Vu Thần Kỷ

Chương 1234: Kim kiều phá giới




Cánh cửa Vạn Giới Bài sinh thành đang nhanh chóng đan xen đổi vị trí, vô số cánh cửa kéo nhiều tầng tàn ảnh quay quanh đoàn người Cơ Hạo quay cuồng bay múa, vô thanh vô tức kéo ra các mảng kim quang hà khí loá mắt.

Thường thường, sẽ có một đám đông đạo nhân từ trong cánh cửa khác nhau đi ra, hoặc kiếm khí, hoặc lôi hỏa, hoặc là pháp thuật ngũ hành khác. Càng có một số đạo nhân tế ra các loại pháp bảo kỳ trân kỳ dị công kích đoàn người Cơ Hạo. Hư không như sụp đổ, đám người Cơ Hạo giống như ở trung tâm hố đen, vô số luồng sáng sặc sỡ không ngừng hướng bọn họ trút xuống.

Cửu Long Xa Liễn kịch liệt run rẩy, từng đợt mây lửa phun ra, hóa thành kết giới dày nặng bảo vệ bốn phía.

Có lúc, Cửu Long Xa Liễn có thể áp chế Vạn Giới Bài, công kích của các đạo nhân kia chưa thể phá không xâm nhập xe kéo, trực tiếp va chạm ở trên mây lửa phát nổ thành mưa ánh sáng đầy trời, phát ra tiếng vang lớn đinh tai nhức óc.

Có lúc Vạn Giới Bài áp chế Cửu Long Xa Liễn, các loại công kích cổ quái không ngừng đánh vào xe kéo, trực tiếp đánh về phía đám người Cơ Hạo. Cơ Hạo đầu đội Bàn Cổ Chung, rủ xuống từng luồng hỗn độn khí lưu bảo vệ mọi người, công kích nặng nề rơi ở trên Bàn Cổ Chung phát ra tiếng nổ vang trầm thấp, chấn động mây lành khí đẹp ở bốn phương tám hướng không ngừng áp sát không ngừng tan vỡ.

Các chiến sĩ Già tộc bảo vệ xung quanh ở bên ngoài xe kéo bó tay không có biện pháp nhìn dị tượng ở xung quanh. Chiến sĩ Già tộc sở trường chém giết cận thân, hiểu biết cực ít đối với các loại thần thông bí thuật, trận pháp vận chuyển quy mô lớn như thế, bọn họ hoàn toàn không tìm thấy pháp môn phá giải.

Dị tộc xâm nhập Bàn Cổ thế giới, tự có trận pháp sư Tu tộc ứng đối các loại kỳ môn pháp trận, căn bản không cần các chiến sĩ Già tộc này tốn đầu óc. Giờ phút này đối mặt Vạn Giới Bài trấn áp Vô Lượng Liên Hoa Cảnh, các chiến sĩ Già tộc cũng chỉ có thể phát cuồng.

Phong Hành, Vũ Mục, Thiếu Ti, Thái Ti, Man Man mấy người cũng vô kế khả thi đối với cục diện quẫn bách bực này. Các đạo nhân kia từ các cánh cửa thoáng hiện, tùy ý công kích một lần sau đó liền nhanh chóng nhập vào trong cánh cửa không thấy bóng dáng nữa, muốn công kích bọn họ cực kỳ khó khăn.

Phong Hành kéo Nghệ Cung, một hơi bắn ra hơn vạn mũi tên, mũi tên gào thét xé gió mà đi, nhưng Vạn Giới Bài vặn vẹo hư không, quỹ tích tên bay của hắn đều trở nên như rắn bò. Hắn tập trung các đạo nhân kia, nhưng mũi tên xé gió mà đi, còn chưa thể tới gần thân thể đạo nhân, các đạo nhân đã đi vào cánh cửa biến mất.

Càng có các đóa hoa sen nổi lên từ đất bằng, các luồng lực lượng vặn vẹo mạnh mẽ dinh dính như vòng xoáy bám vào ở trên mũi tên, Phong Hành trơ mắt nhìn các mũi tên uy lực cực lớn bị các luồng sáng màu sắc rực rỡ quấn lên, chậm rãi bị vặn nát thành vô số mảnh vụn.

