Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây

Chương 3918




Chương 3918:

“Anh nhìn lại bản thân mình đi, ngoại hình không tệ, miễn cưỡng vẫn tính là một người đẹp trai, tính cách cũng khá ổn, có lẽ ở công ty chúng ta có không ít em gái thích mẫu người như anh đâu nhỉ?” Nguyễn Minh Tú vừa nói vừa nhân cơ hội chụp mấy tấm anh ta đang há to miệng ra.

Cuối cùng, sau khi chụp được hẳn một bộ rồi thì cô ấy cười híp mắt vỗ cánh tay vệ sĩ đang nắm cổ tay Ôn Đức Duy, ra hiệu cho họ có thể buông anh ta ra rồi, sau đó cô vừa thưởng thức ảnh vừa đi vê phía sofa.

“Nguyễn Minh Tú, anh khuyên em tốt nhất xóa hết mấy tấm anh ta đi ngay Ôn Đức Duy vung tay, đứng dậy một cách khó khăn, thời gian bị ấn xuống quá dài nên không chỉ tay mà chân anh ta cũng tê nhức rã rời, cứ như có hàng nghìn cây kim đang đâm lên người anh ta, hít ra thở vào từ từ rồi lắc chân, cố gắng để cơ thể thoải mái hơn một chút.

Anh ta khập khiếng mãi mới đi tới chống tay lên bàn uống nước rồi ngồi xuống ghế sofa, trên mặt anh ta không có cảm xúc gì hết, nhìn Nguyễn Minh Tú vẫn đang vui vẻ nghịch máy ảnh, anh ta hừ lạnh một tiếng.

Nguyễn Tri Hạ nhìn cái kiểu tôi một câu anh một câu vô cũng trẻ con của hai người bọn họ, nâng chán không biết nói gì cho phải.

Ba người chẳng ai nói gì nữa, phòng khách cực kỳ yên tĩnh, chỉ còn lại tiếng hít thở mà Ôn Đức Duy vô thức phát ra.

Sau một lúc bình tĩnh lại thì Ôn Đức Duy đột nhiên nhìn Nguyễn Minh Tú nói: “Anh có thể không quản lý chuyện tình cảm nam nữ của anh, nhưng lần này em nhất định phải theo anh về, em phải đóng cho xong bộ phim này đã, nếu không thì tất cả công sức, nỗ lực của mọi người đều thành công cốc hết, em nhẫn tâm nhìn mọi người thành dã tràng xe cát, nhưng anh không nhẫn tâm được.”

“Nhưng em chỉ muốn ở đây đợi anh ta trở về, rõ ràng trước đây anh là người thương em nhất, Ôn Đức Duy, anh thay đổi rồi!”

Cô cắn môi, hai tay đặt trên đùi, mắt ngấn nước nhưng vẫn đọng lại ở vành mắt không rơi xuống, trông cô ấy cực kỳ đáng thương.

“Anh đã nhường một bước rồi, em đừng có mà được voi đòi tiên, anh không ngăn cản em đợi người đàn ông đó, nhưng em phải theo anh trở về, khi nào người đàn ông kia quay lại thì em có thể nhờ em gái anh ta thông báo cho em biết.”

Ôn Đức Duy khép hai mắt lại, từ nhỏ đến lớn, dường như bố mẹ Tôi Minh Tú chưa từng quan tâm tới cô ấy, vì vậy cô ấy được một tay anh ta nuôi lớn, bây giờ đột nhiên gặp phải một người đàn ông xa lạ muốn đưa cô ấy đi, sao anh ta chịu đựng nổi được đây?

Hơn nữa, tình huống lúc này còn bao gồm cả một đồng chuyện tình cảm không xác định được rõ ràng, nhìn theo góc độ nào cũng thấy cô gái nhà mình chịu thiệt thòi, điều này càng khiến Ôn Đức Duy không chấp nhận được. Hơn thế nữa, cơ hội này thực sự khó có được, Nguyễn Minh Tú vẫn muốn làm hòa với bố mẹ, bố cô ấy lại đầu tư vào bộ phim này rồi, dù ít dù nhiều hai người cũng có thể ở cạnh nhau trong khoảng thời gian này.

Dựa trên đủ loại cân nhắc, suy nghĩ kỹ càng, anh ta không thèm mang theo đồ đạc gì hết, một thân một mình chạy tới chỗ này, không ngờ lại gặp phải chuyện thế này đây!

“Minh Tú, chị về đi, có tin tức gì của anh em thì em sẽ thông báo cho chị ngay lập tức, đợi mấy hôm nữa em có thời gian rảnh thì sẽ tới tìm chị, được không, đến lúc đó, em sẽ dẫn chị đi chơi mấy ngày, chỉ cần trong lòng chị có anh trai em thì người ở đầu cũng như nhau thôi mà!”

Nguyễn Tri Hạ liếc nhìn người đàn ông đối diện, kéo tay áo chị dâu tương lai của mình cười nói với cô ấy.

“Để em suy nghĩ một lát được không, giờ này ngày mai em sẽ trả lời anh.” Nguyễn Minh Tú cúi đầu nói hết câu thì đi lên lầu, đi đứng loạng choạng, nhìn có vẻ như gặp phải đả kích gì rất lớn.

“Các anh dẫn anh Duy đi nghỉ trước đi.” Chị dâu tương lai cũng đi rồi, Nguyễn Tri Hạ cũng không còn tâm trạng nói chuyện với Ôn Đức Duy nữa, cô dặn dò hai vệ sĩ một câu, giao người cho bọn họ rồi đi lên lầu.

Trong nháy mắt, chỉ còn lại một mình Ôn Đức Duy ở phòng khách, anh ta tựa lưng lên ghế sofa, cúi đầu xuống, mãi một lúc lâu anh ta mới ngẩng đầu lên, đứng dậy nhìn hai vệ sĩ phía sau, sau đó anh ta đi vào phòng phía trong, chọn bừa một trong hai người ở lại, anh ta ngồi trên ghế sofa nhìn người ấy.