Vô Tận Đan Điền

Chương 1441: Thất sát chỉ (1)




Từ quy tắc có thể nhìn ra Cửu Thiên lưu tinh chỉ này là tuyệt chiêu nhất mạch tương thừa, không có chiêu thứ nhất thì không thể tu luyện chiêu thứ hai. Bởi chiêu thứ hai là gia tăng, biến hóa trên cơ sở chiêu thứ nhất, giống như là che nhà lầu, không có tầng thứ nhất sao có thể che phủ tầng thứ hai chứ?

- Không có được thức thứ nhất, ta có thiên phú Võ Đạo sư, có thể chế ra a.

Đột nhiên trên mặt Nhiếp Vân hiện lên vẻ hung ác.

Có được thiên phú Võ đạo sư, tương đương với việc có được võ học thiên hạ, bất kỳ vũ kỹ nào chỉ cần nhìn một cái là có thể lập tức luyện thành, hơn nữa còn có thể tiến hành mở rộng, kéo dài.

Bộ Cửu Thiên Lưu tinh chỉ này tuy rằng lợi hại rườm rà, nhưng mà chỉ cần cho hắn đủ thời gian, có được quy tắc chung và thức thứ hai, diễn hóa ra thức thứ nhất cũng là chuyện có lẽ không khó khăn quá nhiều.

- Thất sát chỉ, một ngón tay đánh ra, khí kình có thể xuyên qua kinh mạch phá hủy linh hồn đối phương, đối với thân thể và hồn phách đều có tổn thương...

Cẩn thận đọc phương pháp tu luyện thức thứ hai, Nhiếp Vân vận chuyển thiên phú Võ đạo sư, trong người chậm rãi hình thành một vòng tuần hoàn kỳ lạ.

Thiên phú Võ đạo sư có thể xếp hạng trong top mười thiên phú đặc thù đã nói rõ sự cường đại của nó. Cửu Thiên Lưu tinh chỉ này cho dù uy lực vô cùng, là tuyệt chiêu mà cường giả như Bắc Đẩu tinh quân lưu lại, nhưng mà đối với loại siêu cấp thiên phú này mà nói, cũng có thể nghiên cứu thấu triệt, hơn nữa còn giao phó cho sự huyền bí mới.

- Phá.

Không biết qua bao lâu, Nhiếp Vân mạnh mẽ đứng dậy, tóc không gió mà bay, cả người như là ma thần ở chiến trường, bàn tay biến thành màu vàng, một ngón tay đâm về phía trước.

Tốc độ của ngón tay này như là tia chớp, trên bầu trời xuất hiện một đạo ảo ảnh, tiên lực trong cơ thể ngưng tụ thành khí kình xoay tròn rồi đột nhiên bắn r.a

Phốc.

Một khối đá trên mặt đất tiên cung lập tức bị cắt ngang qua, xuất hiện một lỗ đen bằng ngón tya.

- Lợi hại.

Nhiếp Vân hưng phấn thiếu chút nữa nhảy dựng lên, hai mắt ngày càng sáng.

Tảng đá kia gọi là Ma Hắc Nham, là thứ cứng rắn nổi danh Linh giới, Tiên khí trung phẩm chém vào cũng không lưu lại chút dấu vết nào, bị hắn bắn ra một ngón tay mà đã tạo thành một cái lỗ đen như vậy, chỉ bằng vào thứ này thì uy lực của Thất Kiếp chỉ cũng đã vượt qua các loại kiếm pháp trong Vô Thượng đại kiếm thuật rồi.

- Nếu không phải có thiên phú Thiên Thủ sư, cho dù bàn tay có mạnh mẽ tới đâu cũng không chịu nổi loại lực lượng cuồng bạo này a.

Nhiếp Vân cười nói.

Chiêu này uy lực rất lớn, nhưng mà gánh nặng đối với thân thể cũng lớn, nhất là bàn tay, nếu như không phải có được thiên phú Thiên thủ sư, chỉ sợ khí kình còn chưa bắn ra thì bàn tay sẽ nổ thành thịt nát.

- Tuy rằng ta sáng chế chiêu Thất Kiếp chỉ này không quá giống với Thất Kiếp chỉ thuần khiết, nhưng mà lại phù hợp với yêu cầu thân thể của ta. Uy lực cũng không yếu, tương đương có thêm một đại sát khí.

Tuy rằng Cửu Thiên Lưu tinh chỉ này không biết có tổng cộng mấy chiêu, nhưng mà chiêu Thất Kiếp chỉ này cũng cường đại vô cùng. Cho dù tu luyện không quá chính thống, chỉ dùng thiên phú Võ đạo sư tiến hành sáng tạo, cách tân mà thành, nhưng mà bàn về sứ chiến đấu tuyệt đối cũng không kém hơn chính thống là bao.

