Vô Tận Đan Điền

Chương 1640: Nuốt Hỗn Độn kỳ quả (2)




- Ách... Đa tạ Nhan Chi đại nhân!

Nhiếp Vân vừa muốn rời đi, nghĩ đến một sự kiện liền ôm quyền, vẻ mặt cung kính:

- Trước khi tại hạ đi, có hai nghi hoặc muốn hỏi thăm Linh Hồn sư đại nhân!

- Nói đi!

Nhan Chi gật đầu.

- Thứ nhất, linh hồn cộng sinh có phương pháp giải trừ không! Thứ hai, đã từng triệu hoán qua linh hồn một lần, lần nữa lâm vào tử vong, có thể phục sinh lần nữa hay không?

Nhiếp Vân hỏi xong, trong mắt mang theo chờ đợi.

Hai sự kiện trước mắt ở trong lòng hắn là trọng yếu nhất, nếu như Linh Hồn sư có thể giải quyết, cho dù để cho hắn lên núi đao xuống biển lửa, cũng thề sống chết đi làm.

- Linh hồn cộng sinh ta không có phương pháp giải trừ, linh hồn đã từng được triệu hoán qua một lần, lần nữa tử vong, không có khả năng phục sinh, đây là Thiên Đạo chí lý, trừ khi ngươi có thể đả đảo Thiên Đạo, nếu không, tuyệt đối không thể!

Nhan Chi tùy ý khoát tay.

- Tại hạ cáo từ!

Tuy trong nội tâm đã đoán được tám chín phần mười, nhưng nghe được đối phương xác nhận, như trước có chút khó chịu.

Đả đảo Thiên Đạo? Nhiều năm như vậy vô số cường giả cũng làm không được, chỉ bằng hắn, làm sao có thể hoàn thành!

Chẳng lẽ Di Tĩnh thật sự không cách nào sống lại sao?

Lắc đầu, Nhiếp Vân biết rõ đối phương có thể trả lời đã không tệ rồi, nên không truy vấn, thân thể bay vút đi.

Chuyện ngày hôm nay phát triển quá nhanh, quá mức quỷ dị, để cho hắn đến bây giờ cũng có chút choáng váng.

Mình và Nhan Chi kết nhiều thù như vậy, đối phương cư nhiên buông tha, còn để cho mình thuận lợi ly khai, cái này... Đến cùng là chuyện gì xảy ra?

Cái gì trọng điểm đào tạo... “hắn” là ai?

Hết thảy hết thảy đều là bí ẩn, để cho hắn càng ngày càng hồ đồ.

- Mẹ, cám ơn ngài!

Nhiếp Vân vừa rời đi, đằng sau Hỗn Độn kỳ thụ liền chạy ra một nữ hài, nhào vào trong ngực Nhan Chi.

Đúng là Tuyết Tĩnh Nhi.

Vuốt vuốt mái tóc của nữ hài, Nhan Chi lắc đầu.

- Ta cũng không phải hoàn toàn xem mặt mũi của ngươi, mới buông tha tiểu tử này, mà là... vì Linh giới!

Nói đến đây, thở dài một tiếng, ánh mắt Nhan Chi nhìn thời không xa xôi, không biết nhìn thấy gì, thì thào tự nói.

- Chỉ mong lời tiên đoán của ngươi là chính xác, mà không phải mang đến tai nạn thảm trọng hơn cho Linh giới...

.............................................

Sợ bị U Minh Hoàng Vương phát hiện, tốc độ ly khai của Nhiếp Vân cực nhanh, bay ngược phương hướng Yêu Hoàng thành, tìm địa phương không người tiến nhập Tinh Cung.

Đi vào Tinh Cung, lúc này mới nhẹ nhàng thở ra, cổ tay khẽ đảo, một quả trái cây linh khí đầy đủ xuất hiện.

Hỗn Độn kỳ quả!

Trái Hỗn Độn kỳ quả thứ hai, Nhiếp Đồng nói không sai, hoàn toàn chính xác bị hắn trộm qua.

Vừa rồi cục diện hỗn loạn, U Minh Hoàng Vương, Nhan Chi đều bị Tu La Vương hấp dẫn, Nhiếp Vân biết rõ nếu như không thừa cơ trộm trái cây, tuyệt đối sẽ không có cơ hội, cho nên không chút do dự xuất thủ!

Thiên phú Thâu Thiên sư thần không biết quỷ không hay, hơn nữa Tu La Vương mang đến áp lực tâm lý cho mọi người, ngay cả Nhan Chi cũng không phát hiện, trái cây cũng không phải rơi vào trong tay Tu La Vương, mà là bị hắn trộm đi!

Về phần trước khi Tu La Vương đi nói.

