Vô Tận Đan Điền

Chương 2353: Thành công! (2)




Ầm!

Trong lúc hắn đang cảm khái, thì đột nhiên cảm thấy xích sắt trước mắt không ngừng đung đưa. Một cỗ lực lượng khổng lồ dường như đang kéo nó rời đi.

- Có chuyện gì xảy ra?

Biến cố đột nhiên xuất hiện khiến cho Cực Thiên Vương Tĩnh sửng sốt. Thế nhưng dường như nghĩ tới điều gì đó, toàn thân hắn chợt run rẩy:

- Chẳng lẽ...

Thanh âm còn chưa có dứt thì hắn đã cảm thấy thân thể thoáng một cái, cả người đã xuất hiện ở trong một thần điện cao lớn.

- Chủ nhân...

Nhìn đại điện rộng rãi trước mắt, Nhiếp Vân đang lẳng lặng lơ lửng trôi trên không trung, viên cầu trước mắt đang không ngừng dung hợp với hắn, dường như tùy thời cũng có thể dung hợp vào trong cơ thể của hắn vậy.

- Chủ nhân đang làm gì vậy?

Sau khi khiếp sợ xong, hắn nhìn về phía một đầu khôi lỗi bên người.

- Người đang luyện hóa hạch tâm của chiến trường thượng cổ này, một khi thành công, toàn bộ Thần chi di tích cũng sẽ được người tùy thân mang theo!

Khôi lỗi hưng phấn nói.

- Có thể tùy thân mang theo Thần chi di tích bên người? Chẳng lẽ là... Ta cũng sắp rời khỏi nơi này hay sao?

Hai mắt Cực Thiên Vương Tĩnh sáng rực lên, hưng phấn tới mức hai nắm tay siết chặt.

Từ lúc bắt đầu có trí tuệ, quy giáp của hắn đã bị cố định, cõng chiến trường thượng cổ này lên, vốn hắn tưởng rằng chuyện này sẽ kéo dài tới lúc tử vong cũng không thể rời khỏi nơi này nửa bước. Vĩnh viễn bị giam cầm ở nơi này. Thế nhưng bây giờ nhìn lại, rốt cuộc hắn đã có cơ hội biết một chút về thế giới bên ngoài!

- Đúng vậy.

Khôi lỗi hiểu hắn cảm nhận của hắn cho nên mới gật đầu một cái.

- Chủ nhân... Không biết muốn dung hợp phải cần bao lâu thời gian mới có thể thành công được?

Cực Thiên Vương Tĩnh lập tức vội vàng hỏi.

- Ta cũng không biết, bây giờ đã qua đã hơn hai tháng! Chờ xem đi, dù sao thứ chúng ta không thiếu chính là thời gian!

Khôi lỗi nói.

- Đúng vậy a!

Cực Thiên Vương Tĩnh tràn ngập hưng phấn nói.

So với vẻ hưng phấn của hắn, trong nạp vật thế giới, đám người Thanh Diệp vương, Huyền Thiền vương, Phù Ám Triều sắc mặt ảm đạm vô cùng.

- Tới hiện tại cũng đã hai tháng rồi, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Sao lại một chút tin tức cũng không có vậy?

Tử Đồng không nhịn được nghi hoặc trong lòng, cho nên ồm ồm mở miệng nói.

- Ngày đó Nhiếp Vân đại nhân bị Kiền Huyết lão tổ đuổi giết, vì bảo vệ an toàn cho chúng ta, cho nên đem chúng ta thu vào chỗ này. Thế nhưng thời gian dài như vậy rồi. Sao lại một chút tin tức cũng không có cơ chứ?

Đoạn Diệc cũng kỳ quái nói.

Hai tháng trước, Kiền Huyết lão tổ đuổi giết Nhiếp Vân, vì không muốn cho bọn họ bị liên lụy cho nên Nhiếp Vân trực tiếp thu bọn hắn vào đây. Về sau cũng không có động tĩnh gì. Mọi chuyện cụ thể như thế nào, chủ nhân có chuyện gì hay không, bọn hắn cũng không biết gì cả.

- Không cần lo lắng, sẽ không có chuyện gì đâu. Nếu như có chuyện, như vậy không gian này cũng đã nổ tung rồi. Mà không phải vững chắc như bây giờ!

Bạch Đầu tôn giả nói.

- Cũng đúng!

Mọi người đồng thời gật đầu tán đồng.

