Võng Du Chi Đảo Môi Thôi Đích

Chương 47: Thần miếu đảo môi thôi [ nhất ]




Ngoài thần miếu Tula Casar chỉ có một cánh cửa, không có [ Thần Kỳ Lệnh Bài ] vào không được. ( Thần Kỳ = Thần Thổ Địa, Kỳ trong Thần Đất)

Lệnh bài phải đánh tiểu quái thủ vệ mới rớt, chính là tỷ lệ rớt thấp lắm, hơn nữa dùng qua một lần liền tiêu thất.

Còn có một cách có thể có được lệnh bài, chính là làm nhiệm vụ lệnh bài.

Nhiệm vụ kia là nhiệm vụ liên hoàn mà người người đều có thể nhận được, nhưng nội dung nhiệm vụ vòng vòng vo vo phi thường dong dài, hơn nữa cuối cùng trừ bỏ lệnh bài thì lại chẳng thêm được cái gì, cho nên bình thường rất ít người đi lãng phí thời gian vào đấy.

Ngay tại khi đoàn người muốn động thủ giết tiểu quái kiếm lệnh bài, Liệp Vương rất đắc ý nói:“Ta có lệnh bài.”

Chỉ thấy hắn tiêu sái nhảy xuống ngựa, một cái gì đó ở phía sau hắn rớt xuống chân ngựa.

Người nào đó phía sau hắn đảo môi thôi rồi, bị rớt xuống ngựa sau vẫn duy trì tư thế cưỡi ngựa, vẻ mặt kinh tủng mà nằm ngang trên mặt đất.

“……”

“Ngươi rớt đồ kìa.” Lô Vượng Đạt hảo tâm nhắc nhở hắn.

Liệp Vương vội vàng kiểm tra “Mặt suất còn ở, trinh tiết vẫn nguyên, cái khác sẽ không trọng yếu.”

“……”

Cuối cùng Liệp Vương bị Đinh Linh Linh trói thành bánh chưng, cột vào phía sau ngựa mà kéo lê 3 km.

Kẻ xây dựng thần miếu Tula Casar, từng là đặc sứ lang nhân tộc trú ở Băng Phong Vương đình — Khuê Nhĩ Tát.

Nhưng không biết vì cái gì gã đột nhiên thờ phụng ma thần — Tula Casar, lại càng không tiếc bán đứng linh hồn sa đọa thành ác ma.

Trước khi làm phản, hắn mượn gió bẻ măng lấy đi [ Tịnh Ma Chi Nhãn ], chạy trốn tới chủ thành lang nhân tộc ngày xưa — phế tích Nhật Đan Vương thành, xây dựng nơi này thành thần miếu cung phụng Tula Casar.

Thần miếu Tula Casar là phó bản mười người cho người chơi năm mươi cấp đến bảy mươi cấp.

Toàn bộ phó bản chia thành hai nửa là Hưởng Lạc khu và Tế Tự khu, tổng cộng tám BOSS, BOSS cuối cùng chính là kẻ sa đọa Khuê Nhĩ Tát.

Mục đích của cả đám chủ yếu là là kiếm Tịnh Ma Chi Nhãn, thuận tiện cày kinh nghiệm.

Bởi vì tỷ lệ rớt Tịnh Ma Chi Nhãn không cao, hơn nữa hệ thống không đặt ra nhất định là BOSS nào sẽ rớt, có khi ngay cả tiểu quái cũng rớt được.

Cho nên bọn họ phải chia làm hai tổ, một tổ có hiệu suất cao là Xoát ‘Nhãn’ đội, một tổ là Kinh Nghiệmđội.

Lô Vượng Đạt có nhu cầu cao nhất với Tịnh Ma Chi Nhãn, cho nên hắn tiến vào đội Xoát ‘Nhãn’.

Mà cái gọi là hiệu suất cao, kỳ thật chính là thành viên toàn bộ đội đều có cấp bậc cao hơn phó bản này, như vậy xoát lên thì hiệu suất liền cao.

Chủ Tank là Xin Theo Ta Đàm Tiền, phòng ngự chiến sĩ, bảy mươi tám cấp.

Phó Tank là Hướng Thiên Nhất Tiếu, cuồng bạo chiến sĩ, chín mươi hai cấp.

Còn lại tất cả đều là chức nghiệp phát ra thương tổn.

Ngắt Hạnh Đầu Tường, vũ khí đạo tặc, chín mươi lăm cấp.

Muốn Chết Không Dám Nói, ám sát đạo tặc, tám mươi tám cấp.

Vô Gian, pháp sư hỏa hệ, tám mươi sáu cấp.

Đừng Đối Ta Đạn Cầm, thần xạ thủ liệp nhân, tám mươi mốt cấp.

Liệp Vương, thần xạ thủ liệp nhân, bảy mươi lăm cấp.

