Vu Thần Kỷ

Chương 1147: Xác chết trôi vạn ức




Khí xám lao ra khỏi trung quân đại trướng, các bộ lạc nhân tộc đồng loạt kinh động.

Trùng lão ngửi được một số khí tức nào đó quen thuộc, hắn là người đầu tiên từ trong doanh trại lao ra, theo khí xám chảy qua bên người chộp một nắm, ghé đến trước mũi cẩn thận phân biệt một phen, không khỏi phẩy tay cảm khái: “Nghiêu Hầu đại năng... trong thiếu niên nhân tộc ta, chỉ một người này!”

Tuy không biết Cơ Hạo là vì sao làm được, nhưng Trùng lão đã phân biệt ra tính tình truyền nọc độc ‘Thiên Tai’ trong khí xám, so với loại điên cuồng điên tùy ý công kích kia của ‘Thiên Tai’ nguyên thủy nhất, ‘Thiên tai’ truyền độc trong khí xám đã trở nên ôn hòa thuận theo, sẽ không tùy ý gây hại.

Lưu Độc ‘Thiên Tai’ đã bị người ta thuần phục, nhưng Trùng lão lấy kinh nghiệm nhiều năm ôn dưỡng vu độc của lão đến xem, độc tính của ‘Thiên tai’ truyền nọc độc trong khí xám lại bỗng dưng gia tăng rất nhiều, một khi phát tác sẽ càng thêm ác độc, có thể nói trúng là hết cứu.

Càng thêm đáng sợ là, trong khí xám không chỉ có riêng ‘Thiên Tai’ truyền nọc độc, càng trộn lẫn hơn vạn loại ôn độc cổ quái.

Những ôn độc này khí tức quái dị, khác biệt với các loại ôn dịch độc tố Vu Điện những năm qua thu được, nhưng mỗi một loại ôn độc đều bá đạo tuyệt luân, một khi bùng nổ đều có lực sát thương đáng sợ. Hơn vạn loại ôn độc trộn lẫn với nhau, Trùng lão có chút thấp thỏm tính toán —— cho dù thượng cổ dược thần Thần Nông thị sống lại, cũng khó xua tan ôn dịch khủng bố trong khí xám này.

“Bọn thủy yêu kia gặp nạn rồi!” Trùng lão cùng một đám dược vu, độc vu Vu Điện vội vã chạy về phía tường thành, muốn ngay lập tức quan sát sát thương khí xám này mang đến cho thủy yêu đại quân.

Trên tường thành nhất thời chật ních chiến sĩ nhân tộc tò mò, bọn họ cực lực trông về phía xa, nhìn về phía thủy yêu đại quân.

Cũng có rất nhiều chiến sĩ nhân tộc lòng hiếu kỳ mãnh liệt, cưỡi phi hành tọa kỵ của mình xông lên trời cao, không nhanh không chậm hướng thủy yêu đại quân hai mé đông tây lại gần.

Khí xám hình thành một bức tường cao hướng đông tây vắt ngang mặt nước, trong chớp mắt đã kéo dài khoảng vạn dặm.

Nếu Ôn Thần Phiên là bảo vật bình thường, lấy thực lực Vũ Mục hiện nay, cho dù hắn chiếm được truyền thừa, hắn cũng khó đem khí xám truyền bá quá xa, càng khó duy trì tường cao do khí xám biến thành tồn tại.

May mà vô số Ôn Hoàng trong Ôn Thần Phiên bay ra là vật còn sống, bọn nó không cần pháp lực của Vũ Mục duy trì, chỗ Ôn Hoàng đến, khí xám mờ mịt không ngừng từ trong ống khí hai bên thân thể Ôn Hoàng phun ra, cho nên khí xám biến thành tường cao kéo càng lúc càng dài, độ cao càng lúc càng cao, càng có lượng lớn khí xám dung nhập trong nước, theo nước dâng trào nhanh chóng khuếch tán.

Trong đại quân thủy yêu đông nghịt, một con cá kiếm to lớn thân dài trăm trượng lắc lư thân thể cấp tốc xuyên qua sương mù màu xám. Nó mơ hồ cảm thấy có một số vật thật nhỏ bám vào ở trên thân mình, thân thể nó lập tức nhoáng lên một cái hóa thành hình người, hai tay dùng sức sờ soạng ở trên người.

Sờ soạng hồi lâu, cự yêu cá kiếm chưa thể phát hiện bất cứ chỗ nào không thích hợp, hắn có chút buồn bực gãi gãi đầu, thấp giọng lẩm bẩm: “Cái quỷ gì thế? Ừm, những khí xám đó xuất hiện khi nào?”

Trong tiếng ‘Sát sát’, cự yêu cá kiếm chỉ gãi gãi đầu mình, móng tay hắn đã cào nát da đầu vốn cứng cỏi, đem một mảng lớn da thịt cào nát nhừ. Móng tay và xương sọ cứng rắn ma sát lẫn nhau, phát ra tiếng ma sát khó nghe.

Mấy đại yêu cá kiếm miễn cưỡng hóa thành hình người, nhưng vẫn có vảy, đầu cũng vẫn là đầu cá hoảng sợ nhìn cự yêu cá kiếm, tê thanh kêu lên: “Lão tổ gia gia, đầu ngài vỡ rồi, đầu ngài đang tóe máu!”

Cự yêu cá kiếm ngẩn ngơ, hắn buông tay, nhìn máu tươi đầm đìa trên tay, chỉ cảm thấy trong đầu có chút mê muội.

Loại cảm giác này hắn chưa từng có. Khi thực lực có thể so với Vu Đế cự yêu, ngay cả phát sốt cảm mạo cũng chưa từng có, cái gì khí hư mồ hôi lạnh, tim đập nhanh run rẩy các loại bệnh càng không thể xuất hiện ở trên người hắn.

