Vợ Trước Giá Trên Trời Của Tổng Giám Đốc

Chương 463: Chính Thức Đọ Sức




"Daniel Tổng Tài" Hàn Văn Hạo không nhịn được, gọi hắn.

Daniel nhìn Hàn Văn Hạo, cười khẽ một tiếng, chậm rãi nói: "Mặc dù Hàn Tổng Tài kết bạn với tôi, tự nhiên Daniel tôi lấy lễ đối đãi, hơn nữa làm việc tương đối chu đáo và cẩn thận, từng bước tính toán tỉ mỉ, chẳng qua, tính cách một người và cách làm có thể khác một chút ? 6 năm qua, tôi làm tất cả vì Hạ Tuyết, nhưng trong ánh mắt của anh, chỉ là một hạt bụi mà thôi"

Hàn Văn Hạo nhìn hắn.

Daniel nhìn hắn, khẽ cười, ôn hòa nói: "Mặc dù tôi không có IQ180, nhưng tôi cũng đủ thông minh, hơn nữa cũng có đủ tự tin, tương lai sau này, làm cho Hạ Tuyết yêu tôi, để cho cô ấy hạnh phúc mỹ mãn! Anh tin tôi có thể làm được không?

Hàn Văn Hạo nắm ly trà trong tay, nhìn Daniel: "Ở trong mắt anh, tình yêu dường như có thể tùy thời sinh ra, tuỳ thời biến mất ?

Daniel khẽ mỉm cười nói: "Ở trong mắt của tôi, tình yêu không bị hạn chế bởi không gian và thời gian, tình yêu chỉ cần không ngừng bỏ ra, cũng sẽ cảm động được người khác ……. Ít nhất, tôi cho là như thế, hơn nữa từ xưa đến giờ, tôi chưa từng thất bại ……. cũng không mất gì …… tôi cũng tin tưởng, chỉ cần tôi cướp đoạt, cũng không phải là không được.

Hàn Văn Hạo gắt gao nhìn Daniel, hai tròng mắt từ chân thành trở nên sắc bén, nhìn hắn, vẻ mặt đột nhiên co rúm, nở nụ cười miễn cưỡng, ánh mắt nhìn chằm chằm là lá trà trong ly trà xanh, có chút thất vọng nói: "Xem ra, cuộc đời thật sự không thể quá trọn vẹn, quá trọn vẹn, tự nhiên lòng dạ sẽ trở nên mềm yếu, bởi vì muốn chu toàn, khó tránh khỏi hy sinh một chút, tôi và Daniel tiên sinh đã cùng trải qua nhiều chuyện như vậy, thật không nghĩ tới, cuối cùng, chúng ta vẫn ở vào thế đối đầu !

Daniel mỉm cười nhìn Hàn Văn Hạo nói: "Hàn tiên sinh và tôi là bạn bè trên thương trường, tự nhiên hiểu đạo lý, thương trường không có bạn bè vĩnh viễn, cũng không có kẻ địch vĩnh viễn.

Hàn Văn Hạo khẽ mỉm cười, tròng mắt lóe sáng, nói: "Anh còn là một chính trị gia ưu tú, phòng thủ và tiến công, cũng làm rất tuyệt vời, rất rung động lòng người, khí khái thẳng thắn.

Daniel nhìn Hàn Văn Hạo, ôn hòa nói: "Tôi từng hứa, có một ngày, tôi phải làm cho Hạ Tuyết trở thành Đệ Nhất Phu Nhân của nước Pháp".

Hàn Văn Hạo cắn răng, hai tròng mắt lóe lên ánh sáng lạnh lùng và tàn nhẫn nói: "Anh chí nguyện to lớn và lý tưởng tự nhiên không ai bằng, nhưng chẳng qua cũng chỉ là của cá nhân anh mà thôi, Hạ Tuyết ở cùng anh sáu năm, nếu có thể yêu nhau thật lòng, có lẽ đã sớm ở chung một chỗ, cần gì chờ đến sáu năm sau, để cho tôi có cơ hội ?"

Daniel đột nhiên cười khẽ, ngẩng mặt nhìn khug cảnh lá phong đỏ rực dưới cơn mưa phùn bay bay, chậm rãi nói: "Nếu sáu năm qua, tôi thật sự muốn thừa dịp nước đục thả câu thì hôm nay anh cũng không có cơ hội đâu"

Hàn Văn Hạo không lên tiếng, trong lồng ngực phập phồng khó chịu, có lẽ đối thủ quá mạnh mẽ, đã từng thật lòng là tri kỷ và kết bạn, hay vì khiêu chiến, mà sinh ra rất nhiều năng lực chiến đấu, hắn cố gắng đè ép loại tâm tình khiêu chiến này, khẽ mỉm cười nói: "Có lẽ ở trong mắt anh, yêu cầu của tôi quá mức, nhưng là người đàn ông đội trời đạp đất, thành toàn ột nhà sum hợp, tại sao không làm được ?"

