Vu Thần Kỷ

Chương 1723: Công đức như mưa




Khói đen ngập trời, mặt đất run rẩy, ngọn lửa dinh dính như nham thạch nóng chảy bao trùm ở trên mặt đất, thiêu đốt rất nghiêm túc, rất kiên định.

Vô số chiến sĩ dị tộc nháy mắt thành tro, ở dưới ngọn núi sắt thép khủng bố đánh vào thân thể và linh hồn bọn họ trực tiếp bị triệt để hủy diệt. Chỉ có các chiến sĩ Già tộc thân thể cường hãn có thể so với Vu Đế nhân tộc, những người may mắn chưa bị ngọn núi trực tiếp đánh trúng, may mắn đứng ở giữa khe hở ngọn núi, bọn họ rú thê lương, cuộn mình ở trên mặt đất bị lửa lớn điên cuồng thiêu đốt.

Bọn họ tuy chưa trực tiếp bị nghiền thành tro, chấn động đáng sợ khiến gân cốt toàn thân bọn họ nát hết, lục phủ ngũ tạng xuất hiện vô số vết rách, lửa lớn thiêu đốt thân thể, bọn họ lại không cách nào từ trên mặt đất giãy dụa bò dậy. Bọn họ chỉ có thể trơ mắt nhìn lửa lớn chậm rãi thiêu đốt ở trên thân bọn họ, đưa da thịt bọn họ đốt trọi, đốt tan từng tầng mọt.

Về phần đám Ám tộc phó binh và tinh quái nô lệ kia, chỉ cần ở trong phạm vi công kích của ngọn núi tất cả đều nháy mắt bị hủy diệt, ngay cả một chút cặn bã cũng không còn lại. Vận mệnh tương tự với bọn họ, là đám thợ Tu tộc có được trí tuệ đáng sợ, nhưng thân thể gầy yếu tương tự.

Chỉ có thưa thớt mấy toà Hạo Kiếp Chi Thành và pháo đài bay chặn được đại địa nguyên từ lực tràng dẫn dắt, lại may mắn tránh được đỉnh núi trên bầu trời đánh vào, toàn thân bốc khói đen lửa đen lơ lửng ở trên bầu trời.

Vô số quý tộc Ngu tộc trên Hạo Kiếp Chi Thành cùng pháo đài bay mặt không còn chút máu quan sát phía dưới, nhìn từng cột lửa màu đen phóng lên cao, nhìn vô số chiến sĩ dị tộc tinh nhuệ, cường tráng ở trong ánh lửa hóa thành tro tàn.

Đế Úc đứng trên tường thành một tòa pháo đài bay, vẻ mặt dại ra tương tự Vu Bật nhìn liên quân nháy mắt thành tro, trên đũng quần của hắn ướt sũng một mảng lớn, một mùi khai của nước tiểu cực kỳ gay mũi không ngừng truyền đến. Thằng cha này, thế mà lại bị dọa tới mức tè ra quần.

“Trả thù, trả thù, sơ vu nhất mạch ta, chưa bao giờ chịu đau khổ như vậy!” Vu Bật điên điên khùng khùng toàn thân run rẩy, điên cuồng tru lên. Gần trăm tên tộc nhân hóa ma đứng bên hắn, tròng mắt các tộc nhân này đều bị ánh sáng màu đỏ khát máu xâm chiếm.

Tổn thất quá thê thảm nặng nề rồi. Bọn họ hao phí vô số sinh linh huyết tế, thật không dễ gì tích góp ra mấy vạn tộc nhân hóa ma, giờ thì tốt rồi, trừ các tướng lĩnh cao cấp bên cạnh Vu Bật, người khác đều bị Cơ Hạo đập nát nhừ. Mấy vạn tộc nhân hóa ma, chính là tinh nhuệ trong tinh nhuệ, cường giả trong cường giả của sơ vu nhất mạch, tuy tổn thất chỉ có mấy vạn người, nhưng sơ vu nhất mạch nguyên khí đại thương!

“Chết tiệt, chết tiệt! Hèn hạ, vô sỉ, hạ lưu, không biết xấu hổ!” Mấy chục tên miện hào, tỳ hào, trượng hào thánh tôn bị dọa tới mức sắc mặt trắng bệch đột nhiên thuấn di quay trở về trên vài toà pháo đài bay còn sót lại, run rẩy nhìn về phía thiên đình, điên cuồng mắng chửi.

Ở phía sau bọn họ, mấy vạn trọng thần tâm phúc vốn theo bọn họ lao lên trời, chỉ có không đến một phần mười số người còn sống. Những người này còn đều là mang bí bảo uy năng lớn có tính chất dùng một lần, ở thời điểm gặp phải tai ương ngập đầu nháy mắt đem bọn họ dịch chuyển đến chỗ an toàn, do đó mới tránh được một lần đả kích hủy diệt này.

Mắt thấy vô số gương mặt quen thuộc ở dưới các ngọn núi sắt thép điên cuồng va chạm hóa thành hư ảo, đám đại quý tộc đứng đầu Ngu tộc hoành hành vô số thế giới, chinh phục vô số tộc đàn, một lời có thể quyết định sống chết của vô số sinh linh này, sắc mặt bọn họ nháy mắt trở nên cực kỳ khó coi, giống như lão cương thi hư thối đào ra trong cổ mộ.