Cuối cùng, là Lô Vượng Đạt, quang minh mục sư, năm mươi mốt cấp, mang theo Huyết Đồng – Tình Hỏa, Huyết Hồ vương, cấp bậc không biết.

Đội hình như vậy hoàn toàn không cần mười người cũng xoát thông thần miếu.

Bọn họ dự tính một lần xoát chỉ dùng nhiều nhất hai mươi lăm phút, nhưng bọn họ không biết rằng nơi có Lô Vượng Đạt, kế hoạch là vĩnh viễn cản không nổi biến hóa.

Đi vào phó bản thần miếu, Lô Vượng Đạt mới chính thức hiểu được cái gì kêu tửu trì nhục lâm(1), cái gì kêu cùng xa cực dục(2), cái gì kêu trạm miện hoang ***.

Đấy phải kể đến y sức nữ nhân tiên lượng của đám tiểu quái, phong tao nhập cốt, đầy rẫy hai bên ven đường, cảnh tượng y như có chuyện hỉ.

Lô Vượng Đạt cảm thấy bản thân mình là lần đầu tiên tới đây, có điều kinh ngạc thì cũng không có gì kì quái, nhưng Xin Theo Ta Đàm Tiền tựa hồ cũng có chút giật mình “Đám yêu nữ này bình thường không phải đều chỉ mặc áo tắm hai mảnh sao? Sao đột nhiên bảo thủ như vậy, hoàn lương à?”

Lô Vượng Đạt:“……”

Huyết Đồng – Tình Hỏa hơi hơi híp mắt, nhìn cái đuôi phía sau Lô Vượng Đạt.

“Hoan tình thánh nữ đến.” Một yêu nữ nũng nịu cao giọng thét lên.

“Ôi chao?” Bọn Xin Theo Ta Đàm Tiền lại bắt đầu cả kinh bất chợt rồi “Lão yêu bà này sao lại tự mình đi ra, bình thường không phải không giết đến tận sào huyệt của nàng ta thì không thấy nàng ta sao?”

Chỉ thấy cuối con đường được lát gạch vàng, một chiếc xe ngựa hoàng kim cực độ chảnh chọe chậm rãi đi đến.

“Hiện tại làm sao bây giờ? Là trực tiếp tiến lên đánh lão yêu bà kia, hay là chờ một chút xem sao.” Xin Theo Ta Đàm Tiền quay đầu lại hỏi bọn hắn.

“Vẫn là trước tĩnh xem biến đi” Hướng Thiên Nhất Tiếu nói “Bằng không cho dù là chúng ta cũng rất khó vừa ứng phó BOSS vừa đối phó nhiều tiểu quái như vậy.”

“Ừ.” Những người khác đều đồng ý.

Xe ngựa hoàng kim chạy qua, nhóm yêu nữ đều hoan hô hướng xe ngựa ném hoa tươi.

Xe ngựa một đường đi thẳng tới trước mặt mấy người bọn họ thì dừng lại, ngay tại khi cả bọn Lô Vượng Đạt đều nghĩ rằng BOSS bên trong sẽ làm khó dễ như thế nào, thì lại truyền đến tiếng cười thực chảnh chọe “Mỗi người đều là nhân trung long phượng, thực làm cho người ta khó có thể quyết định lấy hay bỏ. Quên đi, vẫn là để lão thiên đến quyết định, làm một đoạn giai thoại thiên tác chi hợp đi.” Đem một vật thể không rõ ném ra khỏi xe ngựa, quay xe đi trở về.

Bọn Lô Vượng Đạt vài tên sửng sốt nhìn vật thể không rõ kia, ở không trung phiêu phiêu lắc lắc lư lư rơi tới trên mặt Lô Vượng Đạt.

Lô Vượng Đạt một trảo gạt xuống đồ vật đó, trái nhìn phải ngắm đều cảm thấy đó là “ Quần lót chữ ‘T’”

Không đợi những người khác phản ứng lại, nhóm yêu nữ liền nhất ủng mà lên đem Lô Vượng Đạt tha đi, còn đem bọn Xin Theo Ta Đàm Tiền vây lên, nửa bước khó đi.

Mà bởi vì lượng huyết của Lô Vượng Đạt là đầy, ở thời điểm không thấp hơn ba mươi phần trăm thì Huyết Đồng – Tình Hỏa không thể ra tay công kích yêu nữ này, chỉ có thể trơ mắt nhìn Lô Vượng Đạt bị bắt đi.

Lô Vượng Đạt bị đưa vào trong một gian phòng, nhóm yêu nữ cười đến cực kỳ tối đẩy hắn ngã chỏng lên trên chiếc giường kiểu Ả Rập.

Trong phòng tràn đầy hắc sắc mạn đà la, huân hương tình điều dị quốc, sa mỏng trướng liêm nhè nhẹ phiêu phiêu.

