Vô Tận Đan Điền

Chương 2462: Vạn Pháp Chúa Tể (2)




- Vị này chắc hẳn chính là Vạn Pháp Chúa Tể, ngươi khách khí rồi!

Nhiếp Vân khẽ mỉm cười.

- Tiêu Dao Chúa Tể, nhiều năm không gặp, rượu ngon chỗ ta đã sớm chuẩn bị xong, một lát nữa nhất định phải không say không về!

Chào hỏi với Nhiếp Vân xong, Vạn Pháp Chúa Tể cũng không dám lạnh nhạt với những người khác, lại vội vàng thăm hỏi mấy vị Chúa Tể khác.

Đám người Phù Ám Triều mặc dù là tân tấn Chúa Tể, thế nhưng hắn cũng không có khinh thị chút nào, vẻ mặt tươi cười.

Bất kể trước kia thực lực như thế nào, một khi trở thành Chúa Tể, thực lực sẽ không chênh lệch bao nhiêu. Cho dù là hắn cũng không có nắm chắc thắng được đám người Phù Ám Triều, đương nhiên phải ngang hàng nói chuyện.

- Những người này chắc hẳn đều là người Linh Tú tộc a. Đi mọi người cùng nhau vào đi thôi!

Bàn tay của Vạn Pháp Chúa Tể chộp một trảo, cầu vồng lần nữa lan tràn ra, kéo dài thẳng tắp đến lối vào cung điện. Mà chính hắn thì đi ở phía trước dẫn đường.

Ầm!

Đi lên trên cầu vồng, mọi người lập tức nghe được tiếng chuông cổ nôi lên. Vô số thanh âm thấm đẫm lòng người từ bốn phương tám hướng vang lên.

Cũng không phải là trình diễn tiên nhac, mà là ánh sao chung quanh dưới lực lượng đặc thù mà vặn vẹo, phát ra tiếng minh vang. So với đánh tiên nhạc còn êm tai hơn. Rất nhiều người của Linh Tú tộc tu vi thấp, sau khi nghe được thanh âm này rất nhanh đã bị chìm đắm vào bên trong, không có cách nào tự kềm chế được.

Nhiếp Vân vừa nhìn một cái đã biết đây là một loại thủ đoạn đặc thù, cho dù là Chúa Tể muốn hoàn thành cũng có chút khó khăn. Chuyện này khiến cho hắn không khỏi nhìn Vạn Pháp Chúa Tể một cái.

Xem ra người này cũng không đơn giản. Những thanh âm này mặc dù không có ý tứ mê hoặc đầu độc người ta, thế nhưng lại có thể tiêu trừ đề phòng của người ta, khiến cho người ta không tự chủ được mà sinh ra hảo cảm với hắn.

Đối phương không có nhắm vào mình, như vậy Nhiếp Vân cũng lười xen vào việc của hắn. Hắn đi theo sau lưng đối phương, dọc theo cầu vồng đi về phía cung điện trước mắt.

Tới gần thì Nhiếp Vân lúc này mới nhìn thấy rõ, cung điện trước mắt vừa vặn tọa lạc ở một đoạn không gian thong thả, tĩnh lặng trong Thập Phương Thiên vực, nơi này không có không gian nghịch, chuyển, cũng không có không gian loạn lưu, gợn sóng gì.

Có thể tìm được một nơi như vậy trong Thập Phương Thiên vực, lại còn xây dựng thành cung điện, vị Vạn Pháp Chúa Tể này quả thực không tầm thường.

Toàn bộ cung điện đều dùng khoáng thạch đặc thù luyện chế mà thành, mặc dù so ra kém với cổ thuyền của Đan Thần Chúa Tể, đạt tới cấp bậc thần binh Chúa Tể, thế nhưng cũng không kém gì thần binh Hỗn Độn đỉnh phong. Đây là một món bảo vật nhất đẳng.

Chất liệu đã ưu việt hơn nữa lại phối hợp với trận pháp mà Vạn Pháp Chúa Tể bố trí, cho dù là Chúa Tể muốn cứng rắn xông vào, sợ rằng cũng không làm được.

Nhìn về phía những trận pháp này, Nhiếp Vân cũng không thể không bội phục vị Vạn Pháp Chúa Tể này. Người này trên phương diện trận pháp nhất đạo cho dù là so với hắn cũng không chút thu kém nào. Thậm chí còn hơn, Vạn Pháp cung cũng tuyệt đối được gọi là vạn pháp, vừa quét mắt qua một cũng đã biết được. Ít nhất đã dùng mấy chục vạn đại trận chủng loại khác biệt.

