Vô Hạn Thự Quang

Quyển 11 - Chương 20: Bắt đầu tác chiến




Dịch giả: mqhung

Tranh thủ thời gian ban ngày, mỗi người đều chọn lấy vũ khí cho riêng mình, đươngnhiên, tân nhân như Beatrice, linh thú của Bắc Băng Châu đội, Varotian hay con chó của Robert Neville sẽ không tham gia hành động lần này, bọn họ sẽ ở lại nơi trú ẩn, tránh việc thiệt mạngoan uổng trong khi thực hiện nhiệm vụ.

Những người còn lại chia làm ba đội, phân đội đầu tiên gồm Sở Hạo, Robert Neville, Auchi chịu trách nhiệm bố trí thuốc giải vào một trong ba địa điểm đã xác định từ trước. Tiếp theo, phân đội thứ hai lần lượt là Trương Hằng, Tom, TIER, cuối cùng là Niệm Tịch Không và Sterry, mỗi phân đội chịu trách nhiệm phá hủy một điểm thông gió.

Do thành viên chiến đấu không nhiều, thế nên việc đột nhập vào viện nghiên cứu cần phải tiến hành bí mật, cố gắng tránh việc phải chiến đấu với người biến dị. Chính bởi vì có quét hình tinh thần lực, việc đột nhập mới có khả năng thành công mà không phải dựa vào may mắn, điều này khiến Robert Neville một lần nữa cảm thán, kỹ năng này là nguyên nhân khiến cho phương thức chiến đấu trong quy mô nhỏ hoàn toàn thay đổi.

Ban ngày không có chuyện gì xảy ra, do để chuẩn bị cho hành động vào buổi tối, Robert Neville không đi ra bến cảng như thường lệ, theo suy nghĩ của hắn, đã qua thời gian mấy năm, ngoại trừ sự xuất hiện của đám người Sở Hạo, nhân loại có lẽ không bị tiêu diệt thì cũng tập trung ở các khu vực núi cao hay cao nguyên cả rồi, về cơ bản ở các thành thị hoặc khu vực bình nguyên sẽ không còn có người nào tồn tại nữa.

Các thành viên Bắc Băng Châu đội tuy biết rõ nội dung cốt truyện, nhưng theo phân phó của Sở Hạo, mọi người đều không đề cập đến tình huống của nữ nhân vật chính, mặc dù tất cả đều cảm thấy khó hiểu nhưng vì Sở Hạo không nói lý do nên mọi người chỉ có thể giữ thắc mắc lại trong lòng, chờ đến lúc hắn giải thích.

Thời gian trôi qua, lúc gần đến thời điểm hành động, trong lòng mọi người càng lúc càng khẩn trương, đặc biệt là Robert Neville, hắn là người biết rõ nhất sự kinh khủng của người biến dị, trong mấy năm này hắn đã trải qua vô số nguy cơ sinh tử, hơn nữa hắn cũng chỉ là một người bình thường mà thôi. Kẻ được gọi tài cao gan lớn thì cũng cần phải có đủ thực lực mới bỏ qua được nguy hiểm, nói trắng ra là, nguy hiểm của ngươi đối với ta chẳng qua chỉ là chút đau đớn da lông bên ngoài hoặc nhẹ như gió thoảng, vậy thì có gì đáng nói đâu?

Thế nên sự khẩn trương của Robert Neville so với Trương Hằng, Niệm Tịch Không là hoàn toàn khác biệt, mà không nên lấy Niệm Tịch Không để làm ví dụ, vì cho dù sắp đến giờ xuất phát, thần sắc nàng vẫn như bình thường, trên tay cầm một cái chân hươu để ăn, bộ dạng như chuẩn bị ra ngoài đi dạo một vòng, đây cũng là điều khiến mọi người cảm thán không thôi...

"Kẻ tham ăn nhất thế giới quả nhiên không thể giải thích theo lẽ thường a." Trương Hằng lắc đầu rồi thở dài nói.

"Ngươi muốn chết hả...?" Niệm Tịch Không liếc mắt nhìn Trương Hằng, nàng tiếp tục ăn nhưng lời nói đã mơ hồ mang theo sát khí.

"A, không tốt, tại sao ta lại đem ý nghĩ trong lòng nói ra vậy?" Trương Hằng làm bộ sợ hãi, nhưng giọng điệu của hắn lại lộ vẻ đùa giỡn, không nghiêm túc một chút nào cả.

Ngay lập tức, hắc quang hiện lên, còn Trương Hằng nhanh chân chạy mất...

"Bọn họ có ổn không vậy?" Robert Neville nhấp một ngụm cà phê rồi nhỏ giọng hỏi Sở Hạo.

