cười suốt một đêm, mặt sắp rút gân rồi đây này”.

Bạch Lộc Dư xoa mặt cả buổi trời, mặt hết sức ai oán.

Nam Mẫn thản nhiên nói: “Tiếu Ngạo Giang Hồ”.

Bạch Thất: “Thứ gì thế?”

“Nói trắng ra là một loại thuốc viên, nuốt vào sẽ k1ch thích dây thần kinh của anh trong thời gian ngắn, khiến luôn miệng cười mãi không ngừng, như một tên thần kinh. Trước đó nó có tên là thuốc cười, sau này được Tô Âm đổi thành Tiếu Ngạo Giang Hồ”.

Nam Mẫn giải thích cho Bạch Lộc Dư.

Bạch Lộc Dư tức giận trợn tròn cả mắt: “Thuốc do tên thần kinh nào nghiên cứu ra thế?”

Tô Duệ thản nhiên ngước mắt: “Anh”.

“…”, Bạch Lộc Dư quay sang trừng anh ta, mấy lời mắng chửi th ô tục lên đến miệng rồi lại nuốt ngược trở về.

Bỏ đi, không có đụng vô được.

Nam Mẫn thấy anh nhỏ đến thì tinh thần đang căng thẳng cũng thoáng thả lỏng: “Âm Âm đ ến tìm anh hả?”

“Đúng đó, nói là đến thăm anh, anh còn đang vui vẻ thì nó đã đòi học kỹ thuật hack đồ đó, kết quả mới học được hai chiêu đã mất bình tĩnh, bảo anh giúp nó điều tra tung tích Phó Vực”.

Bạch Lộc Dư chưa từng có cảm giác cạn lời đến thế: “Anh thấy con bé này có vấn đề, đang định nói nó mấy câu thì nó đã cho anh ăn hạt dẻ”.

Anh ta quay sang nhìn Tô Duệ, hết sức ấm ức: “Anh Duệ, con gái nhà anh ức hiếp em như vậy đó, anh phải đòi lại công bằng cho em!”

Tô Duệ cong môi cười mỉa, nụ cười rất lạnh, hỏi lại anh ta một câu.

“Anh có con gái hả?”

???

Mặt Bạch Lộc Dư đầy dấu chấm hỏi, nhìn sang Nam Mẫn.

Nam Mẫn cũng xụ mặt, không nói được lời nào.

Bầu không khí có gì đó không đúng.

Bạch Lộc Dư lại nhìn sang Nam Lâm, Nam Lâm khẽ giật giật môi, thấp giọng nói: “Bỏ nhà đi bụi hả”.

“Lại bỏ nhà đi bụi? Đây là lần thứ mấy rồi?”