Vu Thần Kỷ

Chương 1741: Đinh đầu tiễn thư




“Yên lặng, yên lặng!”

Một lão nhân Ngu tộc thần thái uy nghiêm từ trong đám người đi ra, hoàng kim quyền trượng thô to trong tay hắn dộng đủ loại ở trên mặt đất, phát ra tiếng nổ đinh tai nhức óc. Toàn bộ điện phủ cũn khẽ run lên một cái, một luồng lực lượng dương cương bá đạo thổi qua thân thể và linh hồn toàn bộ mọi người, tinh thần đám quý tộc dị tộc hỗn loạn rung lên, nhất thời im lặng trở lại.

“Một chút tình huống bé nhỏ không đáng kể!” Lão nhân Ngu tộc mở ra con mắt dựng thẳng ở mi tâm, con ngươi thành màu vàng sẫm, mơ hồ có vô số sợi tơ ánh sáng màu bạc sắc bén ở trong mắt màu vàng cấp tốc xuyên qua lạnh nhạt cười nói: “Xem ra, dân bản xứ thế giới này đã đưa tới cho chúng ta món quà nhỏ tẩy trần... Nhưng không sao, không cần bao lâu nữa, chúng ta có thể khiến bọn hắn biết thế nào là khủng bố thật sự!”

Đám đông nhân viên Đại Giám Sát Viện của Bàn Ngu thế giới mặc chế phục màu đen ùa vào điện phủ, bọn họ rất thuần thục đem điện phủ thu thập sạch sẽ, trên mặt sàn ngay cả một tia vết máu cũng không còn lại. Rắc lên một chút tinh dầu đặc chế, mùi máu tươi đã bị mùi hoa nồng đậm bao trùm, tất cả tựa như đều khôi phục bình thường.

Lan Dục mặt đầy máu tươi, sợ tới mức điên cuồng khóc lóc không ngừng bị một chưởng bổ vào trên gáy, nàng ngất đi được vận chuyển ra ngoài. Cơ Hạo nhìn thấy mấy người của Đại Giám Sát Viện vây quanh ở bên người Lan Dục, rất hiển nhiên nàng sắp sửa tiếp nhận một lần dò hỏi cùng điều tra khắc nghiệt.

Nhân viên Đại Giám Sát Viện mặc chế phục màu đen trong đại điện gia tăng mấy lần, khắp nơi đều có thể nhìn thấy bóng người mặc chế phục bó sát, vẻ mặt lạnh lùng. Bọn họ ánh mắt hung ác nhìn chằm chằm mỗi người, như các con chó săn hung tàn đang tìm kiếm con mồi, mỗi người trong điện phủ đều có thể trở thành con mồi của bọn họ.

Mười mấy quý tộc Ngu tộc thần thái nghiêm túc tụ tập ở cùng chỗ, bọn họ ghé vào nhau thấp giọng thảo luận điều gì đó.

Ngu Mông nhìn lướt lão nhân đi ra duy trì trật tự trước hết, đè thấp thanh âm hướng Cơ Hạo giới thiệu thân phận của lão: “A Đốn Hà gia tộc đương đại gia chủ Ngu Thuẫn, hắn tuy chỉ là tỳ hào thánh tôn, nhưng trong tiền bối còn sống của A Đốn Hà gia tộc, từng có ba vị miện hào, mười chín vị tỳ hào, bốn mươi ba vị trượng hào. Cho nên, quyền lực tiềm tàng của Ngu Thuẫn cực kỳ cường đại.”

Cơ Hạo chậm rãi gật đầu. Miện hào, tỳ hào cùng trượng hào thánh tôn của Bàn Ngu thế giới không phải chung thân chế, trừ triệt để ngã xuống, còn có rất nhiều loại tình huống sẽ làm các đại nhân vật nắm giữ Thánh Vực xảy ra thay đổi quyền vị.

