Vô Tận Vũ Trang

Chương 90: Đêm New York Không Ngủ (2)





Xe vẫn lao như điên, đạn vẫn bay múa đầy trời, từng chiếc từng chiếc mô-tô hạng nặng gào thét rượt đuổi, đường phố New York lâm vào một mảnh hỗn loạn giữa mưa bom bão đạn.
Hết xe này đến xe khác bị đâm cháy, tai nạn giao thông phát sinh khắp nơi, ánh lửa dậy ngút trời, tiếng nổ mạnh liên tiếp không ngừng vang vọng…
Angelica ngạo nghễ đứng trên trần xe, thần sắc cao ngạo phảng phất như một vị nữ vương, mọi người thấy mà run sợ.
Thẩm Dịch lẩm bẩm nói: “Kim Cương, có thể khống chế đao của nàng hay không?”
Kim Cương quay lại bất đắc dĩ cười khổ: “Lực lượng của nàng rất cường đại, chỉ cần đao ở trong tay nàng, khống chế đao cần phải hao phí lực lượng không thể ít hơn bao nhiêu so với khống chế một chiếc xe hơi, mà nàng lại có thể cùng ta hình thành thế giằng co… Ngươi biết hậu quả giằng co rồi đấy.”
“Thực cmn.” Thanh âm mắng chửi đồng thời của tất cả mọi người.
Land Rover vẫn đang mạnh mẽ đâm tới phía trước, y như xe tăng húc thẳng hết thảy đồ vật ngăn cản trước mắt, còn Ferrari thì lung la lung lay đi theo phía sau.
Ferrari tựa như gã trai say xỉn.
Một kích lúc trước của tên dị nhân phóng điện, đã tạo thành tổn thương lớn cho nó.
Veena kêu to: “Hệ thống chuyển hướng xảy ra vấn đề, động cơ vận hành không ổn định, đồng hồ không nhạy, quỷ tha ma bắt, tôi không có cách nào khống chế phương hướng cả!”
Nàng liều mạng gạt cần đổi số, đồng thời nhấn nút loạn xạ trên bảng điều khiển, ý đồ một lần nữa khiến xe khôi phục hoạt động bình thường, nhưng vô luận cố gắng đến đâu, nó đã không còn nằm trong khống chế của nàng.
Phía trước vài trăm mét lại là một khúc cua, nếu như không thể giải quyết kịp lúc vấn đề tay lái không nhạy, như vậy sau một khắc đám Veena sẽ phải đối mặt vận mệnh xe hủy người vong, bị bao vây toàn mặt.
“Trước giảm tốc độ!” Thẩm Dịch kêu to.
“Không được, tôi làm không được!” Veena hô to: “Hệ thống thăng bằng xảy ra vấn đề, giảm tốc độ sẽ gây ra lật úp, mà kể cả hệ thống phanh cũng xảy ra vấn đề! Mau giúp tôi nghĩ biện pháp!”
Thẩm Dịch chỉ hơi suy tư một chút liền quay đầu kêu lên: “Jerry! Nhóc có thể sửa tốt cái xe kia được không?”
Nhóc Jerry rất kiêu ngạo trả lời: “Tôi là thần máy.”
“Hay lắm.” Thẩm Dịch bắt lấy tay nhóc: “Nhóc cũng thấy đấy, Jerry, hiện tại đang lúc bọn anh bị đuổi giết, đồng đội của anh gặp phiền toái rất lớn. Anh cần nhóc trợ giúp sửa lại cho chiếc Ferrari kia vận hành bình thường, được không? Anh biết nhóc không hi vọng đối nghịch dị nhân, nhưng giờ nhóc cũng thấy đấy, không phải chúng ta đang đuổi giết họ, mà là họ đuổi giết chúng ta. Anh hi vọng nhóc có thể giúp anh một lần này.”
Jerry cúi đầu nghĩ nghĩ, có chút không quá tình nguyện gật đầu: “Được rồi, nể tình anh đã cứu tôi, hơn nữa anh… đã giữ lời hứa của mình.”
“Cảm ơn.” Thẩm Dịch nở nụ cười.
“Bất quá anh phải đưa tôi lên chiếc xe kia.”
“Đương nhiên.” Thẩm Dịch nghiêm mặt nói, hắn quay đầu rống to: “Hồng Lãng, chạy chậm lại một chút, song song với xe Veena, ta muốn mang Jerry qua xe bọn họ! Kim Cương, anh giúp đỡ khống chế một chút, chúng ta chỉ có một lần cơ hội! Ôn Nhu, cả những người còn lại nữa, chú ý bảo hộ chúng ta!”
“Đã biết!” Lake, Feller và Tạ Hoành Quân đồng thanh rống to, súng trong tay liều mạng phụt đạn về phía sau.
Nhóm lớn xe mô-tô vẫn còn gào thét đuổi theo, họng súng thỉnh thoảng phát đạn.
