[Vô Hạn Xuyên Không ] Lâm Phong Và Lãnh Huyết

Chương 18




– Gia Cát Thần Hầu, tại hạ Lam Phá Thiên, hôm nay đến qúy phủ cầu hôn Vô Tình công tử cho con gái độc nhất của ta Lam Nhựợc Phi.

– Gia Cát Thần Hầu, hôm nay ta đến quý phủ cầu hôn Vô Tình công tử cho con gái ta là Lăng Tiểu Đao.

– Gia Cát Thần Hầu, tại hạ là bang chủ Phi Hổ bang Hồng Thất Công, hôm nay ta đến quý phủ cầu hôn Vô Tình công tử cho con ta là Hồng Kính.

Phi Hổ bang chủ nhắc tới chính là đứa con trai đại bất hiếu, Hồng Kính mà trán đầy mồ hôi. Đuờng đường là một nam tử hán, từ khi trên đường gặp được Vô Tình thì liền hồn xiêu phách lạc, ba hồn thì mất đén hai mỗi ngày đều tuyệt thực để bức người cha tội nghiệp đến Thần bộ ti cầu hôn, cứ y như điệu bộ của nữ nhân muốn chồng vậy. Phi Hổ bang chủ đành phải chiều lòng con trai, đây rốt cục là đạo lý gì? Con trai lão tự nhiên lại muốn thành thân cùng một nam nhân khác!

Lam Phá Thiên, Lăng Lạc Thạch, Gia Cát Chính Ngã dường như hóa đá, chết trân tại chỗ, nam nhân muốn thành thân cùng nam nhân, đây là cái lý gì chứ?

Còn Vô Tình lúc này lại đang lang thang mua sắm trên phố. Lát sau y liền gặp phải tên háo sắc Trần Cửu.

– Đại mỹ nhân a… Trần Cửu gào lên vang dội.

– Mỹ nữ? – Lâm Phong từ khi xuyên không tới nơi này kỳ thực chưa gặp được một mỹ nữ Đại Tống chân chính nào liền không tự chủ được phải mở thật to mắt dáo dác ngó nghiêng để tìm mỹ nhân. – Nhưng mỹ nhân ở đâu?

– Đại mỹ nhân, là ngươi đó!

Trần Cửu toan đưa tay sàm sỡ Vô Tình, hắn vừa xáp lại gần thì không ngờ xuất hiện một thiếu niên, y quát lên:

– Không được bắt nạt vợ ta! >’’<

– Vợ ngươi à? – Lâm Phong thầm rủa kẻ nào đui mù thế không biết! Vừa giương mắt lên thì thấy thì ra là Hồng Kính, con trai bang chủ Phi Hổ bang.

– Đây là vợ ngươi à? Cút đi, đừng cản trở lão tử!

Trần Cửu hung hãn đẩy Hồng Kính ra. Hồng Kính ỷ mình là thiếu bang chủ Phi Hổ bang, thường ngày không ai dám gây sự với hán nên tự cho là công phu bản thân vô cùng lợi hại. Không ngờ Trần Cửu vừa đẩy nhẹ một cái thì hắn đẫ ngã nhào ra đất làm trò cuời cho Vô Tình. Bị đánh ngã ngay trước mặt người trong mộng, Hồng Kính thấy mất mặt vô cùng, hắn tức tối vọt tới cùng Trần Cửu đánh tiếp.

Bây giờ không chạy thì còn đợi khi nào, Vô Tình liền dùng vận tốc ánh sáng (300.000 km/s) co giò chạy về Thần bộ ti. Phải mất một lúc y mới thở phào, đưa tay vuốt ngực điều hòa hơi thở. Thời Tống quả là một thời đại thịnh hành nam sắc, kinh hoàng quá, đẹp trai đâu phải tội của ta chớ!

Đây lại là chuyện gì nữa, vì sao Thần Bộ ti lại có thêm ba người này nữa?

– Vô Tình, con đã về.

Gia Cát tiên sinh thực ra cũng chẳng biết phải đối phó với ba người này thế nào.

– Vị này là bang chủ Lam Thiên bang Lam Phá Thiên.

Đầu bóng lưỡng, rõ diễn viên quần chúng hạng ba!

