Vợ Của Ảnh Đế Lại Phá Hỏng Game Show

Chương 237




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Biết là ai tặng không? Dạo gần đây có ai đang theo đuổi à?”  

Khương Mạn mơ hồ đoán được ra người tặng là ai, nhưng vẫn lắc đầu nói: “Sống không tốt sao? Con đường nhân sinh đã không bằng phẳng lại còn muốn đi đường gập ghềnh, lại còn muốn theo đuổi mình.”  

Advertisement

“Nói cũng đúng.” Chị Lam tán thành.   

Advertisement

Chị ấy đang khen ngợi hôm nay Khương Mạn thật thông minh, biết cách tỉnh táo trước cám dỗ trần gian!   

“Nếu đã không có lòng nói chuyện yêu đương, thì mau đi làm việc thôi. Dạo gần đây có nhiều chương trình lớn gửi lời mời cho em lắm đấy.”  

“Chỉ có chương trình thôi sao? Không có mời đóng phim?” Khương Mạn nhíu mày.  

“Có, em tự xem đi.” Chị Lam vừa chỉ vào đống kịch bản để trên bàn vừa bĩu môi.   

Một tiếng sau, Khương Mạn bỏ cuộc. Đau đầu nhăn cả mày lại nói: “Sao toàn diễn vai đành hanh đanh đá vậy? Tại em diễn giả quá hả?”  

Không phải diễn quá giả mà tại em diễn quá thật! Quá đáng thật đấy……  

“Em hỏi chị?” Cả mặt chị Lam là kiểu ‘chị còn đang muốn hỏi em đây’.  

“Đợi chút, (Kẻ giết người) được công chiếu rồi.”  

Khương Mạn bĩu môi một cái: “Xem ra tài nguyên của cái công ty này cũng chả ra sao cả.”  

Đứa cho cô mấy cái kịch bản tệ thế này, mà dám không biết xấu hổ nói là đã giành nhiều tài nguyên tốt cho cô rồi?  

“Về mảng điện ảnh thì Thiên Phong không thể so được với Hoa Thị.” Chị Lam nói thẳng, “Nhưng mà các chương trình tạp kĩ thì chưa biết được.”  

“Xem cái này đi.” Chị Lam ngẫm nghĩ một lúc rồi ném quyển tạp kỹ qua: “Chương trình do công ty và truyền hình điện ảnh Ái Đào hợp tác, tiền cat xe cũng cao, không vất vả lắm, lại còn được ăn uống.”  

“Vừa hay có thể kiềm chế bớt tính cách sắt đá của em!”  

Khương Mạn nghi ngờ mở quyển giới thiệu chương trình ra, chương trình này tên là (Heartbeat Bang Bang Bang), sau đó lại nhìn xuống…… “Chương trình về  tình yêu?” cô hoài nghi chị Lam đang cố tình hố cô.   

“Có phải bắt em yêu đương thật đâu, chỉ là diễn thôi.”  

Khương Mạn nhíu mày, cô không hứng thú với mấy chương trình yêu đương kiểu này. Chả có gì k1ch thích cả, cũng chả có trò gì mạo hiểm.  

Chị Lam nhìn cô một cái, nhún vai: “Tuỳ em, nếu không muốn đi thì thôi, chọn cái khác xem.”