Angelica đứng trên trần xe, thần sắc như nữ vương cao ngạo, lạnh lẽo nhìn đám người mạo hiểm đang bị đuổi giết.
Nàng vừa rồi đơn thân đột tiến, mạnh mẽ xông tới giữa Ferrari và Land Rover, như ra vào chốn không người, đích thật rung động tất cả mọi người thật sâu.
Đám người mạo hiểm trước giờ trong mắt chỉ có Vạn Từ Vương, đến hiện tại mới chính thức hiểu được dị nhân cường đại.
Không chỉ riêng những nhân vật nổi tiếng trong kịch bản, cho dù là những dị nhân vô danh, tương tự cũng có nhân vật cực kỳ đáng sợ.
Thực lực của cô nàng Angelica này vẫn còn trên cả hai người Gerken Haag và Georgie Kinnear từng bị Thẩm Dịch giết qua.
Thời khắc này Angelica chứng kiến Ferrari xuất hiện tình trạng khống chế bất ổn, Land Rover chạy song song Ferrari, đến khi Thẩm Dịch ôm cậu nhóc vào trong ngực, nàng lập tức hiểu ra đối phương muốn làm gì.
Angelica đương nhiên biết rõ khả năng của Jerry.
Có cậu ở đây, vô luận thứ máy móc gì, bị thương tổn ra sao, chỉ cần bộ kiện đầy đủ hết, liền nhất định có thể vận hành bình thường.
Sắc mặt nàng biến hóa, đao võ sĩ trong tay vung lên, kêu to: “Agalli, qua giúp tôi một tay!”
Một chiếc mô-tô Agusta F4 nhanh chóng tới gần, dị nhân trên xe đưa tay trái ra nhẹ nhàng chạm vào thân chiếc Lincoln Navigator, chiếc xe bỗng nhiên gia tốc y như nhập ma, cuồng xông vào giữa Land Rover và Ferrari.
Lúc này Thẩm Dịch đang chuẩn bị nhảy từ Land Rover sang Ferrari, Lincoln Navigator đã như một đầu trâu đực đỏ mắt điên cuồng lao đến.
“Kim Cương!” Thẩm Dịch hét ầm.
“Hiểu!” Kim Cương rống giận trả lời.
Sau khi được chứng kiến sự lợi hại của cô nàng này, mọi người cũng biết không thể cho nàng đơn giản tới gần. Mặc dù nàng không có tấm thân bất tử đáng sợ như Wolverine vậy, nhưng so về mặt tiến công thì Wolverine xách dép cũng đuổi không kịp.
Kim Cương giơ hai tay lên, niệm khống phát động, Lincoln Navigator tựa như đụng phải bức tường khí vô hình che kín, đột nhiên đình chỉ, nhưng bản thân Kim Cương lại giống như bị Lincoln Navigator hung hăng va một phát, cả người đều lăng không bay lên, Ôn Nhu ra roi quấn lấy thân hình Kim Cương, đơn giản kéo lại thân thể văng ra ngoài xe của hắn. Cùng lúc đó, Thẩm Dịch cũng đã nhảy lên Ferrari.
Angelica mục kích Thẩm Dịch mang theo cậu bé đi qua, trong mắt lóe lên một mảnh tinh quang khiến người sợ hãi, ngay một khắc Lincoln Navigator lần nữa khôi phục trở lại, nàng mạnh mẽ đạp mạnh trần xe, để lại hai dấu chân sâu hoắm, toàn thân bay vọt lên không, nhẹ nhàng linh hoạt như én lượn đêm mưa, xuyên qua mưa đạn đầy trời, lần thứ hai bay về phía Thẩm Dịch.
Đám người mạo hiểm không thể tin nhìn Angelica bay tới, đao võ sĩ vẩy ra một mảnh quang ảnh thật dài hung hăng chém xuống.
“Thẩm Dịch coi chừng!” Ôn Nhu tan nát cõi lòng quát to.
Thẩm Dịch vừa để cậu bé xuống, trong ánh mắt lại cháy lên một luồng hưng phấn.
Hắn bỗng nhiên quay đầu, đứng trên Ferrari nhìn Angelica phi thân đâm tới, không tránh không né, Linh Hỏa Thương trong tay đã giơ lên.
Tiếng súng vang vọng.
Đao nhảy múa.
Ánh đao xoáy vũ như bánh răng chém nát toàn bộ đạn bay tới, thế tiến không giảm, hung hăng cắm vào lồng ngực Thẩm Dịch.
Thẩm Dịch phun ra ngụm lớn máu tươi.
Một đao kia, không những đánh nát khải giáp tinh thần lực thừa lại trên người hắn, còn toàn bộ cắm vào thân thể hắn.
“Thẩm Dịch!” Tất cả mọi người kêu to lên.
Khuôn mặt Angelica lộ ra thần thái đắc ý.
