Vu Thần Kỷ

Chương 1325: Mười hai giới tới




Hắc Thủy Huyền Xà Lão tổ phát ra tiếng thét chói tai thê lương, oán độc, hai mắt phun lửa nhìn về phía Cơ Hạo.

Không kịp né tránh, không kịp dịch chuyển, một kiếm Cơ Hạo ngưng tụ toàn bộ tinh khí thần, một kiếm đem Vũ Dư kiếm đạo hắn được truyền thừa suy diễn đến cực hạn trước mặt. Nơi kiếm quang tới, hư không đọng lại, thời gian đông lại, mi tâm đ*o mâu Cơ Hạo mở ra, thần quang trong veo như nước chiếu rọi hư không, hắn có thể nhìn thấy các luồng ánh sáng sặc sỡ trước lưỡi kiếm bị chặt đứt.

Bị chém nát, là pháp tắc!

Cơ Hạo chém ra một kiếm này, ba ngàn đại đạo của Bàn Cổ thế giới đều tạm lánh mũi nhọn, gợn sóng pháp tắc ba ngàn đại đạo diễn sinh mà ra ở trước kiếm quang ngưng tụ thành ánh sáng như thực chất, mắt thường có thể thấy được, có thể dùng thần thức trực tiếp tìm hiểu cảm ngộ, bị Bàn Cổ Long Văn lần lượt chặt đứt.

Một kiếm phá vạn pháp, một kiếm này của Cơ Hạo mơ hồ có vài phần khí tượng của Vũ Dư đạo nhân.

Tuy là mượn dùng uy lực khủng bố của Bàn Cổ Long Văn mới chém ra một kiếm vạn pháp lui tránh, Cơ Hạo lại toàn bộ tâm thần đều đắm chìm ở trong một kiếm tiếp cận hoàn mỹ này. Kiếm quang chém nát một gợn sóng pháp tắc, cảm ngộ của Cơ Hạo đối với pháp tắc tương ứng liền sâu thêm một phần.

Hắc Thủy Huyền Xà lão tổ trực diện một kiếm này thì gương mặt vặn vẹo, sợ tới mức hồn vía lên mây.

Một kiếm thế không thể đỡ như vậy, càng có một uy áp khủng bố làm hắn từ thân thể đến linh hồn đều không thể phản kháng nhằm vào đầu nghiền áp xuống. Hắc Thủy Huyền Xà lão tổ là nhóm sinh linh đầu tiên trong thiên địa, đại năng trong hồng hoang, hắn chỉ có ở trong thế giới hồng hoang nguyên thủy nhất, mới mơ hồ từng cảm nhận được khí tức tương tự.

Đó là Bàn Cổ thánh nhân sau khi khai thiên tích địa, bị ba ngàn vạn hỗn độn thần ma vây công, bất hạnh ngã xuống.

Thân thể sụp đổ của Bàn Cổ thánh nhân hóa thành thiên địa vạn vật của Bàn Cổ thế giới, lúc một ít mảnh vỡ tàn phá trên người hắn còn chưa hoàn toàn tan rã, để lại ở trong thiên địa các tia khí tức của bản thân Bàn Cổ thánh nhân. Hắc Thủy Huyền Xà lão tổ ở trong thế giới hồng hoang từng cảm nhận được khí tức giống như đúc, đây là khí tức thuộc về Bàn Cổ thánh nhân.

Bàn Cổ Long Văn nhằm vào đầu đánh xuống, Cơ Hạo ngầm vận Khai Thiên, Ích Địa, Vạn Vận Sinh, Vạn Vật Diệt, Vạn Vật Luân Hồi năm chiêu hợp nhất, một luồng hỗn độn chi khí cuồn cuộn từ đỉnh đầu hắn lao ra, mơ hồ có xu thế ngưng tụ thành một bóng người cao lớn.

Ở trong mắt Hắc Thủy Huyền Xà lão tổ, hắn lại đã thấy một người khổng lồ đội trời đạp đất cầm một cây rìu lớn, gào thét hướng vào đầu hắn bổ xuống.

