Vô Địch Hắc Thương

Chương 73: Thiên ngoại phi thương




Diệp Sảng bỗng nhiên khoát tay nói:

- Đợi một chút, Kiếm đại ca là anh em tốt của ta, ta khuyên cô không nên động thủ với ta!

Tình Thâm Sâu Vũ Mênh Mông giật mình:

- Kiếm đại ca nào?

Diệp Sảng nói:

- Còn có thể là Kiếm đại ca nào?

Tình Thâm Sâu Vũ Mênh Mông nhíu mày, không nói thêm được gì.

Chiêu thức ấy của Diệp Sảng vô cùng mạo hiểm, hiện tại hắn đang một mình đối đầu hai mươi mấy người, thế nào cũng chết tan xác, nhưng quả thật hắn có quen biết Kiếm Thập Tam, hơn nữa còn trong lúc cùng nhau chiến đấu.

Thời điểm mấu chốt, hắn chỉ còn chiêu đem tên của Kiếm Thập Tam ra làm bùa cứu mạng, Tình Thâm Sâu Vũ Mênh Mông lạnh lùng nói:

- Ngươi nghĩ là ta sẽ tin ngươi sao?

Diệp Sảng cũng cười lạnh nói:

- Phong cách của Kiếm Thập Tam chắc là cô rõ ràng hơn ta, cô đánh hắn một quyền, hắn sẽ trả lại cô mười đao, cô đắc tội hắn nhiều lần, hắn tuyệt đối sẽ không buông tha cô! Trận chiến ở Tiên Tung Lâm chắc cô cũng đã nghe qua, lúc đó ta cũng có ở đó!

Lời này sau khi nói ra, Tình Thâm Sâu Vũ Mênh Mông liền biết Diệp Sảng không nói dối, hơn nữa còn một điều Diệp Sảng cũng không biết, thật ra Kiếm Thập Tam và Tình Thâm Sâu Vũ Mênh Mông không chỉ có dính dáng đến nhau trong game "Đệ nhị thế giới"! Trước kia, trò chơi khá nổi tiếng là "Tiên Du". bọn hắn đã thân thiết với nhau rồi.

Huống chi, tên Kiếm Thập Tam này giết người cũng dễ dàng như người ta thái dưa, ai cũng không dám đắc tội hắn.

Sắc mặt Tình Thâm Sâu Vũ Mênh Mông không ngừng biến đổi, Diệp Sảng nghĩ thầm thế này là được rồi, cô tỏ ra do dự thế này, bọn Ma Heo Đầu Cay sẽ càng có nhiều thời gian bỏ trốn.

Sau khi suy tư thật lâu, lý trí của Tình Thâm Sâu Vũ Mênh Mông đã chiến thắng tình cảm, nàng không nói một tiếng, chỉ lạnh lùng phất tay, bảy nữ chiến sĩ liền vọt lên, bảy cây đại đao liền phóng tới, đều nhắm vào đầu hắn.

Diệp Sảng nhanh nhẹn đến biến thái, nhảy sanh một bên né ngay.

Hàng loạt tiếng leng keng vang lên, bảy chui đao đâm xuống đất, hoàn toàn thất bại.

Lúc này, toàn bộ nguyên tố sư đều đem mang pháp trượng và áo choàng ra, dù Diệp Sảng có muốn trốn cũng không thể trốn khỏi hàng loạt chiêu thức tung ra như mưa bom bão đạn này được.

Nhưng khi mọi người vừa giơ vũ khí ra thì xuất hiện dị biến, ba một cái, Diệp Sảng đột nhiên biến mất, tất cả mọi người tất cả mọi người đều sửng sốt, chuyện gì thế này?

Tình Thâm Sâu Vũ Mênh Mông phản ứng đầu tiên, nàng cảm giác có một luồng gió mát lạnh sợt qua bên cạnh mình, chắc chắn đối phương đã sử dụng kỹ năng ẩn thân trốn chạy nào đó.

Đây đương nhiên là kỹ năng "Nghĩ Thái Tiềm Hành" của Diệp Sảng, từ khi pháp bảo của hắn thành +2, giá trị nguyên tố của hắn đã là 40 điểm, hắn có thể ẩn thân đến 4 giây, đối với hắn mà nói, 4 giây là quá đủ cho hắn tiến ra cửa thạch thất.

- Ngăn cửa lại!

Tình Thâm Sâu Vũ Mênh Mông hô lớn.