Nhìn thấy mũi tên của Phong Hành bị vặn nát, Vũ Mục hàm hậu cười lên. Hắn vỗ cái bụng to béo của mình, cười ‘Ha ha’ nói: “Đừng lãng phí tên, đều là tiền đó... Để ta thử chút đi!”

Phong Hành mặt đen sì thu hồi Nghệ Cung, hai tay khoanh trước ngực nhìn Vũ Mục. Mắt hắn liếc xéo phía trước bên phải, bên kia có mấy chục cánh cửa mở ra, một đám đông đạo nhân đi ra, bọn họ liên thủ tế lên một cái tịnh bình thất bảo khảm lưu ly, từ trong đó bay ra mấy ngàn giọt Tam Quang Thần Thủy to bằng nắm tay hóa thành sấm sét gào thét đánh đến.

Tam Quang Thần Thủy, chính là dị vật đại năng ngưng tụ tinh túy ánh sao của tinh tú khắp trời mà thành, nặng dị thường, tính chất có thể so với Thái Âm tinh hoa.

Tam Quang Thần Thủy biến thành sấm sét, tính chất âm nhu, đả thương người ta trong vô hình, hơn nữa chuyên môn thương tổn linh hồn, nguyên thần người ta, nhưng nó tính chất âm nhu lại không âm tà, là thiên địa chính pháp đường đường chính chính, đối với các loại tai hoạ có tác dụng khắc chế rất mạnh.

Mấy ngàn viên lôi hỏa tràn đầy màu sắc đánh ở trên Cửu Long Xa Liễn, chỉ nghe ‘Ken két’ vài tiếng vang thanh thúy, một mảng lớn mây lửa trên Cửu Long Xa Liễn tan rã, mấy trăm chiến sĩ Già tộc đứng ngoài Cửu Long Xa Liễn thét to một tiếng, bọn họ đồng loạt hộc máu, bốn con mắt lớn trên mặt thiếu chút nữa bị lôi kình ép từ trong hốc mắt nhảy bật ra.

“Bảo bối tốt!” Theo Cơ Hạo lâu như vậy, ánh mắt Vũ Mục, Phong Hành cũng đã lịch duyệt ra, nhìn thấy một cái tịnh bình lớn như vậy, nhìn thấy nhiều Tam Quang Thần Thủy như vậy, mắt hai người đều đang sáng lên.

Vũ Mục không nói hai lời tế ra Ôn Thần Phiên, một mảng lớn khí tức xám xịt bọc vô số Ôn Hoàng thể tích cực nhỏ, vô thanh vô tức hướng các đạo nhân liên thủ tế ra lưu ly tịnh bình kia ép tới.

Các đạo nhân kia đã phát ra một đợt Tam Quang Thần Thủy, lập tức xoay người muốn chạy về cánh cửa.

Ngại là cái lưu ly tịnh bình này quá mức nặng nề, hiển nhiên không phải chí bảo bọn họ có thể tùy ý nắm giữ, bọn họ liên thủ thúc dục lưu ly tịnh bình, khi hành động không khỏi trì hoãn chút. Ôn Hoàng do Ôn Thần Phiên thả ra tốc độ cực nhanh, mang theo các luồng khí tức ôn độc nhỏ bé nhanh chóng tới gần bọn họ.

Nhưng lúc đàn Ôn Hoàng cách các đạo nhân không đến mười trượng, bỗng dưng một cánh cửa hiện lên từ phía trước Ôn Hoàng, rất nhiều Ôn Hoàng ùn ùn bay vào trong cánh cửa biến mất không thấy nữa.

Các đạo nhân kia cùng cất tiếng hò hét, pháp lực quanh thân dâng trào một trận, kéo lưu ly tịnh bình cực lớn nhanh chóng nhập vào cánh cửa sau người.

“Ài!” Trên khuôn mặt mập mạp của Vũ Mục kinh ngạc một trận, hắn ngơ ngác nhìn phương hướng Ôn Hoàng biến mất, một lúc lâu nói không ra lời.