Không gian này là của Nhiếp Vân đại nhân, nếu như đại nhân quả thực xuất hiện chuyện bất trắc. Như vậy chắc chắn không gian sẽ không còn vững chắc như vậy nữa. Ngược lại đã sớm nổ tung rồi.

Ầm!

Trong lúc bọn họ đang lo lắng thì đột nhiên toàn bộ không gian không ngừng rung chuyển.

- Có chuyện gì xảy ra?

-

Sắc mặt đám người Phù Ám Triều biến đổi, đồng thời đứng dậy.

Mọi người vừa mới nói không gian vững chắc thì lại lập tức rung chuyển không ngừng, chẳng lẽ chủ nhân của bọn hắn đã bị Kiền Huyết lão tổ giết chết rồi?

- Không đúng, sao ta lại có cảm giác không gian này không phải muốn nổ tung, mà là... Càng ngày càng vững chắc, có khí tức của Chí Tôn vực?

Tử Đồng Bất Hủy chợt nói.

- Khí tức của Chí Tôn vực?

Mọi người đồng thời sửng sốt một chút, sau đó tất cả đều hoảng sợ không thôi.

Tới cấp bậc như bọn họ cũng có thể luyện chế một ít thế giới dung nhập vào binh khí hoặc là vào trong cổ thuyền. Những thế giới này mặc dù vững chắc, thế nhưng so sánh với đại thế giới như Chí Tôn vực vẫn có chênh lệch rất lớn.

Nhiếp Vân đại nhân dẫn bọn hắn tới không gian này, cho dù không gian này rất là ổn định, không cách nào thoát đi. Thế nhưng bọn hắn cũng có thể cảm ứng rõ ràng được đây không phải là là Chí Tôn vực, từ trên bản chất so với Chí Tôn vực còn kém một đoạn rất lớn.

Sao lại đột nhiên thay đổi khí tức, hoàn toàn thay đổi tất cả? Chuyện này khiến cho bọn họ có một loại cảm giác… Đây chính là Chí Tôn vực!

Rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra?

- Rốt cuộc đại nhân đã trải qua chuyện gì?

Đám người Phù Ám Triều nhìn nhau, mặc dù không biết Nhiếp Vân đã xảy ra chuyện gì, thế nhưng thông qua cảnh tượng trước mắt bọn hắn đã biết, nhất định là kinh thiên động địa, nghe rợn cả người.

- Rốt cuộc có thành công hay không?

-

Khôi lỗi Cổ chiến trường và Cực Thiên Vương Tĩnh đồng thời nhìn nhau, hai mắt sáng lên.

Chỉ thấy quang cầu trước mặt Nhiếp Vân rốt cuộc cũng hoàn thành kết hợp. Hoàn toàn dung nhập vào một chỗ.

Sưu!

- Ta đã luyện hóa Cổ chiến trường?

Mở mắt ra, Nhiếp Vân thở phào nhẹ nhõm.

Trong hai tháng này, đối với khôi lỗi và Cực Thiên Vương Tĩnh mà nói, chỉ giống như ngủ say, thế nhưng trên thực tế hắn lại không lúc nào không cố gắng.

Chiến trường thượng cổ này không lớn, Không Gian Chi Tâm lại quá khó để luyện hóa, khiến cho cả linh hồn của hắn trải qua trăm ngàn lần kiếp nạn lúc này mới phá kén thành bướm, đạt được như nguyện!

- Luyện hóa được Cổ chiến trường chi tâm này, trình độ vững chắc của nạp vật thế giới ta đã có thể so sánh được với Chí Tôn vực, cho dù kém hơn một tia thì cũng sẽ không kém quá nhiều!

Tinh thần trở về thân thể Nhiếp Vân đã nhận ra tình huống thân thể của bản thân đã lột xác.

Thành công luyện hóa chiến trường chi tâm của chiến trường thượng cổ, nạp vật thế giới tăng vọt về chất, trước kia nó bất quá chỉ lớn hơn thế giới nhất cấp một chút, mà bây giờ coi như đã ngang hàng với Chí Tôn vực!

Mặc dù trên phương diện diện tích còn kém hơn không ít, thế nhưng chỉ cần có đủ thế giới nhất cấp cho hắn chiếm đoạt, dung hợp. Lại có đủ thời gian để trưởng thành. Chuyện vượt qua Tà Nguyệt Chí Tôn vực, trở thành tứ đại Chí Tôn vực, chẳng qua cũng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.

- Thực lực dường như đã mạnh hơn...