Ngay một khắc nàng muốn rút đao thối lui, nàng lại ngạc nhiên phát hiện mình không rút ra được.
Một tay Thẩm Dịch, vững vàng đặt trên lưỡi đao võ sĩ, mặc cho lưỡi đao cắt tay, máu tươi ồ ồ chảy ra, hắn vẫn quyết không buông. Đồng thời, bao tay bên trái lại lần nữa phát động Lôi đình nhất kích.
Angelica đau nhức kêu một tiếng, Thẩm Dịch vậy mà còn lấn người lên, thân thể dọc theo lưỡi đao đi về phía trước, mũi đao đã hoàn toàn lộ ra một mảng lớn sau lưng hắn. Hắn ôm cổ Angelica, cho ngay vào mặt Angelica một cú húc đầu hung ác, khiến máu mũi nàng chảy dài.
Angelica quay người gập khuỷu đánh về phía Thẩm Dịch một, đã không có đao võ sĩ, năng lực công kích của nàng giảm bớt đi nhiều, Thẩm Dịch lật tay trái bắt lấy tay phải của Angelica, đồng thời thu về tay phải vốn đang đè lưỡi đao, nhắm ngay mặt Angelica lau một cái. Máu tươi đầy tay lập tức che mắt Angelica, Angelica chấn động, lúc này nàng rốt cục ý thức được không ổn, muốn lui ra. Nhưng người nàng đã bị Thẩm Dịch ôm lấy, muốn đi cũng không kịp, Thẩm Dịch ôm nàng ngã lăn ra xe.
Ba người Feller, Lake còn có Tạ Hoành Quân đồng thời phốc đến, mắt thấy Angelica sẽ bị lối đánh vô lại liều mạng này giết chết, đột nhiên thọc ngang một chiếc mô-tô Dodge Tomahawk không người điều khiển, điên cuồng phóng tới đám người mạo hiểm.
Giữa tiếng động cơ ầm ầm, Dodge Tomahawk mạnh mẽ nhảy lên không, thân xe đập ngang vào Feller, đâm cho Feller ngồi trở lại chỗ của mình, huyết tinh tung toé.
Còn may hắn là mạo hiểm giả hệ sức mạnh, năng lực kháng cự trùng kích khá tốt, bằng không bị xe mô-tô nặng nhất thế giới tông vào với tốc độ cao nhất, gặp người bình thường đã xương ngực gãy đoạn chết thảm, ngay cả mạo hiểm giả cũng bị thương tổn không nhỏ.
Đúng lúc Dodge Tomahawk bay tới, Lake cũng đồng thời kêu lên thảm thiết, trên người hắn đột nhiên nhiều ra mấy cái lỗ máu, lại không thấy bất luận công kích nào.
“Là Jardine Bornet, cái tên quái vật tàng hình!” Lake cuồng kêu thành tiếng.
Sau một khắc, Thẩm Dịch chỉ cảm thấy kình phong quất vào mặt, hắn lập tức biết không xong, bản năng lắc đầu sang bên tránh né, trên bờ vai lập tức bị cái gì đó đánh trúng, liền như búa tạ nện trên thân thể, mơ hồ có thể nghe được thanh âm nứt xương. Thẩm Dịch không ôm Angelica được nữa, Angelica hai tay dùng sức, liên tục ba quyền lên ngực Thẩm Dịch, một tay nắm lấy đao võ sĩ mạnh mẽ rút về sau, trước ngực Thẩm Dịch máu tươi tuôn trào, nhất thời nhiều ra một cái lỗ máu lớn xuyên suốt, bất quá Thẩm Dịch không lùi chút nào, Linh Hỏa Thương lại hiện ra bên tay phải, điên cuồng nổ súng vào một khoảng trống không trước mắt, đồng thời, Feller, Lake, Tạ Hoành Quân còn có Veena cũng đồng thời phóng kỹ năng về phía mảnh hư vô kia.
Nhưng Jardine Bornet đã sớm không còn tại đó.
“Đi mau!” Một âm giọng mờ ảo trống rỗng truyền đến, vậy mà không cách nào căn cứ thanh âm phán đoán phương vị đối phương.
Angelica cầm lại đao võ sĩ xong đột nhiên nhảy lên trời.
Sức bật của nàng thật tốt, bất quá đúng là vẫn không nhanh bằng đạn của đám mạo hiểm giả, liên tiếp mấy phát đánh thẳng trên người nàng.
Angelica kêu lên một tiếng đau đớn, từ không trung ngã xuống.
Đúng lúc này, hai chiếc mô-tô hạng nặng đồng thời đuổi tới, hai gã lái xe đồng thời dương tay, dệt ra một tấm lưới tơ nhỏ mềm giữa trời.
Angelica ngã vào lưới, chiếc Lincoln Navigator hợp thời đuổi tới, Angelica nhanh chóng lăn lên trần xe.