Lô Vượng Đạt hoảng sợ “Ly Sa, đây là có chuyện gì?”

“Tiểu Đạt” Ly Sa – Cửu Vĩ thực nghiêm túc nói “Một hồi nữa phải nhớ bảo quản hảo đậu nha thái của ngươi nha.” ( đậu nha thái = XX)

Lô Vượng Đạt vội vàng che lại đậu nha thái “Bảo quản như thế nào?”

Ly Sa – Cửu Vĩ kỳ thật cũng không có chủ ý, thuận miệng bịa chuyện “Có thể hái xuống liền hái xuống giấu đi.”

Lô Vượng Đạt cúi đầu nhìn đậu nha thái của mình “…… Hái xuống sau, ngươi có thể để cho nó hồi sinh khi gió xuân tới hay không?”

“……” Ly Sa – Cửu Vĩ hãn “Không thể, nhưng ta có keo dán cường lực.”

Lô Vượng Đạt 囧 “……”

“BOSS này rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?” Lô Vượng Đạt cảm thấy bản thân như dê con sắp bị làm thịt.

Ly Sa – Cửu Vĩ trầm mặc một hồi lâu mới nói:“Lão yêu bà này động dục, đang kén rể.”

Lô Vượng Đạt 囧 囧, biết luận võ kén rể, cũng biết ném tú cầu kén rể, ném quần lót kén rể thì giờ mới nghe thấy đấy “Quả nhiên là đậu nha thái bị nguy hiểm a.”

Lô Vượng Đạt quyết định thừa dịp hiện tại không ai thì mau chạy, nhưng móng vuốt mới vừa đặt xuống đất thì hắc sắc mạn đà la bắt đầu động, sột soạt bò lên cột tứ trảo của Lô Vượng Đạt vào trên giường, cột thành hình chữ đại.

“Xong rồi, xong rồi, lão yêu bà này còn có ham mê SM.”

Ly Sa – Cửu Vĩ:“……”

Bên ngoài truyền đến tiếng cười thực chảnh chọe của lão yêu bà “Nga ha hả……”

Tiếp theo là nhóm yêu nữ nịnh hót “Chúc mừng thánh nữ, chúc mừng thánh nữ.”

Lão yêu bà một thân trang phục Ả Rập phong tình đi vào.

Nói là lão yêu bà, kỳ thật một chút cũng không lão, chỉ là màu da có điểm làm cho người ta sợ hãi, là màu tím.

Lão yêu bà tâm tình tựa hồ không tồi, nhưng ở thời điểm nhìn thấy Lô Vượng Đạt, khuôn mặt tươi cười lại đột nhiên đông lại, hai mắt trừng Lô Vượng Đạt.

Bị nàng ta trừng như vậy, Lô Vượng Đạt trong đầu nhất thời “Tạch tạch” toát ra rất nhiều hình tượng to lớn về kiên trinh liệt nữ, vụng trộm hỏi Ly Sa – Cửu Vĩ “Ta cắn lưỡi tự sát, còn kịp không?”

Ly Sa – Cửu Vĩ:“……”

Lão yêu bà chỉ vào Lô Vượng Đạt bị trói trên giường “Con cẩu này là xảy ra chuyện gì?”

Lô Vượng Đạt bị lời của nàng ta làm cho khó chịu rồi nha, cũng quên cả nguy cơ của đậu thái nha “Có mắt không? Cái gì cẩu, ngươi gặp qua con cẩu như hồ ly thế này sao?”

Ly Sa – Cửu Vĩ:“……”

Lão yêu bà không để ý Lô Vượng Đạt, xoay người đi ra ngoài.

Lô Vượng Đạt nhẹ nhàng thở ra “Này có tính nguy cơ được giải trừ không?”

Đang nghĩ ngợi phải chạy như thế nào, chỉ thấy Liệp Vương bị đá lăn tới đây, sau đó mạn đà la hoa liền tiến lên đem hắn trói đến mức chỉ còn lại con mắt cùng hàm răng a.

Sau khi Liệp Vương nhìn thấy Lô Vượng Đạt,bỗng nhiên lại nảy sinh cảm giác đồng bệnh tương liên “Đừng sợ, chúng ta cùng nhau chống đỡ, cùng tiến cùng thối.” Nhìn nhìn lại bốn phía “Lão yêu bà này rốt cuộc phát thần kinh gì a?”

Lô Vượng Đạt vừa định nói cho hắn tình hình thực tế, chợt nghe đến hắn thực khẩn trương “Chờ đã, ngươi lựa lời nào cát tường mà nói, ngươi này há mồm bây giờ còn quá miệng quạ đen, không cầu tốt đẹp, chỉ cầu ngươi không nói lời phá hư là được rồi.”

