Vu Thần Kỷ

Chương 1403: Trực diện Phạm Hài




Dốc hết toàn lực, không chút giữ lại.

Quanh thân hỗn độn đạo đài phóng ra từng đợt khí tức mênh mông cuồn cuộn, Cửu Chuyển Huyền Công trong chớp mắt tăng lên tới cực hạn. Cơ Hạo rít gào một tiếng trầm thấp, thân hình chợt cất cao đến nghìn trượng. Từng luồng hỗn độn khí giống như giao long từ trong lỗ chân lông phun ra, da, thịt, xương hắn đồng thời hóa thành tính chất thủy tinh màu sắc hỗn độn.

Hai mắt cùng mi tâm đ*o mâu đồng thời phun ra thần quang rạng rỡ, nắm tay phải giống như sao băng cắt qua phía chân trời, mang theo tiếng phá vỡ hư không đáng sợ đánh về phía Hạo Kiếp Chi Thành.

Năm chiêu hợp nhất, phía sau Cơ Hạo có vô số tinh tú chợt lóe rồi biến mất, địa thủy hỏa phong ở bên người hắn sôi trào quay cuồng, đem hư không bên người hắn quấy thành một nồi cháo. Ở trong sự hỗn loạn không ngừng nghỉ đó, một đạo linh quang sinh cơ bừng bừng phun trào ra, rót hết vào trong nắm tay của hắn.

Trong Hạo Kiếp Chi Thành vang lên tiếng cảnh báo chói tai, trên tường thành tổng cộng mười hai pho tượng cao trăm trượng đồng thời phát ra cường quang loá mắt, cánh hoa kim loại nở rộ ra bốn phía đồng thời kịch liệt chấn động, điên cuồng cắn nuốt thiên địa linh khí xung quanh.

Kết giới hộ bích trước mặt Cơ Hạo vốn chỉ mỏng như cánh ve, theo tiếng cảnh báo chói tai, độ dày của kết giới hộ bích cấp tốc tăng lên, trong chớp mắt kết giới hộ bích chồng chất đã dày tới trăm trượng.

Toàn thân hỗn độn chi khí quay cuồng Cơ Hạo đánh một quyền ở trên kết giới hộ bích, khóe mắt ba con mắt của hắn đồng thời vỡ ra, từng tia máu chảy ra, lại tự bay trở về trong vết thương.

Khai Thiên Nhất Kích, tìm kẽ hở để vào. Cơ Hạo đã thấy được một tia sơ hở như có như không trong kết giới hộ bích. Nhưng kết giới hộ bích này sử dụng là hệ thống pháp thuật phù văn riêng của Ngu tộc, là lực lượng của một thế giới khác. Cơ Hạo cùng lúc nhìn thấu một tia sơ hở này, cũng tạo thành thương tổn cắn trả đối với mắt của mình.

Trọng quyền như sấm, hung hăng hạ xuống. Chỉ nghe một tiếng vang lớn, Hạo Kiếp Chi Thành cũng run lên nhè nhẹ một lần, một khoảng kết giới hộ bích phạm vi nghìn trượng trước mặt Cơ Hạo ầm ầm vỡ nát, nắm tay hắn kéo một lốc xoáy chảy xiết, như ác long cắn nuốt tất cả hướng một đám quý tộc Ngu tộc đứng trên tường thành đập xuống.

“Cứu mạng!” Một thanh niên Ngu tộc điên cuồng hét lên.

“Dân bản xứ giết người!” Mấy tên quý tộc Ngu tộc ù ù cạc cạc kêu không biết là lời thế nào.

‘A’! Rất dứt khoát, có mấy thanh niên Ngu tộc bề ngoài tuấn tú dị thường trợn mắt ngất ngay tại chỗ. Bọn hắn bị sự thật Cơ Hạo một quyền đánh vỡ kết giới hộ bích của Hạo Kiếp Chi Thành dọa ngây người, càng bị nắm tay Cơ Hạo nhằm vào đầu hạ xuống dọa hồn vía lên mây.

