Vợ Trước Giá Trên Trời Của Tổng Giám Đốc

Chương 71




Quách Sương cùng Hạ Tuyết đứng ở trước Lynda, cúi đầu cũng chưa dám lên tiếng, bên kia đạo diễn đã mắng chửi người, mắng biết dùng người vào đảo lộn, nói từ nơi nào tìm được một cái ngu ngốc như vậy, cư nhiên chạy vào dài truyền hình biểu dương chính nghĩa.

Lynda mặc áo ôm ngực màu đen liền thể quần dài, ngoài khoác áo khoác lông gây sự chú ý, lập tức đi tới trước mặt Quách Sương, lại vươn ra ngón trỏ, châm trán Hạ Tuyết, trừng lớn mắt, bất khả tư nghị kêu lên: “Cô nói cho tôi biết, cô nói tìm cho tôi một người làm công việc trợ lý! Chính là người này? Cô vừa tới, liền đem người của tôi đánh cho hôn mê!!! Nhưng lại cầm gậy bóng chày?”

Mặt Quách Sương đỏ lên, vội vàng nhìn mặt Lynda một đoàn hỏa đang chuẩn bị thiêu cháy, cô khẩn chương đến cười nói: “Thực xin lỗi, Lynda, cô gái nhỏ này, từ nhỏ liền có tinh thần trọng nghĩa, cô ấy không biết là đang quay phim, cho nên mới bị kích động như vậy.”

“Tinh thần trọng nghĩa?” Lynda vung mái tóc dài quăn của mình, nghiến răng nghiến lợi không thể nhịn được nữa cười lạn vài tiếng, mới tiếp tục mắng...: “Tại đây, trong cuộc sống này, người nào có tinh thần trọng nghĩa, người nào liền không sống được!!! Tinh thần trọng nghĩa? Ngày hôm qua đạo diễn nào đó lừa ngạt một cô bé mười tám tuổi lên giường. Sau khi lên giường, sẽ không hiểu rõ, nếu cô có tinh thần trọng nghĩa như vậy, cô mỗi ngày cầm gậy bóng chày đem người ta đánh cho hôn mê, tôi làm sao thu dọn? tôi dám dùng cô ta sao?”

“Sẽ không, chị Lynda!” Hạ Tuyết lập tức cong 90 độ eo đối với Lynda, rất ân hận nói: “Tôi biết sai lầm rồi, tôi thật sự về sau không dám, về sau tôi mắt như mù, nhìn đến cái gì cũng không quản.”

“Cô xem đến gì cũng không dám, tôi cũng không dám dùng người a.” Lynda tức giận kêu to: “Không cần nói cho tôi biết, cô trên có già, dưới có trẻ nhỏ, ai đó sinh bệnh rồi. Nhà ai không có chuyện trẻ con này hả? Hiện tại không phải tiết mục tuyển chọn, đừng chơi bài dịu dàng với lão nương.”

“Ôi, Lynda!” Quách Sương thật sự bất đắc dĩ cười nói: “Cô đại nhân đại lượng buông tha đứa nhỏ này đi. Cô suy nghĩ một chút đi, chúng ta không nói cái khác, đã nói cô ấy đặc biệt chịu được khổ. Thường xuyên có đôi khi làm được gấp năm lần công việc. Sức lực này, cũng không phải là người bình thường có thể có.”

Lynda chăm chú nhìn Hạ Tuyết ...

Ánh mắt Hạ Tuyết lập tức sáng như sao ngẩng đầu, nhìn Lynda vội vàng gật đầu nói: “Tôi nhất định sẽ cố gắng làm việc. Xin ngài yên tâm.”

“Hiện tại thành ra thế này, tôi làm như thế nào làm chủ? Cô có biết phải làm công việc trợ lý cho ai sao?” Lynda lại kéo lê đôi giày cao gót 12cm, đi tới trước mặt Hạ Tuyết , châm bờ vai cô hỏi.

Hạ Tuyết sửng sốt...

Quách Dung hỏi: “Người nào a?”

“Hàn Văn Vũ!” Lynda lại trực tiếp kêu lên.

“A!” Quách Sương chấn kinh nhìn Lynda.

Hạ Tuyết cũng sửng sốt nhìn thoáng qua Quách Sương, nhỏ giọng hỏi: “Làm sao vậy? Anh ta là ai vậy?”

Quách Sương làm sao quay đầu, nhìn Hạ Tuyết thở dài mới nói: “Cô bé à, là người đàn ông cô vừa đánh ngất kia.”

“A______” Hạ Tuyết sợ tới mức mất hồn thất sắc nhìn Quách Sương.