Không thể trốn tránh, không thể né tránh, hư không phong ấn, thời gian đông lại, tất cả thần thông bí pháp đều bị hoàn toàn áp chế. Hắc Thủy Huyền Xà lão tổ thét chói tai khàn cả giọng: “Ba thành tinh huyết cùng tu vi của lão tổ ngưng tụ thành phân thân, thế mà không tránh được một kiếm này của ngươi! Hãy xưng tên ra, để lão tổ chết được rõ ràng!”

“Ta là một tên lính tôm không bắt mắt!” Cơ Hạo cười khẽ ‘Ha ha’, lưỡi kiếm hung hăng đảo qua cổ Hắc Thủy Huyền Xà lão tổ.

Cái đầu cực lớn bay lên, hai con long ảnh trong Bàn Cổ Long Văn hơi lóe lên một mảng u quang, đầu và thân thể Hắc Thủy Huyền Xà lão tổ ‘Oành’ một cái hóa thành một mảng lớn tro bụi bay đi.

Trước Quỳ Môn, trên mây đen phạm vi mấy trăm dặm, bản thể Hắc Thủy Huyền Xà lão tổ cuộn mình ở trong mây đen giằng co với liên quân mấy chục thị tộc nhân tộc, thân thể khoanh thành xà trận thật lớn đường kính mấy trăm dặm, trong con ngươi hung quang bắn ra bốn phía đột nhiên nhảy dựng lên, thân thể căng ra như một cây gậy gỗ, trong mồm không ngừng phun ra lượng lớn máu đen.

“Là ai, là ai, là ai có thể một chiêu phá diệt phân thân của lão tổ?” Hắc Thủy Huyền Xà lão tổ khàn cả giọng, lại mang theo vạn phần hoảng sợ rống giận. Hắn dùng ba thành tinh huyết cùng tu vi ngưng tụ thành phân thân, trừ phi đại năng cấp Vu Thần của nhân tộc tự mình ra tay mới có thể đánh bại.

Cho dù lão bất tử cấp Vu Thần của nhân tộc tự mình ra tay, một mình một người nhiều nhất làm bị thương nặng phân thân của hắn, tuyệt đối không thể một đòn đã phá hủy hắn.

Lấy thực lực Hắc Thủy Huyền Xà lão tổ, mọi thứ phân thân hắn gặp được, hắn đều có thể nắm giữ rõ ràng, bất cứ chi tiết nào cũng không thể gạt được mắt hắn.

Nhưng hắn đã tổn thất một khối phân thân, thực lực bản thân chịu tổn hại thật lớn, bản thể càng bị thương nặng, phân thân hắn lại chưa thể truyền về bất cứ tin tức nào. Bản thể hắn chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm, liền hoàn toàn mất đi liên hệ với phân thân, sau đó tinh huyết, pháp lực toàn thân chợt tổn hao nhiều.

“Là ai, là ai?” Hắc Thủy Huyền Xà lão tổ điên cuồng thét chói tai, hóa thân một đám mây đen rợp trời rợp đất hướng bên trong Quỳ Môn phóng đi.

Liên quân mấy chục thị tộc nhân tộc đang tấn công Quỳ Môn mắt thấy Hắc Thủy Huyền Xà lão tổ phát cuồng, thế mà không để ý chiến cuộc trực tiếp rời khỏi chiến trường, vô số chiến sĩ nhân tộc hưng phấn đến cực điểm ngửa mặt lên trời thét dài, trống trận đánh như sấm sét, vô số chiến sĩ hô khẩu hiệu hướng Quỳ Môn xung phong.

Hắc Thủy Huyền Xà lão tổ nổi điên, đám xà tử xà tôn kia của hắn nhất thời rối loạn đầu trận tuyến, vô số Hắc Thủy Huyền Xà bối rối một phen, lại không cách nào ngăn cản thế công cuồng dã của liên quân thị tộc nhân tộc, trong lúc nhất thời binh bại như núi đổ, chật vật hướng bên trong Quỳ Môn rút về.

“Toàn quân xông lên, sau khi công phá Quỳ Môn, dựa theo số lượng chém đầu, lại tính quân công!” Quỷ Xa Thanh Thảo, Cùng Tang Thánh, Hữu Sào Ngu, cùng với cao tầng Cao Dương thị, Vu Thường thị, sơ vu nhất mạch các đại thị tộc về sau ùn ùn hò hét, hưng phấn dị thường hướng phía trước công kích mãnh liệt.

