Vô Tận Trùng Sinh

Chương 233: Phong lôi thuộc tính




Những thanh niên nam nữ đi theo sau lưng Vạn Thiên kia có một nửa đều là đệ tử của hắn, thực lực thấp nhất vào khoảng Nguyên Thể Cảnh hậu kì. Còn lại những người khác cũng giống như Vương U Nguyệt, là đệ tử kí danh hiện tại được đón về tông môn.

Những người này sau khi đảo mắt qua một lượt Vương gia, trong mắt bọn họ đều hiện lên chút ít khinh thường.

Mặc dù Vương U Nguyệt thiên phú cùng với thực lực sàn sàn bọn họ, thế nhưng bối cảnh của nàng thực sự quá thấp rồi. Bọn họ tối thiểu cũng là con cháu thế lực nhất lưu trong thành trấn to lớn, thậm chí lớn hơn Thanh Hải thành này rất nhiều, bằng không làm sao lại đối với Vương gia tỏ ra khinh thường đây.

Những gia nhân cùng tộc nhân Vương gia cũng nhìn ra được sự khinh thường trong mắt những thanh niên nam nữ sau lưng Vạn Thiên kia, nội tâm bọn họ mặc dù có chút tức giận, thế nhưng không ai bảo ai đều cố gắng nhẫn nhịn. Ai bảo đối phương có bối cảnh thâm sâu hơn mình.

Trong đám đông Vương gia vây bên ngoài xuất hiện một vị thanh niên nam tử lạ mặt. Người này mặc một bộ xám bào, dáng người thanh mảnh, khuôn mặt lạnh lùng cùng đôi mắt hờ hững. Đó không phải là Khương Thần thì còn ai.

Ngược trở lại mấy ngày trước…

Thời điểm này, Khương Thần đã tỉnh dậy sau hôn mê. Chỉ thấy sâu trong mắt hắn xuất hiện chút xúc động khó tả, khuôn mặt cũng hiện lên chút kích động.

Hắn hiện tại đã biết nguyên do dị trạng trong cơ thể mình vì đâu mà có. Đó là huyết mạch trong cơ thể hắn có đột phá.

Huyết mạch cổ tộc bọn hắn đột phá sẽ có hai trường hợp xảy ra, một là thực lực ngươi đột phá, đối với huyết mạch của chính mình tẩy lễ. Thứ hai chính là có trưởng bối, hay nói đúng hơn là cha mẹ ngươi đột phá cao giai cảnh giới.

Đây là một đặc điểm kì diệu của huyết mạch cổ tộc, đây cũng chính là điều khiến cho huyết mạch của bọn họ liên miên không dứt, rất khó để khiến cho huyết mạch suy bại.

Khương Thần biết hắn không thể tự thân đột phá, bởi vậy cho nên chuyện này chỉ có thể là phụ mẫu hắn đột phá cao giai cảnh giới. Cha hắn Khương Thái Thần, thời điểm hắn còn tại Thánh giới, đối phương sớm đã là Cổ Đế Cảnh cường giả, bởi vậy có thể dễ dàng đoán ra người đột phá cảnh giới là mẹ hắn, Khương Hi Văn.

Hắn xúc động, hắn kích động không phải bởi vì huyết mạch có chỗ đột phá mà là bởi vì hắn nhớ đến phụ mẫu. Việc này vốn luôn chôn sâu trong lòng đồng thời là chuyện hắn không muốn nghĩ đến, thế nhưng từ hiện tại đến xem, thân mẫu đột phá Cổ Đế Cảnh, xem ra nàng vẫn rất khỏe mạnh.

Nghĩ tới việc này, hắn càng nóng lòng có thể tu luyện nâng cao cảnh giới, có như vậy hắn mới có thể trở về Thánh Thiên Đại Lục, thông qua đó tìm hiểu lý do Thánh giới phong giới. Chuyện này rốt cuộc có liên quan tới bản thân mất tích, có liên quan tới Thời tộc hay không.

Lại quay trở lại lúc này, Khương Thần từ đầu tới giờ chỉ nhìn về phía Vạn Thiên trưởng lão kia, khóe miệng nhếch lên nụ cười quỷ dị.

Ban đầu mặc dù có chút tò mò không hiểu sao Vạn Thiên lại phải đích thân tới đón Vương U Nguyệt, thế nhưng sau khi quan sát kĩ thân thể của nàng, Khương Thần mới phát hiện ra người này hóa ra lại mang theo thể chất đặc biệt. Đó gọi là Huyền Âm thân thể.

Huyền Âm thân thân thể là một loại thể chất khá hiếm gặp tại Đại Thiên Nguyên Giới. Người mang theo loại thể chất này chỉ có thể là nữ tử.

