Vô Tận Đan Điền

Chương 1392: Đan Dược Điện (1)




Đương nhiên, chuyện này trước kia đã đáp ứng đối phương, không thể nói ra được, mọi người sắc mặt thấu hồng.

- Cảm tạ hỗ trợ của ngươi, đây là một đồ chơi nhỏ, xem như ta báo đáp ngươi trợ giúp!

Thấy biểu lộ của mọi người, Nhiếp Vân biết rõ trong nội tâm bọn hắn suy nghĩ, lúc này nở nụ cười, lấy ra một vật phẩm trang sức màu xanh da trời, đưa tới.

Thương Vĩnh trời sinh háo sắc, trên người có không ít vật phẩm trang sức lừa gạt nữ hài, sau khi đầu độc thành khôi lỗi, liền lấy hết thứ tốt, lúc này thấy tiểu nha đầu lải nhải, tiện tay lấy ra một kiện.

- Cái này còn không sai biệt lắm...

Thấy thiếu niên cho nàng đồ vật, mặt mũi tiểu nha đầu tràn đầy đắc ý, tiện tay tiếp nhận, chỉ nhìn thoáng qua, lập tức yêu thích không nỡ rời tay.

Thương Vĩnh là Thiên Tiên cảnh đỉnh phong, trong hàng đệ tử chân truyền cũng tính toán hàng đầu, loại nhân vật này tuyển ra đồ vật, tự nhiên không đơn giản, tuy những vật phẩm trang sức này đơn giản, nhưng nếu như lấy ra bán, chỉ sợ sẽ có giá tiền không thấp.

- Giao nhiệm vụ đi thôi!

Thấy lực chú ý của tiểu nữ hài bị vật phẩm trang sức hấp dẫn, không hề hỏi nhiều, Nhiếp Vân cùng mọi người ly khai.

Đệ tử chân truyền khảo hạch giao nhận nhiệm vụ, cùng đệ tử nội môn khảo hạch giao nhận nhiệm vụ, không ở chung một chỗ, ra truyền tống điện, mọi người liền tách ra.

Nhiếp Vân một mình một người đi đến Nhiệm Vụ điện.

Chỉ cần đưa nhiệm vụ, có thể trở thành đệ tử nội môn, đến lúc đó có thể nghĩ biện pháp lẫn vào Đan Dược Điện.

Trên đường không có bất kỳ ngăn trở, lần nữa đi vào Nhiệm Vụ điện.

Mới vừa vào liền chứng kiến không ít người dùng ánh mắt cổ quái nhìn qua, tựa hồ thấy hắn xuất hiện lần nữa cũng cảm giác được kỳ quái.

Trước kia hắn một đệ tử ngoại môn nhận lấy nhiệm vụ đệ tử chân truyền khảo hạch, đã tạo thành oanh động ở Nhiệm Vụ điện, trở thành danh nhân, lúc này rất nhiều đệ tử ngoại môn chứng kiến hắn còn sống xuất hiện, cả đám đều lộ ra biểu lộ ngạc nhiên.

- Nhiệm vụ tấn cấp, chỉ cần nhận lấy, trong vòng nửa năm phải hoàn thành, làm không được, về sau sẽ không còn tư cách tấn cấp, vĩnh viễn chỉ có thể là đệ tử ngoại môn!

Giao Quân trưởng lão cũng không ly khai, thấy Nhiếp Vân trở về, nhướng mày, mở miệng nhắc nhở.

- Hơn nữa một khi ban phát nhiệm vụ, sẽ không có khả năng thay đổi, thay thế, ngươi muốn tới đây đổi nhiệm vụ khác, là không có khả năng!

- Ah, ta không phải đổi nhiệm vụ!

Nhiếp Vân đi tới trước mặt.

- Không phải đổi nhiệm vụ? Chẳng lẽ ngươi hoàn thành? Tới giao nhiệm vụ?

Giao Quân trưởng lão nhíu mày.

Trước kia tiểu nha đầu ở Trận Pháp điện có thể liếc nhìn ra mọi người hoàn thành nhiệm vụ, là vì bọn người Đặng Tiêu cầm ngọc bài nhiệm vụ ở lòng bàn tay, lúc này Nhiếp Vân cất vào Nạp Vật Đan Điền, hắn không nhìn ra.

- Vâng, ta là tới giao nhiệm vụ!

Nhiếp Vân cười nói.

- Đổi nhiệm vụ tuyệt không khả năng, đây là môn quy, ngươi không nên suy nghĩ...

Không có nghe hắn nói, Giao Quân trưởng lão vung tay lên, cho thấy thái độ công chính, bất quá lời còn chưa nói hết, đột nhiên ý thức được cái gì, con mắt trợn tròn.

- Ngươi nói ngươi là đến giao nhiệm vụ? Ngươi hoàn thành nhiệm vụ?

- May mắn mà thôi!

