Vợ Mới Của Bố Ở Nhà Đối Diện

Chương 27




Nhà hàng này cách khu nhà của hai người rất xa, không hiểu sao Hoàng Diệu Sư lại biết.

Nhưng sau khi quan sát, có thể thấy nhà hàng này rất được. Không khí rất nhẹ nhàng, trên tường treo những bức tranh rất đẹp, nhiều màu sắc, ghế dựa cao cùng bàn có hình thù kì lạ, thoạt nhìn rất lạ nhưng lại cũng rất giản dị.

Ba người chọn vị trí ngồi cạnh cửa sổ, nhân viên phục vụ đã tới. Hiển nhiên là Đậu Đậu và Hoàng Diệu Sư là khách quen ở đây, cậu nhân viên vừa đưa thực đơn cho Hoàng Diệu Sư vừa nhéo má Đậu Đậu.

“Em là khách, em chọn món đi.” – Hoàng Diệu Sư đưa thực đơn cho Bạch Tiểu Sao.

Bạch Tiểu Sao từ chối: “Anh quen thuộc chỗ này nên anh chọn đi.”

“Cũng được.” – Hoàng Diệu Sư không khách khí, cầm thực đơn, gọi vài món ăn có tên rất lạ, lại đặc biệt gọi cho Đậu Đậu một phần salad khoai tây.

“Nhà hàng này rất được.” – Bạch Tiểu Sao nhìn xung quanh – “Sao anh biết chỗ này?”

“Chỗ bạn bè mà.” – Hoàng Diệu Sư cúi đầu cười nói – “Có đưa Đậu Đậu đến một lần, con bé rất thích, nên mới thường xuyên đến đây.”

“Đúng vậy.” – Đậu Đậu gật đầu – “Khoai tây ở đây rất ngon, Đậu Đậu rất thích.”

“Con mèo tham ăn.” – Hoàng Diệu Sư nhéo nhéo má cô bé.

Hai người đang đùa giỡn thì từ gian trong của nhà hàng có một nam nhân trẻ bước ra, Hoàng Diệu Sư nhìn chằm chằm người đó đi đến bàn của mình.

“Đã lâu không thấy cậu đến.” – Nam nhân kia cười nói, lại nhìn Bạch Tiểu Sao ngồi cạnh – “Còn dẫn cả bạn theo nữa.”

Hoàng Diệu Sư cúi đầu: “Nếu biết trước anh ở đây thì tôi đã không tới.”

Nam nhân cũng không thèm để ý lời nói của Hoàng Diệu Sư có ý không thích, còn kéo ghế bên cạnh ngồi xuống, nhìn Đậu Đậu: “Bé con đã trưởng thành rồi, càng lớn càng xinh đẹp….Có muốn đến chỗ chú ở không…….”

“Anh đừng có mơ.” – Hoàng Diệu Sư nhíu mày, lạnh lùng nói – “Nếu anh còn muốn thấy Đậu Đậu thì bớt nói đi.”

“Được được.” – Trên mặt nam nhân là nụ cười có ý trêu chọc – “Như vậy công chúa Diệu Sư và công chúa Đậu Đậu với vị mỹ nhân này ngồi dùng bữa, tại hạ xin cáo lui.” – Đứng lên rồi còn vươn tay định sờ má Đậu Đậu, bị Hoàng Diệu Sư ngăn lại.

“Anh nói……… là quán của bạn bè.” – Bạch Tiểu Sao nhìn theo bóng dáng nam nhân, khóe miệng nhếch lên – “Xem ra không giống.”

Hoàng Diệu Sư cúi thấp đầu, nghịch chiếc thìa trong tay, không nói lời nào.

Đậu Đậu cảm thấy bố mình hình như mất hứng, không dám nói lời nào, chỉ cúi đầu, uống nước trái cây.

Sau một lúc không nói gì, không khí im lặng đến xấu hổ, Hoàng Diệu Sư bỏ thìa, hít một hơi: “Đúng vậy, anh với hắn ta là bạn bè, hắn là Phùng Nam. Bọn anh từ nhỏ đã lớn lên cùng nhau.”

Đậu Đậu sợ sệt nhìn bố, nhỏ giọng nói: “Chú Phùng là bạn của bố, vì sao bố không cho Đậu Đậu nói chuyện với chú Phùng.”

Hoàng Diệu Sư liếc Đậu Đậu: “Người lớn nói chuyện trẻ con đừng xen vào.”

Đậu Đậu lè lưỡi, vội vàng ngồi im.

Bạch Tiểu Sao định trêu chọc Hoàng Diệu Sư một chút, lại không nghĩ là anh trả lời thành khẩn như vậy, lại không muốn quản chuyện riêng của Hoàng Diệu Sư, nhất thời không biết nói gì.

May là đồ ăn vừa lúc mang ra.

Hoàng Diệu Sư gắp đồ ăn, nói chuyện cùng Bạch Tiểu Sao về mấy sự kiện thể thao sắp tới, như không có gì xảy ra vậy.

Đương nhiên, với Bạch Tiểu Sao mà nói việc trước đó chỉ là rắc rối nho nhỏ mà thôi.

Bầu không khí trên bàn cơm bắt đầu sôi nổi. Nói chuyện về vài đề tài không nhàm chán, Đậu Đậu lại kén ăn liền bị Hoàng Diệu Sư cùng Bạch Tiểu Sao hợp lực phê bình, liền ngồi uống nước trái cây. Không khí hòa thuận vui vẻ, rắc rối nho nhỏ vừa rồi dường như cũng biến mất.