Bên cạnh Angelica, một gã da trắng cao to trọc đầu chậm rãi hiện hình.
Đúng là người tàng hình Jardine Bornet.
Trong tay của gã thình lình còn cầm một thanh chủy thủ thủy tinh trong suốt không màu.
***
Kết quả một hồi điên cuồng cắn xé nhau, là Thẩm Dịch, Feller, Lake còn có Angelica toàn bộ bị thương.
Đám người mạo hiểm cố nhiên là đầu tiên dốc sức liều mạng ăn thuốc khôi phục, Thẩm Dịch thì sử dụng thuật trị liệu cho chính mình, dị nhân cũng đồng dạng có được phương thức giải quyết vấn đề thuộc về mình.
Một gã dị nhân leo ra từ cửa sổ chiếc Lincoln Navigator, một tay đặt lên bàn chân của Angelica.
Bộ vị bị thương trên người Angelica, từng viên đạn một bắt đầu bị ép ra, miệng vết thương ngừng đổ máu rồi tự động phục hồi như cũ.
Hai bên đồng thời nhìn đối phương chữa trị phần mình, nhanh chóng khôi phục lực chiến đấu, trong lòng cũng riêng phần mình khiếp sợ.
Nhất là lỗ máu xuyên suốt trên ngực Thẩm Dịch, lấy tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được phục hồi như cũ, nhìn cảnh này càng khiến người khác cảm giác quỷ dị so với đám người Angelica.
Lúc này màn ô tô chạy đua truy đuổi vẫn đang tiến hành khẩn trương kịch liệt, qua hết quảng trường này đến quảng trường khác, đi ngang qua nửa cái New York, kẻ truy đuổi lẫn kẻ bị rượt đuổi đều phát huy hai chữ điên cuồng đến mức tận cùng.
Hồng Lãng lái Land Rover điên cuồng xông qua hết chướng ngại này đến chướng ngại khác, cho dù kỹ thuật điều khiển của hắn rất ẹ, nhưng mỗi khi hắn gặp vấn đề, Kim Cương đều sử dụng dị năng giúp hắn một chút. Còn Ferrari thì đã khôi phục bình thường dưới dị năng kích hoạt của nhóc Jerry, mạnh mẽ theo sát ngay phía sau Land Rover. Có Jerry ở đây, Veena không chút khách khí hành hạ xe thể thao, chạy băng băng điên cuồng trên đường phố.
Đám dị nhân đằng sau lái xe mô-tô ô-tô đuổi theo, càng không ngừng nổ súng về phía trước.
Càng ngày càng nhiều dị nhân đến gần đám người mạo hiểm.
Angelica và Jardine Bornet đã bắt đầu mỗi người leo lên một chiếc mô-tô mới, chuẩn bị phát động đợt công kích tiếp theo.
“Tiếp tục như vậy không được! Chúng ta sắp bị bọn chúng bao vây!” Veena kêu to.
Thẩm Dịch quay đầu lại nhìn hai tên dị nhân cấp 4 đã yên vị trên mô-tô, cúi đầu trầm tư một lát, quả quyết nói: “Tông chúng!”
“Anh nói cái gì?” Veena càng thêm hoảng sợ.
Thẩm Dịch lập lại lần nữa: “Tôi nói tông xe chúng, Veena, tôi nhớ kỹ thuật lái xe của cô rất không tệ, có thể hất toàn bộ bọn chúng ra ngoài làn xe được không?”
“Cũng được, chỉ là tôi cần Jerry trợ giúp.”
“Không thành vấn đề.” Nhóc Jerry trả lời ngay.
Veena lập tức nói với đám Lake: “Các anh qua xe Thẩm Dịch, nhanh! Xe này cần giảm trọng.”
Lake, Feller cùng Tạ Hoành Quân nhao nhao nhảy sang Land Rover. Land Rover nguyên bản có bốn người, hiện tại lách vào tới bảy, thoáng cái bị chen chúc chật ních.
Hồng Lãng tức giận kêu to: “Xe này quá tải!”
“Tôi đi qua chỗ Thẩm Dịch.” Ôn Nhu kêu to nhảy vào Ferrari.
“Cô tới làm gì?” Thẩm Dịch gầm lên.
Ôn Nhu cười hì hì: “Cân nặng của tôi nhẹ nhất, không ngại tôi phá hư anh và mỹ nữ tóc vàng đơn độc ở chung chứ?”
Thẩm Dịch lẫn Veena đồng thời mắt to trợn trắng.
Lúc này, Angelica, Jardine Bornet cùng với bảy tám tên dị nhân khác đã gào thét phóng tới.
Veena kêu to: “Ngồi vững!”
Nàng mạnh mẽ thắng gấp, đồng thời dồn sức đánh tay lái, nhanh chóng hoán vị, Ferrari phát ra thanh âm ma sát mặt đất sắc nhọn, thân xe bắt đầu điên cuồng đảo quanh sang bên.