"Hả? Ngươi nói gì cơ?" Sở Hạo đang uống trà đồng thời xem xét bản đồ, nghe vậy hắn đặt bản đồ xuống rồi hỏi lại.

"Bọn họ a..." Robert Neville suy nghĩ một chút rồi nói: "Bọn họ đều có khả năng đặc biệt, được rồi, nói đơn giản là bọn họ cũng giống như đám người có dị năng trong phim X-men nên mới bị khu vực 51 giữ lại, nhưng theo độ tuổi của họ... chắc là đã bị giam giữ và thí nghiệm a? Bọn họ cũng không phải là quân nhân, vậy nhiệm vụ lần này..."

Sở Hạo mỉm cười nói: "Vấn đề này thì ngươi cứ yên tâm, lúc trước ta đã nói qua, khu vực 51 không phải là nơi thực hiện những thí nghiệm phi nhân nhân tính như người ngoài tưởng tượng, mặc dù bên trong có rất nhiều người có năng lực đặc biệt, nhưng đó cũng là một biện pháp để bảo hộ bản thân bọn họ cũng như bảo hộ thế giới bên ngoài. Ngươi cứ suy nghĩ cẩn thận là sẽ hiểu, bọn họ sinh hoạt bên trong khu vực 51, ngoại trừ việc không thể đi ra ngoài thường xuyên, cộng thêm tham gia các loại thí nghiệm kiểm tra, đo lường ra thì không có việc bị ngược đãi đâu. Bọn họ cũng có thể tham gia vào biệt đội hành động đặc biệt của khu vực 51, cũng chính là cái mà ngươi gọi là tiểu đội dị năng đó. Hơn nữa sau khi trải qua điều tra lý lịch, họ cũng có thể đạt được quân hàm của riêng từng người cũng như có ngày nghỉ để về thăm nhà mỗi năm. Thực ra bọn ta thuộc về tiểu đội hành động đặc biệt, tất cả mọi người đều là quân nhân, đa số cũng từng tham dự vào rất nhiều cuộc chiến tranh."

"Vậy sao?" Lần này thì Robert Neville thực sự giật mình, bởi vì ngay cả hắn cũng chưa từng tham gia vào bất kỳ cuộc chiến tranh chính quy mức độ quốc gia nào cả, tối đa cũng chỉ là sự liều mạng để sống sót trong vài năm qua ở New York. Hắn là quân nhân thuộc loại hình phi chiến đấu, gần như không có cơ hội để ra chiến trường a, nói như vậy, kinh nghiệm thực chiến của hắn có khi còn không bằng với mấy người trẻ tuổi này.

Bất kể là thế nào, khi màn đêm buông xuống, mọi người rời khỏi nơi trú ẩn tiến về viện nghiên cứu, Auchi mở rộng tối đa phạm vi quét hình tinh thần lực, sau khi xác định xung quanh không có người biến dị, mỗi người leo lên một chiếc xe đạp...Đúng vậy, là xe đạp, nên biết rằng hiện tại New York căn bản là một thành phố chết, lái xe có động cơ trong đêm sẽ tạo ra động tĩnh không nhỏ, việc đó tương đương với thông báo cho toàn bộ người biến dị biết rằng ở đây có con mồi đấy.

May mắn là tất cả mọi người, kể cả Robert Nevillle và Auchi có tố chất thân thể yếu nhất đều có đủ thể lực, hơn nữa trong lúc di chuyển, nhờ có quét hình tinh thần lực, mọi người đều tránh được tất cả người biến dị, do đó tuy mất chút thời gian và sức lực trên đường đi nhưng lại vô kinh vô hiểm tiến đến gần viện nghiên cứu một cách an toàn.

Do đã mất bốn, năm tiếng đồng hồ để di chuyển tới đây, mọi người đều vừa mệt vừa đói. Hiện tại thời gian vẫn còn sớm so với kế hoạch hành động, vậy nên từng người đều ăn lương khô và uống nước đã chuẩn bị từ trước, sau đó nghỉ ngơi đơn giản một lát, đồng thời Auchi cũng sử dụng kỹ năng của mình quan sát toàn bộ tình hình bên trong viện nghiên cứu.

Quả nhiên đúng như Sở Hạo dự đoán, bên trong đó chỉ có không tới một trăm người biến dị, đa số là phụ nữ, thậm chí còn có hơn mười đứa trẻ sơ sinh, có thể nói là toàn bộ sở nghiên cứu coi như đã trống rỗng, hơn nữa với số lượng người biến dị như vậy, mọi người muốn tiêu diệt chúng cũng không phải là việc khó.

