Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây

Chương 2716




Chương 2716:

 

Nguyễn Tri Hạ tự lái xe tới nhưng từ khi Thẩm Lệ nghe nói cô mang thai lại có chút không quá yên tâm: “Nếu không tớ đưa cậu về nhà nhé?”

 

Nguyễn Tri Hạ vô cùng bất đắc dĩ: “Thật sự không sao mà nên cậu không cần phải lo lắng như vậy, sao cậu lại giống y như Tư Mộ Hàn vậy chứ…”

 

“Tớ chỉ là cảm thấy không quá yên tâm.” Thẩm Lệ cũng cảm thấy bản thân mình hơi lo lắng quá độ nhưng cô chính là cảm thấy không quá yên tâm.

 

Đúng lúc này, sau lưng truyền đến một tiếng: “Thẩm Lệ.”

 

Nguyễn Tri Hạ và Thẩm Lệ cùng nhau quay đầu lại liền nhìn thấy Tiêu Văn đang đứng ở cách đó không xa phía sau hai người.

 

Bụng Tiêu Văn đã lộ hẳn ra nhưng trên mặt cô ta lại không có một chút vui sướng của người làm mẹ mà ngược lại càng có vẻ âm trầm.

 

Thẩm Lệ nhíu mày lại không để ý tới Tiêu Văn mà là đi lên phía trước hai bước tới trước mặt Nguyễn Tri Hạ nhỏ giọng nói: “Cậu đi trước đi, lái xe cẩn thận một chút.”

 

Tiêu Văn cũng không phải đèn cạn dầu, Thẩm Lệ không sợ cô ta nhưng Nguyễn Tri Hạ đang mang thai vẫn nên cách Tiêu Văn xa một chút thì tốt hơn, dù sao đầu óc Tiêu Văn không ổn lắm cộng thêm hoàn cảnh hiện tại nữa nên rất khó đảm bảo sẽ không nổi điên.

 

Nguyễn Tri Hạ biết lo lắng của Thẩm Lệ nên cô khẽ gật đầu với Thẩm Lệ: “Vậy tớ đi trước đây, cậu cũng cẩn thận.”

 

Lúc Thẩm Lệ quay đầu lại phát hiện ra Tiêu Văn đã nhấc chân đi về phía bên này, Thẩm Lệ bất động thanh sắc đi đến trước mặt Tiêu Văn, ngăn cản đường đi của cô ta.

 

“Tôi còn tưởng rằng cô không muốn để ý đến tôi chứ.” Giọng nói của Tiêu Văn rất nhỏ không có chút sức lực nào, nói ra cũng rất kỳ quái giống như Thẩm Lệ phải để ý đến cô ta vậy.

 

“Cô tìm tôi có việc gì?” Thẩm Lệ nghe thấy tiếng động cơ sau lưng nên quay đầu lại, lúc trông thấy ô tô của Nguyễn Tri Hạ đang từ từ chạy ra ngoài mới buông lỏng xuống.

 

Bây giờ Tiêu Văn có nổi điên thì cô cũng không sợ nữa.

 

Thẩm Lệ vốn chỉ là tùy tiện ứng phó một chút không hề muốn thật sự đứng ở chỗ này nói chuyện phiếm với Tiêu Văn nên cô liền quay người đi đến xe của mình.

 

“Cô đi đâu.” Giọng nói của Tiêu Văn hơi gấp gáp, đi theo sau.

 

Thẩm Lệ có chút phiền: “Không đi còn ở lại nơi này hàn huyên với cô sao? Quan hệ của chúng ta là loại có thể hàn huyên với nhau à?”

 

Tiêu Văn nở nụ cười, tiếng cười không hiểu sao lại có chút đột ngột: “Xem trò cười của tôi cô có vui không?”

 

Thẩm Lệ lạnh lùng nói: “Tôi rất bận rộn nên không có tâm tình để xem trò cười của cô!”

 

“Chính là dáng vẻ này.” Tiêu Văn lui về sau hai bước, tinh tế đánh giá Thẩm Lệ: “Cô thật giống như mãi mãi cũng là dáng vẻ thong dong tự tin và thoải mái này, thật sự khiến cho người ta phải chán ghét.”

 

Thẩm Lệ quay người mở cửa xe ra ngồi vào trong xe.

 

Tiêu Văn thấy thế lại giống như phát điên chạy tới, Thẩm Lệ nhanh tay lẹ mắt đóng khóa an toàn lại.

 

Tiêu Văn đập lên cửa kính xe gọi tên cô.

 

“Thẩm Lệ!”

 

Thẩm Lệ tự nhiên không để ý tới Tiêu Văn, khởi động xe, muốn lái xe rời đi.

 

Nhưng ngay khi Thẩm Lệ vừa mới khởi động xe, Tiêu Văn đột nhiên lao tới chắn trước đầu xe của cô ta, liều mạng muốn ngăn Thẩm Lệ lại.