Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường (Lão Bà Của Ka Là Hoa Hậu Giảng Đường)

Chương 56: Chúng mày sẽ sớm chết




Diện tích của tòa biệt thự này rất lớn mà ga-ra cũng không nhỏ chút nào, ít nhất là có thể đậu được hơn mười chiếc xe hơi có rèm che, bất quá hiện tại trong ga-ra này cũng không có một chiếc xe nào mà chỉ có một tên nam nhân tuổi còn trẻ đi giày Tây.

Nam nhân trẻ tuổi này rất là phong nhã, hiện tại trên mũi của hắn có mang theo một miếng băng cá nhân làm cho hắn không còn đẹp trai nữa, hơn nữa nhìn vào hắn thì trông giống một tên hề.

Nhưng mà giờ phút này thì vẻ mặt của tên nam nhân trẻ tuổi kia lại lộ ra vẻ hưng phấn, trong mắt của hắn hiện lên một tia ta quang, mơ hồ có cái loại cảm giác khoái trá khi trả được thù.

Nam nhân trẻ tuổi này chính là Lâm Tuấn Hùng, ngày hôm qua giao dịch thất bại cùng với Đường Kim, lại bị Đường Kim nện vỡ mũi, hắn coi chuyện này là một chuyện rất nhục nhã trong đời mà ngày hôm qua sau khi tỉnh táo lại ở trong bệnh viện thì hắn liền lập tức bắt đầu kế hoạch trả thù của hắn, chính là bắt cóc Tần Thủy Dao.

Lâm Tuấn Hùng xem ra thì trả thủ lớn nhất đối với một nam nhân chính là làm nhục nữ nhân của hắn. Đối với Lâm Tuấn Hùng hắn mà nói thì nếu làm như vậy thì không chỉ có thể chiếm được Tần Thủy Dao mà còn có thể hung hăng trả thủ Đường Kim, có thể nói là nhất cử lưỡng tiện. Còn về phần có hậu quả gì không thì hắn cũng không có nghĩ qua, nhưng mà trong suy nghĩ của hắn thì bất luận có hậu quả gì hay không thì cha mẹ của hắn có thể giúp hắn giải quyết được, căn bản không khiến hắn phải lo lắng.

Chiếc Mercedes đã tắt máy, lão Đại vào lão Nhị cùng nhau đi xuống xe, nhìn vào Lâm Tuấn Hùng:

- Tuấn tiếu gia, người đã được đưa đến, tiền chuẩn bị xong chưa?

- Tiền ở trong này, năm mươi vạn tiền mặt.

Lâm Tuấn Hùng chỉ vào chiếc túi du lịch ở dưới chân của hắn, sau đó hỏi:

- Người ở đâu?

- Ở trong cốp xe, Tuấn thiếu tự mình đến kiểm tra đi.

Lão Đại không chút hoang mang nói, sau đó liền đi đến bên cạnh Lâm Tuấn Hùng rồi mở chiếc túi du lịch ra, kiểm tra lại một chút, sau đó liền kéo khóa chiếc túi du lịch lại.

Lâm Tuấn Hùng có chút vội vàng đi tới cốp xe chiếc Mercedes, sau khi mở cốp xe a, nhìn vào bên giới thì vẻ hưng phấn trên mặt hắn đã biến mất, hắn đột nhiên xoay người lại, hướng về lão Đại và lão Nhị rồi rống lớn lên:

- Tụi mày làm cái gì thế? Người này căn bản không phải là Tần Thủy Dao.

- Tuấn thiếu gia đừng nên kích động.

Vẻ mặt của lão Đại tỏ ra bình tĩnh, nói:

- Tần Thủy Dao làm một huynh đệ của ta bị thương rồi chạy thoát, bắt quá chúng lại bắt được nữ nhân này, ta tin tưởng nữ nhân này có thể khiến cho Tuấn gia thỏa mãn.

