Vợ Tôi Là Công Chúa

Chương 23: Phát tờ rơi\n





Vợ Tôi Là Công Chúa
Tác giả: Hạ Hoa
Chương 23: Phát tờ rơi
Người dịch:Nữ hiệp
Nguồn:Mê truyện
Dời ánh mắt ra khỏi khuôn mặt nàng, không chỉ là gương mặt xinh đẹp đó của nàng quá sức chọc vào mắt người, chỉ có điều trong này càng nhiều hơn là các COSER (người chơi COSPLAY) chuyên nghiệp, bọn họ rất nhanh liền chú ý đến độ tinh xảo, đắt tiền của phục sức và đạo cụ của cô bé này.
COSPLAY chuyên nghiệp nhất? Sau khi nàng xuất hiện, lời này chính là một chuyện cười chẳng có ý nghĩa gì.
Đám người Cheong Wa Dae đều có chút nóng mặt, đội trưởng cắn răng, xông vào phòng hóa trang, lần này thứ họ mang đến là trang bị của nhân vật trong trò chơi điện tử được hợp tác phát triển bởi tập đoàn Khuyết Điểm Mỹ và phòng công tác Bạo Thổ của Hàn Quốc, cũng có thể được gọi là chế tác hoàn mỹ, lúc cô ta nhìn thấy trang phục trên người những đội viên của mình mà mấy phút trước cô còn cảm thấy vinh quang vì nó, lúc này lại hận không thể khiến chúng không bao giờ được xuất hiện nữa.
Diễn xuất vẫn cứ phải tiếp tục, bên ngoài đã có người bắt đầu hô rồi, gọi Cheong Wa Dae mau lên, Kim Tại Húc còn chưa thay trang phục căm hận nhìn người thúc giục, lúc nãy lại không ai dám hối thúc.
Ai làm cho họ bây giờ không còn là nhân vật chính nữa chứ?
An Nam Tú nhìn mọi người đều đang chú ý đến nàng, vô cùng không tự nhiên, nàng không thích, cho nên cảm thấy họ đều là dân bản xứ, chưa từng thấy cảnh lớn, lúc ánh mắt quay lại trên người của Lý Lộ Từ, rốt cuộc cũng khôi phục trở lại bình thường.

An Nam Tú nhìn Lý Lộ Từ một lúc lâu, phát hiện hắn lại vẫn dửng dưng, không hề hiểu được ý của mình, bất mãn nói:
- Lý Lộ Từ, đi mua kem cây, tôi muốn ăn.
An Nam Tú vừa mở miệng nói chuyện, liền giống một cô bé có chút không lễ phép dùng phương thức đặc biệt của mình để làm nũng với người thân, những người vây quanh xem lại càng ngạc nhiên trầm trồ, nhìn nhìn người ta, ngẫm lại khí chất ban nãy của nàng, vậy mới là COSER chuyên nghiệp chứ, người ta cũng đã vượt ra ngoài cảnh giới chơi trang phục và đạo cụ rồi, không hề thua kém diễn viên phái thực lực rồi.
Bên cạnh sân khấu, lân cận hai bên đều bán coca nước ngọt, Lý Lộ Từ chạy ra ngoài mua kem cây cho An Nam Tú, đương nhiên đã dặn dò nàng, không cần nói chuyện với ai, nếu có người trêu chọc cô, đừng biến người ta thành món nướng.
Giám đốc Cung nhìn từ xa xa thấy bên này yên ổn rồi, mới yên lòng lại, ông ta lúc nãy tuy là chống đỡ cho Lý Lộ Từ, nhưng hắn cũng sợ diễn xuất thất bại rồi, thân là một công ty trò chơi mạng, thật ra làm tốt quan hệ với người Hàn Quốc trong ngành vẫn là rất cần thiết, ai bảo kim chi, trò chơi Hàn Quốc vô cùng phổ biến ở Trung Quốc chứ?
Giám đốc đi ra khỏi sân bãi, nhìn thấy bạn học của cháu gái An Tri Thủy đang phát tờ rơi, vội vàng di chuyền thân hình mạp mạp, mua ly kem ở quán Haagen-Dazs bên cạnh, chạy chầm chậm qua đó.
- An… An…
Giám đốc Cung gọi mãi cũng chưa biết nên gọi thế nào cho tốt, chỉ có thể vụng về đi qua, vừa cười vừa đưa lý kem qua:
- Trời nóng nực thế này, cháu thật đến rồi, giải nhiệt chút đi.
- Cảm ơn chú.
An Tri Thủy nhận lấy, lại khá lễ phép, cảm tạ với thái độ kiêu ngạo.
- Không cần khách sáo, cháu phát tờ rơi thật nhanh, hiệu suất làm việc cao hơn người khác, một lát ta sẽ bảo họ cho cháu tiền thưởng.
Giám đốc Cung dường như không hề nhìn thấy trong tay An Tri Thủy rõ ràng là đang cầm xấp truyền đơn dày hơn những người khác, tự biên tự diễn mà khen cô.
- A, còn có tiền thưởng à?
An Tri Thủy có chút cao hứng rồi.
- Đương nhiên là có.
Giám đốc Cung cười ha hả, một người phát tờ rơi 50 đồng, phát xong có thể đi, làm gì còn có tiền thưởng gì, nhưng đãi ngộ đối với An Tri Thủy chắc chắn không giống, quan trọng là cô vui là được, giám đốc Cung rất am hiểu lòng người.
- Diễn xuất của bọn Lý Lộ Từ thế nào rồi?
- Một lát là bắt đầu rồi, chú tìm cho cháu một cái dù che nắng và chỗ ngồi nhé?
- Không cần đâu, cháu còn phải phát tờ rơi mà.

