Võng Du Chi Nhân Yêu

Chương 26




Kế tiếp lại là một cuộc chém gió chiến, cái này đương nhiên là không làm khó đươc Bơm Máu ca ca của chúng ta.

“Được rồi, tất cả giải tán đi. Còn Nghiêm Nghiên, má nó thừa tiền mua loa hả, tiền lương anh cho em quá thừa?”

“Em không có chém lung tung, bọn nó đều cưỡi lên đầu chúng ta rồi, anh cũng nên bảo vệ bang mình đi.”

“Không cần.”

Doãn Thiên Tề chơi một mình đã quen, chứ nếu không trước đó đã không rời khỏi “Giang Hồ” bang phái đệ nhất. Nhân Zai Giang Hu Phiêu từng lấy vị trí bang chủ để giữ anh lại, đại thần vẫn như vậy vung ống tay áo không mang theo gì, sau đó chuyển sever theo ý thích của mình, tự lập một bang phái trong đó, đây mới là cuộc sống chơi game mà anh muốn có.

Khuynh Tẫn Thiên Hạ mời bạn gia nhập đội ngũ, đồng ý.

【 Đội ngũ 】 Khuynh Tẫn Thiên Hạ: Ngốc, hôm nay không có tiết đúng không, anh đến tìm em.

Nhanh như vậy! Tiểu Bắc kích động.

【 Đội ngũ 】 Một Đường Hướng Bắc: Được, vậy mời anh đến căn tin trường một lần.

【 Đội ngũ 】 Khuynh Tẫn Thiên Hạ: Đến nơi sẽ gọi điện cho em, đúng rồi, số điện thoại của em là gì.

【 Đội ngũ 】 Một Đường Hướng Bắc: 138xxxxxxxx.

Lúc Cố Tiểu Bắc ra khỏi phòng có mặc thêm một cái áo khoác, thời tiết của Bắc Kinh với phương nam đúng là không thể so sánh, bây giờ đã lạnh đến nỗi Tiểu Bắc phải mặc thêm một cái áo lông vào.

Doãn Thiên Tề liếc mắt một cái là đã nhìn ra người đang đi tới, cực kỳ bạch. Đứa nhỏ này rất sợ lạnh đúng không? Sao lại co lại thành một cục. Còn nữa, cậu ấy đang tìm ai, hình như chỗ này có mỗi mình là giống đang đợi người.

“Đó chẳng phải là Doãn Thiên Tề đến diễn thuyết hôm trước sao?”

“Oa, người đàn ông độc thân hoàng kim đó!”

Tiểu Bắc dựa vào âm thanh mà đi tới, ra Doãn Thiên Tề đã sớm chú ý tới cậu, vậy tại sao không gọi cậu. Anh ấy với người hôm trước là một? Doãn Thiên Tề, hóa ra kiếp trước em đã quay đầu đến nỗi vẹo cổ.

“Này.”

“Này.”

Doãn Thiên Tề, anh đừng có cười với em như vậy, em TM máu mũi cũng phải chảy ra.

Cách đó không xa có hai hủ nữ.

“Cực phẩm thụ.”

“Yêu nghiệt công.”

“Oa ha ha......”