Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây

Chương 2864




Chương 2864:

 

Đường dây đang bận, chắc có lẽ là đang nói chuyện điện thoại với Thẩm Lệ.

 

Cố Tri Dân đi vòng vòng tại chỗ hai lần, rốt cuộc Cố Mãn Mãn cũng gọi điện thoại đến.

 

Cố Mãn Mãn liền nhận ngay trong một giây: “Cô ấy ở đâu vậy?”

 

Cố Mãn Mãn cảm thán một câu ở trong lòng, đây thật sự là anh họ của cô ấy hả.

 

“Chị Tiểu Lệ không nói là chị ấy ở đâu, chị ấy chỉ nói là muốn đi dạo ở bên ngoài một chút, giải sầu một chút, đi dạo xong thì tối nay sẽ về nhà.” Cô thuật lại nguyên lời nói của Thẩm Lệ cho Cố Tri Dân nghe.

 

“Em…” Cố Tri Dân tức giận đến nỗi không chịu được: “Anh kêu em hỏi cô ấy ở đâu, em lại hỏi như vậy đó hả?”

 

“Chị ấy không muốn nói thì em cũng đâu còn cách nào khác đâu, hơn nữa chị ấy đã nói là tối nay sẽ về nhà, anh cũng đừng có lo lắng vớ vẩn cả ngày. Chị Tiểu Lệ là người lớn đã trưởng thành rồi, anh yên tâm đi.” Cố Mãn Mãn cảm thấy Cố Tri Dân đang lo lắng thái quá.

 

Không nhìn thấy người, sao anh có thể yên tâm được.

 

Cố Tri Dân cảm thấy có nói chuyện tiếp với Cố Mãn Mãn cũng không có ý nghĩa, còn không bằng bây giờ anh về nhà chờ đợi, cho nên trực tiếp cúp điện thoại của Cố Mãn Mãn.

 

Cố Mãn Mãn còn muốn an ủi Cố Tri Dân vài câu, kêu anh không cần phải quá căng thẳng, ai ngờ lời nói còn chưa nói ra khỏi miệng thì Cố Tri Dân đã cúp điện thoại.

 

Thật đúng là… anh họ.

 

Cố Tri Dân cũng không còn tâm tư để đến công ty xử lý công việc, anh gọi điện thoại qua cho Tiểu Dân Dân, kêu Tiểu Dân Dân có tài liệu khẩn cấp gì thì cứ trực tiếp gọi điện thoại thông báo cho anh, mang đến trong nhà cho anh.

 

Anh lái xe thẳng về nhà, vừa vào cửa thì nhìn thấy trong nhà tối đen như mực.

 

Thẩm Lệ vẫn còn chưa về.

 

Anh cũng lười phải bật đèn, thay giày xong thì ngồi xuống trên ghế sofa.

 

Ngồi một lát, anh lại nhớ đến lúc nãy đến Kim Hải, anh nhìn thấy đồ ăn ở trước mặt của Thẩm Lệ hình như vẫn còn chưa được đụng vào bao nhiêu.

 

Bản thân Thẩm Lệ cũng chưa ăn được bao nhiêu, nói đi dạo một vòng ở bên ngoài rồi mới về nhà, chắc chắn sẽ đói bụng.

 

Cố Tri Dân suy nghĩ như vậy thì liền đứng dậy đi vào phòng bếp làm món ăn mà Thẩm Lệ thích ăn, chờ cô trở về thì có thể ăn được rồi.

 

Cố Tri Dân loay hoay trong phòng bếp hai tiếng đồng hồ, làm đồ ăn xong rồi, lúc trở ra thì phát hiện đã mười giờ tối.

 

Nhưng mà ở cửa lại không hề có chút động tĩnh nào, Thẩm Lệ vẫn còn chưa về.

 

Sớm biết lời nói này của Cố Mãn Mãn không đáng tin cậy mà.

 

Cố Tri Dân quyết định tự mình đi ra ngoài tìm.

 

Anh không quan tâm được nhiều như vậy, cầm áo khoác lên rồi cầm điện thoại liền đi ra bên ngoài.

 

Vội vàng đi ra cửa, sắp đi đến thang máy thì mới phát hiện mình mang dép lê đi ra ngoài.

 

Thẩm Lệ không thích nhất là anh mang dép lê đi ra ngoài, anh quay trở lại đổi giày rồi lại trở ra.

 

Gọi cho Thẩm Lệ mấy cuộc điện thoại, lần này không phải là không nhận, mà là trực tiếp tắt máy.