Một chiếc xe gắn máy vừa chạy đến cạnh Ferrari, đã bị Ferrari xoay qua đánh bay, cả người lẫn xe cùng nhau bay xa hơn mười mét. Ferrari thế không giảm, tiếp tục vọt tới chiếc xe máy kế tiếp, một chiếc mô-tô liền như hồ lô lăn lông lốc bị Veena hất văng.
“Toàn bộ lui ra sau!” Angelica kêu to, tóc dài tung bay trong gió, hai chân nàng đạp một cái trên xe mô-tô, người đã lần nữa bay lên, đao võ sĩ dưới ánh nghê hồng lần nữa bổ ra một mảnh quang triều thê mỹ, bên kia Jardine Bornet cũng nhảy về phía Ferrari, người trên không trung, thân thể cũng đã biến thành trong suốt, lập tức tan biến vô tung.
Ôn Nhu vung roi lên, cuốn về phía Angelica trên không, thân thể Angelica cấp tốc xoay tròn tránh thoát roi của Ôn Nhu, đao võ sĩ hung ác bổ xuống. Thẩm Dịch trở tay giơ lên ‘Vampire sờ mó’, ngăn trở đao võ sĩ, tay phải Linh Hỏa Thương đồng thời liên tiếp nã đạn.
Ferrari xoay tròn cấp tốc như chiếc quạt trên đất bằng tạo thành cơn lốc, khắp nơi tràn đầy tiếng dị nhân khóc thét kêu gào, dị nhân truy kích nhao nhao kinh hoàng tránh né, mà trên Ferrari, Angelica cùng mấy người Thẩm Dịch đang hung mãnh quần nhau thành một đoàn.
Chỉ có lúc này, Thẩm Dịch mới ý thức được, kỹ xảo liên kích chính mình lĩnh ngộ lúc trước, trước mặt cao thủ chiến đấu chính thức căn bản không đáng giá nhắc tới. Angelica tiến công sắc bén mà hung mãnh, nàng một người đã ngăn được Thẩm Dịch và Ôn Nhu liên thủ tiến công, còn Jardine Bornet thì như một cái u linh, ngay cả nhìn cũng không nhìn tới, chớ nói chi là làm thương tổn đối phương.
Phốc, cánh tay Thẩm Dịch đột nhiên đau xót, hắn nhanh chóng quay người liên tục nổ súng vào khoảng không, lại không có bất kỳ phản ứng, ngược lại đưa tới công kích của Angelica.
Gã Jardine Bornet này hiển nhiên không chỉ có thể tàng hình đơn giản như vậy, phản ứng của gã cũng đồng dạng linh mẫn, mỗi lần vừa ra tay lập tức biến hóa phương vị, căn bản không cho người khác cơ hội phản kích. Gã cũng không vội ra tay, nhưng mỗi lần ra tay đều nhất định thấy máu.
Một cái chủ công, một cái ám kích, Angelica và Bornet kết hợp dẫn tới uy lực vô cùng cường đại.
Trong nháy mắt, trên thân Thẩm Dịch và Ôn Nhu đã bị thương nhiều chỗ.
“Ôn Nhu! Giúp tôi cản lại ả xấu xí này!” Thẩm Dịch kêu to.
“OK!” Ôn Nhu run roi quăng về phía Angelica. Đặc tính của roi là quấn quanh, am hiểu nhất chính là trói buộc đối thủ, thời khắc này Ôn Nhu liều mạng bị thương cũng gắt gao ngăn được Angelica.
Thẩm Dịch nhanh chóng mở ra Huyết Tinh văn chương, từ bên trong lấy ra một vật.
Quyển trục thăng cấp sở trường thương thuật, sử dụng xong tăng lên một bậc năng lực sở trường thương thuật.
Đây là quyển trục Thẩm Dịch đổi được trong lúc bán máu Dracula.
Bởi vì loại quyển trục này có thể trực tiếp tăng lên một cấp năng lực sở trường, cho nên Thẩm Dịch một mực không sử dụng nó. Theo ý của hắn, loại quyển trục này tốt nhất là tu luyện tới cấp chuyên gia trở lên rồi hẵng dùng, đến lúc đó trực tiếp tăng lên tới cấp đại sư hoặc cấp tông sư ngon lành, dù sao năng lực sở trường càng đi về phía sau càng khó tăng lên.
Nhưng loại sự tình cường hóa này, có đôi khi quả nhiên là không thể suy tính quá mức lâu dài. Tình huống trước mắt khẩn cấp, khiến Thẩm Dịch không thể không lấy ra sử dụng.
Bốp! Quyển trục sở trường thương thuật bị bóp nát, thanh âm Huyết Tinh văn chương nhắc nhở thanh thúy vang lên bên tai:
Năng lực sở trường thương thuật của ngươi tăng lên một cấp, tấn thăng thành cấp chuyên gia.