Đặc điểm của nữ tử mang theo loại thể chất này đó là xinh đẹp vũ mị, trên người mang theo một loại khí tức hấp dẫn nam nhân. Đồng thời lợi ích lớn mà loại thể chất này mang lại cho chủ nhân đó là tốc độ tu luyện so với người bình thường cao hơn rất nhiều.

Ví dụ như ngươi cùng nàng có thiên phú như nhau, cùng tu luyện một loại công pháp, cùng tu luyện trong một khoảng thời gian như nhau. Đến khi gặp lại, nàng chắc chắn cảnh giới sẽ cao hơn ngươi.

Có lợi tất nhiên sẽ có hại. Loại thể chất này đối với nam nhân có sức hút cực lớn, bởi lẽ chủ nhân của loại thể chất này tương đương với đan dược đại bổ, hoàn toàn không có tác dụng phụ, hoàn toàn không có hạn chế sử dụng.

Ví dụ như ngươi là Nguyên Hồn Cảnh, nàng cũng là Nguyên Hồn Cảnh, nếu như hai người triền miên với nhau một đêm thôi, cảnh giới của ngươi nhảy lên Nguyên Linh Cảnh cũng không có vấn đề gì. Có điều cái giá phải trả sau đó liền là người nữ kia nhất định sẽ chết.

Nắm bắt được điều này, nữ tu mang trên mình Huyền Âm thân thể thường thường sẽ tìm cách che giấu thể chất của mình không cho ngoại nhân biết được, chờ tu luyện đến ngày có thể tự quyết định được vận mệnh của mình may mắn mới dám để lộ.

Lại nói, Khương Thần như có như không nhìn về phía Vạn Thiên trưởng lão. Nếu như hắn đoán không lầm, vị Vạn Thiên trưởng lão kia cũng nhìn ra Vương U Nguyệt là Huyền Âm thân thể cho nên mới đối với nàng coi trọng. Bằng không với loại thiên phú kia cũng không đến mức tự thân hắn chạy tới.

Nghĩ đến một chút chuyện tình thú vị, Khương Thần lại càng muốn cười lớn. Vạn Thiên kia xem ra cũng không phải loại người tốt lành gì.

Ánh mắt của Khương Thần đảo qua một chút những thanh niên nam nữ phía sau Vạn Thiên. Đám người kia cũng không có gì nổi trội, cũng không phải là Huyền Âm thân thể hay bất kì loại thể chất hiếm gặp nào.

Xem ra vị Vạn Thiên trưởng lão kia vì để mọi người trong tông môn không chú ý cho nên mới thuận tay thu thêm chút đệ tử kí danh hòng che mắt thiên hạ.



Vạn Thiên trưởng lão cùng với đám thanh niên nam nữ trẻ tuổi ở tại Vương gia hai ngày sau đó mới quyết định rời đi.

Trước khi rời đi, hắn còn đặc biệt lấy ra một khối thủy tinh cầu nhỏ nhỏ hướng tới các tộc nhân trẻ tuổi của Vương gia, coi như ban cho bọn họ một đặc ân.

Đây xuất phát từ thỉnh cầu của Vương U Nguyệt. Bình thường nếu như bất kì cá nhân nào nếu như muốn gia nhập một tông môn, đầu tiên thứ người đó cần không phải thiên phú mà phải được một thế lực trực thuộc tông môn đề cử.

Giống như Linh Đan Tông, nếu như muốn được khảo thí gia nhập, bọn họ cần phải có đề cử của các tông môn phụ thuộc hoặc tối thiểu phải là người nổi trội trong vương triều đó.

Hiện tại, tộc nhân Vương gia – một tiểu gia tộc có thể dùng hai từ yếu kém để hình dung, không cần phải thông qua các bước rườm rà như trước, trực tiếp được trưởng lão của tông môn đem thủy tinh cầu ra khảo hạch tư chất, đây chẳng phải đặc ân thì là gì.

Lại nói, việc này vốn dĩ Vạn Thiên không muốn, thế nhưng ai bảo hắn lại vô cùng cưng chiều Vương U Nguyệt đây, trước thỉnh cầu của nàng, hắn không thể không đồng thuận.

Người tới từ các thế lực khác trong Thanh Hải thành nhìn thấy cảnh này đều hiện lên vẻ ghen tỵ. Nếu như Vương gia còn ra một vị tộc nhân có thể gia nhập tông môn, vậy thì bọn họ chắc chắn sẽ thành thế lực nhất lưu lại Thanh Hải thành này.

Sâu trong mắt mấy vị đại lão Lăng gia, Phong gia, Hắc Yêu bang hôm nay tới đây, ai nấy đều hiện lên chút dè chừng.

