Vô Tận Vũ Trang

Chương 176: Thôi Ân Lệnh





Huy chương binh sĩ vừa có thể gia tăng thuộc tính cho binh sĩ triệu hoán, phát huy sở trường, vừa có thể ngăn cản tổn thương chí tử, quả thật đã hấp dẫn toàn bộ lực chú ý của Thẩm Dịch.
Nói cách khác, nếu như binh sĩ của hắn mang theo tấm huy chương này, như vậy tương đương có được một lần miễn tử. Tuy thực lực binh sĩ quá yếu, tỷ lệ tử vong trong lúc chiến đấu cường độ cao cực lớn, ngăn cản một lần tổn thương chí tử khẳng định không đủ, nhưng nhờ vào nó, Thẩm Dịch có thể kịp thời cứu vãn binh sĩ trọng yếu bằng cách hủy bỏ triệu hoán.
Trong thế giới Terminator, nếu gã binh sĩ tinh anh đẳng cấp 3 kia có tấm huy chương này, nhất định có thể giữ được tánh mạng.
Phảng phất nhìn ra tâm tư của Thẩm Dịch, Vương Trạch nói: “Huy chương binh sĩ là vật phẩm ban thưởng xịn nhất trong Cross Fire, có huy chương Bắn Tỉa, huy chương Trinh Sát, huy chương Đột Kích, huy chương Tinh Anh, huy chương Đặc Chủng, huy chương Bạo Phá, huy chương Võ Sĩ, đều là trang bị hiếm có, mỗi tấm cần trả hai ngàn điểm.”
Thẩm Dịch thở ra một hơi dài.
Chính như hắn dự đoán, quả nhiên từng thế giới nhiệm vụ đều có đặc sắc riêng mình. Giống như Cross Fire, tại đây chủ yếu ban thưởng trang bị dành cho binh sĩ triệu hoán. Có lẽ trong thế giới khác, còn có kỹ năng chuyên dụng, vũ khí hạng nặng cho bọn họ.
Trong vòng mấy tháng qua, Thẩm Dịch cũng từng đụng phải nhiệm vụ Cross Fire. Nhưng lúc đó thời gian chưa tới, Thẩm Dịch cũng không sớm tiến vào. Nếu hắn lựa chọn sớm tiến vào, như vậy có thể khẳng định, thực lực lính dù của hắn tất sẽ tăng trưởng sâu sắc.
Đấy gọi là chủ động lựa chọn thế giới và cường hóa theo trọng điểm.
Đáng tiếc đến khi hắn hiểu ra thì đã chậm một bước, hôm nay muốn tiến vào nhiệm vụ Cross Fire e là không xong, cũng chỉ có thể mua sắm từ người khác qua thị trường giao dịch.
Nhìn màn hình hiển thị của Vương Trạch, Thẩm Dịch cũng không vội trả giá, hắn chỉ vào mấy món bên trên, hỏi: “Giáp chống đạn, ba lô, ủng quân dụng, ba lô phi hành và huy chương có bao nhiêu?”
“10 giáp chống đạn, 3 cái ba lô, 10 đôi ủng, 2 cái ba lô phi hành, còn huy chương, ta chỉ có huy chương Bắn Tỉa và huy chương Bạo Phá. Ngươi không phải cần kỹ năng bạo phá sao? Huy chương Bạo Phá không hề thua kém kỹ năng chút nào, có thể tăng lên tỷ lệ sinh tồn cho binh sĩ, hơn nữa không ảnh hưởng đến việc ngươi mua kỹ năng.”
“Giá tiền thì sao?”
“Giáp chống đạn 500, ba lô 200, ủng chiến 300, ba lô phi hành 1000, huy chương 2000. Tổng cộng phải…”
“14600.” Thẩm Dịch lạnh lùng nói.
“Đúng vậy.”
Thẩm Dịch lập tức lắc đầu: “Quá mắc.”
“Vậy ngươi nói bao nhiêu?”
“5000.”
Vương Trạch biến sắc: “Ranh con, ngươi tính đùa bỡn ta?”
Mặt sẹo vội vàng đưa tay ngăn Vương Trạch lại: “Có chuyện gì từ từ nói. Người anh em Thẩm Dịch, cái giá tiền này của cậu cũng ép hơi ác quá chứ?”
“Không tính ác, ta triệu hoán một binh sĩ chỉ tốn chút điểm Huyết Tinh. Một bộ trang bị đã đủ ta thuê mười mấy binh lính.”
