Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây

Chương 3325




Chương 3325:

“Chủ tịch Tư, Chủ tịch Nguyễn đến rồi „ Lâm Tiến Quân bước vào cắt ngang dòng suy nghĩ của anh, quả nhiên điều gì đến sẽ phải đến, muốn tránh cũng tránh không được.

Tư Mộ Hàn thở dài, xoay người đi tới sô pha sau đó ngồi xuống: “Mời anh ấy vào đây rồi pha hai tách ^” trà.

“Dạ vâng thưa Chủ tịch” Lâm Tiến Quân cúi gập người rồi đáp lại một tiếng với vẻ mặt bình thản, sau đó quay người bước ra ngoài.

Khi Nguyễn Kiến Định bước vào, biểu cảm trên khuôn mặt của Tư Mộ Hàn cũng ngày càng trở nên nặng nề hơn, rồi đưa tay ra hiệu mời anh ấy ngôi xuống.

“Chủ tịch Tư có muốn giải thích một chút vê chuyện ngày hôm nay hay không” Vốn Nguyễn Kiến Định không hề muốn để ý tới Tư Mộ Hàn tí nào nên vừa gặp đã trực tiếp nói thẳng.

“Quả thật chuyện ngày hôm nay là do tôi không đúng, nhưng Chủ tịch Tô, nếu như Hướng Minh đã là con của tôi vậy thì cũng nên để cho thằng bé quay lại nhận lại họ hàng tổ tiên chứ nhỉ, dù gì Hướng Minh cũng mang họ Tư” Anh đứng dậy rồi đi tới bên cạnh Nguyễn Kiến Định với nụ cười trên gương mặt và giọng điệu đầy khách sáo.

“Nó tên là Nguyễn Hướng Minh và là con cháu nhà họ Nguyễn chúng tôi, có liên quan gì đến Tư Mộ Hàn cậu chứ?” Nguyễn Kiến Định quay đầu lại nhìn về phía anh với ánh mắt sắc bén, vẻ mặt trở nên u ám, hai tay đưa ra sau lưng và khí thế bức người khiến người ta phải sợ hãi.

“Rốt cuộc Hướng Minh có phải là con trai của tôi hay không thì chắc hẳn anh là người rõ ràng nhất, chuyện năm đó quả thật là sai lầm của tôi, nhưng mà chẳng lẽ anh không suy xét một chút vê tương lai của Tri Hạ và Hướng Minh hay sao?” Anh đứng nguyên tại chỗ với vẻ mặt bình tĩnh, đôi mắt nhìn thẳng vào Nguyễn Kiến Định, khí thế trên người cũng không hề thua kém anh ấy.

Nguyễn Kiến Định khẽ cúi đầu, mặc dù không muốn thừa nhận nhưng một người cậu như anh ấy lại không có cách nào thay thế được vị trí người bố của cậu bé, tuy đứa trẻ không nói ra nhưng Hướng Minh thật ra vẫn luôn mong muốn có bố.

“Nguyễn Kiến Định, chẳng lẽ anh nhẫn tâm để cho Tri Hạ mãi chìm đắm, không thoát khỏi bóng ma quá khứ hay sao?” Nhìn thấy dáng vẻ này của anh ấy, hai mắt của Tư Mộ Hàn chợt sáng ngời, quả nhiên dù có nói nhiều đến đâu đi chăng nữa thì anh ấy chắc chắn sẽ tỉ mỉ cân nhắc vê những chuyện có liên quan đến hạnh phúc của Tri Hạ và Hướng Minh.

“Trong khoảng thời gian này tôi không muốn cậu lại xuất hiện bên cạnh Tri Hạ và Hướng Minh, tôi quả thật cũng mong muốn em gái mình có thể sống hạnh phúc, nhưng nếu như bản thân em ấy muốn có một cuộc sống như bây giờ, thì tôi nhất định sẽ không để người khác tới quấy rầy em ấy” Nguyễn Kiến Định ngước mắt nhìn Tư Mộ Hàn với ánh mắt sắc bén, anh ấy cũng thật sự mong muốn Hướng Minh có một người bố, nhưng dù thế nào mọi chuyện cũng đều phải suy xét đến Tri Hạ trước.

“Nếu anh đã nói như vậy thì tôi chỉ đành cung kính không bằng tuân mệnh, nhưng nhờ anh chuyển lời đến Tri Hạ giúp tôi” Tư Mộ Hàn biết rằng mình sẽ không thể vượt qua cửa ải của Nguyễn Kiến Định ngay được,vì vậy dứt khoát đồng ý với điều kiện mà anh ấy đưa ra một cách gọn lẹ.

“Nói đi” Dù gì Tư Mộ Hàn cũng là người lớn lên cùng mình, cho nên cũng hiểu biết đôi chút về cách làm người và tính cách của anh, tuy anh đã làm ra rất nhiêu chuyện khó mà tha thứ nhưng khi đó do tình thế ép buộc, anh ấy cũng không thể nói gì được, nếu như nhất định phải nói thì Tư Mộ Hàn đúng là một ứng cử viên sáng giá.

“Giúp tôi chuyển lời tới Tri Hạ, nếu như chúng tôi đã có Hướng Minh thì mong rằng cô ấy có thể cho tôi thêm một cơ hội nữa, lần này tôi chắc chắn sẽ không phuj cô ấy nữa” Năm năm trước Tri Hạ bị bắt nhảy xuống biển, đó là giây phút anh tuyệt vọng nhất trong cuộc đời. Anh không muốn chịu đựng thêm nỗi đau đớn như vậy một lần nào nữa, vì vậy lần này dù có dùng cách gì gì đi chăng nữa, anh nhất định sẽ giữ cô lại bên mình bằng mọi giá.

“Tôi sẽ chuyển lời giúp cậu, nhưng kết quả ra sao còn tùy thuộc vào quyết định của em ấy” Nguyễn Kiến Định gật đầu đồng ý với anh.

“Nếu đã đến rồi thì nhân tiện xử lý nốt chuyện của nhà họ Trần thôi. Với thế lực của Trần Tuấn Tú hiện tại dám ngang nhiên khiêu chiến với chúng ta, tôi e rằng có người đứng sau hỗ trợ cho ông ta.” Sắc mặt của Tư Mộ Hàn trở nên nặng nề, trông vô cùng nghiêm túc.

Nguyễn Kiến Định liếc nhìn Tư Mộ Hàn, trên gương mặt chợt thoáng hiện vẻ hung ác, sau đó đi tới ngồi xuống ghế sô pha: “Đúng là bây giờ nhà họ Trần tuy rằng đã lớn mạnh rất nhiều nhưng vẫn còn kém nhà họ Tư một khoảng cách nhất định, hơn nữa còn phải cùng lúc đối phó với ba công †Y…