Bởi vì có sự tồn tại của hơn chục đứa trẻ biến dị khiến mọi người có chút chần chừ, trong đó Robert Neville là người do dự nhất, hắn nói với mọi người qua tâm linh tỏa liên: "Những đứa trẻ này...là người biến dị sinh ra sao? Đây là lần đầu tiên ta thấy đó...Tình huống như vậy, chúng ta liệu có tiếp tục hành động không?"

"Ân..."

Vẻ mặt Sở Hạo không thay đổi nói: "Nhất định phải tiếp tục, ta nhắc nhở ngươi, những đứa trẻ biến dị mới sinh này chính là biểu hiện cho việc kéo dài sinh mệnh của bọn chúng, trong đó cũng chỉ có hơn chục người thôi, ngươi có biết trong số nhân loại sống sót, hàng năm có bao nhiêu đứa trẻ đã chết bởi vì không đủ chất dinh dưỡng, hoặc nơi ở bị người biến dị phát hiện không? Lựa chọn của ta, ta tuyệt đối không hối hận...Tiếp tục hành động! Robert Neville, hiện tại nếu ngươi cảm thấy hối hận, ngươi có thể trở về, nhưng một khi bắt đầu hành động sẽ không còn đường lui nữa, lúc đó ngươi còn do dự, ta hoặc những người còn lại sẽ giết ngươi trước tiên! Hiểu chưa? Robert Neville!"

Ánh mắt Robert Neville hiện lên vẻ phức tạp, sau một lúc lâu hắn mới lên tiếng: "Đúng vậy, chỉ huy, ta sẽ tuân theo mệnh lệnh."

Cứ như vậy, mọi người tiếp tục chờ đợi, khi thời gian đến gần hai giờ sáng, tất cả đều thiết lập giới hạn thời gian nửa tiếng để hành động trên đồng hồ của mỗi người. Đúng hai giờ sáng, Sở Hạo hít một hơi thật sâu, sau đó hắn là người đầu tiên vọt ra từ chỗ ẩn nấp, dựa theo quét hình tinh thần lực chạy về phía viện nghiên cứu.

Thẳng hướng cửa chính vào là đến chỗ thang máy để đi xuống viện nghiên cứu ngầm dưới lòng đất, nhưng trải qua ngày tận thế, chỗ này đã bị người biến dị phá hủy sạch sẽ, biến thành một miệng hang thẳng xuống phía dưới, độ cao ước chừng hai mươi mét. Độ cao này đối với người biến dị hoàn toàn không có vấn đề gì, bọn chúng có thể ra vào rất dễ dàng dựa vào tố chất thân thể mạnh mẽ, nhưng với mọi người thì khác, sau khi sử dụng dây thừng để thả người xuống phía dưới, tất cả nhanh chóng tiếp cận viện nghiên cứu.

Không khí ở đây hôi thối đến khó có thể hình dung, mùi vị hỗn tạp từ chất bài tiết của người biến dị, lượng lớn rác thải, xương cốt cùng với xác động vật thối rữa... Cảm giác hiện tại của mọi người là lộn xộn, bẩn thỉu, nước thải cùng ruồi bọ tràn lan khắp nơi, quét hình tinh thần lực không thể cảm nhận được mùi vị, thế nên sau một lúc tiến vào viện nghiên cứu, khứu giác của mọi người gần như đã tê liệt, không thể cảm giác được mùi vị nữa.

Tiếp đó, ba phân đội lần lượt tách ra hướng về mục tiêu của mình, Niệm Tịch Không là người sớm tiếp cận mục tiêu nhất do nàng trực tiếp ngự kiếm phi hành về chỗ điểm thông gió, tốc độ dĩ nhiên là vô cùng nhanh, nhưng có một điểm khiến nàng phải lưu tâm là Sterry lại có thể theo sát phía sau, thời gian hắn di chuyển đến đây chỉ chậm hơn nàng một chút, tốc độ này rõ ràng là vượt xa người thường, xem ra thực lực của hắn cũng không đơn giản...

Hành động lần này cũng không khó khăn như dự kiến, có sự trợ giúp của quét hình tinh thần lực, mọi người dễ dàng tránh được những người biến dị còn ở lại hang ổ, dù sao diện tích của viện nghiên cứu cũng khá lớn, hơn nữa mùi vị không khí nơi đây "nồng nặc" như thế, chỉ cần không ở khoảng cách gần, người biến dị cũng không thể dựa vào khứu giác để phát hiện bọn họ. Cứ như vậy, cả ba phân đội đều đến nơi an toàn, tiếp đó hai điểm thông gió lần lượt bị phá hủy, động tĩnh mà mọi người gây ra rất nhanh bị những người biến dị phát hiện, ngay lập tức bọn chúng xông về hướng phát ra âm thanh gần nhất.

Mà hiện tại... thời hạn nửa giờ để hành động mới vẻn vẹn trôi qua chưa đến mười phút...