“Ca ca” trộm trái cây,… bọn người Nhan Chi căn bản không có để ý, căn bản không thể tưởng được, đường đường ca ca trong miệng Tu La Vương, sẽ là thiếu niên tuổi không lớn, thực lực cũng không mạnh này.

- Quả nhiên là đồ tốt...

Cầm trái cây ở trong tay, Nhiếp Vân cảm nhận được trong đó không ngừng phát ra linh khí, nhịn không được thấp giọng hô.

Không hổ là bảo vật sinh trưởng ở Hỗn Độn, chỉ bằng vào phía trên không ngừng tán dật linh khí liền có thể nhìn ra, viễn siêu Thiên Diệp Tiên Liên.

Thiên Diệp Tiên Liên có thể làm cho hắn có được Bất Tử Chi Thân, trái cây này sẽ như thế nào?

Nghĩ đến điểm này, trong mắt Nhiếp Vân nhịn không được bay lên lửa nóng.

- Mặc kệ phương pháp tăng lên dược hiệu gì, trực tiếp nuốt a!

Hắn cũng không có phương pháp tăng dược hiệu lên gì, Nhiếp Vân há miệng, nuốt Hỗn Độn kỳ quả xuống.

Loại Hỗn Độn kỳ quả này, không giống rất nhiều đồ vật của Linh giới, cho dù thiên phú Võ Đạo sư có thể suy tính ra phương pháp sử dụng, nhưng tìm không thấy dược liệu phối hợp mà nói, hiệu quả cũng sẽ không lớn, còn không bằng trực tiếp nuốt, mau chóng tăng thực lực lên mới thực tế.

Chứng kiến thực lực của Nhiếp Đồng, hắn biết rõ lại chậm trễ đã không còn kịp rồi, huyết thống của Tu La Vương cường đại, hơn nữa không biết đã nhận được kỳ ngộ gì, tiến bộ cực nhanh, nghe rợn cả người.

Ít nhất thu phục chiếm được Thanh Long Hoàng, từ trong tay U Minh Hoàng Vương đào thoát, là hắn làm không được.

Hỗn Độn kỳ quả vừa tiến vào miệng, toàn thân Nhiếp Vân lập tức cảm thấy một cổ lực lượng cường đại dọc theo kinh mạch trùng kích đến.

Nhiệt lưu cuồng bạo so với thôn phệ 100 con Tu La còn muốn tàn sát bừa bãi, chấn đến cả người có chút mềm yếu, toàn thân như tôm luộc đun sôi.

- Trận pháp cứng lại, phong tỏa!

Nhiếp Vân biết rõ một khi để cho khí tức trên thân tản mát ra, khó bảo toàn không bị người khác phát hiện, tinh thần khẽ động, trận pháp của Tinh Cung phong tỏa toàn bộ, không chút lực lượng nào tiết lộ ra ngoài.

Phong bế Tinh Cung, mà bản thân của hắn thì khoanh chân ngồi dưới đất, ý niệm tập trung khống chế lực lượng do Hỗn Độn kỳ quả mang đến, không ngừng tăng tu vi lên.

Thân thể hắn cường đại, thực lực càng đạt tới Vương Tiên cảnh đỉnh phong, đơn thuần tăng lên tu vi Tiên lực liền dễ dàng rất nhiều, khí kình toàn thân bành trướng, cả người như thổi khí cầu, lực lượng phi tốc tấn cấp.

Thánh Tiên cảnh sơ kỳ đỉnh phong!

Thánh Tiên cảnh trung kỳ!

Thánh Tiên cảnh trung kỳ đỉnh phong!

Thánh Tiên cảnh hậu kỳ!

Thánh Tiên cảnh hậu kỳ đỉnh phong!

Ầm ầm, trong nháy mắt, thực lực đến được Thánh Tiên cảnh đỉnh phong, còn tiếp tục bay lên.

Không hổ là Hỗn Độn kỳ bảo có hiệu quả với Tiên Quân, rất nhanh liền để cho hắn đạt đến điều kiện lần thứ tám Niết Bàn.

Lần thứ tám Niết Bàn, Nhiếp Vân tiến vào Thánh Tiên cảnh liền cảm ứng được, ngay ở Thánh Tiên cảnh đỉnh phong, lúc này lực lượng của Hỗn Độn kỳ quả ngay cả một phần mười cũng chưa hết, hoàn toàn có thể trực tiếp Niết Bàn.

- Lần thứ tám Niết Bàn, bắt đầu!

Nhiếp Vân cũng là người quyết đoán, chẳng muốn đa tưởng, ánh mắt kiên định, quát lạnh một tiếng, dẫn động Niết Bàn.

Rầm ào ào!

Trong nháy mắt, hắn liền vào trạng thái Niết Bàn chết giả.

Hắn lợi dụng Hỗn Độn kỳ quả Niết Bàn, ở chỗ sâu trong hư không lại xảy ra chiến đấu kinh thiên động địa.