“Gom góp binh mã, từ thế giới chúng ta nắm giữ, điều động càng nhiều binh mã trở về! Gấp mười, gấp trăm lần, một vạn lần binh lực!” Một tên miện hào thánh tôn mặt âm trầm, điên cuồng cười lạnh dữ tợn nói: “Một chút tổn thất này đã tính là gì? Chia đều ở trên đầu mỗi người chúng ta, mỗi thánh tôn chúng ta chỉ tổn thất ba năm trăm triệu binh sĩ mà thôi. Nhưng dưới trướng mỗi người chúng ta ít nhất có mấy ngàn thế giới, có vô số binh mã!”

Các thánh tôn Bàn Ngu thế giới, trên tay mỗi người bọn họ ít nhất đều nắm giữ mấy ngàn thế giới khác bị bọn họ chinh phục, như năm đó Cơ Hạo từng bước vào Bàn Hi thế giới. Tộc đàn dân bản xứ các thế giới đó, tất cả đều là nô lệ của bọn họ.

Mỗi một thế giới, số lượng dân cư tộc đàn dân bản xứ, tiểu thế giới nhỏ nhất nhân số dân bản xứ cũng lấy hàng trăm tỷ để tính, dựa theo tỉ lệ mười người lấy một binh lính, bất cứ một tiểu thế giới nào bọn họ cũng có thể rút ra mấy chục tỷ chiến sĩ, càng không cần nói các thế giới cỡ trung cùng cỡ lớn.

Mấy chục vị thánh tôn ở đây nếu thật sự nổi điên, bọn họ đem toàn bộ thế giới bọn họ nắm trong tay tiến hành tổng động viên toàn bộ, bọn họ có thể xây dựng một mũi đại quân chinh phục số lượng nhân khẩu vượt qua số lượng toàn bộ sinh linh Bàn Cổ thế giới mấy trăm lần, mấy ngàn lần thậm chí mấy vạn lần, mấy chục vạn lần, dùng thế công như nước lũ bao phủ Bàn Cổ thế giới.

Một đám thánh tôn điên cuồng tru lên, bọn họ điên điên khùng khùng mắng Cơ Hạo, mắng người khởi xướng toàn bộ dùng thủ đoạn ác độc như thế nháy mắt phá hủy một mũi đại quân tinh nhuệ của bọn họ. Bọn họ hung tợn thề thốt, bọn họ sẽ lập tức tổ chức một mũi đại quân quy mô lớn hơn nữa, trang bị xa hoa hơn nữa phát động tiến công mang tính trả thù.

“Chúng ta chỉ là đi theo các thánh nhân vĩ đại, tới thế giới này xem xem bộ mặt chân thật của thế giới này, chúng ta chưa đoán trước được đây là một cái đại thế giới khổng lồ như thế, xung quanh thế giới này còn có nhiều thế giới như vậy chờ đợi chúng ta đi chinh phục.” Một miện hào thánh tôn khuôn mặt già nua lớn tiếng nói: “Cho nên, binh lực chúng ta mang đến không nhiều... Hiện tại, đến lượt chúng ta khiến bọn dân bản xứ này biết, cái gì gọi là tuyệt vọng.”

Lão gia hỏa chỉnh chỉnh mũ miện tỏa thần quang trên đầu, vênh váo tự đắc nói: “Như toàn bộ thế giới chúng ta từng chinh phục, bọn dân bản xứ chết tiệt đó trừ tuyệt vọng, thì không nên có bất cứ cảm xúc nào khác.”

Cơ Hạo đứng ở trước cửa thiên đình, cối xay đại đạo ở phía sau hắn thong thả mà không phát ra tiếng chuyển động, một món lại một món tiên thiên linh bảo, tiên thiên chí bảo không ngừng bị cối xay đại đạo nuốt vào.

Trừ các đỉnh cấp quý tộc Ngu tộc thuận lợi chạy thoát, bảo vật bên người của mấy vạn cận thần thánh tôn vừa rồi bị đánh chết đều bị cối xay đại đạo nuốt vào. Mấy vạn món tiên thiên linh bảo, tiên thiên chí bảo khiến Ngao Bạch, Thanh Tường nhìn mà lòng nóng lên từng đợt, nhưng bọn họ trong thời gian ngắn không có dũng khí hướng Cơ Hạo đòi lấy.

Bởi vì trên bầu trời đã xuất hiện vô số đám mây hai màu tím vàng quấn quanh, theo đại đạo luân âm kỳ dị, từng giọt mưa ánh sáng màu vàng tím từ trên trời giáng xuống, mang theo uy nghiêm không thể tưởng tượng nhìn như thong thả thực ra cực nhanh dung nhập thân thể đám người Cơ Hạo, Phong Hành, Vũ Mục và huynh đệ Khoa Nga thị.

Đặc biệt là đám thần nhân huynh đệ Khoa Nga thị vác từng ngọn núi liều mạng hướng phía dưới thiên đình đập loạn, mưa ánh sáng công đức ngưng tụ trên người bọn họ nồng hậu nhất. Từng tia mưa ánh sáng hai màu tím vàng không ngừng dung nhập thân thể bọn họ, thần quang trong mắt đám người huynh đệ Khoa Nga thị càng lúc càng rạng rỡ, thần lực trong cơ thể bọn họ càng thêm nồng đậm, bên người mơ hồ có các loại sóng mây cấp tốc quay cuồng.

Chợt rống to một tiếng, thần lực trên người Khoa Nga thị kịch liệt dao động một phen, thần lực của hắn đột phá bình cảnh nào đó, đột nhiên có uy áp vô biên từ trên thân hắn khuếch tán ra, thậm chí ngay cả Ngao Bạch, Thanh Tường bên người hắn cũng không khỏi lui về phía sau hai bước.