Daniel chăm chú nhìn Hàn Văn Hạo, mỉm cười nói: "Hàn Tổng Tài thân phận hiển hách, vì Hạ Tuyết và Hi Văn, giọng nói và thái độ nói chuyện với tôi như vậy, thật sự là khó có được"

Ánh mắt Hàn Văn Hạo chợt lóe, lồng ngực phập phồng, nhưng cũng không lên tiếng.

Daniel nhìn Hàn Văn Hạo nói: "Anh cảm thấy tôi thành toàn anh ….... anh có thể cho Hạ Tuyết và Hi Văn hạnh phúc?"

Hàn Văn Hạo nhìn Daniel, hỏi hắn một câu buồn cười như vậy, cười hỏi: "Anh cảm thấy tôi không thể?"

Daniel nhìn Hàn Văn Hạo, nắm chặt ly trà, thâm trầm nói: "Tôi tới Trung Quốc nhiều ngày, trên thương trường đã đấu với anh cũng không dưới trăm lần, tự nhiên cảm thấy được năng lực siêu cường của anh, trong nháy mắt, đã lĩnh giáo bản lãnh của anh hô mưa gọi gió, xoay chuyển tình thế, tôi có thể có đồng bạn như hợp tác vậy, cảm giác rất vinh hạnh, nhưng thông qua dự án đầu tư 100 tỉ của tôi, việc anh đã từng lo lắng tôi phá rối, đã phái người tiềm phục vào trong nhóm cổ đông của tôi, làm cho tôi không thể không đề phòng anh !"

Hai tròng mắt Hàn Văn Hạo đông cứng, đột nhiên cười cười nói: "Daniel Tổng Tài muốn cùng tôi đấu trên thương trường, lừa gạt lẫn nhau ?"

"Không!" Daniel nhìn Hàn Văn Hạo, nói: "Chuyện này cũng từ tôi mà ra, anh phải làm như vậy, tôi có thể hiểu. Chính vì vậy, tôi mới biết anh không chỉ có cơ trí và năng lực, tôi còn biết anh thâm trầm và tàn nhẫn! Dĩ nhiên, nếu làm một người bạn, tự nhiên tôi sẽ thưởng thức năng lực và thái độ của một người lãnh đạo tối cao như anh, nhưng từ chuyện Cẩn Nhu, tôi đã đóng băng ba ngày, tuyệt đối không phải vì sợ hãi! Bao năm qua, Hàn Tổng Tài vì đạt được mục đích mà không từ thủ đoạn, tác phong dứt khoát và tàn nhẫn, nổi tiếng trên thương trường. Mà chuyện của Cẩn Nhu, nói cho cùng, có lẽ từ Hàn Tổng Tài mà ra. Thử hỏi tình cảnh bây giờ của anh, tôi làm sao có thể yên tâm giao Hạ Tuyết và Hi Văn vào tay của anh? Anh cũng đã nói, tôi ở trong lòng của Hạ Tuyết, cũng người yêu, cũng người thân, cũng người nhà, các cô đã cùng Daniel tôi một nhà vượt qua sáu năm, tôi phải suy tính, không chỉ thành toàn cho anh! Nếu Hàn Tổng Tài thật muốn một nhà đoàn tụ, vậy thì mời anh giải quyết xong tất cả món nợ, rồi mới quyết định! Anh đừng quên, còn có một người vợ chưa cưới đã vì anh mà hy sinh một sinh mệnh nhỏ đáng thương ! ! Anh có thể tuyệt đối tàn nhẫn sao? Nếu anh có thể làm như thế, tôi cũng sẽ không đem Hạ Tuyết giao cho anh ! ! Bởi vì anh quá tàn nhẫn, tương lai nhất định sẽ vùi chôn hạnh phúc của Hạ Tuyết! ! Còn nữa, bác Hàn cũng không thích Hạ Tuyết, hôm qua đưa cô ấy đến nhà của anh đã bị nhiều uất ức như vậy, tôi không muốn người tôi yêu, vì một đoạn tình yêu, mà khiến cuộc sống trở nên hèn mọn! Nếu anh thật lòng yêu cô ấy, xin giải quyết tất cả mọi chuyện rồi nói. Bất quá, tôi chắc chắn nói cho anh biết, bắt đầu từ bây giờ, Daniel tôi không thành toàn cho anh nữa!"

Daniel nói xong, lúc nhân viên phục vụ bưng tới đĩa thức ăn "Sum hợp", đã rời đi.

Hàn Văn Hạo cắn chặt răng, ngồi trên ghế, nhìn trong đĩa thức ăn "Sum hợp" bánh trôi nhỏ, bảy màu, như giấc mơ kỳ diệu xếp thành một vòng tròn.