Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây

Chương 3956




CHương 3956:

Giọng nói của Dương Thừa Húc không mấy vui vẻ, lời nói mang theo mùi thuốc súng, mắt thường cũng có thể nhìn thấy được vẻ mặt anh ta đang trở nên trầm xuống.

“Đúng lúc đi ngang qua, tin tức tôi cần đã có chứ?” Đã nửa tháng trôi qua thế nhưng cũng không có bất kì tin tức nào được gửi tới cho anh. Nếu không phải trong tay anh vẫn đang nắm giữ Dương Minh Hạo thì anh cũng cho rằng Dương Thừa Húc đã bỏ chạy mất rồi.

“Sẽ lập tức có ngay thôi! Tới bây giờ tôi vẫn chưa lấy được sự tin tưởng của quản gia, bây giờ Abel cũng không có ở đây. Anh cho tôi thêm chút thời gian đi, hơn nữa hãy chăm sóc bố tôi thật tốt. Nếu như ông ấy xảy ra chuyện gì thì xem như việc hợp tác của chúng ta sẽ chấm dứt ngay!”

Hơn nửa tháng mà chẳng điều tra ra được bất cứ chuyện gì, nói ra thì Dương Thừa Húc cũng cảm thấy có chút khó xử, sắc mặt trở nên buồn bực. Bàn tay anh ta hơi run rẩy, đây là hậu di chứng của việc xem xét tài liệu trong một thời gian dài. Nó đã bắt đầu từ mấy ngày trước thế nhưng cho đến tận bây giờ vẫn không có chuyển biến tốt.

“Tôi cho anh tối đa là mười ngày, nếu như sau mười ngày nữa mà không có tin tức gì cả thì cuối cùng bố anh có như thế nào thì chắc hẳn tôi cũng không cần nói.” Tư Mộ Hàn gác chân lên, hai tay khoanh lại đặt trên bụng, lưng dựa vapf ghế, nghiêng đầu nhắm mắt thư giãn.

“Mười ngày là đủ rồi. Nếu tổng giám đốc Mộ Hàn có việc thì hãy mau đi xử lý đi, còn không có việc gì thì cứ tự nhiên. Thế nhưng tôi hy vọng là Mộc Châu không nhìn thấy anh. Chắc hẳn anh cũng biết, Mộc Châu vẫn luôn cho rằng anh đã phải chịu nhiều đau khổ, vì thế không hy vọng anh sẽ đụng mặt cô ấy!”

Khi nói tới điều này, giọng nói của Dương Thừa Húc không được tốt lắm. Dù sao thì anh ta đã hao tổn biết bao nhiều tâm huyết, vất vả lắm mới có thể để cho Mộc Châu trở nên tốt hơn. Nếu để cô ta nhìn thấy Tư Mộ Hàn lần nữa thì xem như những gì mà anh ta làm trước đây đều đổ sông đổ biển!

“Anh cứ yên tâm đi, tôi không có hứng thú với Trần Mộc Châu, à còn ngưởi ở trong biệt thự bên cạnh biệt thự của anh là ai thế?”

Nếu đều là khách của Yaren, hơn nữa còn ở gần như thế thì cho dù Dương Thừa Húc có là kẻ ngốc cũng chắc chắn có thể biết được một hai sự thật.

“Người đó là mẹ trên danh nghĩa của tôi. Sao tổng giám đốc Mộ Hàn điều tra tôi và bố tôi lâu như thế mà cũng không biết được mẹ tôi sao? Hay nói mẹ tôi được cất giấu quá tốt nên tổng giám đốc Mộ Hàn đây không điều tra ra được?”

“Mẹ anh tên là Hứa Minh Ngọc, là tình nhân Tần Văn Dương, một trong hai người góp vốn cho tập đoàn Húc Nhật. Bây giờ Tần Văn Dương đang ở bên cạnh mẹ anh.” Tư Mộ Hàn nói xong thì nhưng mình nhìn về phía anh ta, ánh mắt kiên định nhìn thẳng về phía Dương Thừa Húc.

Anh ta gào lên: “Tư Mộ Hàn! Anh đặc biệt tới đây để làm nhục tôi đấy à? Tôi nói cho anh biết, tin tức tôi đưa cho anh là đúng sự thật. Tôi nhất định cũng sẽ cứu bố tôi ra ngoài. Người phụ nữ kia ngoại trừ có cùng huyết thống với tôi ra thì cũng không có quan hệ gì với tôi cả. Anh đi mau, anh mau ra khỏi đây cho tôi!”

Anh ta lớn tiếng nói một hơi, sau đó Dương Thừa Húc cúi đầu nhìn xuống đất, cảm giác vô cùng khó chịu.

“Anh nghĩ thế nào thì tùy anh. Tôi chỉ là đang nói sự thật mà thôi, người đưa ra quyết định và lựa chọn là mẹ anh.” Mục đích cũng đã đạt được, anh cũng không cần thiết phải ở lại đây nữa. Hai người nói chuyện cũng không lâu lắm, lúc Tư Mộ Hàn rời khỏi đây cũng không gặp bất kỳ người nào.

Ban đầu, Dương Thừa Húc cũng không có chút thiện cảm nào với Hứa Minh Ngọc, thế nhưng sau khi trải qua mấy người sống chung, hơn nữa còn có sự trung hòa của Trần Mộc Châu, mối quan hệ của hai người cũng dần có chuyển biết tốt. Thế nhưng khi trải qua chuyện này thì Dương Thừa Húc mới hoàn toàn nhận rõ bộ mặt thật của người phụ nữ kia.

Thế nhưng nếu anh ta hành động quá vội vàng thì sẽ không được gì cả! Chỉ cần vẫn còn chưa bắt được người đàn ông kia thì Hứa Minh Ngọc cũng sẽ không chịu thừa nhận. Dù sao thì hôm nay anh ta cũng đã xin nghỉ rồi. Tần Văn Dương đúng không? Lần này nếu anh ta không gi ết chết được cái lão già thích dụ dỗ phụ nữ kia thì anh ta sẽ không mang họ Dương nữa!

Sau khi đã khơi dậy sự tức giận trong lòng Dương Thừa Húc, Tư Mộ Hàn cũng không cần phải động tay động chân nữa, vì sẽ luôn có người muốn bắt ông ta.