Vương Trạch hừ lạnh: “Ngươi căn bản không hiểu! Những trang bị này chỉ có thể cho những binh sĩ có tiềm lực thăng cấp dùng, binh lính bình thường không cần phải dùng đấy. Đã có những trang bị này, tỷ lệ tử vong của binh sĩ sẽ giảm mạnh, ngươi có thể dưỡng ra rất nhiều binh sĩ ưu tú. Ngươi cũng nên biết nếu muốn bồi dưỡng binh sĩ cấp thấp, mới đầu sẽ có bao nhiêu khó khăn, binh sĩ không thăng cấp được chỉ có thể làm tốt thí! Ta ra giá tiền này đã rất công đạo!”
Thẩm Dịch nhếch miệng lên: “Nếu cái giá tiền này thật sự công đạo như ngươi nói, những trang bị này cũng sẽ không tồn mấy tháng trong tay ngươi.”
Lời này vừa nói ra, mặt sẹo và Vương Trạch đều ngơ ngẩn. Vương Trạch nhìn mặt sẹo hằm hằm: “Anh nói cho hắn biết?”
Không chờ mặt sẹo nói chuyện, Thẩm Dịch đã nhanh chóng nói: “Không, là chính ngươi nói ta biết.”
“Ta không có…”
Thẩm Dịch nhanh chóng cắt lời đối phương: “Ngươi nói những trang bị này là ngươi đạt được từ Cross Fire đấy. Cross Fire là thế giới nhiệm vụ độ khó ban đầu. Ngươi bây giờ là mạo hiểm giả Khu Phổ Thông. Đừng nói với ta là, ngươi lấy thân phận mạo hiểm giả Khu Phổ Thông chạy đi lăn lộn tại thế giới nhiệm vụ độ khó ban đầu chứ? Cho nên nhóm trang bị này, ít nhất đã tồn mấy tháng trên tay ngươi. Nếu ngươi bán được giá, lý nào lại còn đến giờ?”
Vương Trạch bị Thẩm Dịch nói cho cứng họng, cả buổi không nói nên lời.
Thẩm Dịch nói tiếp: “Chỉ có người sở hữu binh sĩ triệu hoán mới cần dùng đến những trang bị này. Nhiệm vụ Cross Fire, ai cũng đều có thể đi, còn Huân Chương Vinh Dự, phóng nhãn cả hai khu vực, ta dám nói chỉ sợ chỉ có mình ta có. Đương nhiên, người khác cũng có thể có được binh sĩ triệu hoán, nhưng số lượng chỉ sợ có hạn, cho nên có mua cũng sẽ không mua nhiều. Người có thể nuốt trôi đống trang bị này của ngươi cũng chỉ có ta. Nếu ta không mua trang bị của ngươi, ngươi chỉ còn nước để chúng mục rữa trong tay, thế mà vẫn dám ra giá cao với ta.”
Vương Trạch triệt để im lặng, Thẩm Dịch đã nói trúng toàn bộ tâm sự của hắn. Mấy tháng nay, không ai có được đại lượng binh sĩ triệu hoán, mớ trang bị này một mực tồn kho trong tay hắn. Trang bị trên tay không cách nào bán đi, không thể biến chúng thành lực chiến đấu của mình, Vương Trạch thống khổ cũng không phải ngày một ngày hai. Dù sao với mạo hiểm giả mà nói, ém hàng chưa bao giờ là hành vi khôn ngoan.
Thật vất vả hôm nay Thẩm Dịch xuất hiện, hắn đang muốn bán giá tốt, lại bị đối phương liếc cái nhìn thấu ngọn nguồn.
Quan hệ cung cầu trên thị trường vĩnh viễn mang tính quyết định giá cả hơn xa giá trị của chính vật phẩm đó.
Nhóm trang bị này, Vương Trạch muốn giá quá cao, đây dù sao cũng chỉ là trang bị binh sĩ triệu hoán, không phải cho mạo hiểm giả, cần phải tính đến vấn đề cung cầu, Thẩm Dịch nếu không ép giá mới là lạ.
Suy nghĩ kỹ một hồi, Vương Trạch rốt cục nói: “12000, đây là giá thấp nhất.”
“6000, ta cho ngươi tối đa số này.”
“Không được, đây không phải đồ của một mình ta, nếu bán quá rẻ, ta không cách nào khác bàn giao với những người khác.”
Thẩm Dịch cũng biết mình trả giá quá ác, nhưng chỉ là cười không nói. Hắn ăn chắc tâm lý vội bán đồ của Vương Trạch, nhất định sẽ đồng ý giá tiền này.
Mặt sẹo lúc này xông tới: “Tôi nói người anh em này, tôi thấy như vậy đi, đôi bên lùi một bước, chín ngàn điểm Huyết Tinh, chắc giá, súng trường cũng cho cậu. Nếu cậu đồng ý, tôi lại tặng cậu thêm món khác.”
Nói xong mặt sẹo xuất ra một món đạo cụ.
