Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây

Chương 3264




Chương 3264:

Đoạn video tiếp tục được phát cho đến khi chấm dứt. Cuối cùng, một người dẫn Chương trình tùy tiện bẩm phẩm người khác ở đó lên tiếng: “Chẳng lẽ bây giờ không được phép đưa tin tức trung thực hay sao? Tất cả các kênh chính thức của Hải Phòng đều đã pho-ng tỏa đoạn video này. Hiện tại, những nhân vật nổi tiếng giàu sang quyền quý rốt cuộc đã đi đến nước có thể ỷ quyền cậy thế à? Liệu sự việc này có thể khiến cho các bộ phận và các ngành liên quan chú ý đến và xem trọng hay không? Liệu đoạn video này có thể lấy lại được công bằng cho cô nhi góa mẫu được hay không? Chúng ta hãy cùng mỏi mắt trông chờ. Hãy chú ý và theo dõi tôi, tôi sẽ tiếp tục lần theo dấu vết, theo dõi và báo cáo về vụ việc này. ” Hùng hổ dọa người, từng câu từng chữ tuôn ra đều sắc bén, tai vách mạch rừng.

Nguyễn Tri Hạ đứng giữa đám đông, cúi đầu và đội mũ cho nên nhất thời không ai nhận ra. Cô đợi cho đến khi đoạn video phát xong mới kịp phản ứng lại. Đôi mắt cô đỏ ngầu và gương mặt chứa đầy sự uất ức. Cô nắm chặt lòng bàn tay lại, nhân lúc mọi người vẫn còn đang tán gấu với nhau, cô nghiến răng, chậm rãi tìm cách lẻn ra ngoài.

Vừa mới bước ra mép ngoài, muốn thoát khỏi đám đông ngay lập tức thì cô bất ngờ bị một đứa trẻ từ bên trong chạy vọt ra, đâm sầm vào vết thương bên hông cô.

“Người đàn bà xấu xa ở đây này” Âm thanh trẻ con từ đứa bé hét lên.

Nguyễn Tri Hạ đau đớn đến nỗi không thể nhúc nhích, mồ hôi đầm đìa chảy dài trên trán. Cô nghiêng đầu nhìn lên, một cậu bé bụ bẫm đang nhe răng trợn mắt làm mặt xấu với cô, dẫn đầu trong đám người bắt được cô.

“Cô chính là người phụ nữ xấu xa trên ti vi. Mọi người hãy nhanh chóng bắt lấy cô ta, người phụ nữ xấu xa đang ở đây này” Đứa trẻ càng hô hào thì giọng nói càng trở nên lớn hơn, đám người vốn dĩ vẫn còn đang bàn luận sôi nổi đồng loạt quay lại nhìn chăm chằm vào Nguyễn Tri Hạ đang đứng đó.

Từng cặp mắt với ánh nhìn kỳ lạ đập thẳng vào người cô như thủy triều.

Họ chỉ trỏ cô như thể cô là một thứ tai họa gì đó ghê gớm lắm.

Nguyễn Tri Hạ cau mày, vết thương trên cơ thể cô đau đến mức không tài nào chịu đựng được. Hẳn là vết thương đã nứt ra. Cô quay đầu, quét mắt nhìn một lượt rồi hít một hơi thật sâu, ngậm miệng giữ im lặng.

Bây giờ cách tốt nhất chính là giữ im lặng, dù cô có nói ra điều gì đi chăng nữa thì cũng không ai tin. Một bên là mất chồng cùng cô nhi góa mẫu, một bên lại là cô tiểu thư nhà giàu đã sống ở nước ngoài mới trở về nước thì bọn họ sẽ tin ai đây? Căn bản cũng không cần nghĩ nữa.

Xung quanh cô càng ngày càng có nhiều người vây quanh, tất cả mọi người đều nhìn cô chằm chằm như thể nhìn một con khi.

Cô muốn rời khỏi đây nhưng lại bị người khác chen lấy xô đẩy vào lại bên trong mấy lần.

“Xin làm phiền cho tôi qua một chút” Nguyễn Tri Hạ vươn tay đẩy người phụ nữ trước mặt ra, cô muốn lách ra ngoài nhưng không ai chịu mở đường cho cô đi. Thắt lưng cô càng ngày càng đau, đầu cũng có chút mơ hồ, khó chịu.

Cánh tay mảnh khảnh của cô chen vào khe hở giữa đám đông. Cô muốn đẩy người bên cạnh ra nhưng lại bị một cánh tay to khỏe, cường tráng chặn lại.

Bỗng bất thình lình, Nguyễn Tri Hạ cảm thấy có người phía sau kéo cô một cái, cơ thể cô đột ngột bị lôi về phía sau.

“Hít…hà.’ Cô hít một hơi thật sâu, eo thì bị một người cường tráng đạp một cú mạnh, chân cũng bị người ta giãm đạp lên không một chút khách sáo nào. May mà khả năng bảo vệ bản thân của cô cũng không tệ, tạm thời không bị thương gì cả.

Nỗi đau âm ỉ từ vùng thắt lưng và bàn chân truyên đến cùng một lúc, Nguyễn Tri Hạ kêu lên một tiếng đầy đau đớn.

Đợi đến khi Chu Thanh nhận ra sự việc phía bên này thì đã quá muộn, người người đông đúc, thêm nữa sau đó còn phải đợi cảnh sát, vướng bận tay chân. Anh ta hoàn toàn không nắm rõ được tình hình bên trong, sợ gặp chuyện không may nên gọi điện thoại thẳng đến cho Nguyễn Kiến Định.

“Chủ tịch, không xong rồi.”

“Có chuyện gì vậy? Không phải tôi đã nhờ cậu đi đón Nguyễn Tri Hạ sao?” Không thể xử lý hết mọi việc trong tay, Nguyễn Kiến Định hỏi bằng giọng điệu bình › thản.

“Có một vụ tai nạn ô Nguyễn nhỏ trên đường trở về. Cô ấy xuống xe và đi vào bên trong trung tâm thương mại. Tôi không ngăn cản được. Tôi không biết ai đã phát đoạn video trên màn hình lớn của trung tâm thương mại. Bây giờ cô ấy đang bị bao vây bởi đám đông, tôi không tài nào lách vào trong đấy được.