Cho nên cự yêu cá kiếm liền bỏ lại vấn đề đầu mê muội, nhìn máu trên bàn tay khó hiểu hỏi: “Không lẽ, là ai dùng vu chú rủa ta? Rủa ta chảy máu đầy đầu? Nhưng cũng không đúng!”

Cự yêu cá kiếm cúi đầu nhìn nhìn một khối ngọc phù màu đen treo bên hông, đây là vu phù đám vu tế các bộ lạc Bắc Hoang chế tạo, chuyên môn dùng để phòng bị vu chú thuật quỷ bí khó lường của vu tế các bộ lạc thuộc liên minh bộ lạc nhân tộc.

Ngọc phù không có bất cứ động tĩnh nào, liền chứng minh hắn chưa bị người ta nguyền rủa, hắn sẽ không nên đổ máu chứ?

Mấy tên đại yêu cá kiếm đột nhiên thân thể loạng choạng, một tên đại yêu cá kiếm trong đó lẩm bẩm: “Ta sao lại cảm thấy thật lạnh... Hắc, lạnh từ trong khe xương cốt, a, so với đêm cực đông của Bàn Lạc thế giới còn lạnh hơn.”

Đại yêu cá kiếm đó bắt đầu kịch liệt sốt, sau đó hắn há miệng thở dốc, nôn ra. Vừa mới bắt đầu hắn nôn ra là một đống lớn cá sacdin buổi sáng săn giết cắn nuốt, rất nhanh hắn liền bắt đầu nôn ra dịch dạ dày khí tức cổ quái, sau mấy nhịp thở ngắn ngủn, hắn liền bắt đầu hộc từng ngụm từng ngụm máu.

“Này, các ngươi đám nhãi con này!” Cự yêu cá kiếm ngây dại, hắn chỉ vào mấy ‘thanh niên tuấn ngạn’ trong tộc mình, không biết bọn họ rốt cuộc đã mắc bệnh gì.

Lại hai đại yêu cá kiếm đột nhiên thân thể nhoáng lên một cái, bọn họ ôm bụng khàn cả giọng thét chói tai, chợt nghe trong bụng bọn họ rền như sấm, rất nhanh bọn họ an vị ở trên mặt nước đi tả không dứt. Theo tiếng vang lớn ‘Phốc phốc’, bọn họ cũng là trước phun ra lượng lớn uế vật, sau đó thì chảy máu không cầm được.

Mấy đại yêu cá kiếm còn lại thì bị sốt cao không hạ, trên da mặt bọn họ xuất hiện những bọc mủ to nhỏ màu đỏ, bọc mủ rất nhanh phình to, sau đó cấp tốc vỡ tan, chảy ra lượng lớn nước vàng.

Theo bọc mủ sinh trưởng, mấy đại yêu uể oải ngã xuống, ngay sau đó nôn mửa, đi tả… các loại bệnh đồng thời xuất hiện ở trên người bọn họ, thời gian ngắn ngủn một chén trà nhỏ, mấy đại yêu thể cường lực tráng thân thể kịch liệt mất nước, mắt thấy cũng gầy hẳn đi.

Cự yêu cá kiếm há há mồm, hắn đột nhiên cảm nhận được tử khí nồng đậm ở xung quanh.

Hắn kinh hãi xoay người, liền nhìn thấy trong đại quân thủy yêu, cự yêu thực lực cấp bậc Vu Đế giống hắn còn tạm thời bình yên vô sự, các đại yêu thực lực cấp Vu Vương đã ngã xuống một mảng lớn, một đám nổi trên mặt nước rên rỉ run rẩy, đám thủy yêu cấp bậc Vu Vương trở xuống thì hiện ra nguyên hình từng mảng lớn, lật cái bụng nổi trên mặt nước.

Nhìn lướt qua, trên thuỷ vực vạn dặm tất cả đều là thủy tộc chết bất đắc kỳ tử ngửa bụng lên trời.

Trong không khí tràn ngập mùi tanh hôi nồng đậm, trên một số cái bụng xuất hiện lượng lớn bọc mủ sưng tấy, thi thể đám thủy yêu đang cấp tốc hư thối, lượng lớn nước mủ, máu dơ bẩn lẫn vào nước, đám thủy yêu vốn bình yên vô sự đụng phải nước mủ, máu kia, trên người bọn chúng cũng cấp tốc xuất hiện các loại bệnh trạng cổ quái.

“Ông trời, đây là bệnh gì vậy?” Cự yêu cá kiếm hoảng sợ thét lên, đột nhiên trong bụng hắn ruột cũng quay cuồng một trận, quặn đau khó có thể hình dung ập tới, dù là hắn thực lực mạnh mẽ, yêu khí cường đại, hắn vẫn đau đến mức trước mắt tối sầm, nước mắt đều đau đến mức ứa ra.

Nhưng nước mắt của hắn lại là màu đỏ ——mạch máu trong mắt hắn không có lý do vỡ vụn toàn bộ, lượng lớn máu trộn lẫn nước mắt không ngừng chảy ra.

Từng mảng đại yêu ngã xuống, từng cự yêu ngã xuống, thủy yêu thực lực thua xa bọn hắn, đám thủy yêu cùng thủy tộc bình thường số lượng vô cùng vô tận thì chết bất đắc kỳ tử ngay tại chỗ từng mảng lớn.

Ba canh giờ sau, các Đông Di tiễn thủ quất ngựa chạy như điên khắp trời, nơi đi qua đều là một mảng cá chết tôm chết trắng bóng!