Thôi Ân Lệnh: có thể dùng để tăng lên độ thân thiện của nhân vật trong thế giới nhiệm vụ, giảm xuống cừu hận của kẻ địch, gia tăng tình hữu nghị với người xa lạ, tăng lên độ trung thành của thuộc hạ. Thực lực mục tiêu càng mạnh, hiệu quả càng thấp. Vẻn vẹn hữu hiệu với sinh vật sống. Tăng lên 1-100 điểm.
Mặt sẹo nói: “Người anh em, tôi cũng không gạt cậu, Thôi Ân Lệnh này tôi đã dùng qua, tác dụng hết sức có hạn. Nhân vật càng mạnh mẽ, chịu ảnh hưởng càng nhỏ. Muốn biến một nhân vật cường đại trong kịch bản từ lạ lẫm trở thành bằng hữu, không có trên trăm miếng lệnh bài căn bản không làm nên chuyện gì. Hơn nữa mấy thứ này, cũng không phải vĩnh hằng bất biến đấy. Nếu hành vi của cậu gây tổn thương cho đối tượng, tương tự cũng sẽ giảm xuống độ thân thiện. Nếu cậu thích, tôi sẽ tặng nó cho cậu.”
“Anh có mấy miếng Thôi Ân Lệnh?”
Mặt sẹo trả lời: “Chỗ tôi tổng cộng tám miếng. Súng trường có chín khẩu.”
Thẩm Dịch nghĩ nghĩ, rốt cục gật đầu: “Được, tôi muốn toàn bộ, theo lời anh nói, chín ngàn điểm đổi lấy nhóm trang bị này.”
Mặt sẹo và Vương Trạch đồng thời mừng rỡ.
Mặt sẹo hào phóng như vậy, thật ra vẫn là vì Vương Trạch đã đáp ứng mặt sẹo, nếu có thể bán được đống đồ này, sẽ trích phần trăm nhất định cho hắn.
Vương Trạch lập tức nói: “Ngoài ra ta còn có một thanh súng ngắm, xạ tốc 1 phát/3 giây, động năng họng súng tăng thêm 15. Nếu người chịu chi thêm 1000 điểm, ta liền cho ngươi súng ngắm kèm theo C4 và lựu đạn a-xít, mặt khác cho ngươi thêm ba thanh mã tấu.”
“C4 và lựu đạn a-xít có bao nhiêu?”
“Lựu đạn a-xít có 5 quả, C4 chỉ còn 3 khối. Giá này tuyệt đối tiện nghi, nếu đổi là lúc trước, ta bán ít nhất hai ngàn. Chỉ là ta không muốn lãng phí thời gian bán thêm lần nữa, tiện nghi ngươi rồi.”
Thẩm Dịch tính một cái, giá tiền này đích xác rất rẻ, gật đầu đồng ý: “Thành giao.”
Mắt thấy giao dịch thành công, Thẩm Dịch rồi mới hướng mặt sẹo nói: “Nhận thức anh đến bây giờ, còn không biết tên anh.”
Mặt sẹo ha ha cười nói: “Tôi là Nhiễm Hải, chúng ta cũng coi như hữu duyên, về sau nhớ liên lạc nhiều hơn.”
“Ừ!” Thẩm Dịch gật đầu đáp ứng, nghĩ nghĩ, hắn nói: “Nhiễm đại ca, tôi cũng không gạt anh. Thôi Ân Lệnh này của anh vẫn có chút hữu dụng với tôi, khoản giao dịch xem như tôi lời chút ít.”
Mặt sẹo vung tay: “Trên đời này, chỉ có cường hóa thích hợp nhất, không có tốt nhất. Cậu có thể phát huy ra tác dụng của nó, đó là bản lãnh của cậu, không cần nói với tôi, tôi cũng không đố kỵ, càng sẽ không nói gì quái gở. Không có cậu, bọn tôi còn không biết lúc nào có thể sang tay nhóm trang bị này. Cho nên mọi người theo nhu cầu mà thôi.”
Lời của mặt sẹo khiến Thẩm Dịch lập tức sinh hảo cảm với gã.
Lòng người sợ nhất không biết đủ, rất nhiều người nắm trong tay đồ vật vô dụng, nhưng đến tay người khác lại biến thành vàng kim, không chịu lo suy xét, ngược lại còn sinh đố kỵ, người như vậy là không có tiền đồ nhất đấy.
Mặt sẹo coi như từng trải qua sa trường sinh tử, cũng không câu nệ mấy chuyện được mất này. Thôi Ân Lệnh vốn cũng không phải vật phẩm gì đáng tiền, Thẩm Dịch có thể thản nhiên nói ra chúng có tác dụng rất trọng yếu với mình, chẳng khác nào coi gã như bằng hữu, gã cũng sẽ không đi làm tiểu nhân.
Đương nhiên, đây cũng là mặt sẹo từng tiếp xúc Thẩm Dịch mấy lần, đã có giao tình nhất định lẫn nhau. Nếu đổi thành người xa lạ, chỉ sợ biểu hiện của mặt sẹo sẽ không khẳng khái thế.