Một tiếng hừ nhẹ ở xa xa truyền đến, một mảng lớn sương mù xám bốc lên, hai con cự long toàn thân tử khí nặng nề từ trong sương mù xám lao ra, thân hình dài khoảng vạn trượng nhoáng lên một cái, hóa thành tráng hán dũng mãnh cao khoảng nghìn trượng, đầu rồng mà thân người, bốn cánh tay tráng kiện phun ra khí xám tử khí nặng nề, hung hăng đón đầu về phía trọng quyền của Cơ Hạo.

Nổ vang một tiếng, lân giáp dày nặng trên thân tráng hán đầu rồng vỡ vụn từng tấc một, làn da hắn ầm ầm nổ tung, sau đó là cả người khô quắt máu thịt nổ thành vô số hạt cát nhỏ bé, xương khớp trơ trọi vỡ vụn ra, nổ thành vô số mảnh vỡ to bằng ngón cái phun ra bốn phía.

Mấy chục quý tộc Ngu tộc đứng ở trên tường thành thân thể kịch liệt run rẩy, thân thể tráng hán đầu rồng tan vỡ mảnh xương bắn tung tóe như vô số mũi tên, phát ra tiếng ‘Vù vù’ xuyên thấu thân thể bọn hắn, ở trên người bọn hắn đánh xuyên qua vô số lỗ thủng trong suốt to bằng nắm tay.

Mấy chục quý tộc Ngu tộc chết thảm ngay tại chỗ, mấy trăm chiến sĩ Già tộc chân đạp đĩa kim loại hình tròn từ xa xa bay nhanh tới. Bọn hắn đứng mũi chịu sào va phải mảnh xương bắn tung tóe từ thân thể nổ tung của tráng hán đầu rồng, cũng bị đánh cho chật vật không chịu nổi, mấy chục chiến sĩ Già tộc kêu thảm hộc máu rơi xuống.

Lại có gần trăm cái đĩa kim loại hình tròn bị mảnh xương bắn tung tóe đánh vỡ, phù văn bên trong nấu lại, cơ quan tinh xảo ầm ầm nổ, kéo khói đen nồng đậm xiêu vẹo rơi xuống mặt đất.

Trong tiếng ‘Rầm rầm’, gần trăm cái đĩa kim loại hình tròn nổ tung, nổ khiến một con đường vốn sạch sẽ trong Hạo Kiếp Chi Thành thành một mảng hỗn độn.

“Nghiêu Hầu Cơ Hạo!” Một thanh âm khô quắt khàn khàn xa xa truyền đến, một luồng khí xám cấp tốc hướng bên này bay tới. Minh Nguyệt nhất mạch chấp chính đại đế Phạm Hài tử khí nồng đậm tràn ngập bốn phương, thân hình cao gầy, khô quắt, như bộ xương khô phủ một tầng máu thịt mỏng manh hổn hển tới trước mặt Cơ Hạo.

Tay trái nâng một quả cầu thủy tinh màu xám, tay phải nắm chặt một cây quyền trượng thật lớn như vô số xương trắng quấn quanh mà thành, trong mắt Phạm Hài lóe ra quỷ hỏa, tức giận nhìn Cơ Hạo lớn tiếng quát: “Nghiêu Hầu Cơ Hạo! Là ngươi, là ngươi! Vì sao không đi tìm quấy phá người khác? Chẳng lẽ Phạm Hài ta dễ bắt nạt nhất sao?”

Quanh thân Cơ Hạo hỗn độn chi khí quay cuồng, Cửu Chuyển Huyền Công toàn lực vận chuyển, thân thể hắn như một khối thủy tinh cực lớn, da thịt bại lộ bên ngoài lúc nào cũng tản mát ra tinh quang chói mắt. Nghe xong Phạm Hài rống giận, Cơ Hạo im lặng không biết nói gì một phen —— đây là logic gì vậy? Phạm Hài rốt cuộc là ý tứ gì?