Hai nguyên tố sư đứng gần cửa nhất lập tức che lại cửa, nhưng đáng tiếc các nàng đã chậm một bước, Diệp Sảng đã trở lại địa đạo trước đó.

Tình Thâm Sâu Vũ Mênh Mông nằm mơ cũng không nghĩ ra, khi các nàng đuổi theo Diệp Sảng, ba người bọn Ma Heo Đầu Cay đã dùng dây thừng dán chặt thân mình lên trần của địa đạo, trong thông đạo tối đen như mực, dù cho ngươi có đèn pin, cũng không ai hướng ánh sáng lên đầu mình, mà chỉ hướng về phía trước để đi tới, vì thế làm sao phát hiện có gì trên đầu mình, chiêu này cực kỳ mạo hiểm, nhưng kết quả rất tốt, khi đợi các nàng ta đi qua, ba người bọn Ma Heo Đầu Cay lại nhảy xuống, đi ngược theo đường cũ mà ra.

Kỳ thật gian mộ thất này cũng có cửa ngầm để thoát ra, nhưng nếu muốn mở thì tốn thời gian vô cùng, sẽ không kịp bỏ chạy.

Vì thế, Diệp Sảng đã nghĩ ra phương pháp mạo hiểm này, hơn nửa, làm cho đám người của Lạc Hoa Lưu Thủy nổi điên hơn nữa là Diệp Sảng cũng an toàn thoát thân sau khi làm mồi nhử.

Tốc độ của Diệp Sảng thật là kinh người, khi hắn tới cây cầu nhỏ thì bọn người Lạc Hoa Lưu Thủy còn chưa thoát ra khỏi thông đạo.

Bên ngoài mộ thất, nữ quỷ đã bị đám người Lạc Hoa Lưu Thủy giết chết, điều này quá tốt, hắn thật vô cùng mang ơn các nàng ta đã giúp hắn thế này.

Nhưng khi trở lại mặt đất, máy bay trực thăng tiếp ứng vẫn chưa tới, Yêu Ngươi Sâu Đậm đang điên cuồng dùng bảng trợ giúp người chơi gửi tin nhắn.

- Chạy theo hướng Bắc!

Ý tưởng của Ma Heo Đầu Cay rất hay, chạy theo hướng đó sẽ rút ngắn khoảng cách gặp máy bay trực thăng, như vậy có thể rút ngắn thời gian.

Trên bầu trời bắt đầu xuất hiện âm thanh động cơ của trực thăng, phía xa xa trên biển xuất hiện một chấm đen, nó từ từ lớn dần lên, chiếc CH-46 đã đến, cửa khoang mở ra, một thang dây từ đó được thả xuống.

Thời Thượng Thiếu Gia là người đầu tiên leo lên, sau đó là Yêu Ngươi Sâu Đậm, đến khi Diệp Sảng leo lên thì từ cửa của lăng mộ bắt đầu có người ào ạt chạy ra.

- Cất cánh, mau cất cánh!

Hai tay của Ma Heo Đầu Cay vừa chụp được thang dây thì máy bay liền di chuyển.

Phanh!

Một tiếng súng vang lên.

Chấn động toàn thân Ma Heo Đầu Cay chấn động toàn thân, một giá trị thương tổn -148 phát ra từ đầu của hắn.

Diệp Sảng hoảng sợ quay đầu, người bắn phát súng này có kỹ thuật thật tốt.

Lúc này, ngay lối vào mộ thất, có một nữ nhân mặc một bộ quân phục xanh biếc đang chạy nhanh tới, khẩu Desert Eagle trên tay phản xạ ánh sáng mặt trời thập phần chói mắt.

Lúc này Diệp Sảng bỗng nhiên có cảm giác chính nữ nhân này là người dùng duy nhất một phát súng giết chết Tiêu Sái Đi Một Hồi.

Biểu tình của nữ tay súng này vô cùng lạnh lùng, chính thái độ gặp hiểm không loạn của nàng ta làm cho Diệp Sảng có loại cảm giác này.

Phát súng này của cô ta vô cùng âm hiểm, phát súng này bắt trúng tay phải của Ma Heo Đầu Cay, hắn phải buông tay ra, cả người liền trượt xuống phía dưới thang dây, nhưng Ma Heo Đầu Cay phản ứng cũng vô cùng nhanh, hắn nhanh nhẹn chụp lại phía dưới của thang dây rồi gian nan leo ngược lên.