Thời khắc này Thẩm Dịch cười nói: “Đã như vậy, rảnh rỗi tôi mời anh uống một chén. Đúng rồi, về sau nếu như còn có trang bị loại này hoặc Thôi Ân Lệnh, tôi muốn lấy hết, mỗi khối Thôi Ân Lệnh, tôi chi một trăm điểm, không giới hạn số lượng. Đây là địa chỉ của tôi.”
Dùng giá một trăm điểm thu mua Thôi Ân Lệnh, giá tiền này của Thẩm Dịch cũng không tính là thấp.
Mặt sẹo gật đầu liên tục nói: “Vậy thì tốt, cậu chờ tôi mấy ngày, có lẽ tôi có thể thu thập cho cậu một ít.”
Tiền tài động nhân tâm, Thẩm Dịch đã công khai giá cả, vậy ý nghĩa mặt sẹo hoàn toàn có thể kiếm được một món tiền từ đó. Tuy giá tiền không cao, nhưng tích lũy lên cũng khá khả quan. Coi như là Thẩm Dịch hồi báo cho gã đi.
***
Vừa mới tới tay tám ngàn điểm, còn chưa kịp nóng người, liền bay mất cả gốc lẫn lãi.
Tài khoản đoàn đội giảm điểm Huyết Tinh, lập tức bị mọi người phát hiện, nhao nhao hỏi Thẩm Dịch mua gì đó.
Thẩm Dịch giải thích một chút, sau đó cười khổ nói: “Thật xin lỗi, lần này có chút ích kỷ, coi như là tôi tư dụng một khoản đi.”
Ôn Nhu trả lời qua kênh đoàn đội: “Năng lực nhiều hơn thì làm việc nhiều hơn. Anh có thể tiêu hết tất cả điểm Huyết Tinh của đoàn đội, chỉ cần lúc thi hành nhiệm vụ, anh nguyện ý gánh vác là được, dù sao em cũng không ngại.”
Tất cả mọi người đồng thời cười to.
Trải qua nhiều lần cùng nhau hoạn nạn, tình nghĩa và lòng tín nhiệm lẫn nhau trở nên sâu sắc, phương diện lợi ích cũng càng trở nên mơ hồ đi. Còn nữa, với cống hiến Thẩm Dịch, hắn cũng xứng đáng hưởng nhiều một chút.
Mua xong nhóm trang bị này, trên tay tiểu đội 641 còn lại 15600 điểm, trừ đi nhu cầu sinh hoạt cơ bản và dự trù cho nhiệm vụ lần sau, tối đa chỉ còn có thể chi tiêu 13000 điểm, chút tiền ấy dùng để cường hóa một người còn ngại ít.
“Tiếp theo tính sao bây giờ?” Ôn Nhu hỏi Thẩm Dịch.
Thẩm Dịch nghĩ nghĩ trả lời: “Bên A Lực muốn sang tay hết mớ tinh thể cũng phải đợi vài ngày. Trước đó cứ tới thế giới sân nhà của em đi, anh sẽ nghĩ biện pháp chế tạo ra Kẻ Thu Gặt, sau đó mọi người lại cường hóa.”
“Đi thế giới sân nhà chế tạo Kẻ Thu Gặt?”
“Đúng, dù sao chúng ta cũng cần phải kiến thiết nhà xưởng tại thế giới sân nhà, đã như vậy, liền dứt khoát bắt đầu từ Kẻ Thu Gặt. Một bên chế tạo Kẻ Thu Gặt, một bên kiến thiết nhà xưởng.”
“Thế nhưng chúng ta chỉ có thời gian mười ngày, làm sao chế Kẻ Thu Gặt? Nó to thế kia a.” Kim Cương nói.
“Cũng giống như chúng ta không có quá nhiều thời gian kiến thiết nhà xưởng, nếu như ngay cả Kẻ Thu Gặt đều không làm được, còn nói gì đến nhà xưởng siêu cấp?”
“Nói cũng phải.”
Tiếp đó, Thẩm Dịch bắt đầu tiến hành công tác chuẩn bị chế tạo Kẻ Thu Gặt, vẽ thiết kế, liệt kê danh sách nguyên vật liệu cần thu thập, định ra thời gian kế hoạch công tác… Thẩm Dịch loay hoay đến tối tăm mặt mày.
Ba ngày sau, mặt sẹo quả nhiên lại đưa tới 34 miếng Thôi Ân Lệnh cho Thẩm Dịch. Thế là 3400 điểm Huyết Tinh lại bay mất.
Qua thêm hai ngày, mọi công tác chuẩn bị rốt cục hoàn tất, kế hoạch hành động cũng đã định xong, Thẩm Dịch biết rõ, đã đến lúc tiến vào thế giới sân nhà.