– Vị này là Minh chủ Đại liên minh Lăng Lạc Thạch.

Hả, Lăng Lạc Thạch, là người xấu nha. Thế nhưng bề ngoài hắn lại là một nam tử trung niên có vẻ hòa nhã, gần gũi. Có thể suy ra thời trẻ cũng là một nam nhân dễ nhìn, thế thì tại sao Lăng Tiểu Đao lớn lên dung mạo lại kém như thế nhỉ?

– Còn vị này là bang chủ Phi Hổ bang Hồng Thất Công

Phụt….Hồng Thất Công, ông cũng xuyên không đến đây làm khách mời sao?

– Lam bang chủ, Lăng Minh chủ, Hồng bang chủ mạnh giỏi! Vô Tình khách khí nói.

Quả nhiên là nhất biểu nhân tài, dung mạo thanh linh xuất trần, cốt cách đoan chính, nhi tử quả không nhìn lầm. Tương lai nhất định là một đôi phu thê ân ái!

– Vô Tình, ba vị này đều đến đây để cầu hôn con đó.

– Hồng bang chủ, ngài cũng có con gái à?

Nhưng rõ ràng Hồng bang chủ chỉ có một đứa con trai, Vô Tình nhớ rõ, hôm nay còn gặp hắn trên đường mà!

– À…không, ta chỉ có một con trai duy nhất….Hồng Thất Công xấu hổ đáp.

Nam nhân Đại Tống lại có thể đi cầu thân một nam nhân khác ư? Vô Tình thất thần hỏi ngược lại…tại năm 2007 ở Hương Cảng cũng không cho phép như vậy mà, huống chi đây là thời cổ đại. Ối dời ơi, giờ ai dám bảo thời cổ tư tưởng còn hết sức bảo thủ nào?

– Cái này…cái này…Hồng Thất Công lúng túng lau mồ hôi ròng ròng trên trán….chỉ là nhi tử của ta chỉ có một tâm nguyện đó.

– Đa tạ hảo ý của các vị, Vô Tình đã hiểu rõ. Thế nhưng hiện tại, tại hạ đã có ý trung nhân, mời các vị về cho! – Vô Tình đắc ý nói.

– Buồn cuời! Vô Tình ngươi căn bản không để Đại liên minh chúng ta trong mắt mà!Lăng Lạc Thạch ta nếu không chứng kiến Tiểu Đao đêm này đau khổ tương tư ngươi thì còn khuya ta mới đến Thần bộ ti cầu hôn!

– Chẳng hay Vô Tình công tử đã để mắt đến cô nương nhà ai rồi? – Lam Phá Thiên đúng thật là tâm bình khí hòa nha. Thấy Vô Tình giờ quay về với điệu bộ như thế ông cũng không muốn một nam nhân yếu đuối như vậy chăm sóc nữ nhi bảo bối của mình.

– Cái này…cái này… Vô Tình bắt đầu pha trò. Sau đó liền thấy Lãnh Huyết từ ngòai đi vào, Vô tình như thấy được cứu tinh, liền gọi:

– Lãnh Huyết, đệ mau cứu mạng ta!

Gia Cát tiên sinh chết trân, phòng khách hiện bị bao phủ bởi một màn đen….Vô Tình cũng thích nam nhân, lại là một nam nhân hoang dại như Lãnh Huyết…Sở thích của Vô Tình công tử quả thật đặc biệt!

Lam Phá Thiên, Lăng Lạc Thạch, Hồng Thất Công không hẹn mà mặt mũi cùng tối sầm lại, rồi phất tay áo phẫn nộ ra khỏi Thần Bộ ti…

Lãnh Huyết hiếu kì liền hỏi:

– Có chuyện gì vậy thế thúc, Vô Tình?

– Vô Tình, con làm ta thất vọng quá! = Gia Cát tiên sinh lộ rõ vẻ thất bại trên mặt mà âu sầu nói.

– Ơ, ta còn chưa nói gì hết mà! Lâm Phong vừa kêu tên Lãnh Huyết xong chứ đã nói gì khác đâu! Không phải mọi người nghĩ ta thích Lãnh Huyết đó chứ? Trời ơi, thanh danh ta còn đâu