Độ chính xác của ngươi khi bắn mục tiêu di động tăng mạnh, kỹ xảo xạ kích gia tăng, bỏ qua đạo cụ chống đạn cấp C trở xuống. Năng lực vận dụng súng ống gia tăng thật lớn, kể cả khi sử dụng ống phóng rốc-két hay vũ khí trọng hỏa lực, độ linh hoạt gia tăng, độ chính xác gia tăng, tỉ lệ bắn trúng chỗ hiểm gia tăng, tốc độ phi hành của viên đạn gia tăng, ngươi có thể mơ hồ khống chế lộ tuyến đường đạn.
Liên tiếp nhắc nhở còn chưa kết thúc, Thẩm Dịch lại lấy ra một vật.
Hỏa chủng cấp D: đạo cụ thuộc tính hỏa, dùng một lần là hết, có thể bám vào hộp đạn bình thường, hình thành đạn đặc thù —- hỏa đạn, có được tổn thương thuộc tính hỏa, tác dụng 100 viên. Bản đạo cụ giới hạn sử dụng trong trang bị cấp D, sau khi sử dụng hỏa chủng, vô luận là có tiêu hao hết số lần sử dụng hay không, một khi ly khai thế giới nhiệm vụ, hiệu quả sẽ biến mất.
Gắn hỏa chủng cấp D lên hộp đạn vô hạn của Linh Hỏa Thương, Huyết Tinh văn chương nhắc nhở:
“Sử dụng hỏa chủng cấp D, đạn của ngươi thăng cấp thành hỏa đạn cấp D. Hỏa đạn cấp D, lực tổn thương 12, kèm theo hỏa diễm với lực tổn thương 5 điểm/giây, duy trì thời gian 5 giây, hiệu quả có thể điệp gia 3 lần. Nếu dùng súng thuộc tính hỏa bắn ra, lực tổn thương của hỏa diễm thành 10 điểm/giây, duy trì thời gian +3, độ ưu tiên hiệu quả +5, số lượng 100 phát. Phải chăng xác định sử dụng?”
“Xác định!” Thẩm Dịch từ kẽ răng nhảy ra mấy chữ này.
Hỏa chủng biến mất, Linh Hỏa Thương lòe ra ánh sáng đỏ mãnh liệt.
Thẩm Dịch đổi chốt tự động xạ kích trên khẩu súng thành bán tự động xạ kích để tránh lãng phí đạn, sau đó nghiêng họng súng, nhắm ngay Angelica.
Một khắc này trong lòng Angelica đột nhiên bay lên cảm giác nguy cơ lớn lao.
Nàng bất kể công kích của Ôn Nhu, cả người nhanh chóng nhảy lên.
Viên đạn gào thét bay khỏi nòng súng, vọt về phía lồng ngực Angelica. Đao võ sĩ trong tay Angelica dồn sức vung, ý định chém rụng viên đạn này.
Nhưng lần này nàng đã không thể làm được.
Viên đạn thế mà bay sượt qua đao võ sĩ, ghim vào lồng ngực Angelica, Angelica thảm kêu một tiếng, tổn thương hỏa diễm bám vào khiến nàng kêu rên không ngớt.
Sở trường thương thuật lên tới cấp chuyên gia, Thẩm Dịch có thể tiến hành mơ hồ khống chế đường đạn.
Thuật bẻ cong đường đạn của hắn vốn là sau khi rời khỏi nòng sẽ tự quyết định lộ tuyến phi hành, nhưng giờ Thẩm Dịch lại có thể chủ động ảnh hưởng đến lộ tuyến phi hành của viên đạn. Tuy vẫn không thể làm được khống chế chính xác, nhưng đã có thể khống chế mơ hồ.
Bởi vì khoảng cách song phương quá gần, bởi vậy Angelica cũng không chú ý tới viên đạn này kỳ thật khẽ bay cong, từ đó khiến một đao phách vô ích.
Thời khắc này Thẩm Dịch đang chuẩn bị tiếp tục xạ kích, đột nhiên cảm giác ngực có chút đau đớn, hắn vội vã ngửa về sau một cái, Linh Hỏa Thương bắn vào khoảng không trước người.
Một phát này của hắn bắn cực kỳ xảo trá, tuy là bắn về phía Jardine Bornet ẩn thân, nhưng trên lộ tuyến phi hành của viên đạn cũng bao gồm Angelica, một khi không thể đánh trúng Jardine Bornet, ít nhất còn có thể đánh trúng Angelica.
Nhưng mà một phát súng này lại kéo theo tiếng rên rỉ của Jardine Bornet, sau đó một vũng huyết hoa vô hình xuất hiện giữa không khí.
Vậy mà đánh trúng!
Dị năng tàng hình và kỹ năng tàng hình hoàn toàn bất đồng.