Trong Quỳ Môn, Cơ Hạo vung tay lên, ba trăm cái rương kim loại Vu Cổ lấy ra bị hắn quét sạch, sau đó thân thể nhoáng lên một cái, dùng tốc độ nhanh nhất rời khỏi hiện trường. hắn vừa cấp tốc rút lui, vừa nhanh chóng biến hóa thân hình.

Vừa mới lui ra không đến trăm dặm, một cơn lốc màu đen từ trên trời giáng xuống, cơn lốc màu đen chất chứa kịch độc hung hăng đánh trúng tòa nhà lớn vừa nãy, chỉ nghe một tiếng vang lớn, vô số cương phong màu đen tản ra, thủy tộc yêu ma lấy hàng trăm vạn để tính ở trong cương phong màu đen chợt hóa thành xương khô bay xuống.

“Hắc, thủ đoạn thật lợi hại, Hắc Thủy Huyền Xà nổi điên rồi!” Cơ Hạo nheo mắt cười lên, tổn thất ba thành tinh huyết cùng pháp lực, đổi làm bất luận kẻ nào cũng sẽ nổi điên nhỉ? Nhất là ở loại thời khắc mấu chốt đòi mạng này, đột ngột tổn thất nhiều tinh huyết, pháp lực như vậy, Hắc Thủy Huyền Xà lão tổ thực lực sụt giảm, hắn rất có thể hoàn toàn ngã xuống trong lần tai kiếp đại hồng thủy này.

“Bảo bối, may mà có ngươi!” Vừa cười lạnh, Cơ Hạo vừa khẽ vuốt Bàn Cổ Long Văn, tán thưởng vài câu, đem nó thu về trong cơ thể.

May có Bàn Cổ Long Văn, Cơ Hạo cũng không ngờ lực sát thương của nó khủng bố như thế, một kiếm xuống, thế mà đánh ra thanh thế khủng bố của một kiếm phá vạn pháp, ba thành tinh huyết cùng pháp lực của Hắc Thủy Huyền Xà lão tổ ngưng tụ thành một khối phân thân, thế mà hoàn toàn không ngăn được, nháy mắt đã hóa thành tro bụi.

“Khá lắm, thực sự khá lắm!”

Không tiếc lời tán thưởng Bàn Cổ Long Văn, Cơ Hạo thả chậm tốc độ, dùng tốc độ chạy trốn của thủy yêu bình thường hướng chỗ ở của mình lao đi.

“Là ai... Rốt cuộc là ai?” Một con Hắc Thủy Huyền Xà to lớn vô cùng từ trong gió đen hiển lộ thân thể, Hắc Thủy Huyền Xà lão tổ từ trong gió đen nâng lên hơn phân nửa đoạn thân thể, thân thể dài đến mấy vạn dặm loạn vũ, cắn nát mây đen trên đầy trời.

‘Ông’ một tiếng vang lớn, Bàn Cổ thế giới chợt kịch liệt chấn động một lần.

Mọi người đều ngẩng đầu lên, ngơ ngác nhìn về phía chân trời lệch hướng đông bắc, ở nơi đó, bầu trời Bàn Cổ thế giới nứt ra một lỗ thủng hình tròn đường kính có thể hơn vạn ức dặm, nước lũ cuồn cuộn đang không ngừng từ trong lỗ thủng hình tròn đó đổ ngược vào.

Sau đó lại rung lên một cái, trên bầu trời phía tây nam Bàn Cổ thế giới, có một lỗ thủng hơn vạn ức dặm tương tự vỡ ra.

Tiếng vang lớn ‘Thùng thùng’ không ngừng, trong chớp mắt trên bầu trời Bàn Cổ thế giới, mười hai lỗ thủng thật lớn tấp nập xuất hiện, nước lũ ngập trời chảy ngược, vô lượng hơi nước hoá thành các luồng cương phong ngang ngược ập vào Bàn Cổ thế giới.

‘Ha ~~~’!

Từ sâu trong lòng đất Bàn Cổ Thế giới truyền đến một tiếng kêu rung trời tương tự như nhân tộc vui vẻ cười to.