Vợ, Sao Em Quậy Quá Vậy?

Chương 5: Trò đùa độc ác




Cảm ơn các bạn đã ủng hộ truyện của Au.................Các bạn hãy vote truyện Au nhé! Nhớ cho ý kiến để Au có thêm động lực nha. Tập này cũng hơi chán nhưng mong các bạn đừng ném đá.

À còn nữa.....các bạn muốn đem truyện đi đâu thì nhớ nói với Au, không phải Au không cho nhưng các bạn nói trước cho au biết nhé! =))) *Cúi chào*

_______________________________________

Sáng hôm sau........

-Dậy, dậy đi!_hắn đang phải tốn hơi kêu con sâu ngủ như nó dậy

Nhưng nó vẫn ngủ say, chẳng hề mở mắt gì cả. Hết hất cái chăn rồi gây tiếng ồn ào mà nó vẫn ngủ. Hắn bực bội ngước lên nhìn những cái móc quần áo ở trên đầu tủ quần áo rồi cười nhếch môi.

-Là cô ép tôi đấy nhé!

.............................

10 phút sau hắn bước xuống nhà, mọi người đã tập trung đông đủ ở phòng khách và đang uống cà phê. Mọi người đều ăn mặc chỉnh tề, còn hắn? Áo thì bỏ ra ngoài, không đóng thùng. Cà vạt thì chẳng thấy đâu, đã vậy áo sơ mi còn để hở hai cúc áo. Nhìn hắn giống học sinh cá biệt, và đầy quyến rũ.

-Ủa? Nhi đâu? Không xuống chung với Bảo à?_cô hỏi

Cô vừa dứt lời thì...................Á á á á á á á!_ ........Tiếng la thất thanh của nó vang lên trên lầu làm mọi người hốt hoảng, chạy lên xem có chuyện gì? Hắn thì ngồi xuống, ung dung bật ti vi lên xem.

-Có chuyện gì vậy?_nhỏ chạy vô đầu hỏi

-Trời! Ai chơi ác dữ vậy?_cô nói

-Trò đùa ác độc như vầy chỉ có thể là Khánh Bảo thôi!!_cậu cười lớn nói

Nó đang ngủ thì cảm thấy toàn bộ phần trên khuôn mặt mình thấy ê ẩm, rồi từ ê ẩm chuyển sang đau điếng. Nó mở mắt ra thì mới phát hiện những chiếc kẹp quần áo đang kẹp đầy trên khuôn mặt nó làm cho khuôn mặt nó bị biến dạng tới nhìn vào là muốn cười. Cô và nhỏ nhẹ nhàng gỡ từng cái ra để không làm cho nó bị đau.

Sau 25 phút, tất cả những chiếc kẹp đã được gỡ ra và nó cũng chuẩn bị xong để đi học.

-Khánh Bảo!_nó tức giận hét lớn lên

-Đi học thôi!_hắn nói rồi xách cặp bước ra ngoài.

Mới sáng sớm hắn đã chọc nó muốn bốc hỏa. Cô và nhỏ thì đang cố gắng hạ hỏa cho nó. Như thường lệ, hắn chở nó, cậu chở nhỏ và anh chở cô.

Ba chiếc siêu xe lần lượt gây sự chú ý đến tất cả học sinh đang có mặt trong trường.

-Ý! Tam hoàng tử kìa_hs nữ 1

-Đẹp trai quá!_hs nữ 2

-Hứ!! Sao tụi nó được hâm mộ quá nhỉ?_hs nam 1

-Tao thấy tụi nó có gì đâu chứ!_hs nam 2

Và còn nhiều tiếng xì xầm khác.......

-Chị Hai! Con nhỏ Vân Nhi nó muốn cướp Khánh Bảo của chị đấy!

Một đứa nữ nói, không ai khác chính là ả Mỹ, đứa hôm trước gạt chân nó đây mà. Một tốp nữ đang đứng đó, luôn hướng ánh mắt khinh bỉ nhìn nó. Tốp đó khoảng 9, 10 người, có ba đứa chủ chốt là nhỏ Mỹ, nhỏ Lệ và đàn chị trường này, chính là nhỏ Ngọc.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

GTNV Phụ:

-Phạm Mỹ Ngọc: 18 tuổi, đàn chị trong trường. Ba mẹ làm việc trong một chi nhánh nhỏ của tập đoàn hắn. Một lần được hắn cứu, ả ta hiểu lầm là Bảo quan tâm ả. Tin đồn hắn cứu ả lan ra làm mọi người nghĩ hắn bao che, bảo kê cho ả nên không ai dám gây sự với Ngọc. Và Ngọc còn cho rằng hắn có một chút tình cảm với ả. Ả ta trông cũng khá xinh, một phần là nhờ son phấn, một phần là đi thẩm mĩ viện.