Kỹ năng tàng hình trong lúc ẩn thân không thể công kích kẻ địch, đồng thời cũng không bị kẻ địch công kích. Mà dị năng tàng hình, lại có thể công kích kẻ địch, cũng có thể bị kẻ địch công kích. Bởi vậy chỉ cần tìm đúng vị trí của đối phương, công kích có thể hiệu quả. Bất quá năng lực tàng hình của Jardine Bornet cực kỳ mạnh mẽ, bất kể thứ gì, chỉ cần tiếp xúc thân thể gã, đều ở vào trạng thái trong suốt, dù cho thân thể bị thương, miệng vết thương cũng sẽ không hiện hình, vết thương thông thường căn bản không có khả năng bạo lộ vị trí của gã, huyết thủy chỉ có rơi ra thân thể gã mới có thể hiện hình.
Vì bảo hộ Angelica, Jardine Bornet lần này không trốn tránh, gắng gượng chịu một phát này, đồng thời dao găm thủy tinh cũng xẹt qua lồng ngực Thẩm Dịch, mở một vết rạch dầm dề máu.
Nhưng Thẩm Dịch lại hoàn toàn không sợ, trên mặt hắn đột nhiên lộ ra nụ cười quỷ dị.
Hắn đột nhiên nhất chuyển họng súng, khai mở ba phát vào khoảng trống phía dưới bên phải mình.
“NGAO!” Một tiếng hét ầm, ba đóa huyết hoa ly thể bay ra.
“Jardine!” Angelica kêu to lên.
Jardine Bornet dù sao cũng là dị nhân cấp 4, tuy ba phát này của Thẩm Dịch uy lực cực lớn, nhưng vẫn có thể chống đỡ, nhanh chóng di chuyển phương vị, định tiến hành tập kích theo hướng khác. Không nghĩ tới ngay lúc gã sắp sửa tiếp tục phát động công kích, họng súng Thẩm Dịch đã quay lại, nhắm trúng ngay gã.
Jardine Bornet hoảng hốt, lại là mấy phát đạn bắn vào trên người.
Lần này gã quả thực không chịu nổi.
“NGAO!” Từng tiếng kêu to điên cuồng từ hư không vang đến.
Dù cho dùng thân thể tố chất dị nhân cấp 4 của Jardine Bornet cũng không thể chịu được công kích hung ác liên tục như vậy, mà Thẩm Dịch lại giống như mở thiên nhãn, điên cuồng nã đạn lên người gã.
Thân thể ẩn hình của Jardine Bornet rốt cục xuất hiện.
Hắn biết rõ Thẩm Dịch đã hoàn toàn khám phá sự hiện hữu của mình, lại ẩn hình nữa cũng không còn ý nghĩa.
“Tao làm thịt mày!”
Gã trai tráng hói đầu cuồng bạo kêu to, vung chủy thủ đâm tới Thẩm Dịch. Thẩm Dịch không tránh không né, ‘Vampire sờ mó’ thuận thế đánh trúng, dọc theo chủy thủ của Jardine lướt tới. Một đao kia tới vừa gấp vừa nhanh, Jardine Bornet lật đao trong tay nghênh tiếp. Nhưng ngay một khắc Bornet xuất thủ, động tác của gã khẽ dừng lại một chút, thế nên chậm mất một nhịp. Chỉ sai biệt một nhịp này, lập tức đã thành muốn chết, chủy thủ của Thẩm Dịch như điện xẹt qua, năm ngón tay phải của Bornet lập tức bị gọt rơi, gã ngửa mặt lên trời phát ra tiếng tru thống khổ tê tâm liệt phế.
Thẩm Dịch tiện tay đuổi tới, một quyền đập lên cánh tay phải Bornet, hắn dùng lực không mạnh, lại nghe được thanh âm răng rắc vang lên, cánh tay phải của Bornet đã bị hắn nhẹ nhõm đánh gãy.
Cánh tay phải của người này dường như vốn đã bị thương từ trước, hơn nữa dị năng cũng vô pháp trị hết xương cốt cứng rắn bị tổn thương.
Thời điểm Bornet bị Thẩm Dịch trọng thương, Ôn Nhu cũng phát ra một tiếng hừ nhẹ trầm muộn.
Angelica chém một đao vào cánh tay trái của Ôn Nhu, cơ hồ gần như chặt đứt cả cánh tay nàng.
Hai bên đều có người thân chịu trọng thương, Angelica bắt lấy cánh tay của Bornet, nhanh chóng nhảy lên cao, hiển nhiên là ý định một lần nữa trở về trị liệu.
Bất quá lúc này đây, không thể dễ dàng đi như vậy được.
“Kéo chúng xuống!” Thẩm Dịch kêu to.
Ôn Nhu không để ý đau đớn, roi dài quăng lên, quấn chặt lấy thân thể Bornet, đồng thời Thẩm Dịch cũng ném ra Phi Trảo bắt lấy gã, hai người đồng thời phát lực, đơn giản đoạt trở về Bornet từ trong tay Angelica.
