Vũ Cực Đỉnh Phong

Chương 48: Thánh võ lầu một (2)




- Đại danh của Thánh Võ Đường này, ta đã sớm nghe qua từ trong miệng phụ thân của ta. Không nghĩ tới ngày hôm nay ta cũng có thể tiến vào. Bí điển tại nơi này mạnh hơn rất nhiều so với Tinh Võ Đường... Ta vốn định lựa chọn một bộ chưởng pháp, bất quá trước đó nhìn thân pháp những người kia lại thay đổi chủ ý... Thân pháp đó quả thực quá mạnh mẽ...

Nhớ tới tốc độ giống như quỷ mị của những hộ vệ vừa gặp bên ngoài, La Dật cũng gật đầu:

- Đích xác rất mạnh!

- La Dật huynh, không bằng chúng ta lựa chọn một bộ thân pháp đi? Đáng tiếc không biết thân pháp của bọn họ tên là gì, ngược lại có chút phiền phức.

La Nguyên phiền não gãi gãi đầu.

La Dật mỉm cười nói:

- Ta đi xem trước, trước tiên nhìn quanh một lượt. Chính ngươi tự tìm đi, ta nghĩ bất cứ thân pháp nào thân pháp nào có thể đưa vào Thánh Võ Đường thì sẽ không quá yếu!

Nhãn thần La Nguyên sáng lên, liên tục gật đầu nói:

- Đúng vậy, đúng vậy... Ở đây chính là Thánh Võ Đường nha... Được rồi, thời gian có hạn, ta không nói nhiều nữa, chúng ta nhanh chóng đi tìm thôi!

Nói xong, cười cười với La Dật, La Nguyên bắt đầu chạy sang một giá sách bên cạnh. La Dật nhẹ nhàng cười, bước thẳng tới khu vực giá sách màu thủy lam!

“Hiện tại ta đã luyện thành Triều Tịch Quyết tầng thứ bảy, chỉ cần có được tâm pháp tầng thứ tám liền rất nhanh tấn cấp...”

La Dật nghĩ, ánh mắt cũng đảo qua xung quanh, tất cả các thiếu niên khác đều nắm chắc thời gian đi tìm vũ kỹ chính mình ước muốn.

“Số lượng từ trong tâm pháp Triều Tịch Quyết mỗi tầng không nhiều, ba tầng sau hẳn là không khó ghi nhớ.”

Tiến vào trong Thánh Võ Đường chỉ cho phép mang theo một loại bí tịch ra ngoài. Thế nhưng lại không hạn chế trong vòng hai canh giờ lật xem bao nhiêu quyển sách. Nếu như trí nhớ kinh người, đạt tới trình độ đã đọc qua một lượt là không quên mà nói, hoàn toàn có thể ghi nhớ vài quyển bí tịch khác nhau, sau đó lại tốn chút thời gian để viết lại.

Đương nhiên, tiền đề là trí nhớ đủ tốt!

La Dật xuyên qua tới đây, không biết vì sao, ngay cả trí nhớ của hắn cũng có sự đề cao cực lớn. Tâm pháp tầng thứ sáu tầng thứ bảy hắn tu hành, chỉ nhìn qua một lần liền có thể nhớ được tới tám chín phần mười. Đọc qua ba lần, trên cơ bản là sẽ không quên. Mà những loại bí điển này, tối đa dày chừng một ngón tay, hai canh giờ trôi qua, tương đương bốn giờ, cũng đủ La Dật ghi nhớ được một hai quyển khác nhau.

Trong lúc suy tư, La Dật bước tới khu vực màu thủy lam.

Trên giá sách cao to, lần lượt xếp rất nhiều quyển bí tịch đóng thành quyển khác nhau, La Dật tiện tay rút ra một quyển.

- Di?

La Dật thoáng nhíu mày, cũng hơi sửng sốt, hơi có chút kinh ngạc nhìn vào quyển bí tịch đã có chút ố vàng.

- Là tâm đắc tu luyện của Lâm Anh Vũ?

La Dật hiếu kỳ mở ra một tờ nhìn...

Qua một lát sau, La Dật mới lộ ra mấy phần bừng tỉnh:

- Nguyên lai là tâm đắc tu luyện của tổ tiên La gia, tên là La Anh Vũ.

Một môn vũ kỹ, muốn tu luyện tới đỉnh phong không phải là chuyện dễ dàng. Có rất nhiều địa phương cần cá nhân tự mình lĩnh ngộ. Cũng là một loại vũ kỹ, hai người khác nhau sử dụng lại có uy lực hoàn toàn khác nhau. Mà trong đó, liên quan tới lĩnh ngộ đối với vũ kỹ của chính bản thân mình.

“Xem ra bí điển Thánh Võ Đường thu nhận, không chỉ có bí tịch, tâm đắc của tổ tiên La gia cũng ở trong đó...”