Không thể không nói, nếu như Vương gia có thể trở thành thế lực nhất lưu tại Thanh Hải thành, đứng ngang hàng với bọn họ, như vậy lợi ích tại Thanh Hải thành này bắt buộc phải chia thêm cho đối phương. Đây chính là điều khiến cho bọn họ cảm thấy không thoải mái.

Sau đó, các tộc nhân trẻ tuổi Vương gia đều lần lượt tiến lên chạm tay vào thủy tinh cầu trắc thí tư chất. Thủy tinh cầu kia không chỉ có thể đánh giá tư chất của một nguyên giả mà còn có thể thể hiện ra thuộc tính tu luyện của hắn thông qua màu sắc.

Chẳng qua, loại trắc thí kia chỉ là sơ đẳng nhập môn mà thôi. Rất nhiều tông môn sẽ không dựa trên chút phản ánh của thủy tinh cầu mà đánh giá một đệ tử là tốt hay tồi. Thứ bọn họ cần là hành động mà người kia thể hiện ra, tương lai hắn thế nào chứ không phải là chút tư chất trước mắt.

Lúc này, tộc nhân trẻ tuổi Vương gia đi lên trắc thí đã không còn nhiều. Tất cả những người trước đó tư chất đều là phàm phẩm, thuộc tính được thể hiện thông qua thủy tinh cầu cũng không có bao nhiêu rõ nét. Những người đó đều không được thông qua trắc thí.

Vạn Thiên đối với chuyện này cũng không có bao nhiêu ba động cảm xúc. Tại nơi vắng vẻ như thế này có thể tìm thấy một Huyền Âm thân thể đã là vạn phần may mắn rồi, bởi vậy cho nên đám tộc nhân Vương gia kia không ai hợp cách hắn cũng không mấy đểý.

Những người xung quanh mỗi lần có một tộc nhân không vượt qua trắc thí đều sẽ than thở tiếc nuối, ngược lại người của các thế lực nhất lưu trong Thanh Hải thành thì thở phào nhẹ nhõm.

Một Vương U Nguyệt đã có thể khiến cho bọn họ trong tương lai bị hạ bệ. Nếu như Vương gia còn ra thêm một tộc nhân có thể vinh dự được gia nhập tông môn, vậy thì Thanh Hải thành này cũng nên sớm đổi chủ.

Xoẹt!!!

Thứ bọn họ không mong muốn nhất lúc này rốt cuộc hiển hiện trước mắt.

Tại thủy tinh cầu đứng lấy một vị nam thiếu niên gầy yếu. Người này dáng vẻ đơn bạc, khuôn mặt xanh xao vàng vọt giống như đang lâm vào trọng bệnh tùy thời đều có thể chết đi.

Vị thiếu niên này sau khi chạm tay vào thủy tinh cầu, thủy tinh cầu liền xuất hiện dị biến. Chỉ thấy thủy tinh cầu vốn trong suốt lúc này xuất hiện hai điểm sáng một màu xám một màu lam nhạt không ngừng va chạm.

Dị biến xảy ra, Vạn Thiên vốn khí địn thần nhàn lúc này cũng không giữ nổi bình tĩnh. Hắn mở trừng hai mắt tiến tới gần thiếu niên kia, cầm lấy tay đối phương khẽ cảm nhận.

Bất chợt, Vạn Thiên càng mở to mắt, hắn ngửa đầu lên trời cười lớn một hồi, lát sau hướng thiếu niên kia nói:

“Ngươi tên gì?”

“Đại nhân…” Thiếu niên rụt rè nói: “Ta…ta tên Vương Trác.”

“Tốt…bản trưởng lão tuyên bố, Vương Trác liền sẽ là vị đệ tử tiếp theo sau Vương U Nguyệt.”

Loại tuyên bố này vừa ban ra, tất cả mọi người xung quanh chợt vỡ òa. Rất nhiều người xuất hiện vẻ mặt khó coi, không ít người hiện lên vui mừng, cũng có người cảm thấy mộng bức.

Vương Trác tại Vương gia nổi tiếng là phế vật không thể tu luyện được, thậm chí thân thể cũng vô cùng yếu ớt, ngày thường sẽ bị các tộc nhân khác bắt nạt. Thât không nghĩ tới một trận trắc thí tư chất này lại khiến cho hắn vịt hóa thiên nga, nhất phi trùng thiên trở thành đệ tử của trưởng lão tông môn.

Giữa lúc ai nấy còn khó hiểu không biết tại sao Vương Trác lại lọt vào mắt xanh của Vạn Thiên, Khương Thần đứng ở giữa đám đông nhìn lấy thân ảnh thiếu niên gầy gò kia, khẽ vuốt cằm:

“Không nghĩ tới tên tiểu tử kia lại là Phong Lôi thuộc tính…cũng coi như một viên ngọc quý.