Lúc trước người khác không mời gã, gã liều mạng cũng muốn đến bằng được, thời khắc này gã muốn đi, chủ nhà lại chết sống không cho gã đi.
Angelica đương trên không trung, mắt thấy Bornet bay ra từ tay mình, phẫn nộ rống to: “Không!”
Rầm!
Bornet nặng nề ngã trở lại Ferrari, thân thể lại biến mất.
Gã gửi hi vọng vào việc Thẩm Dịch không có khả năng lại phát hiện bản thân lần nữa.
Không nghĩ tới Thẩm Dịch quét ngang họng súng, kêu lên: “Bắn theo tôi!”
Hai người Thẩm Dịch và Ôn Nhu đồng thời bắn vào một góc xe.
Jardine Bornet điên cuồng nhảy dựng lên, như một con nai mặt không cắt máu bị tiểu liên cuồng quét, thân thể trong suốt lập tức chảy ra đại lượng huyết tuyền, dù cho thân thể tố chất gã cường hãn hơn đi nữa, cũng không chịu nổi công kích điên cuồng thế này. Cả người trong nháy mắt trở nên trong suốt, lại khôi phục bình thường, chợt biến chợt hiện, nhưng vô luận biến mất bao nhiêu lần, thủy chung chạy không thoát hai người liên thủ công kích.
Thân thể Jardine Bornet rốt cục bị bắn thành cái sàng, cả người gã gồng mình bật dậy, lại nằm vật xuống xe.
Sau khi giải phóng ra tia sinh mệnh lực cuối cùng, rốt cục không động đậy được nữa.
Toàn thân gã cơ hồ bị đạn xé nát, đã chết không cách nào chết hơn.
Giết xong Bornet, Ôn Nhu cũng triệt để mất đi lực chiến đấu, vô lực tựa vào chỗ ngồi.
Nàng dòm dòm Thẩm Dịch: “Anh làm sao biết vị trí của hắn hay thế?”
Thẩm Dịch thở ra một hơi dài: “Năng lực tàng hình của người này quá cường đại, mặc kệ thứ gì tiếp xúc trực tiếp với hắn cũng sẽ bị ẩn hình, bất quá chung quy chỉ là ẩn hình mà thôi… Cô có biết khi lửa cháy, xung quanh sẽ xuất hiện tình huống ánh sáng vặn vẹo không?”
“A!” Ôn Nhu há to miệng, rốt cục cũng không nói cái gì.
Jardine Bornet tuy có thể khiến hỏa diễm bám vào trên người mình trở nên vô hình, nhưng không cách nào cải biến hiệu quả ánh sáng vặn vẹo do hỏa diễm thiêu đốt.
Thẩm Dịch liền dễ dàng khám phá vị trí của gã.
“So với Kurt Wagner thì gã này dễ đối phó hơn nhiều.” Thẩm Dịch cười nói.
Tuy nói là thế, Thẩm Dịch cũng biết, nếu như không có phát súng đầu tiên đánh trúng Jardine Bornet, về sau hắn cũng không thể khám phá vị trí Jardine. Mà Jardine sở dĩ trúng đạn, lại là vì bảo hộ Angelica.
Có thể nói, gã đã chết vì bảo hộ đồng bạn của mình.
“Khốn kiếp!” Chứng kiến Bornet chết thảm, Angelica vừa đáp xuống đất đã phẫn nộ kêu to.
Ferrari mạnh mẽ đâm về phía Angelica.
Angelica đi mấy bước về phía trước đón đầu Ferrari, ngay một khắc đối phương sắp đánh lên chính mình, thân thể đột nhiên ưu nhã xoay qua một vòng, Ferrari liền lau xẹt qua bên cạnh nàng, sau đó Angelica tiện tay phách một đao vào Veena.
Quang ảnh như nước thủy triều, sắc bén như điện!
“A!”
Veena thảm thiết kêu lớn.
Ferrari một đầu vọt tới tường bảo hộ xi-măng bên cạnh, động cơ triệt để tắt ngúm.
“Veena!” Thẩm Dịch kêu to.
Trước người Veena hiện ra một vệt máu, nhanh chóng lan ra…
Angelica kéo lê đao bước về hướng Ferrari chết máy, trong mắt hiện ra một vòng tơ máu.
Thẩm Dịch quay người điên cuồng nổ súng vào Angelica, đồng thời kêu to: “Jerry, khởi động lại xe!”
OÀ..ÀNH!
Ferrari chết máy lần nữa khôi phục tiếng động cơ.
Nhóc Jerry lái Ferrari như tên rời cung chạy thẳng ra phía trước, đảo mắt đã bỏ xa Angelica lẫn đám dị nhân.
Tiếng rống tức giận của Angelica theo gió mà tới.
“Ta nhất định sẽ giết sạch các ngươi!"