Vòng Tròn

Chương 10




“Chị chỉ biết em sắp làm nổ điện thoại của chị thôi, nói đi, đã có chuyện gì xảy ra?” Hạ Hi Tuyền vừa nói vừa lấy cho mình ly nước.

”Gọi số điện thoại thành phố B, vẫn luôn tắt máy, nên liền gọi tới em.”

”Vậy chị hỏi em, làm sao mà anh ấy biết số điện thoại thành phố B của chị?” Hạ Hi Tuyền khô cả nước miếng: “Không có mấy người biết.”

”Không phải là em, không phải là em nói, là Từ Kiếm Phong nói.” Lý Hạ Thu không chịu được bị Hạ Hi Tuyền đe dọa, vội vàng khai ra bạn trai.

Hạ Hi Tuyền nhìn ngoài cửa sổ, híp híp mắt, được, Từ Kiếm Phong, tôi nhớ kỹ rồi! “Còn có chuyện gì không, chị muốn nghỉ ngơi.”

”Vậy em có nên nói cho Phương Minh Vĩ biết số điện thoại di động của chị ở thành phố C này không?”

”Nếu em có gan thì cứ nói cho anh ấy biết đi.”

Trong lòng Lý Hạ Thu cân nhắc, được rồi... cô không dám: “Không phải em đã nói với chị, không làm vợ chồng được nữa thì không thể làm bạn sao?” Trong lòng Lý Hạ Thu không hiểu, cũng không phải là do Hạ Hi Tuyền có lỗi với Phương Minh Vĩ, nên sao phải trốn tránh anh ấy đây!

”Tiểu Hạ, em đoán thử xem, nếu như mẹ của Phương Minh Vĩ biết sự tồn tại của Nguyên Nguyên và Phương Chính, thì ba mẹ con chị bây giờ còn có thể có ngày an bình sao?”

”Không có.” Lý Hạ Thu thành thật nói: “Nhưng em thấy kiểu của Phương Minh Vĩ, anh ấy sẽ không cho phép mẹ của anh ấy làm như vậy đâu!”

”Sáu năm trước, anh ấy cũng chưa từng nghĩ tới sẽ ly hôn với chị, nhưng kết quả thì vẫn là ly hôn đó thôi. Đối với mẹ của Phương Minh Vĩ, chị chẳng muốn bình luận điều gì nữa, bây giờ bà ấy với chị chẳng có bất kỳ quan hệ nào.”

”Chị gái! Ban đầu, lúc chị để hai đứa mang họ Phương, chị luôn nghĩ Phương Minh Vĩ còn tồn tại. Kể cả hình của Phương Minh Vĩ, chị cũng cho con xem suốt, bây giờ không phải là cơ hội rất tốt sao?” Lý Hạ Thu không thể nào hiểu được cách làm của Hạ Hi Tuyền.

Hạ Hi Tuyền khẽ thở dài một tiếng: “Chị còn chưa nghĩ ra. Tiểu Hạ, đừng ép chị... Chị thừa nhận, chị sẽ nói chuyện Nguyên Nguyên và Phương Chính với Phương Minh Vĩ, nhưng không phải bây giờ. Bây giờ, đầu óc chị rất loạn, em để cho chị suy nghĩ cho rõ ràng. Còn nữa, không cần nói cho Phương Minh Vĩ số điện thoại của chị, cho dù anh ấy điều tra, thì nhiều nhất chỉ có thể điều tra được địa chỉ ở trường mà thôi. Thuận tiện, em nói với anh ấy giùm chị rằng tạm thời chị không muốn gặp anh ấy, biết không?”

”Chị gái, chị lại đang trốn tránh, lại đang mắc chứng sợ sệt. Chị chưa bao giờ tự mình chủ động thay đổi trạng thái cuộc sống hiện tại của mình, cho dù có ra sức ép chị, nhưng chị cũng chỉ tránh ra thật xa, có gì khổ thì tự mình chịu đựng. Chị có nghĩ là cuộc sống của chị hiện tại là do chị chịu đựng mà thành như vậy không?”

Hạ Hi Tuyền cười cười: “Đây coi như là chó chê mèo lắm lông ư, nếu không phải em trốn tránh thì sao bây giờ cũng không kết hôn với Từ Kiếm Phong vậy? Hai người bọn em đã quen nhau từ thời THPT, sang năm là thành ‘gái ế’ 28 rồi.”

”Hạ Hi Tuyền...” Lý Hạ Thu lập tức nhảy chồm lên, Từ Kiếm Phong đang ngồi ở bên cạnh xem tài liệu kỳ quái nhìn một cái, sau đó lại cúi đầu xem tiếp tài liệu của mình! Lý Hạ Thu trừng mắt liếc anh một cái, tiếp tục hét lên với điện thoại: “Chị không cần nói chuyện của em, cũng không giống nhau mà.”

