Vô Tận Thần Công

Chương 33: Cao thủ của Trấn Quốc Công phủ đến




Cúc văn cương chủy cực kỳ sắc bén, dù đối phó với luyện khí đẳng cấp cường giả như Dương Liệt không có hiệu quả tốt nhưng muốn mổ ngực bụng của Đạp Hỏa Ngao Khuyển đã chết thì rất đơn giản.

Chỉ chốc lát sau Dương Thạc moi ra từ bụng Đạp Hỏa Ngao Khuyển một khối đá màu vàng.

Thứ này đúng là cẩu bảo của Đạp Hỏa Ngao Khuyển.

Khối cẩu bảo to cỡ nắm tay, Dương Thạc nắm nó trong tay, có thể rõ ràng cảm giác được trong đó ẩn chứa lực lượng khí huyết hùng hồn. Dương Thạc còn có thể cảm giác được cẩu bảo ở trong tay hắn như là trái tim đập theo tiết tấu.

- Đạp Hỏa Ngao Khuyển đã tắt thở từ sớm không ngờ trong cẩu bảo vẫn còn ẩn chứa sự sống.

Dương Thạc cầm viên cẩu bảo, thầm tặc lưỡi lấy làm kỳ.

Một số động vật như loài rắn khi mổ bụng nó đào ra trái tim thì tim sẽ tự nhảy một lát rồi mới hoàn toàn ngừng đập. Cẩu bảo này là tinh hoa trong cơ thể Đạp Hỏa Ngao Khuyển, ẩn chứa sự sống cường đại là chuyện rất bình thường.

Nhưng Dương Thạc rõ ràng cảm giác được trong chứa lực lượng khí huyết không thể so sánh với Huyết Tinh Thạch Nhũ.

Lượng dương khí còn không bằng hỏa diễm quả.

Cẩu bảo cỡ nắm tay ẩn chứa tổng số dương khí chỉ tương đương với ba viên hỏa diễm quả.

- Cẩu bảo này có thể cắt nhỏ rồi từ từ ăn, vậy thì hiệu suất hấp thu cao hơn chút. Giá trị của nó chắc tương đương với tám trái hỏa diễm quả.

Dù dương khí trong cẩu bảo không tính nhiều nhưng nó có ưu thế riêng.

Cẩu bảo giống như khối đá, có thể cắt nát, ăn nhiều lần. Không giống hỏa diễm quả nếu cắt ra thì lập tức hóa thành chất lỏng, dương khí tán đi mất, phải ăn hết nguyên trái. ăn vào một viên hỏa diễm quả, thật nhiều dương khí không kị phấp thu sẽ tán mất hơn phân nửa. Cẩu bảo thì cắt khối nhỏ ăn vào, chậm rãi hấp thu, hiệu suất tuyệt đối cao hơn hỏa diễm quả. Bởi vậy dù dương khí trong cẩu bảo chỉ tương đương với ba hỏa diễm quả nhưng giá trị thì sánh bằng tám trái hỏa diễm quả.

Dương Thạc vung cúc văn cương chủy, cắt một khối nhỏ cẩu bảo.

Dương Thạc đặt khối nhỏ cẩu bảo tới trước mặt Huyền Ưng, nó lắc đầu không nuốt vào.

- Hình như Huyền Ưng này không đặc biệt thích thứ có dương khí nhiều.

Huyền Ưng không cần, Dương Thạc cất lại cẩu bảo. Huyền Ưng không quá thích thứ có nhiều dương khí, dù là hỏa diễm quả hay cẩu bảo.

Vậy cũng tốt, sau này tìm được thiên tài địa bảo, nếu là dương tính thì thuộc về Dương Thạc, âm tính liền cho Huyền Ưng, vừa lúc không xung đột nhau.

- Lần này Dương Liệt vào núi chắc sẽ mang đi ít thứ tốt, để tìm xem.

Dương Thạc lấy cẩu bảo sau dời mắt tới xác Dương Liệt. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m

Đầu tiên là ô mộc phá vân cung của Dương Liệt.

Ô mộc phá vân cung giống như cúc văn cương chủy, đều xem như là thần binh lợi khí. ô mộc phá vân cung chế tạo từ ô mộc trăm năm ở Mang sơn, dây cung là đại cân của Bạch Sa vùng đông hải, bốn mươi chín khâu lắp ráp đặc chế thành, cần có bát thạch lực mới kéo căng được, một mũi bắn ra xa đến ngàn trượng. Cái gọi là "Phá vân" chính là chỉ cung này kéo căng bắn lên trời đủ bắn ra cái lỗ sâu ngàn trượng thủng tầng mây.

Cây cung như vậy là người bình thường không có được, trang bị đặc biệt của ngự lâm quân "Thiên cung doanh" trong Đại Chu triều. Dương Liệt là thủ lĩnh thợ săn của Trấn Quốc Công phủ mới có được một cây.