Những đại trận này cho dù là người có thiên phú trận pháp sư, muốn học xong cũng cần tốn mấy ức năm, chứ đừng nói là muốn bố trí ra được. Lại dung hợp hoàn mỹ không tỳ vết, không có chút thiếu sót nào.

- Vị Vạn Pháp Chúa Tể này sợ rằng ở trên trận pháp nhất đạo có nghiên cứu cực cao. Cái gọi là vạn pháp cũng không phải là vạn loại công pháp, vạn loại vũ kỹ, mà là ngàn vạn trận pháp dung hợp vào làm một thể!

Nhìn thấy những thứ này, trong lòng Nhiếp Vân đã có suy đoán.

Mặc dù trận pháp so với thực lực trở nên nhỏ nhặt không đáng kể. Thế nhưng một khi vận dụng tốt cũng có uy lực cực mạnh, không thể khinh thường.

Trong lòng Nhiếp Vân suy đoán, chân thì không ngừng bước đi. Cùng với mọi người nhanh chóng tiến vào Vạn Pháp cung.

Cung điện huy hoàng này là một mảnh đỏ tươi, khắp nơi đều có sanh ca yến vũ, bầu không khí vui mừng tràn ngập cung điện, khiến cho tâm cảnh của người ta cũng có thể theo đó mà cao hứng.

- Mấy vị này theo thứ tự là Nhiếp Vân Chúa Tể, Tiêu Dao Chúa Tể, Vô Nhật Chúa Tể, Phù Ám Triều Chúa Tể, Đoạn Diệc Chúa Tể, Tử Đồng Bất Hủy Chúa Tể, còn không mau tới trước bái kiến?

Đi vào cung điện, Vạn Pháp Chúa Tể lập tức quát to một tiếng, vô số cường giả trong điện rối rít đứng dậy, vẻ mặt cung kính.

- Tham kiến chư vị Chúa Tể

Những người này hoặc là đệ tử, thuộc hạ của Vạn Pháp Chúa Tể hoặc là chính là thân bằng hữu của hắn. Mỗi một người đều có thực lực cực mạnh. Ở bên ngoài ít nhất là nhất cũng là đại nhân vật một phương, thế nhưng ở trước mặt đám người Nhiếp Vân lại không dám thở mạnh.

Một lần xuất hiện sáu vị Chúa Tể, còn cả Nhiếp Vân uy danh hiển hách, đây là chuyện mà tất cả mọi người đều không chuẩn bị kịp.

- Nếu đã là hôn lễ, Vạn Pháp Chúa Tể, còn không mau mời tân nương của ngươi ra? Chẳng lẽ còn muốn để cho chúng ta mỏi mắt chờ chứ?

Mọi người ngồi vào chỗ của mình, Vô Nhật Chúa Tể cười ha hả một tiếng.

- Đúng đúng, còn không mau mời tân nương ra?

Vạn Pháp Chúa Tể cũng cười một tiếng rồi quay đầu phân phó.

- Vâng!

Một người thanh niên gật đầu, vội vàng đi ra ngoài. Một lát sau, lễ nhạc tấu vang, một nữ tử một thân y phục màu đỏ chậm rãi đi ra.

Nữ tử này không giống như những nữ tử thế tục che khăn đỏ, mà là mang mũ phượng màu vàng, khăn quàng vai màu đỏ tươi, dung mạo trắn nõn dưới quang mang chung quanh chiếu rọi càng thêm rực rỡ, giống như noãn ngọc vậy. Người còn không có đi tới trước mặt mọi người thì đã làm cho tất cả quang mang chung quanh trở nên ảm đạm thất sắc.

Tú Linh đại đế!

- Tú Linh đại đế được xưng là đệ nhất mỹ nhân tam giới, quả nhiên danh bất hư truyền!

- Quá đẹp, nguyện vọng lớn nhất đời này của ta chính là có thể kết hôn với một nữ tử Linh Tú tộc làm vợ. Mọi người nhất định phải giúp ta a!

- Ta vẫn luôn nghe nói Tú Linh đại đế xinh đẹp như thế nào. Trước kia ta cũng cho là chỉ là lời đồn. Bây giờ nhìn lại, toàn bộ là đều thật...

- Nhìn thấy nàng, tất cả nữ tử đã gặp trước kia cũng không thể đề nổi hứng thú nha.

Tú Linh đại đế chậm rãi đi ra, tất cả mọi người trong đại sảnh đều vì dung mạo của nàng mà rung động. Ngay sau đó các loại thanh âm hâm mộ sợ hãi than vang lên.