Tính tích cực trong công tác của An Tri Thủy đã được đề cao, ai bảo cô là người có tiền thưởng thì tự nhiên muốn biểu hiện tốt hơn người khác.
- Ồ, vậy được, cháu cứ làm việc, có chuyện gì thì gọi chú hoặc Tiểu Lưu.
Giám đốc Cung tưởng người ta là muốn đuổi ông đi.
- Bọn Lý Lộ Từ có bao nhiêu tiền vậy?
An Tri Thủy muốn biết mình có thể giúp hắn bao nhiêu.
- Một trăm ngàn, thế này được chứ?
Giám đốc Cung thăm dò hỏi.
- Một trăm ngàn? Người bình thường là bao nhiêu tiền vậy?
An Tri Thủy tuy không phải là nhân vật khôn khéo đưa đẩy, tâm tư lợi hại gì, nhưng cũng không phải là con ngốc, cảm giác một trăm ngàn có chút quá nhiều rồi.
- Người bình thường một hai trăm, người có tố chất cao một chút ba trăm đến năm trăm, chuyên nghiệp một ngàn, những người nổi danh năm ngàn, đoàn thể Hàn Quốc bọn chú mời thì hai trăm ngàn.
Giám đốc Cung tỉ mỉ báo giá.
- Vậy một trăm ngàn có phải là hơi nhiều không? Chắc hắn sẽ không cảm thấy không thích hợp chứ?
An Tri Thủy cũng cảm thấy không hợp lý rồi, Lý Lộ Từ tuy là có lúc ngờ nghệch lộn xộn, làm ra bộ dạng hi hi ha ha không tim không phổi cùng đám người Mã Đức Lý, nhưng trước sau nhìn vào vẫn là khá thông minh, bằng không An Tri Thủy mới không thèm nói chuyện nhiều với người thế này.
- Không đâu… không đâu, với tiêu chuẩn và đạo cụ chuyên nghiệp của Lý Lộ Từ và bạn của cậu ấy, một trăm ngàn thật sự không phải là nhiều, hơn nữa chú còn tính cả phí dụng cho việc ký hợp đồng mua quyền sử dụng tạo hình trang phục của họ, còn có quay chụp poster cho màn mở đầu trong trò chơi.
Giám đốc Cung vội vàng giải thích, nếu Lý Lộ Từ là người chơi lâu trong ngành, giá cả này thật sự không phải là quá, nhưng người mới lại có thể lấy được giá cả này đương nhiên có nguyên nhân khác.
- Vậy thì tốt, cháu đi phát tờ rơi đây, không quấy rầy việc của chú nữa.
An Tri Thủy vui vẻ rời khỏi, con người giám đốc Cung thật không tệ, cô biết giám đốc Cung từ lúc cô còn học trung học ngồi cùng bàn với cháu gái của ông.
Lúc này, giám đốc Cung đã khẳng định trong việc này mình làm đúng rồi, nhìn người ta là thái độ thế nào, vốn không để ý đến vấn đề tiền này, quan trọng là không để ông cảm thấy không hợp lý là được rồi.
Nghĩ đến đây, giám đốc Cung phe phẩy tay cười tủm tỉm nhìn An Tri Thủy đi phát tờ trơi, sau đó mới rời khỏi.
Màn trình diễn vô cùng náo nhiện đã diễn ra suốt một buổi sáng, thiên đoàn COSER Hàn Quốc Cheong Wa Dae là cao trào đầu tiên của diễn xuất, phối hợp với hiệu quả âm thanh độc đáo và bối cảnh trò chơi trên màn chiếu lớn, hiệu quả ở hiện trường vô cùng rung động, đến tờ rơi có in mã kích hoạt cũng nhiều người tranh giành hơn, hai tiệm net hợp tác hoạt động ở gần đó cũng kín hết chỗ, rất nhiều người đã gấp gáp đi chơi thử rồi, các nữ sinh viên xinh đẹp mà tập đoàn Khuyết Điểm Mỹ mời để chơi cùng cũng đều đã ra trận, ngoại trừ ở tiệm net, còn chỉ dẫn người chơi ở hiện trường.