”Sao lại không giống nhau, không phải đều là vấn đề hôn nhân sao?”

”Vấn đề hôn nhân này không phải Vấn đề hôn nhân đó.” Lý Hạ Thu tức giận nói không mạch lạc.

”Ha ha, nói thế là em dự định cưới rồi hả?”

”Cưới cưới cái **... em không nói với chị nữa, em muốn hòa bình.” Lý Hạ Thu liếc thấy Từ Kiếm Phong ở bên cạnh lập tức tỉnh hồn “Bye bye.” Nói xong cũng cúp điện thoại, hù chết cô, nếu nói ra, Hạ Hi Tuyền nhất định sẽ từ thành phố C tới đây giết cô!

Hạ Hi Tuyền nhìn điện thoại vang lên “Tút... tút...”, lắc đầu một cái, rồi cất điện thoại đi.

Bậy giờ, Phương Minh Vĩ rất sốt ruột, liên tục đi quanh trong nhà. Nhưng cũng không nghĩ ra biện pháp gì tốt cả! Điện thoại của Lý Hạ Thu anh đã không muốn gọi nữa rồi! Hiện tại anh rất nóng lòng muốn biết Hạ Hi Tuyền ở đâu? Có được hay không? Lại vòng vo vài vòng, hết cách rồi, không thể làm gì khác hơn là gọi điện thoại cho Từ Kiếm Phong.

Lúc Từ Kiếm Phong nhận được điện thoại thì Lý Hạ Thu đang trong ngực anh cáu kỉnh “Này! Đừng nhúc nhích!”

”Aizz, biết Hi Tuyền ở đâu không?” Phương Minh Vĩ lo lắng hỏi

Lý Hạ Thu giằng lấy điện thoại, đem lửa giận chuyển sang Phương Minh Vĩ: ”Anh có thôi đi không! Phương Minh Vĩ, Hạ Hi Tuyền nói rồi, không muốn nhìn thấy anh, cứ như vậy đi, còn nữa, chị ấy vẫn rất tốt!” nói xong tắt luôn điện thoại!

”Ôi, em sao vậy, cậu ấy cũng không đắc tội với em, chỉ hỏi em chuyện của Hạ Hi Tuyền thôi. Vả lại, cậu ấy còn là bạn thân của anh nữa, như vậy hơi quá đáng.” Sắc mặt Từ Kiếm Phong có chút không tốt.

”Anh ấy không đắc tội với em, nhưng vợ trước của anh ấy đắc tội với em.” “Ha ha...” Từ Kiếm Phong bị những lời này của cô chọc cười, ôm Lý Hạ Thu dụ dỗ: “Bà xã, anh bảo đảm Phương Minh Vĩ nghe được câu này tuyệt đối sẽ không trách anh, mà còn nói một câu ‘Xin lỗi, tôi thay cô ấy nói tiếng thật xin lỗi!’. Lại nói, chuyện lúc ban đầu Minh Vĩ - cậu ấy cũng là người bị hại, sao em không giúp đỡ người ta!”

”Nhưng người khởi xướng là mẹ anh ấy, vậy anh ấy phải thay mẹ anh ấy chịu trách nhiệm, mẹ chồng là sinh vật kỳ quái nhất trên cái thế giới này.” Lý Hạ Thu nhớ tới người mẹ của Phương Minh Vĩ đó thì hận nghiến răng nghiến lợi.

”Aizz, anh bảo đảm mẹ anh chắc chắn sẽ không như vậy.” Từ Kiếm Phong lập tức phủi sạch giúp mẹ mình!

”Mẹ anh có như vậy hay không chẳng quan hệ gì tới em cả. Ưmh...!” Từ Kiếm Phong hôn Lý Hạ Thu tàn bạo, cho đến khi Lý Hạ Thu không thở nổi, mới thả cô ra: “Cái gì mà không liên quan, mẹ là mẹ anh thì chính là mẹ chồng em.” Lý Hạ Thu lập tức tránh thoát khỏi Từ Kiếm Phong, ngồi trên ghế salon, nhìn anh chằm chằm: “Em chưa nói muốn kết hôn với anh, cho nên đó không phải là mẹ chồng em.”

Từ Kiếm Phong giận quá hóa cười: “Hừ, Lý Hạ Thu, em đừng quá đáng!”

”Em như vậy đấy, nếu anh không chịu nổi, thì đi đi.”

Từ Kiếm Phong lập tức như bổ nhào vào Lý Hạ Thu, kẹp chặt cổ cô, không để cho cô nhúc nhích: “Ba ngày không đánh thì cưỡi lên đầu rồi phải không! Xem anh thu thập em thế nào!” nói xong thì bế cô thẳng đến phòng ngủ, không có vẻ gì là sẽ đánh Lý Hạ Thu!