Mỗi một vị miện hào, tỳ hào và trượng hào từ nhiệm, ở Bàn Ngu thế giới đều được hưởng các loại đặc quyền, mà những đặc quyền này sẽ biến thành một bộ phận nội tình của gia tộc, thêm gạch thêm ngói cho cơ nghiệp gia tộc. Đây là một loại trò chơi quyền lực cực kỳ phức tạp, chỉ có các đại gia tộc đứng đầu mới có tư cách, mới có nội tình tham dự trong trò chơi như vậy.

Cơ Hạo thấy rõ, Ngu Thuẫn tuy chỉ là một vị tỳ hào, ở bên người hắn thế mà còn có hai vị miện hào tồn tại. Nhưng hai vị miện hào thánh tôn thoạt nhìn so với Ngu Thuẫn trẻ tuổi hơn rất nhiều ở lúc Ngu Thuẫn nói chuyện, đều biểu hiện ra đủ tôn trọng, bày ra một tư thế chăm chú lắng nghe, bởi vậy có thể thấy được chính như Ngu Mông nói, Ngu Thuẫn có được quyền lực tiềm tàng cường đại không thể xem nhẹ.

Đám người Ngu Thuẫn ghé vào nhau thấp giọng lẩm bẩm một hồi, sau đó bọn họ liền nhanh chóng phân tán ra, bọn họ bất động thanh sắc gọi tới tâm phúc thân tín của mình, thấp giọng hướng bọn hắn dặn dò một phen.

Không bao lâu trong điện phủ đã khôi phục tiếng xôn xao, không khí sôi nổi, chuyện vừa rồi như chưa từng xảy ra, vô số thanh niên Ngu tộc tiếp tục ghé lại cùng một chỗ, đám ong bướm quay quanh các đóa hoa tươi kiều diễm bỏ sức. Xa xa, Cơ Hạo lại nghe được tiếng cười thanh thúy kiều mỵ của Lan Hi.

Thật sự là tố chất tâm lý vô cùng cường đại, mấy thanh niên quý tộc vừa rồi còn đang hướng nàng a dua, muốn sinh con đẻ cái với nàng chết thảm ngay tại chỗ, căn bản chưa tạo thành bất cứ ảnh hưởng tiêu cực nào đối với Lan Hi. Nàng quen thuộc chu toàn ở giữa một đám thanh niên quý tộc mắt lộ tinh quang, thuần thục dẫn dụ dục vọng của bọn họ, thoải mái có thừa cam đoan mình chưa bị người ta dễ dàng chiếm tiện nghi.

“Vợ chưa cưới của ngài ở phương diện khiêu khích nam nhân, là một hảo thủ.” Cơ Hạo rất cay nghiệt hướng Ngu Mông cười lạnh.

“Lực lượng của ngài khiến ta sợ hãi than thở, thậm chí làm ta cảm thấy sợ hãi.” Ngu Mông căn bản không quan tâm đề tài của Cơ Hạo, hắn từ tốn nói: “Nếu ngài có thể triển lãm ra lực lượng cường đại hơn, như vậy ta sẽ rất vui sướng hướng ngài giới thiệu vài vị minh hữu quan trọng của ta.”

“Lực lượng vừa rồi còn chưa đủ sao?” Cơ Hạo nheo mắt nhìn Ngu Mông.

“Đối với ta có đủ lực chấn nhiếp, nhưng đối với các đồng bạn hợp tác của ta mà nói, có lẽ chưa đủ!” Ngu Mông rất dứt khoát nói: “Nếu ngài có thể triển lãm ra lực lượng càng cường đại hơn, như vậy cái này phi thường quan trọng đối với quyết sách tương lai của chúng ta.”

Cơ Hạo chớp mắt vài cái, quyết sách tương lai? Là thái độ đối đãi Bàn Cổ thế giới tương lai sao? Bọn ‘nhà quê’ này thật đúng là không khách khí, bọn họ tuy là ‘nhà quê’ trong mắt các đại gia tộc kia, nhưng trong xương tủy bọn họ, vẫn như cũ là quý tộc Ngu tộc kiêu ngạo ngang ngược mà!