Thiếu Ti nhíu nhíu mày, hung hăng giật một cùi trỏ ở trên lưng Thái Ti đang thả hồn theo gió.

Thái Ti chợt từ trong cảnh giới ‘Huyền diệu không lường được’ nào đó bừng tỉnh, hắn lau lau một dòng nước dãi khóe miệng, ngơ ngác nhìn thoáng qua động tĩnh xung quanh: “A, bị người ta đánh sao? Thế này không thể được, ai cũng đừng nghĩ bắt nạt được chúng ta!”

Thái Ti vung ra một cây cốt trượng màu trắng, hoa chân múa tay bắt đầu nhảy nhót ở trên Cửu Long Xa Liễn. Hắn vừa nhảy nhót như động kinh, vừa thì thào niệm tụng chú ngữ cổ xưa mà huyền ảo.

Phía sau hắn, một dao động như có như không khuếch tán ra, một hư ảnh to lớn chỉ để người ta liếc một cái, đã có một loại cảm giác đại nạn ập tới dần dần hiện lên. Hư ảnh hướng bốn phía nhìn một cái, vung đôi tay lên, vô số đạo lực lượng nguyền rủa vô hình nhanh chóng hướng toàn bộ cánh cửa ở xung quanh đánh tới.

Một tiếng ngâm nga trầm thấp từ trên trời giáng xuống, chín vị Ma tôn thân hình quái dị lặng lẽ hiện hình. Bọn họ đồng thời tụng Thiên Ma mật chú, hào quang bảy màu rơi đầy trời, ở phụ cận Cửu Long Xa Liễn các đóa Mạn Đà La Hoa màu vàng dần dần nở ra.

Nhụy các đóa Mạn Đà La Hoa này cấp tốc xoay tròn, từng luồng lực lượng cắn nuốt thật lớn gắt gao hấp thụ lực nguyền rủa hư ảnh phóng ra, lôi kéo các luồng lực nguyền rủa đó muốn nhập vào trong hoa.

Khuôn mặt Thái Ti chợt tái đi, hắn rít một tiếng khàn cả giọng, trong mắt hư ảnh phía sau hắn hiện lên một mảng hung quang, một tiếng rít gào trầm thấp từ trong minh minh truyền đến, lực nguyền rủa hư ảnh phóng thích chợt cường đại hơn gấp trăm lần.

Thân hình chín đại Ma tôn nhoáng lên một cái, kêu lên quái dị thiếu chút nữa từ đỉnh đầu ngã cắm xuống.

Trên bầu trời lại nhộn nhạo hào quang một trận, chín đại Ma tôn khác lần lượt xuất hiện, liên thủ cùng đồng bạn nhà mình thúc giục Mạn Đà La Hoa màu vàng ứng đối lực nguyền rủa của hư ảnh.

Từng đóa Mạn Đà La Hoa chợt nở ra, chợt điêu linh, trong hoa nở hoa tàn thân hình hư ảnh và bọn họ đều kịch liệt run rẩy.

Thượng cổ ma thần Ti Mệnh phía sau Thái Ti, thế mà lấy một chút lạc ấn hình chiếu không trọn vẹn tồn lại nhân gian hiển hóa hóa thân, một mình cứng rắn chặn mười tám vị Vực Ngoại Thiên Ma Ma tôn!

Mi tâm Cơ Hạo thanh quang lưu chuyển. Khi đám Phong Hành, Vũ Mục, Thái Ti và Vô Lượng Liên Hoa Cảnh phân cao thấp, hắn thúc giục Thiên Địa Kim Kiều, phóng ra các luồng thanh quang lao khắp trời, không ngừng ra vào các cánh cửa.

“Tìm được các ngươi rồi! Vạn Giới Bài, ghê gớm lắm sao?” Cơ Hạo cười to một tiếng, Thiên Địa Kim Kiều trào ra một đạo thanh quang, bao lấy Cửu Long Xa Liễn chợt biến mất.

Trong nháy mắt tiếp theo, Cửu Long Xa Liễn xuất hiện ở trên một đóa hoa sen lớn vô cùng.

Phía trước xe kéo, chính là đám Thi đạo nhân, Kim Thủy đạo nhân trợn mắt há hốc mồm.