Dương Thạc cầm ô mộc phá vân cung, tay cầm thân cung, một tay nắm dây cung, mạnh dùng chút sức kéo cung thành hình vầng trăng.

Băng!

Dương Thạc thả lỏng tay, dây cung bắn ngược lại, kêu ong ong.

Dương Thạc chỉ kéo căng một lần mà đã thấy cánh tay tê, thở hồng hộc. Lấy lực lượng hiện tại của Dương Thạc thì nhiều nhất chỉ kéo cung được ba lần, nếu hơn nữa thì không thể.

- Cất ô mộc phá vân cung đi, trong Yến sơn sẽ có lúc cần nó.

Dù cầm ô mộc phá vân cung thì hơi bắt mắt nhưng Dương Thạc luyến tiếc ném thần binh như vậy.

Cùng lắm thì Dương Thạc chỉ dùng nó trong Yến sơn, sau khi về Trấn Quốc Công phủ sẽ tìm chỗ giấu nó đi.

Dương Thạc lấy ô mộc phá vân cung, lại tìm tòi trên người Dương Liệt, moi ra bảy, tám bình sứ nhỏ màu trắng.

Dương Thạc mở nắp che ra, mùi thơm đan dược phất vào mũi. Dương Thạc ngửi mùi, biết là viên đan dược quý giá hơn tôi thể đan rất nhiều.

- Không lẽ đây là thông khí đan? Đan dược quý giá hơn cả tôi thể đan thì chính là thông khí đan rồi. Thông khí đan là đan dược dùng để củng cố cảnh giới sau khi đạt tới luyện khí đẳng cấp. Dương Liệt mới bước vào luyện khí đẳng cấp, đúng là cần có thông khí đan củng cố cảnh giới.

Dù chưa thấy qua thông khí đan nhưng Dương Thạc lập tức nhận ra viên đan dược này.

- Sau khi ăn vào thông khí đan sẽ hóa thành dược lực khơi thông kinh mạch con người, bài trừ tạp chất ra ngoài, hoàn toàn củng cố luyện khí đẳng cấp. Nhưng phải tu luyện đến luyện khí đẳng cấp, chân khí phóng ra ngoài mới dùng đan dược này được.

Sử dụng thông khí đan cũng cần có điều kiện.

Phải đến luyện khí đẳng cấp, chân khí phóng ra ngoài mới dùng được. Nếu chân khí không thể phóng ra ngoài, ăn vào thông khí đan, không thể bài trừ dược lực ra ngoài, không thể tẩy trừ tạp chất.

- Dù ta chưa đạt tới luyện khí đẳng cấp, nhưng đã có thể làm được phóng chân khí ra, hình như cũng có thể sử dụng viên thông khí đan này.

Dương Thạc nhìn thông khí đan trong tay, tâm tình hơi kích động.

Nhưng bây giờ không phải là lúc sử dụng thông khí đan, Dương Thạc cất đan dược này đi.

Dương Thạc mở mấy bình sứ khác ra, ngửi một hơi, mùi gay mũi làm hắn nhíu mày.

Nhưng rồi mắt Dương Thạc sáng lên.

- Thứ này là dược vật bôi trên người sẽ che giấu hơi thở?

Dương Liệt là thủ lĩnh thợ săn của Dương gia, bản lĩnh truy tung trong rừng núi cực mạnh, gã có vài bản lĩnh che giấu hơi thở của mình, phòng ngừa người khác truy tung. Dược vật này là để che giấu hơi thở trên người Dương Liệt.

- Ta muốn vào hang lớn kia ăn cắp Huyết Tinh Thạch Nhũ, vốn không có cơ hội lớn bao nhiêu, giờ có dược vật này che giấu hơi thở trên người ta, muốn tiến vào hang lớn trộm Huyết Tinh Thạch Nhũ thì có thể tăng lớn cơ hội gấp vài lần.

Giá trị của dược vật này kém xa thông khí đan nhưng đối với Dương Thạc thì cũng có tác dụng cực kỳ quan trọng.

Lần này giết Dương Liệt có thu hoạch thật lớn.

Dương Thạc thầm nghĩ:

- Bây giờ lập tức vào sâu trong Yến sơn, chỗ hang lớn kia trộm Huyết Tinh Thạch Nhũ.

Khi Dương Thạc nghĩ vậy thì nghe hai tiếng hú dài phát ra từ Trấn Quốc Công phủ.

Trong tiếng hú ẩn chứa ý cảnh cáo.

Nghe tiếng hú ngày càng gần, Dương Thạc biến sắc mặt nói:

- Nguy rồi, mới nãy Huyền Ưng đấu với Dương Liệt, tiếng hú của Huyền Ưng khiến cho cao thủ Trấn Quốc Công phủ chú ý.

- Đi!

Dương Thạc xoay người leo lên lưng Huyền Ưng.