- Người tao cần chính là Tần Thủy Dao, Tần Thủy Dao, nữ nhân này so với Tần Thủy Dao thì kém xa một vạn lần.

Bộ dạng của Lâm Tuấn Hùng tức giận nói:

- Không được, tụi mày phải nhất định bắt Tần Thủy Dao đem về cho tao, nếu không thì tao sẽ không trả tiền.

- Điều này là không thể được, ba huynh đệ của chúng ta ở mỗi nơi đều sẽ chỉ hành động một lần, lần hành động đó bất luận là có thành công hay là thất bại đi chăng nữa thì chúng ta đều lập tức rời đi, đồng dạng, bất luận là thành công hay thất bại thì tiền của chúng ta, chúng ta nhất định phải lấy.

Lão Đại đi tới chỗ túi tiền kia, đồng thời hướng lão Nhị ý bảo một chút.

Lão Nhị ngầm hiểu, trực tiếp đi tới cốp xe đem Trương Ny kéo ra rồi ném vào trên mặt đất, mà lão Đại thì tới cầm lấy túi tiền, sau đó tiếp tục nói:

- Tuấn thiếu gia, nữ nhân này là để cho cậu, chơi hay không là chuyện của cậu, bây giờ thì chúng ta cáo từ thôi.

- Tuấn thiếu gia, nếu mà cậu không muốn chơi nữ nhân này thì có thể đưa cho chúng ta, trên đường trở về thì chúng ta cũng có việc để làm.

Lão Nhị nhìn vào Trương Ny đang nằm ở trên mặt đất.

Tuy rằng hiện tại Trương Ny không thể mở miệng nói chuyện nhưng mà nàng vẫn thanh tỉnh, lúc thấy Lâm Tuấn Hùng thì trên mặt của nàng lộ ra vẻ không thể tin tưởng, mà bây giờ nghe được những lời này của tên lão Nhị kia thì trong ánh mắt của nàng lại tràn đầy vẻ sợ hãi.

Lâm Tuấn Hùng vô cùng tức giận nhìn vào hai người lão Đại vài lão Nhị, một bộ dạng không cam lòng nhưng mà cuối cùng mặc dù không tình nguyện cho lắm thì hắn cũng đành phải vẫy vẫy tay:

- Đi đi, bất quá nếu chúng mày đã làm như vậy thì tao sẽ nói với Cửu thúc.

Đột nhiên vào lúc này một hòn đá nhỏ liền bay vào, đụng vào đầu của Trương Ny, Trương Ny chưa kịp phát ra một thanh âm gì thì đã hôn mê rồi.

- Nói đúng lắm, làm như vậy quả thật không đúng.

Một giọng nói uể oải đột nhiên vang lên, trong ga-ra lặng yên không tiếng động đột nhiên xuất hiện thêm một người, một thiếu niên mang nụ cười thản nhiên ở trên mặt.

Thấy được thiếu niên này thì nhất thời sắc mặt của Lâm Tuấn Hùng liền đại biến: nguồn TruyenFull.vn

- Là Đường Kim hả?

Tên lão Đại kia cũng biến sắc:

- Tiểu tử, mày là ai?

- Tuấn thiếu gia, người này không phải là người của cậu sao?

Lão Nhị thì vô cùng tức giận nhìn vào Lâm Tuấn Hùng.

- Tôi là Đường Kim, Đường trong Đường Môn, Hoàng trong Hoàng Kim.

Thiếu niên này đúng là Đường Kim đã bám theo đám người lão Đại và lão Nhị:

- Còn có, hiện tại thì tôi chính là vị hôn phu của Tần Thủy Dao, cho nên các người muốn tự sát hay là muốn để tôi động thủ?

- Đường Kim, làm sao mày lại có thể xuất hiện ở trong này?

Lâm Tuấn Hùng có chút sợ hãi, còn có chút khó có thể tin.