Tâm đắc tu luyện của một cường giả, đối với hậu bối mà nói, đó chính là kinh nghiệm khó có được. Bằng vào những tâm đắc này, có thể khiến cho đệ tử hậu bối ít đi đường vòng rất nhiều.

Bất quá La Dật chỉ là có chút kinh ngạc, sau khi xem lướt qua liền mất đi hứng thú.

“Mỗi người đều có lĩnh hội khác nhau, tâm đắc cũng khác nhau. Ta hiện tại chưa tu luyện vũ kỹ, tâm đắc này đối với ta không có bao nhiêu tác dụng...”

Lắc đầu, để quyển sách lại chỗ cũ, lại bắt đầu tập trung tìm kiếm...

Sau một hồi tìm kiếm, con mắt La Dật đột nhiên sáng ngời, tại vị trí trung tâm giá sách thứ ba, rút ra một quyển sách.

“Triều Tịch Quyết! Cuối cùng cũng tìm được rồi.”

La Dật lộ ra sắc mặt vui mừng, nhìn bản bí điển màu lam, lật tờ đầu tiên ra.

- Hử?

La Dật đột nhiên ngây ngẩn cả người, lập tức hơi nhíu mày, dừng lại tại tờ cuối cùng.

“Triều Tịch Quyết tầng thứ bảy... Cư nhiên không có tâm pháp tầng thứ tám sau này?”

La Dật trầm mặc, ánh mắt cũng nhìn về phía tầng thứ hai.

“Xem ra La gia đối với bí điển trong Thánh Võ Đường phi thường cẩn thận. Tâm pháp tầng thứ tám trở lên chắc là đặt ở tầng thứ hai chăng?”

Đôi mắt La Dật thoáng chuyển động, lập tức có chút bất đắc dĩ thở nhẹ một hơi.

“Có thể nhận được tư cách tiến vào Tu Võ Nội Điện, thậm chí bao gồm cả nô bộc La gia... Loại thủ đoạn này, chỉ sợ nhằm vào các nô bộc! Nếu như muốn tiến vào tầng thứ hai, chỉ sợ không phải dễ dàng.”

Tuy rằng La gia cũng để nô bộc tiến vào Tu Võ Nội Điện, thế nhưng hiển nhiên không thể nào hoàn toàn yên tâm đối với những nô bộ này, chính vì vậy mới chia ra làm lầu một lầu hai, nói không chừng còn có tầng thứ ba, tầng thứ tư. Mục đích không ngoài việc phòng ngựa nô bộ quá mức dễ dàng đã tiếp xúc đến bí điển quan trọng chân chính.

Nếu như suy đoán không lầm mà nói, muốn tiến vào tầng thứ hai, sợ rằng cần phải có một loại khảo nghiệm khác nhau mới được.

La Dật bất đắc dĩ lắc đầu, tiện tay thả lại bí điển trong tay. Trong lòng đối với sự cẩn thận của La gia ngược lại không biết nên cười hay nên khóc. Quay đầu, phát hiện ra các thiếu niên đi cùng chính mình, không ít người đã tìm được công pháp thích hợp với chính mình, hoặc vẻ mặt hưng phấn, hoặc chăm chú các loại... Hiển nhiên tất cả mọi người không ngốc, tuy nói tham nhiều không tốt là rất chính xác, nhưng không ai không biết nếu muốn tu luyện một môn vũ kỹ tới đại thành không phải là chuyện một sớm một chiều là có thể làm được! Mà rất nhanh sẽ phải tiến tới Vân Khê Đảo lịch lãm, phải đối mặt với yêu thú... Ai lại không muốn chính mình có nhiều hơn một loại vũ kỹ bảo vệ tính mạng, cũng khiến cho tỷ lệ sinh tồn và chiến lực tương lai khi chiến đấu với yêu thú tăng thêm vài phần!

“Quên đi, tầng thứ hai muốn nghĩ cũng đừng nên nghĩ. Vừa rồi La Nhất trưởng lão không có ở lầu một, rất có thể đã tiến lên lầu hai. Lấy thực lực của ta hiện tại, tùy tiện tiến lên lâu hai chỉ có một con đường chết. Tâm pháp tầng thứ tám, chỉ có thể đợi sau này có cơ hội.”

Biết hôm nay chỉ sợ không có khả năng lấy được tâm pháp tầng thứ tám. La Dật ngược lại không tính toán nhiều, ngẩng đầu nhìn lên giá sách cao lớn.

“Trước tiên tìm một hai bản vũ kỹ tu hành trước... Chỉ có thông qua vũ kỹ, thực lực tầng thứ bảy đỉnh viên mãn của ta mới chân chính phát huy hoàn toàn...”

Lần trước đánh chết Hồng nhi kia, La Dật biết nguyên nhân thành công lớn nhất chính là do hắn đánh lén. Công lực của hắn thâm hậu hơn nhiều so với đối phương, lại đánh lén lúc không hề phòng bị, khiến đối phương phải dùng phương thức lấy cứng đối cứng, lúc đó mới khiến cho hắn một kích đắc thủ.