Không để ý tới bộ dáng của hắn, cổ tay Nhiếp Vân khẽ đảo, một cây xương sườn đột ngột xuất hiện, lóe ra sát ý hung hãn.

- Tu La xương sườn... Ngươi vậy mà thành công? Ách... Cái này...

Nhìn xương sườn trước mắt, sắc mặt Giao Quân trưởng lão cứng đờ, lại càng hoảng sợ.

Không chỉ hắn, toàn bộ đại sảnh cũng lập tức xôn xao.

Trước kia thời điểm Nhiếp Vân lĩnh nhiệm vụ, rất nhiều người đều trông thấy, ôm tâm tình xem náo nhiệt, cho rằng thằng này hẳn phải chết không thể nghi ngờ, ai nghĩ đến thời gian không dài liền hoàn thành, cái này cũng quá nhanh đi!

Một đệ tử ngoại môn có thể hoàn thành nhiệm vụ khảo hạch của đệ tử chân truyền... Đây là có chuyện gì?

- Làm sao vậy? Ta hoàn thành nhiệm vụ, hiện tại hẳn là đệ tử nội môn, kính xin giúp ta an bài thân phận!

Không để ý tới khiếp sợ của hắn, Nhiếp Vân cười nói.

- Tốt, ta lập tức an bài cho ngươi!

Giao Quân trưởng lão từ trong khiếp sợ tỉnh táo lại, vội vàng tiếp nhận ngọc bài cùng Tu La xương sườn, bàn tay vẽ một cái, ngọc bài lập tức phát ra hào quang màu nâu xanh, đã có biến hóa nào đó.

Xem xét, Nhiếp Vân chỉ thấy phía trên hiện lên một nhóm chữ: Đệ tử nội môn, Diệp Thần.

Đã có ngọc bài này, tương đương hắn có thân phận mới, trở thành một đệ tử nội môn.

- Ngươi bây giờ thông qua khảo hạch, đi Nhân Sự điện chờ đợi tông môn phân phối a!

Giao ngọc bài cho Nhiếp Vân, Giao Quân nói.

Đệ tử ngoại môn của Vân Vũ Tông chỉ phụ trách bưng trà rót nước, quét dọn vệ sinh, để tông môn vận chuyển hằng ngày, không có gì khác người hầu.

Đệ tử nội môn thì có tư cách vào rất nhiều cung điện, giống như tiểu nha đầu kia, trở thành kẻ quản lý, bất quá không có thực quyền quá lớn, chỉ là không cần làm việc, có thể tự do tu luyện.

Về phần đệ tử chân truyền, chỉ cần thông qua, sẽ được trưởng lão tông môn thu làm đệ tử, truyền thụ phương pháp tu luyện, trở thành hạch tâm chính thức của tông môn.

Trở thành đệ tử nội môn, Nhiếp Vân đã có tư cách được phân phối đến tất cả điện đường.

- Vâng!

Nhiếp Vân ly khai Nhiệm Vụ điện, đi Nhân Sự điện.

Nhân Sự điện là cung điện chuyên môn phụ trách phân phối nhân sự, đối với đệ tử ngoại môn, đệ tử nội môn đều có chế ước rất mạnh.

Người ở đại điện này rõ ràng ít hơn nhiều Nhiệm Vụ điện, vừa tiến vào, liền chứng kiến số ít mấy đệ tử ở trong cung điện chờ đợi phân phối.

- Ân?

Nhìn một vòng, con mắt rơi vào chính giữa, Nhiếp Vân liếc thấy phía trên ngồi hai người, một người trong đó đúng là người quen biết cũ, Kỷ Cường trưởng lão!

Một trưởng lão khác thì chưa bao giờ thấy qua, lúc này đang ngồi ngay ngắn ở tại chỗ, trong tay cầm ngọc bài đệ tử, phân phối cho một đệ tử trước mặt.

- Trưởng lão ta muốn hỏi một chút, Vân Vũ Tông chúng ta tổng cộng có bao nhiêu cung điện, cung điện nào càng lợi cho tu luyện...

Người đệ tử này tựa hồ cùng vị trưởng lão kia quan hệ rất tốt, nhẹ giọng hỏi.

- Vân Vũ Tông tổng cộng mười bảy đại điện, hai mươi ba đường, những địa phương này đều cần đệ tử, trong đó tốt nhất đương nhiên là Nhân Sự điện chúng ta, tiếp theo là Công Huân điện, Tàng Thư Các... Kém cỏi nhất là Đan Dược Điện, nếu như đi, tương đương với phán quyết tử hình!

Trưởng lão kia gật đầu nói.

Thanh âm của hắn không lớn, Nhiếp Vân kể cả mấy đệ tử đến đây chờ đợi phân phối đều nghe tinh tường, trên mặt không hề lộ ra vẻ giật mình, tựa hồ bọn hắn sớm đã biết rõ những sự tình này.