- Sớm biết Liễu Mạc Yên có khối lân phiến này thì cũng nên hỏi nàng ta một chút xem có những ai có được thứ này... Tuy nhiên, cho dù Liễu Mạc Yên có đạt được thứ này thì nhất định cũng không biết được Cửu Thiên lưu tinh chỉ, không công lãng phí một kiện bảo vật a.

Tu luyện thành công khiến cho Nhiếp Vân hăng hái, nhớ tới khối lân phiến này lấy được từ chô Liễu Mạc Yên, hắn không khỏi lắc đầu.

Người bình thường có được khối lân phiến này, không có thiên phú Thiên nhãn, Thiên nhĩ, cho dù thực lực mạnh hơn nữa cũng không thể nhìn ra huyền bí bên trong. Tuy nhiên có lẽ là bọn hắn cảm thấy thứ này cũ kỹ, là thứ có lịch sử cho nên mới thu vào, nhưng nhất định không biết bên trong nó ẩn chứa vũ kỹ lợi hại như thế.

- Tìm cơ hội hỏi một phen xem.

Dứt bỏ sự cảm khái trong lòng, Nhiếp Vân đang định tiếp tục tu luyện thì đột nhiên thân thể nhoáng lên, đi ra khỏi tinh cung, xuất hiện ở ngoài tiểu viện.

- Nhiếp Vân, sư phụ ta tìm ngươi.

Vừa mới vào tiểu viện thì đã thấy bên ngoài của có một đạo thanh âm trong vắt vang lên, chính là của Hứa Hinh Thiến.

- Ta ra ngay bây giờ.

Nhiếp Vân thu thập một chút rồi đẩy cửa ra.

- Ta đã nói chuyện hôm nay với sư phụ, người biết ngươi không mua gì cho nên nói không thể chiếm tiện nghi của ngươi. Người muốn đưa cho ngươi chỗ tốt khác.

Hứa Hinh Thiến nhìn thấy hắn lập tức cười nói.

Hai người một đường đi về phía trước, rất nhanh đã tới đại sảnh.

- Nhiếp Vân tiểu huynh đệ, ngươi tới rồi sao?

Tiếu Đằng đạo nhân cười, tay chỉ vào một chỗ ngồi.

- Tiền bối.

Nhiếp Vân ôm quyền.

- Làm phiền ngươi tham dự thi đấu vốn đã cảm thấy có lỗi, lại bảo Hinh Thiến bồi tiếp ngươi đi mua đồ, kết quả ngươi không có mua gì. Như vậy đi, ta thấy thực lực của ngươi đã đạt tới Thiên Tiên sơ kỳ đỉnh phong, thiếu chút nữa có thể đột phá, nếu như ngươi không ngjai, ta có thể giúp ngươi một chút, có thể khiến cho ngươi trực tiếp đạt tới Thiên Tiên cảnh trung kỳ.

- Ta...

Nhiếp Vân vừa mới nói một chữ thì đã bị Tiếu Đằng đạo nhân ngắt lời.

- Được rồi, không nên cự tuyệt, đây chẳng những là tâm ý của ta mà còn liên quan tới khảo hạch Khu Tu sư ngày mai.

- Khảo hạch?

- Lần trước quyền lợi Khu Tu tháp ta không tranh đoạt được, bại trong tay Tô Dương. Cho nên lần này khảo hạch, người phụ trách chủ yếu vẫn là hắn. Ngươi đánh đệ tử hắn thành đầu heo, sau hắn có thể để cho ngươi vượt qua dễ dàng như vậy được? Cho nên ngày mai khảo hạch nhất định sẽ rất là phức tạp. Là ta mang tới phiền phức cho ngươi.

Tiếu Đằng đạo nhân nói.

- Tuy rằng sức chiến đấu của ngươi viễn siêu bản thân, nhưng mà cũng không nên từ chối a. Dù sao thực lực càng cao càng tốt.

- Đa tạ tiền bối.

Nghe thấy hắn nói như vậy, Nhiếp Vân không có từ chối, trong lòng vô cùng kinh ngạc.

- Khảo hạch Khu Tu sư có mấy thứ, nếu như có quy định rõ ràng, cho dù hắn ta có dùng một chút thủ đoạn nhỏ thì cũng sẽ phiền toái a?

Khảo hạch Khu tu sư, nếu như nói kỹ càng chính là khảo hạch dung hợp thiên phú. Nhiếp Vân vốn tưởng rằng cái khảo hạch chính là thả thiên phú dung hợp ra, khiến cho người ta phân biệt một phen. Hiện tại xem ra có lẽ khảo hạch không có đơn giản như hắn tưởng tượng.