Võng Du Chi Thủy Hỏa Giao Dung

Quyển 1 - Chương 26: Trách nhiệm




Điểm Yên hưng trí bừng bừng quyết tâm ngày hôm sau mau hành động theo đuổi Thủy Tích, bình thường thời điểm này là lúc Thủy Tích trên game mà chẳng thấy người đâu thay vào đó là một tin nhắn offline của anh, sơ lược ý tứ chính là muốn hắn dùng hào của anh đem đồ đệ mới thu mấy hôm trước kéo đi bắt Băng Tằm ở Huyền Vũ Đảo sinh sản.

Điểm Yên vừa vui vừa buồn, vui vì Thủy Tích tín nhiệm hắn đem cả mật mã cấp 2 nói cho hắn biết, buồn là vì trong thời gian dài không được gặp anh.

Ngay sau khi xem xong tin nhắn của Thủy Tích và hình dung mình cần làm gì hắn mở lá thư thứ hai, hắn đọc nội dung đại ý là trước chào hỏi. Sau đó mới nhìn tên người gửi, mặt hắn tối sầm ngay tức khắc, hóa ra là đệ tử Thủy Tích. Mà khoan, hắn hôm nay lên mục đích chính là theo đuổi Thủy Tích mà, còn nhiều lời chưa nói a, nhiều hay ít cũng cho mình số điện thoại hoặc địa chỉ đi, không trực tiếp thông báo còn phải qua tin nhắn a…Điểm Yên run rẩy vò vò tóc, làm gì cũng phải rèn sắt lúc còn nóng a, chờ Thủy Tích về hắn phải bắt anh chịu trách nhiệm tắt lửa mới được.

Trong lúc thương tâm lại kinh ngạc, nhìn nhìn Thanh Liễu Thu Hàn cùng một nhóm muội muội nói chuyện náo nhiệt trên kênh bang phái mắt không khỏi sáng lên. Trong lòng khinh bỉ nghĩ, hừ, yêu nhân này, một bên lại trưng ra thái độ nịnh nọt mật Thanh Liễu.

[Mật ngữ] Điểm Yên Khán Nhĩ Sái: đồ đệ ^_~

[Mật ngữ] Thanh Liễu Thu Hàn: ⊙?⊙ sư nương?! Người lần đầu chủđộng mật cho ta! (Chồng của sư phụ gọi là sư công chứ nhỉ @@) (zet: con đó gọi Thủy Tích sư phụ rồi, bị mấy bà trong bang dụ dỗ em gọi Điểm Yên sư nương, vẫn không hiểu sao cu ấy không sửa lại)

[Mật ngữ] Điểm Yên Khán Nhĩ Sái: ách, ha hả, sao vậy được.

[Mật ngữ] Thanh Liễu Thu Hàn: (╯﹏╰) không phải sư nương hay ăn dấm chua của ta nên vốn không thèm đểý tới ta sao…

Hừ, ngươi biết là tốt, hắn vội điều chỉnh ngữ khí.

[Mật ngữ] Điểm Yên Khán Nhĩ Sái: ha hả, thôi không đùa, ngươi là đồ đệ Thủy Tích ta ghen cái gì chứ.

[Mật ngữ] Thanh Liễu Thu Hàn: ha hả, sư nương có chuyện gì nói mau đi, ta sắp chết đây.

Dùng tiểu hào đi luyện cấp không dễ a— Thanh Liễu trong lòng gạt lệ.

[Mật ngữ] Điểm Yên Khán Nhĩ Sái: thật sảng khoái, ta thích! Thế ngươi có biết số Thủy Tích không?

[Mật ngữ] Thanh Liễu Thu Hàn: 13xxxxxx

Má ơi, quái nhiều quá! Thanh Liễu đang âm hiểm cười trong lòng, nhìn nhìn dãy số vừa cho đi, khi quay sang phát hiện mình bị quái bao vây, đành buông tha không tiếp tục đùa giỡn Điểm Yên nữa. Ta đây là cái vật hi sinh tận lực hoàn thành chức trách a, Thanh Liễu trong lòng cảm động nghĩ, nếu không phải không chịu được tính cách Thủy Tích cứ đơ đơ thế nào ấy thì cô sẽ không nhường lại cho ai hết, hiện tại liền hoàn hảo có JQ xem.

Lại nói Mẫn Mẫn cô nương vì nhận mệnh của mẫu thân đại nhân gọi điện thăm hỏi Hàn Diệp, hai bên chả ai có chút tình cảm nào với đối phương cho nên chỉ nhìn điện thoại rồi ngẩn người mà thôi, thật vất vả hỏi nhau chuyện ăn uống này kia, linh tinh nhàm chán đều bị lôi ra, vô tình nghe Hàn Diệp có chơi Thiên Long, Mẫn Mẫn quyết định chơi cùng Hàn Diệp xem sao, về sau lấy chuyện này đối phó với mẹ cô cũng được đi. Vì thế đồ đệ của Thủy Tích, Thanh Liễu Thu Hàn ra đời.

Lúc ấy cô đang làm nhiệm vụ để đổi lấy bao tay thay cho cái rách nát đang mặc (ý là đồ cùi), cùng lúc một người tên Dưa Leo Công Chiếm Cây Hoa Cúc cưỡi hạc bay ngang. Thanh Liễn liền chạy theo vừa cầu nguyện người ấy quay đầu nhìn cô…Thanh Liễu trong lòng nắm chặt tay cố gắng chạy theo người vừa nhận thức, đáng tiếc người ta cưỡi tiên hạc so với cô chạy bộ đều nhanh hơn, chớp mắt đã không thấy bóng người.