Mọi người đã ở trạng thái chiến tranh rồi nhỉ? Cơ Hạo tìm tới ai cũng là chuyện thiên kinh địa nghĩa, lời này của Phạm Hài sao lại có chút mùi vị không đúng chứ?

“Mọi người là kẻ địch, không có cái gì dễ bắt nạt hay không.” Cơ Hạo nhìn Phạm Hài lạnh lùng nói: “Các ngươi chẳng lẽ cho rằng, dựa vào mười hai tòa Hạo Kiếp Chi Thành này, có thể đè ép nhân tộc chúng ta một đầu sao? “

Tiếng ‘Leng keng’ không dứt bên tai, kết giới hộ bích bị Cơ Hạo bạo lực phá vỡ đang cấp tốc chữa trị. Viền kết giới hộ bích tổn hại đang bỗng dưng sinh ra các khối kết giới hình tổ ong lục giác, vô số kết giới mỏng như cánh ve phát ra tiếng ‘Leng keng’ ghép lại với nhau, nhanh chóng tu bổ lỗ hổng trên kết giới hộ bích.

“Chẳng lẽ không đúng sao?” Phạm Hài bỏ lại đề tài có chút ù ù cạc cạc lúc ban đầu, ánh mắt thâm trầm nhìn Cơ Hạo: “Có lẽ nhân tộc các ngươi có mười mấy cường giả tọa trấn, nhưng chúng ta có đủ cường giả đi ứng phó bọn họ.”

“Sau khi cường giả nhân tộc các ngươi xưng là Vu Thần bị cuốn lấy, mười hai tòa Hạo Kiếp Chi Thành, đủ để phá hủy văn minh của các ngươi.” Phạm Hài thâm trầm nói: “Các ngươi phải thừa nhận, nhân tộc, các ngươi không phải đối thủ của chúng ta, chỉ cần chúng ta muốn, chúng ta có thể phá hủy các ngươi.”

“Cũng chính là nói, các ngươi không muốn phá hủy nhân tộc?” Cơ Hạo nhướng mày, con mắt dựng thẳng ở mi tâm mở ra, một đạo thanh quang chiếu rọi hư không, gắt gao tập trung Phạm Hài. Ở dưới đạo mâu nhìn chăm chú, vẻ mặt biến hóa nhỏ bé nhất của Phạm Hài cũng không thoát được Cơ Hạo theo dõi.

“Phá hủy các ngươi, đối với chúng ta có lợi gì đâu?” Tay trái Phạm Hài nhẹ nhàng vuốt ve quả cầu thủy tinh khí xám lượn lờ, cười ‘khì khì’ nói: “Ta chưa từng bị ngươi xảo trá vơ vét tài sản, cũng chưa từng thua cho ngươi một cao thủ Nhật Nguyệt cảnh nào... Hì hì, có người muốn nhân cơ hội cho nhân tộc các ngươi biết tay một chút, nhưng ta cảm thấy, chỉ cần khoe ra đủ vũ lực, chúng ta có thể, chúng ta nên ngồi xuống nói chuyện tử tế.”

Lắc lắc đầu, Phạm Hài cười nói: “Ta từng cẩn thận tính, Vu Thần nhân tộc các ngươi tuy ru rú trong nhà, không dễ gì lộ mặt, nhưng thực lực cá nhân bọn hắn phi thường cường đại. Chúng ta có cao thủ cảnh giới đối ứng áp chế bọn hắn, nhưng nếu chúng ta thật sự muốn triệt để phá hủy nhân tộc, như vậy chúng ta chắc chắn trả giá thảm trọng. Ta là không sao cả... Nhưng các đại nhân trong tộc chúng ta, bọn họ không muốn trả giá đắt như vậy.”

Phạm Hài nhìn Cơ Hạo, rất nghiêm túc nói: “Cho nên, nói thẳng cho ngươi, lần này chúng ta là khoe vũ lực, các ngươi thấy rõ lực lượng của chúng ta chưa?”