Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây

Chương 117






Nguyễn Tri Hạ cảm thấy cứ tiếp tục như vậy, cô nhất định sẽ bị “Tư Gia Thành” ép phát điên!
Cô giãy không ra tay của “Tư Gia Thành”, lại không thể làm ầm lên, sợ làm người khác chú ý, cuối cùng đành vậy bị anh nắm lên xe.

Sau khi hai người đi, Nguyễn Hương Thảo với khuôn mặt sưng vù hơn cả đầu heo đi ra khỏi sau cột của cửa nhà hàng, nhìn những bức ảnh mình vừa chụp, trong mắt lóe lên sự âm u.

Nguyễn Tri Hạ chiếm lấy cái danh thiếu phu nhân nhà họ Tư, lại còn quấn quýt không rõ với em họ, cô ta nhưng muốn nhìn xem kết cục của hai người này sẽ như thế nào.

Cay đắng cô nhận hôm nay to như vậy, tuyệt đối sẽ không để yên.

……
“Tư Gia Thành” dẫn Nguyễn Tri Hạ đi phòng khám, đắp mặt xong bôi thuốc giảm nhiệt, sau đó lại quay lại Hạ thị tiếp tục đi làm.

Đến Hạ thị, cô vừa mới ngồi xuống vách bàn làm việc của mình thì nghe người bên cạnh nói Nguyễn Hương Thảo xin nghỉ về nhà.

Người nói vừa thấy Nguyễn Tri Hạ đến, giọng nói liền nhỏ xuống.

Mặc dù như thế, Nguyễn Tri Hạ vẫn thính tai nghe được đôi câu vài lời.

“Tôi thấy Nguyễn Tri Hạ này cũng chẳng phải dạng vừa.

.


.

Cô ta vừa đến công ty, quản lý các cấp trong công ty liên tiếp xảy ra chuyện không may, người xin nghỉ.

.

.


Nguyễn Tri Hạ nghĩ nghĩ, hình như đúng là có chuyện như vậy.

Đầu tiên là Tôn Chính Hoa, sau lại Nguyễn Hương Thảo.

Nhưng là việc này có thể trách cô sao? Là bọn họ chọc cô trước!
Lúc tan tầm, Nguyễn Tri Hạ dọn dẹp đồ xong đang định đi thì nhìn thư ký của Hạ Lập Nguyên đến.

“Cô Hạ, chủ tịch tìm cô.


Hạ Lập Nguyên tìm cô qua chỗ ông ta làm gì?
Chẳng lẽ vì chuyện lúc sáng, muốn báo thù xả giận cho Nguyễn Hương Thảo?
Dựa theo sự yêu thương của Hạ Lập Nguyên đối với Nguyễn Hương Thảo, điều này cũng không là không thể.


Về vậy, Nguyễn Tri Hạ cực kỳ nghiêm túc ôn hòa nói: “Thật ngại quá, bây giờ đã là giờ tan tầm, nếu chủ tịch có chuyện công việc tìm tôi thì ngày mai tôi sẽ đi tìm ông ấy, nếu là việc tư thì ông ấy chắc chắn sẽ gọi điện cho tôi, với lại tôi còn phải đi thăm cái vị đồng nghiệp nam bởi vì tôi trốn việc mà làm việc vất vả rồi vật ra ốm.


Thư ký của Hạ Lập Nguyên đi theo ông ta bao nhiêu năm, cũng biết ít nhiều về tình trạng của Nguyễn Tri Hạ, nhan sắc bình thường, trí tuệ yếu kém.

Những chuyện gần đây trong công ty anh ta cũng biết, nhưng sau khi trực tiếp tiếp xúc, mới phát hiện ra Nguyễn Tri Hạ không chỉ trở nên xinh đẹp, lại còn trở nên lanh lợi.

Thư ký vẫn chưa chịu từ bỏ ý định nói: “Nhưng tổng giám đốc Hạ đã dặn dò, bảo cô qua đó một chuyến.


Sự đáp lại của Nguyễn Tri Hạ là xách theo túi xách bỏ đi thẳng.

Nguyễn Tri Hạ ra khỏi cửa Hạ thị, liền đi thẳng đến trạm xe bus.

Lúc này người chờ xe bus rất đông, bỗng nhiên, một chiếc xe màu đen quen thuộc dừng lại trước mặt cô.

Cửa xe hạ xuống, Hạ Lập Nguyên quay đầu nhìn cô: “Lên xe.


Nguyễn Tri Hạ do dự chút xong mở cửa lên xe.

Trong xe chỉ có bác tài lái xe và Hạ Lập Nguyên, sau khi Nguyễn Tri Hạ lên xe, cũng không chủ động lên tiếng.

Tài xế lái xe được một đoạn thì dừng xe đến gần bên đường.

Qua một hồi, Hạ Lập Nguyên mở miệng sâu xa: “Tri Hạ, bố biết chuyện con trốn việc là một sự hiểu lầm, hôm nay chị con đã phải chịu tội nặng như vậy, việc này cho vào dĩ vãn đi, đừng để trong lòng nữa.


Nguyễn Tri Hạ cười nhạo một tiếng: “Dĩ vãn?”