- Tôi nói là tôi luôn luôn đi phía sau xe, chính là vì muốn tìm ra thủ phạm chân chính của vụ bắt cóc này, anh có tin không?

Đường Kim nở ra nụ cười sáng lạn:

- Tôi biết các anh sẽ không tin, bất quá cũng không sao cả dù sao thì các anh cũng sẽ chết thôi.

Sắc mặt của Lâm Tuấn Hùng liền biến đổi, sau đó hắn không không chế được mà rống to lên:

- Giết hắn, mau giết hắn, nếu không thì chúng ta đều xong đời cả.

Không cần Lâm Tuấn Hùng nhắc nhở, lão Đại và lão Nhị đã động thủ, lão Đại dùng tay không đánh về phía Đường Kim mà lão Nhị thì rút trong người ra một con dao đồng thời cùng chém về phía Đường Kim.

Nhưng vào lúc này, đột nhiên trong tầm mắt của bọn hắn liền thấy lên một đạo kim quang, đồng thời bọn hắn còn nghe được giọng nói của Đường Kim:

- Huynh đệ của các anh đang chờ các anh đó.

- Ách!

Dường như trong cùng một lúc thì lão Đại và lão Nhị liền kêu lên một tiếng thảm thiết, thân thể đột nhiên mất đi khống chế mà lao về phía trước, trực tiếp ngã trên mặt đất, hai đạo kim quang đồng thời bay từ cổ của bọn họ ra, sau đó trở lại trong tay của Đường Kim, đúng là hai chiếc phi tiêu bằng vàng.

- Đóng góp của các anh cũng không tệ lắm, làm cho phi tiêu của tôi được khai phong.

Đường Kim lầm bầm lầu bầu, sau đó nhìn về phía Lâm Tuấn Hùng:

- Rốt cuộc thì tôi cũng biết là anh không phải trưởng thành sớm cũng không phải mau già, mà anh sẽ chết sớm.

- Mày….mày đã giết bọn họ rồi sao?

Sắc mặt của Lâm Tuấn Hùng trở nên trắng bệch, trong đôi mắt của hắn hiện lên vẻ sợ hãi, theo bản năng thì hắn lui về phía sau:

- Đường Kim, mày muốn làm cái gì? Mày…mày không thể giết tao, cha của tao là Phó thị trưởng, mẹ của tao là người giàu nhất thành phố Ninh Sơn này nếu mày dám giết tao thì bọn họ sẽ không bỏ qua cho mày.

- Đến lúc này thì anh mới uy hiếp tôi sao, anh không biết bây giờ đã là quá muộn rồi sao?

Đường Kim lắc lắc đầu:

- Cho dù tôi không giết anh thì anh cũng sẽ tìm cha mẹ của anh để đối phó với tôi, nếu đã như thế thì vì sao tôi lại không dứt khoát mà xử lý anh đi? Chuyện quan trọng nhất lúc này thì anh cần phải hiểu hai chuyện, chuyện thứ nhất là căn bản tôi không có sợ cha của anh cũng không sợ mẹ của anh, chuyện thứ hai chính là cha và mẹ của anh cũng không biết được tôi động thủ giết anh. Ngô, nếu như bọn họ hoài nghi tôi thì cũng không thể tìm được chứng cơ, đến lúc ấy thì nhiều lắm thì bọn họ có thể theo dõi tôi, bất quá nha, theo dõi thì tôi thích lắm, giống như bây giờ đây nè.

Đường Kim vừa nói chuyện thì một bên dùng ngón tay của mình nâng chiếc phi tiêu kia lên, dường như vào bất kỳ lúc này thì hắn cũng có thể dùng hai chiếc phi tiêu bằng vàng này để đâm thủng cổ họng của Lâm Tuấn Hùng vậy.

Một nỗi sợ hãi phát ra từ nội tâm của Lâm Tuấn Hùng sau đó dần dần bao trùm lấy toàn thân hắn.