~ ~ ~ o0o ~ ~ ~

Phương Minh Vĩ đợi hai tiếng đồng hồ, tin nhắn của Từ Kiếm Phong mới tới, Phương Minh Vĩ mở ra xem, liền cười: “Vợ tớ nói, hôm nay vợ trước của cậu đắc tội với cô ấy rồi, cho nên mới to tiếng với cậu! Vì thế, tớ không xin lỗi đâu.” Phương Minh Vĩ ngón tay thật nhanh nhắn lại: “Vậy tôi thay cô ấy nói xin lỗi với vợ của cậu!”

Từ Kiếm Phong nhìn tin nhắn giống như đúc với lời mình vừa nói, cúi đầu nhìn qua người con gái uể oải bên cạnh, ném di động đi rồi ôm Lý Hạ Thu tiếp tục quấn chăn lại!

Thứ hai, sáng sớm Hạ Hi Tuyền đưa hai con lên xe của Nhà trẻ xong cũng lái xe đến trường ở phía Bắc thành phố chuẩn bị đi dạy!

Buổi trưa, lúc ăn cơm ở nhà ăn, nhìn thấy Bát Tiến Thịnh, Hạ Hi Tuyền cười và gật đầu với anh. Bát Tiến Thịnh thấy cô thì bưng cái khay đi về phía Hạ Hi Tuyền, trong lòng Hạ Hi Tuyền treo đầy dấu chấm hỏi, nhưng thái độ một chút cũng không đổi. Bát Tiến Thịnh ngồi xuống.

Khi tán gẫu đủ thứ với Hạ Hi Tuyền, Hạ Hi Tuyền chỉ khẽ mỉm cười nghe anh nói, đến lúc cô nhà ăn bưng cái khay ở trước mặt Hạ Hi Tuyền đi, Bát Tiến Thịnh mới mời Hạ Hi Tuyền: “Cô giáo Hạ, buổi tối có rảnh không, chúng ta cùng đi ăn đi?”

”Thật xin lỗi, giáo sư Bát. Buổi tối tôi còn có việc ạ.” Hạ Hi Tuyền lễ phép từ chối!

”Ấy, không sao, em có thể dẫn Nguyên Nguyên và Phương Chính theo.” Bát Tiến Thịnh vội nói.

”Vậy giáo sư Bát có ý gì?”

”Anh muốn tìm hiểu em, hơn nữa anh thấy điều kiện của anh cũng không kém!”

”Giáo sư Bát, đúng như thầy thấy, tôi đã có gia đình.”

”Anh đã xem qua hồ sơ cá nhân của em rồi, trong hồ sơ của em ghi là độc thân ly dị. Cho nên, anh cho rằng chuyện này cũng không làm cản trở việc qua lại giữa chúng ta đâu.”

Nghe thế Hạ Hi Tuyền có chút tức giận, muốn biết gì thì hỏi không phải tốt hơn sao, sao lại lén xem hồ sơ cá nhân, định làm gì đây. “Xin lỗi, giáo sư Bát, tôi và thầy không thích hợp, mà tôi cũng không định tái hôn, cho nên hi vọng sau này gặp mặt thầy không cần nói chuyện này nữa. Tôi ăn xong rồi, hẹn gặp lại.”

”Anh sẽ không buông tay đâu!” Bát Tiến Thịnh có chút kích động nói, cũng may xung quanh không còn ai! Hạ Hi Tuyền nhìn anh một cái rồi đi thẳng không quay đầu lại!

Tới chiều, sau khi Hạ Hi Tuyền dạy hết hai tiết học, khi trở về phòng làm việc thì các đồng nghiệp nhìn cô với ánh mắt rõ ràng mang theo vẻ chế giễu. Hạ Hi Tuyền vừa để tập giáo án trong tay xuống, thì Tôn Kiêu ngồi đối diện cô kéo ra khỏi phòng làm việc.

Hạ Hi Tuyền vẫn từ từ đi theo cô ấy dọc theo đường sinh viên đi, Đại học C là trường Đại học lâu năm, được xây dựng ở trên núi, cho nên hàng cây hai bên đường rất to cao! Hạ Hi Tuyền rất khó có cơ hội đi dạo thong thả ở trường như vậy, nên trên đường đi bắt đầu tập trung thưởng thức phong cảnh! Nhìn bộ dáng cô như vậy, Tôn Kiêu cũng không nhịn được, trêu đùa: “Ôi, hoa đào ở phía trước nhiều đóa nở rộ rồi nhỉ!”

”Không cần đề cập tới hoa đào cũng được.”

”Aizz! Lời cũng không dễ nói như vậy, giáo sư Bát ở trường chúng ta là một người rất ưu tú, nữ giảng viên độc thân toàn trường đều để ý đấy.”

”Ha ha..., anh ấy tốt cũng không phải là mâm thức ăn của mình.”