“Nói lời cát tường à?” Cái này cũng không làm khó Lô Vượng Đạt, suy nghĩ một hồi liền nói “Ngươi cùng lão yêu bà bách niên hảo hợp, sớm sinh quý tử.”

Liệp Vương 囧 “……”

Liệp Vương giãy dụa ngồi dậy “Ngươi vẫn biết mình đang nói cái gì đi.”

“Cái này phải nói từ chi tiết lão yêu bà động dục nha.” Lô Vượng Đạt một bộ chuẩn bị tư thế kể truyện ngàn lẻ một đêm, dọa đến Liệp Vương “Ngừng ngừng ngừng đã, chọn trọng điểm mà nói.”

Lô Vượng Đạt quy nạp tổng kết xong “Trinh tiết của ngươi không thể bảo toàn rồi.”

Liệp Vương khóe mắt run rẩy “…… Hơi kéo dài thêm chút đi.”

“Lão yêu bà đang chọn rể, ngươi bị nàng lựa chọn.”

“……” Liệp Vương quá sợ hãi “Vậy ngươi thì sao?”

“Phỏng chừng nàng không thích nhân thú, cho nên không cần ta.”

Liệp Vương kích động, liều mạng nghĩ muốn giãy dụa “Ngươi biến về hình người cho ta, biến trở về hình người đi.”

Lô Vượng Đạt thực bình tĩnh “Nhưng nàng muốn là ngươi, hay thừa dịp hiện tại đập đầu chết đi, miễn để lão yêu bà nhúng chàm.”

Liệp Vương do dự.

“Nga ha hả……” Lão yêu bà lại tới nữa rồi.

Lô Vượng Đạt vẻ mặt ngươi tự cầu nhiều phúc “Cái này chết cũng không còn kịp rồi.”

Lão yêu bà thực vừa lòng nhìn Liệp Vương, một cước đem Lô Vượng Đạt đá xuống giường, đem Liệp Vương kéo đi lên.

“Không cần a ” Tiếng kêu kia cực kỳ bi thảm, Lô Vượng Đạt cũng không nhẫn tâm nghe hết.

Lão yêu bà nở nụ cười *** đãng “Kêu đi, kêu phá yết hầu cũng sẽ không có người đến cứu ngươi.”

“Ta kháo” Liệp Vương nổi điên “Cho dù lời này có kinh điển, nghe hơn cũng không nhiều tân ý, có thể đổi một câu khác hay không.”

Lô Vượng Đạt bạo hãn “…… Nên lo lắng chính là vấn đề này sao?”

Ngoài phòng truyền đến tiếng đánh nhau cùng tiếng hô to “Tiểu Đạt, Liệp Vương các ngươi tái kiên trì trong chốc lát, chúng ta tới cứu các ngươi đây.”

Lô Vượng Đạt mừng rỡ vừa muốn đáp lại người bên ngoài, Liệp Vương liền rống to “Các ngươi…… Chờ một chút rồi tiến vào.”

Lô Vượng Đạt 囧 “……”

Huyết Đồng – Tình Hỏa là người đầu tiên vọt vào, bọn Xin Theo Ta Đàm Tiền vọt sát theo đó.

Thấy lão yêu bà, Xin Theo Ta Đàm Tiền [ Trùng phong ] một cái, tiếp theo một cái [ Trào phúng ], đem cừu hận lão yêu bà kéo lại đây, những người khác tiến lên đánh chém lung tung.

Huyết Đồng – Tình Hỏa cứu Lô Vượng Đạt thoát khói trói buộc của Mạn Đà La hoa, thực khẩn trương kiểm tra hắn có bị thương không “Lão yêu bà này không tổn thương đến ngươi đi.”

Lô Vượng Đạt lắc đầu “Nhìn Liệp Vương đi, phỏng chừng tâm lý bị tổn thương không nhỏ.”

Không hổ là người nổi danh trên Cao Thủ bảng, không một hồi đã đem lão yêu bà chém đến nằm vật trên đất, tất cả mọi người không nhìn lão yêu bà nổ ra cái gì, vây quanh giường lớn nhìn Liệp Vương.

Chỉ thấy Liệp Vương tóc dài hỗn độn che kín đầu giường, hai mắt rưng rưng, tóc mai ướt đẫm, cắn môi dưới nhè nhẹ thấu huyết, bộ dáng rất thê lương.

Lô Vượng Đạt thực thân thiết mở đầu cho một câu “Trinh tiết còn không?”

“……”

-Chú Thích

(1)Tửu trì nhục lâm: 酒池肉林 chỉ rượu thịt rất nhiều. Hình dung sinh hoạt cực đoan xa xỉ xa hoa

(2)Cùng xa cực dục: 穷奢极欲 Cùng: cực, tẫn; xa: xa xỉ; dục: dục vọng. Xa xỉ cùng tham dục tới cực điểm