Thời Thượng Thiếu Gia vốn vô cùng tự cao tự đại, không coi ai ra gì, nhưng lúc này trải qua biết bao nhiêu chuyện, khi thấy Ma Heo Đầu Cay chỉ thiếu một chút là rơi khỏi thang dây, hắn gấp đến độ nước mắt đã muốn rơi ra.

Ánh mắt Ma Heo Đầu Cay vô cùng kiên định, bất kể như thế nào hắn cũng muốn lên tới máy bay trực thăng, lúc này máy bay trực thăng lại giật một cái, điều này vô cùng may mắn!

Phanh!

Phát súng thứ 2 của tay súng kia bị chệch mục tiêu, chạm vào thân máy bay, một đốm lửa nhỏ bắn ra.

- Mau, bay nhanh hơn nữa!

Yêu Ngươi Sâu Đậm rít lên với khoang điểu khiển.

Máy bay trực thăng bay xa dần, thang dây cũng bay bay phía dưới, tay súng kia lại vô cùng thông minh, nàng chạy dọc theo bớ biển, chạy một lúc rồi dừng lại, hay tay bắt đầu nâng súng mà ngắm.

Trạng thái ngắm bắn này dài khoảng 3 giây, chỉ cần nhìn tư thế này thôi cũng đủ hiểu người này là cao thủ dùng súng.

Phanh!

Tiếng súng của Desert Eagle vang lên làm mọi người giật mình.

Ma Heo Đầu Cay lại trúng thêm một phát đạn, hơn nữa lại trúng ngay bắp tay phải, Ma Heo Đầu Cay lại bị trượt xuống, lúc này đã xuống tới nấc cuối cùng của thang dây, lúc này cả thang và hắn chỉ còn cách mặt đất 10 mét.

Hắn có một loại dũng khí, đó là dù cho có gì xảy ra cũng không từ bỏ sự sống, hắn chỉ còn một cánh tay trái, và cánh tay này đang nắm chặt nấc thang cuối cùng của thang dây không buông.

Pằng Pằng Pằng....

Cửa khoang máy bay hiện ra vô số tia lửa, khẩu MP5 lúc này liên tục nhả đạn, yểm trợ cho Ma Heo Đầu Cay leo lên.

Bắn từ máy bay đang bay và đứng trên mặt đất ngắm bắn là hai chuyện hoàn toàn khác nhau, kỹ năng bắn súng của Diệp Sảng lại không cao, chỉ thấy nữ tay súng không thèm nhúc nhích, họng súng lia theo hướng bay của trực thăng, ngắm thẳng Ma Heo Đầu Cay. Nhìn thấy chuyện này, tim của Thời Thượng Thiếu Gia và Yêu Ngươi Sâu Đậm muốn rơi cả ra ngoài, đi ra ngoài lăn lộn, không sợ người biến thái, chỉ sợ người liều mạng, người này hoàn toàn không thèm để ý đến bản thân mà nhất quyết phải giết Ma Heo Đầu Cay cho bằng được.

Một lần nữa, Diệp Sảng thay băng đạn, đầu ruồi của khẩu súng nhắm ngay nữ tay súng, nếu cho nàng ta tiếp tục thể hiện khả năng dùng súng của mình, Ma Heo Đầu Cay một là chết, hai là rơi thẳng xuống biển.

Phát súng này của nữ tay súng đang ngắm bắn một mục tiêu di động, mà Diệp Sảng cũng thế, hắn đang cố gắng bắn trúng nàng ta trước khi nàng ta khai hỏa phát súng thứ 4.

Pằng pằng pằng...

MP5 bắn ra một loạt đạn, nhưng không may lúc này đột nhiên trực thăng ngoặt một cái, thân máy bay nghiêng qua một bên, Diệp Sảng thấy rõ ràng loạt đạn mình bắn ra xới tung cát xung quanh của nữ tay súng kia.

Tốc độ bay của đạn thì mắt thường không sao thấy được, nhưng dù là tay mơ cũng hiểu được, nếu tay súng bắn liên tục một loạt đạn thì thông qua vị trí viên đạn chạm vào mục tiêu mà có thể đoán ra quy luật của viên đạn, đó gọi là đường đạn.

Tình hình hiện tại là MP5 đang bắn từ một chiếc trực thăng đang bay, khi loạt đạn bắn ra, bởi vì quan hệ quán tính giữa súng và máy bay đang bay, người dùng súng phải biết tự điều chỉnh góc độ bắn sao cho chính xác.