-Hà Mai Lệ: 17 tuổi, cùng lớp với nó. Đi học trét cả tấn son phấn. Rất thích cậu.

-Nguyễn Hà Mỹ: 17 tuổi, cùng lớp với nó luôn. Xinh đẹp cũng nhờ son phấn. Thích anh.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

-Hừ! Con nhỏ đó học lớp nào?_Ngọc tức giận

-Chung lớp với tụi em đấy chị! Nó là học sinh mới, tên là Nguyễn Hà Vân Nhi!_Mỹ nói

-Chắc con nhỏ nhà nghèo đeo bám Bảo thôi!_Lệ nói

-Được! Chị sẽ xử nó

Nói nó con nhà nghèo? Nói nó đeo bám người khác? Đụng đến nó xem thử coi nào! Ba ả ta bước đến bọn nó. Lệ thì nắm tay cậu, Mỹ thì chạy tới nắm tay anh, cô và nhỏ nhìn cảnh tượng này mà mặt mày đen sì lại.

-Bảo à? Sao Bảo lại đi với mấy tụi nhà nghèo thế kia!_Ngọc bước tới đẩy mạnh nó ra rồi ôm chầm lấy hắn

-BIẾN!_ Cả ba chàng trai đều đồng thanh

Ba tụi nó thầm cười ba ả ta, cho đáng đời nhà mi! Trong đầu nó bỗng lóe lên một ý tưởng rồi ra hiểu cho cô và nhỏ. Đúng, nó đang định chọc cho ba ả ghen đây. Nó chạy tới đẩy ả kia ra, choàng qua cổ hắn mà hôn cái chóc ngay má hắn khiến mọi người há hốc mồm.

-Này, anh! có em rồi mà lại cho con gái nắm tay hả?_nó giả bộ tức giận, nháy mắt với hắn mà nói nũng nịu

Hắn vẫn lặng im nhìn nó, cô và nhỏ dường như hiểu ý nó, cũng chạy tới ôm chầm lấy anh và cậu, khuôn mặt của ba ả bây giờ như muốn bốc khói. Ba ả hồi hộp nhìn theo phản ứng tiếp theo của hắn, anh và cậu, hy vọng ba chàng trai sẽ đẩy nó, cô và nhỏ ra. Nhưng không, anh và cậu thì ôm chầm lấy nhỏ và cô. Còn hắn? Hắn còn làm vượt hơn mọi mong đợi của nó. Hắn ôm nó rồi nâng càm nó lên, hôn nhẹ lên môi nó, khiến nó và mọi người bất ngờ.

-Mau biến đi!_hắn trừng mắt nhìn ba ả ta, lạnh nhạt nói.

Đời mà, ai mà chẳng biết xấu hổ! Ba ả ta không dại gì mà ở lại cho tụi nó chọc quê thêm! Liền tức giận bỏ đi!

"Vân Nhi! Mày sẽ biết tay tao, nhất định tao sẽ không cho mày cướp được Khánh Bảo"_ngọc nghĩ

Khi ba ả ta đi thì nó bật cười lớn vì khuôn mặt của ba ả lúc nãy.

-Ê! Mày kết em gái tao rồi đúng không?_anh nói rồi cười nham hiểm

-Không ngờ nha!_cậu vỗ vỗ vào lưng hắn

-Không! Có người kêu tao là tên biến thái thì tao phải biến thái trả lại cho bỏ ghét!_hắn nhếch môi

Hắn nhấn mạnh hai từ " Biến thái" làm nó lạnh sống lưng. Hắn định giở trò gì với nó vậy? Mà cũng phải, người ta là trai thẳng, lại là một hotboy chính hiệu, nỡ lòng nào mà Nhi nhà ta quăng hai chữ "Biến thái" chà bá vào mặt người ta làm chi. Nghe là hết ưa rồi ở đó mà yêu với thích!!!!

~~~~~~~~~~~~~~~END~~~~~~~~~~~~~~~~~

Đón xem chương sau nhé! Chương này hơi tệ, thông cảm cho AU....

NHỚ CHO Ý KIẾN ĐẤY =)))