Cười nhạt, Cơ Hạo khẽ gật đầu.

Rất nhiều người đi vào đại điện như nước chảy, khu vực bàn dài đồng xanh hầu như ngồi đầy, khu vực bàn dài bạc trắng đã đầy bảy phần mười, khu vực bàn dài hoàng kim cũng đầy bốn năm phần mười. Tiếng người ồn ào, bóng người hỗn độn, đám quý tộc Ngu tộc, Già tộc, Tu tộc trong đại điện chia làm từng cái vòng to nhỏ, nói, cười, trên mặt mang theo các loại cảm xúc phức tạp, hoặc là lục đục với nhau, hoặc là trao đổi ích lợi...

Toàn bộ đại điện giống như một vòng xoáy hắc ám khổng lồ, tất cả thứ dơ bẩn đều có trong đó.

Chợt, một khối khu vực này chỗ Ngu Mông, Cơ Hạo chợt an tĩnh lại, vô số quý tộc Ngu tộc mang theo một tia kinh hãi, nhìn Ngu Thuẫn cầm hoàng kim quyền trượng chậm rãi đi tới.

Ở dưới mười mấy thị vệ thân cận vây quanh, Ngu Thuẫn đi tới bên cạnh bàn dài của Ngu Mông, không đợi Ngu Mông đứng dậy, hắn đã rất nhiệt tình đặt một tay trên vai Ngu Mông, cúi đầu hướng Ngu Mông cười nói: “Ngu Mông, về sau mọi người đã là người một nhà rồi. Ừm, Lan Hi ở bên kia, ngươi sao không đi qua trò chuyện với nó? Đợi lát nữa vũ hội, ta hy vọng ngươi có thể mời nó nhảy điệu đầu tiên.”

Ngu Thuẫn dùng sức lắc lắc bả vai Ngu Mông, dùng một loại ngữ khí chân thật đáng tin nói: “Điệu nhảy đầu tiên đêm nay, thuộc về ngươi và Lan Hi. Không ai có thể từ trên tay các ngươi cướp đi đặc quyền này, bởi vì điều này là ta nói.”

Bốn phương tám hướng, vô số người nhìn chằm chằm Ngu Mông, tròng mắt mỗi người ghen tị đến mức đỏ bừng.

A Đốn Hà gia tộc đương đại tộc trưởng tự mình mời Ngu Mông cùng A Đốn Hà gia tộc tộc nữ khiêu tối nay mũi thứ nhất vũ, đây là loại nào vinh quang!

Bạch Hoa Vân Tước gia tộc là thật sự sắp quật khởi rồi... Dung nhập huyết mạch A Đốn Hà gia tộc, Bạch Hoa Vân Tước gia tộc mắt thấy đã sắp một bước lên mây, mắt thấy đã sắp chiam sẻ hóa phượng hoàng, cỏ dại biến linh chi!

Ngu Mông chết tiệt, hắn sao có thể có vận khí tốt như vậy?

Cơ Hạo và một đám tộc nhân của Ngu Mông ùn ùn đứng dậy, cung kính đứng ở một bên.

Cơ Hạo mở ra mi tâm đ*o mâu, ánh mắt tập trung bóng người Ngu Thuẫn.

Sâu trong thiên đình, trên một tòa bạch cốt tế đàn phong cách cổ xưa, Đinh Đầu Thất Tiễn Thư khẽ run rẩy, phóng ra khí tức đáng sợ làm người ta hít thở không thông.

Thái Ti quay quanh tế đàn hoa chân múa tay, chân hắn đạp bộ pháp kỳ dị, lực lượng của Đinh Đầu Thất Tiễn Thư bị kích phát toàn bộ, xuyên thấu qua liên hệ trong minh minh, nối liền một thể với đạo mâu của Cơ Hạo.