Tri thức cao thâm cỡ này, đương nhiên là Diệp Sảng không hề biết, nhưng hắn hiểu nếu tiếp tục bắn hụt, Ma Heo Đầu Cay thật sự không xong, hắn lúc này có một loại cảm giác tử thần theo đuổi, khi nhìn thấy họng súng của nữa tay súng kia cứ di động theo hướng bay của trực thăng, ngắm thẳng vào Ma Heo Đầu Cay.

Tay súng kia lúc này chợt có linh cảm đối phương sắp bắn trúng mình! Nhanh chóng chạy thoát đi!

Ánh mắt Diệp Sảng gấp đến độ muốn phun lửa, hắn mạnh mẽ nâng súng ngang vai, quỳ một chân xuống, tay bóp cò súng, một loạt đạn lại bắn ra.

Phanh phanh phanh....

Đất cát vẫn bị bắn tung tóe.

Tinh thần của Diệp Sảng tập trung đến cực hạn, xung quanh có xảy ra chuyện gì hắn cũng không để ý, Thời Thượng Thiếu Gia và Yêu Ngươi Sâu Đậm đều khẩn trương, toàn bộ hi vọng đều ký thác trên người Diệp Sảng.

Tim Diệp Sảng đập mạnh 1 cái, sống hay chết đều tùy thuộc vào lần bắn này, hắn vừa bắn vừa nghiêng người, 7 viên đạn bay ra một loạt theo hướng hắn di chuyển.

Máy bay trực thăng vút một phát, bay ngang qua đầu của nữ tay súng, giống như một con hùng ưng lượn trên không.

Bùm một tiếng, hai đầu gối của tay súng bên dưới quỵ xuống, máu tươi từ lồng ngực nàng liên tục trào ra, từng giọt đỏ thẫm rơi xuống ướt cả bờ cát, hai mắt nàng mở to, nàng không kinh hãi vì bị trúng thương, mà nàng kinh hãi là vì ngay giây phút nguy cấp nhất, Diệp Sảng lại có để bình tĩnh điểu khiển họng súng, bắn ra bảy phát thì có đến năm phát trúng nàng, lúc nàng chuẩn bị bóp cò thì loạt đạn của Diệp Sảng đã ghim vào toàn thân nàng.

Đường đạn hướng từ dưới lên trên, từ đùi, bụng, bộ ngực, cổ, và viên cuối cùng trong loạt đạn bắn vào ngay giữa sống mũi của nàng, lúc đó thì hai mắt nàng đã mất khả năng ngắm bắn.

Bốn trị số tổn thương -40 màu hồng xuất hiện, cuối cùng là một trị số tổn thương màu xanh -120.

Loạt đạn này như mưa phùn giữa trời cao, không có sự sắc bén như sấm nổ vang dội, cũng không có khí thế đên cuồng của cuồng phong, nhưng sự chuyển hướng đường đạn của nó liên miên không dứt, cho thấy một sự trí mạng tinh tế, nhìn vết đạn trên thân thể của tay súng kia mới có thể thấy hết được sự tinh tế.

Tay súng kia thì chuẩn, ổn, độc, còn Diệp Sảng thì nhanh, hiểm, tinh tế!

Đạo bắn súng uyên thâm, dù cho là thuật bắn súng cao siêu cũng cần có sự biến hóa, chỉ có người thông minh mới có thể nhìn ra bí quyết trong đó.

- Má ơi, ta thành công rồi!

Diệp Sảng lập tức đứng lên, kích động cực kỳ:

- May mắn ta có Tín Xuân ca a, lần này giàu to rồi....

Máy bay trực thăng xoay một vòng trên không trung, chở toàn bộ bọn Diệp Sảng trở về nơi xuất phát vô cùng thuận lợi.

Đám người Lạc Hoa Lưu Thủy lúc này mới đuổi tới, Tình Thâm Sâu Vũ Mênh Mông vừa nhìn thấy thi thể tay súng của mình nằm trên bờ cát, nàng ta tức giận đến thở không nổi...

- Kiếm Thập Tam a Kiếm Thập Tam, ta đối xử với ngươi tốt thế này, thế mà người của ngươi lại nhẫn tâm hạ độc thủ như vậy, ta sẽ không để yên cho ngươi đâu!

Tình Thâm Sâu Vũ Mênh Mông hướng về phía biển khơi mà rít gào.