Thanh Liễu âm thầm khóc nức nở bị Thủy Tích mang đi bái sư, phát hiện Dưa Leo Công Chiếm Cây Hoa Cúc tới lui Đại Lý làm nhiệm vụ, nhất thời cảm động cùng hưng phấn mật qua cho người ta, cuối cùng vài vị hủ nữ thành công câu thông với nhau.

Lấy được số điện thoại, Điểm Yên ngay lập tức gọi cho Thủy Tích, không may đối phương khóa máy, một trận mất mát ập tới, cho dù hắn dùng dũng khí đầu đội trời chân đạp đất theo đuổi Thủy Tích nhưng chỉ vì cái cuộc gọi không thành kia mà làm cho xói mòn.

Không có anh hắn ngoạn một mình như vậy thật nhàm chán, tuy anh rất kiệm lời, hai người cùng chung tổ đội thôi cũng đủ cho hắn có cảm giác thỏa mãn, như bây giờ một mình một người trong lòng trống rỗng đến là khổ sở. Hắn ngồi xổm ở Lạc Dương đến phát ngốc, đột nhiên Minh Giáo Thánh Nữ gọi hắn lên Cổ Mộ PK cừu nhân giết tiểu hào bang mình, hắn không chịu được cảm giác tịch mịch liền nhận lời.

Vài người ỷ mình cấp cao một chút đã nghĩ chiếm hết bãi train chẳng những cho chính mình còn cho cả tiểu hào, vì thế Cổ Một thập phần đông đúc. Lên đến nơi cừu nhân chẳng thấy đâu lại thấy tình địch của hắn, Khoảng Không Chén Lưu Hương đứng chung với Nữ Quỷ ở phía trước. Khoảng Không cũng nhìn thấy Điểm Yên, nhiệt tình đến trước mặt hắn hỏi: “Ngươi cũng tới báo thù?”.

Điểm Yên đối Khoảng Không còn khó chịu, lạnh nhạt đáp: “Ờ”.

Khoảng Không cũng không thèm để ý cười thần bí: “Nguyên lai Thủy Tích thực sự là nam nhân a, ha hả, kia ta chúc phúc cho hai người, yên tâm ta không phải người kỳ thị chuyện đồng tính luyến ái.”

Điểm Yên nhìn nhìn Nữ Quỷ cũng đi tới bên Khoảng Không, bĩu môi nói hắn cùng đồng tính luyến ái chả giống nhau. Nhất thời nhìn Khoảng Không cùng Nữ Quỷ song kiếm hợp bích, nhìn nhìn chính mình cùng với Thủy Tích không biết ở nơi nào công tác có điểm mất tự nhiên. Mắt thấy trên bản đồ có vài điểm vàng chạy lại, nguyên lai PK hỗn chiến, cừu nhân bị đuổi giết chạy đến đây, Điểm Yên không nói gì bật PK hướng mấy kẻ đó khai giết, đáng thương bọn họ vừa PK máu chưa kịp hồi, lại càng xui xẻo hơn là gặp phải Điểm Yên cái tên sát thần này, liền không ngoài dự liệu đi gặp Mạnh bà bà…

Người chung quanh bị Điểm Yên dọa một trận vì hắn bật chế độ hỗn chiến, mọi người đều tránh xa nếu không muốn mình bị vạ lây, chỉ sợ đứng gần lại bị kỹ năng của hắn vô ý liếm trúng, nhìn nhìn chỉ số bay trên đầu lại cả kinh. Chỉ có Khoảng Không cười hì hì nói: “Tức giận đại phát, ha hả.”

Điểm Yên sửa lại hình thức PK, đi đến bên người Nữ Quỷ hừ một tiếng: “Trông nom tốt chồng của ngươi.”

Nữ Quỷ: “ác.”

Nghe được câu trả lời vừa lòng, Điểm Yên trở về thành tiếp tục ngẩn người tưởng niệm Thủy Tích, không thèm để ý người trong bang đùa giỡn mình như thế nào.

[Bang phái] Minh Giáo Thánh Nữ: Đa Điểm hôm nay trầm mặc một cách kỳ lạ…

[Bang phái] Gà Nhỏ Màu Xanh: ai ~ Thủy Tích đại nhân mới một ngày không ở…

[Bang phái] Gió Nhẹ Thổi Qua: cái này gọi là tương tư tận xương, cảm giác tốt đẹp của con người.

[Bang phái] Hát Hay Múa Giỏi: Thủy Tích đi đâu?

[Bang phái] Chín Ngày Tiêu Dao: nghe nói đi trực, thật lâu sẽ không lên.

[Bang phái] Thanh Liễu Thu Hàn: sư phụ mới đi một ngày thôi sư nương không cần phải khó chịu, bây giờ đã thế sau này làm sao… ách ~ theo tình báo lúc mẹ ta chơi mạc chược, sư phụ trong lúc công tác có người ở Áo Vận chiếu cố, sư nương bảo trọng TT

Áo Vận chết tiệt, ở Bắc Kinh xa như vậy vì cái gì còn muốn cướp lão bà của mình. Điểm Yên cắn môi sinh khí, tìm số Thủy Tích gọi lại vẫn là tắt máy, trong lòng khó chịu một mảnh lớn.

[Mật ngữ] Thanh Liễu Thu Hàn: cục giao thông Z thị, chi đội 3 Hàn Diệp, ta rất nhân từ đi.

[Mật ngữ] Điểm Yên Khán Nhĩ Sái: đồ đệ, đại ân đại đức ta sẽ báo đáp đừng từ chối, cám ơn ngươi.

Mặc dù biết anh cùng mình gần nhau, nhưng Điểm Yên không nghĩ tới lại gần như vậy, chính là khoảng cách một tỉnh thành và thị trấn. Thủy Tích em đến đây—- (Thù Nhi: cái đồ mê zai =)) xem mi bẻ thủy thích ntn)