Cao trào thứ hai đương nhiên là màn trình diễn của công chúa ma pháp sư và chiến sĩ đầu trâu, điều khiến người ta rung động nhất là, vào lúc công chúa ma pháp sư và chiến sĩ đầu trâu bày ra POSE (tư thế), công chúa ma pháp sư đột nhiên phóng ra một quả cầu tia chớp, đốt cho chiến sĩ đầu trâu đen thui, dẫn đến một trận thét chói tai, nhưng rất nhanh chiến sĩ đầu trâu đã đứng dậy, bình an vô sự, ngay sau đó chiến sĩ đầu trâu dường như muốn dạy dỗ công chúa ma pháp sư, nhưng công chúa xoay người bỏ đi, chiến sĩ đầu trâu cũng không biểu diễn nữa, rất không có chí khí mà đuổi theo, còn giúp công chúa ma pháp sư cầm lấy cây ma trượng nhìn vào có vẻ cực nặng.
Hiệu quả tia chớp thế này, cũng không biết đã dùng bao nhiêu trang bị công nghệ cao, mới có thể kinh người thế này, bao gồm cả những COSER Cheong Wa Dae đều tâm phục khẩu phục, giám đốc Cung đứng một bên xem người của mình quay phim cũng vô cùng hài lòng, đoạn video này mà tải lên, nhất định có thể thu hút không ít lượt xem.
Diễn xuất kết thúc vào buổi trưa, buổi chiều còn có những biểu diễn khác, nhưng Lý Lộ Từ và An Nam Tú đã có thể đi rồi, giám đốc Cung chạy tới:
- Vậy lần sau quay chụp poster, chú sẽ lại liên lạc với hai cháu, cháu nhớ kiểm tra thử tiền vào tài khoản chưa.
Lý Lộ Từ lấy di động ra, quả nhiên đã vào tài khoản rồi, ngân hàng đã gửi tin nhắn tới, tài khoản của hắn có thêm một trăm ngàn.
- Thuế thu nhập cá nhân tự chịu.
Giám đốc Cung cảm thấy mình mình làm điều thừa, lo lắng tên sinh viên ngây thơ khờ dại này thật sẽ đi nộp, lại bổ sung nói:
- Thật ra không cần nộp.
Lý Lộ Từ gật gật đầu:
- Cảm ơn giám đốc Cung.
- Hợp tác vui vẻ.
Một trăm ngàn à, Lý Lộ Từ vô cùng kích động, lập tức chạy đến máy rút tiền để xem thử tài khoản, đếm thử một cái, sáu chữ số thật!
- Chia tiền.
An Nam Tú vẫn lời ít ý nhiều như trước, tuy rằng không kích động như Lý Lộ Từ, nhưng hiển nhiên phải lập tức chấp hành yêu cầu của nàng.
Lý Lộ Từ chỉ đành đến ngân hàng lấy năm mươi ngàn giao cho An Nam Tú, tiền vừa vào tay nàng liền không còn thấy bóng dáng đâu nữa, Lý Lộ Từ cũng không cần lo lắng một cô bé lạ chỗ còn có cách biệt về văn hóa cầm khoản tiền lớn sẽ dễ dàng xảy ra chuyện.
Ra khỏi ngân hàng, Lý Lộ Từ liền nhìn thấy An Tri Thủy đang phát tờ rơi, trong tay cô cầm một xấp dày, chỉ có điều cô đứng ở đó, dường như có chút nhắm mắt nhắm mũi, về cơ bản không chủ động phát, phải đợi người ta tìm cô để lấy thì mới đưa.